Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1337: Phá Động Phủ

- Tìm được rồi?
Từ Khuyết nghe thế thì vô cùng vui vẻ, lập tức rời khỏi hệ thống, trong nháy mắt đã mất đi hứng thú với đàn cổ cũ nát kia.
Đối với hắn mà nói, hiện tại bất luận đồ vật gì cũng không sánh được với chuyện đi gặp Khương Hồng Nhan.
- Chờ một chút, tiểu tử, ngươi trước tiên đừng kinh động nàng.
Đột nhiên, Husky giơ lên móng vuốt, hô lên với Từ Khuyết.
Từ Khuyết ngẩn ra, ngừng lại, cau mày nói:
- Có ý gì?
Husky chỉ chỉ phía trên động phủ, trên đó trôi nổi mấy dòng chữ phát sáng, là Khương Hồng Nhan lưu lại.
Nàng báo cho người của Thiên Cung Thư Viện, cảnh giới của nàng đang đột phá tiến vào thời kỳ mấu chốt, cần thời gian ba năm mới có thể xuất quan, trong lúc đó không hi vọng bất luận người nào tới quấy rầy.
Trước đây Từ Khuyết cho rằng nàng bế quan là để tránh bị Thánh Tông bức hôn, nhưng bây giờ nhìn thấy mấy chữ này, hắn mới phản ứng được, Khương Hồng Nhan thật sự đang tu luyện, hơn nữa còn cần thời gian ba năm để đột phá một cảnh giới!
- Chà chà chà, Tiểu Khuyết Khuyết, xem ra ngươi đã oan uổng người tốt, những chấp sự kia đúng là không gạt ngươi.
Liễu Tĩnh Ngưng nhất thời nở nụ cười, nhìn Từ Khuyết trêu chọc.
- Hửm, người tốt? Tiểu ma nữ, ngươi nhìn lại đi, ở ngoài động phủ của Hồng Nhan, bị người ta bày xuống cấm chế gì.
Từ Khuyết cười lạnh, trong mắt lại dâng lên lửa giận.
Lúc này Liễu Tĩnh Ngưng mới ngẩn ra, nhìn về phía ở ngoài động phủ của Khương Hồng Nhan, mặt trên có vô số cấm chế, đang tản phát ra huy mang.
Theo lý mà nói, ở ngoài động phủ bố trí cấm chế là chuyện rất bình thường, có thể tránh bị người khác không cẩn thận xông vào, dù không ngăn được người ngoài tự tiện xông vào, cũng có thể chuẩn bị cho bản thân mình một cơ hội phản ứng, thoát khỏi trạng thái tu luyện, không đến nỗi bị quấy nhiễu, không ứng phó kịp dẫn đến tẩu hỏa nhập ma.
Nhưng giờ khắc này, cấm chế ở ngoài động phủ Khương Hồng Nhan dường như rất đơn giản, từng sợi phù văn toả ra huy mang, liên kết một thể với cấm chế một toà động phủ khác bên cạnh, hình thành một cấm chế hoàn chỉnh, phối hợp lẫn nhau.
- Đây là. . . Nhân Duyên Uyên Ương Trận?
Mạc Quân Thần nhanh chóng nhận ra những cấm chế này, kinh hô.
- Đậu xanh, thật sự là loại trận pháp này.
- CMN, Thiên Cung Thư Viện cùng người của Thánh Tông cũng quá vô sỉ đi, lại muốn cứng rắn kéo nhân duyên như vậy?
Đoạn Cửu Đức cùng Husky cũng vô cùng kinh hãi, lập tức tức giận mắng thành tiếng.
Nhân Duyên Uyên Ương Trận, là một loại trận pháp có thể khiến cho số mệnh giữa hai tu sĩ sinh ra liên hệ.
Đây là một loại trận pháp rất huyền diệu, duyên phận sờ không thấy nhìn không được, nhưng có lúc sẽ luôn sinh ra đủ loại cơ hội, làm cho hai người vốn chẳng chút liên quan lại có thể ở cùng một chỗ, tương tự với tơ hồng nhân duyên mà lúc trước Từ Khuyết thu được từ hệ thống.
Rõ ràng, người của Thiên Cung Thư Viện và Thánh Tông đều thấy Khương Hồng Nhan không muốn cùng kết hợp với Đạo Thai Thần Thể, lại không thể quá mức ép buộc, vì thế thừa dịp Khương Hồng Nhan bế quan, lén lút bày xuống trận này, để vận mệnh của nàng cùng Đạo Thai Thần Thể sinh ra liên hệ, đợi tới khi nàng xuất quan thì tác dụng đã sinh ra rồi.
Năm đó Từ Khuyết cũng đã từng làm chuyện như vậy, đem tơ hồng nhân duyên thắt ở trên người Tử Hà tiên tử, sau đó cũng xác thực có cơ hội.
Nhưng hắn cũng không quá lo lắng thứ này sẽ tạo thành ảnh hưởng gì với Khương Hồng Nhan, hắn và Khương Hồng Nhan đã cùng trải qua nhiều chuyện như vậy, hơn nữa hắn cũng hiểu rõ Khương Hồng Nhan, tình cảm của hai người không phải chỉ dựa vào một Nhân Duyên Uyên Ương Trận là có thể tùy tiện thò một chân vào.
Nhưng đối với những cấm chế này, hắn vẫn rất phẫn nộ.
Không phải cảm thấy thủ đoạn này rất vô sỉ, mà là cho rằng đám người kia quá kiêu ngạo, biết rõ Khương Hồng Nhan đã có đạo lữ, còn dám trắng trợn làm như thế, có để bản bức thánh trong mắt hay không?
Đây rõ ràng chính là đục khoét tường, rõ ràng chính là muốn tạo ra một vị lão Vương sát vách, quá buồn nôn.
- Husky, Mạc hộ pháp, phá nổ động phủ sát vách cho ta, nếu như Đạo Thai Thần Thể kia ở bên trong, cũng lôi y ra ngoài cho ta!
Lúc này, Từ Khuyết nhìn về phía Mạc Quân Thần và Husky nói.
- Nổ động phủ giao cho bản thần tôn, loại chuyện nhỏ như bắt người này thì giao cho Mạc hộ pháp đi.
Husky lập tức nhảy ra, trực tiếp giơ chân lên đạp tới cửa lớn toà động phủ kia.
Từ Khuyết cũng nhanh chóng lấy ra Thiên Kim Phục Sinh Đằng, luyện hóa thành trạng thái lỏng, giúp hai hồn phách trong Phong Hỏa Luân khôi phục.
Hắn cần chuẩn bị một chút để đảm bảo, tránh việc xung quanh động phủ của Đạo Thai Thần Thể kia có tồn tại một số đại năng.
Dù sao y cũng là Thánh Tử Thánh Tông, lại có thể chất Đạo Thai Thần Thể mạnh mẽ, nếu như y bế quan ở bên trong, Thánh Tông không thể không an bài mấy kẻ bảo vệ cường đại ở bên cạnh y.
Cẩn thận thì thuyền lái vạn năm, nếu như Đạo Thai Thần Thể thật sự ở trong động phủ, Từ Khuyết sẽ không nói hai lời lại thả ra hai đạo hồn phách, trước tiên giết chết y.
"Ầm!"
Husky nhanh chóng dùng thân thể phá vỡ động phủ, động tĩnh rất lớn.
Nhưng động phủ kia lại ngoài ý muốn rất kiên cố, lấy thực lực của Husky mà trong thời gian ngắn cũng không thể dễ dàng phá vỡ, Mạc Quân Thần thấy thế, cũng chỉ có thể gia nhập, hỗ trợ phá động phủ.
Từ Khuyết lại tiếp tục luyện hóa Thiên Kim Phục Sinh Đằng, trước đây mượn sức hai hồn phách giết chết đám chấp sự kia, khiến hai đạo hồn phách tiêu hao rất lớn, hầu như đã đạt tới điểm giới hạn hồn phi phách tán, chủ yếu là do trước lúc ra tay đã lãng phí không ít thời gian, dù Từ Khuyết vì thế mà kiếm được rất nhiều điểm trang bức, nhưng so với mức độ tiêu tan của hai hồn phách kia, Từ Khuyết vẫn cảm thấy có chút thiệt thòi, dù sao Thiên Kim Phục Sinh Đằng không dễ có.
Điều này cũng cho Từ Khuyết một bài học, nếu như không khiến đối thủ lộ ra sát ý, hoặc là hồn phách vừa xuất hiện, đối thủ lập tức kinh sợ, thì hai đạo hồn phách sẽ không xuất thủ, đợi tới khi hắn lại bức đối phương lộ ra sát ý, hai đạo hồn phách đã tiêu hao không ít hồn lực.
Vì thế, sau này gặp phải đối thủ mạnh mẽ, hắn chỉ có thể mạo hiểm một chút, tạo ra đủ cừu hận, trong nháy mắt khi đối phương ra tay, mới thả ra hai đạo hồn phách này.
Dù sao hắn rất khó bảo đảm có thể lấy ra nhiều Thiên Kim Phục Sinh Đằng bất cứ lúc nào như vậy, ví dụ như hiện tại, hắn đã luyện hóa 100 cây Thiên Kim Phục Sinh Đằng, hai hồn phách kia vẫn không thể khôi phục hoàn hảo.
Bọn họ mới ra tay một lần, mà suýt nữa đã hồn phi phách tán, dù có đưa bọn họ về bên trong Phong Hỏa Luân, cũng chỉ có thể giảm lại tốc độ tiêu tan, nhất định phải tiếp tục dùng Thiên Kim Phục Sinh Đằng khôi phục lại hoàn hảo, tiếp theo còn cần tiếp tục dùng nước thuốc thai nghén, duy trì tình trạng của bọn họ.
Cũng may hiện tại trên người Từ Khuyết còn có chút Thiên Kim Phục Sinh Đằng, sau khi hắn luyện hóa xong 150 cây, hai hồn phách kia rốt cục cũng khôi phục tới trạng thái đỉnh phong, mà Từ Khuyết chỉ còn lại 30 cây Thiên Kim Phục Sinh Đằng, cũng luyện hóa thành trạng thái lỏng, bao phủ ở ngoài Phong Hỏa Luân, tiếp tục duy trì sinh tồn cho bọn họ.
Tình huống như thế, giống như chơi game cần bổ sung thẻ, Thiên Kim Phục Sinh Đằng chính là thẻ, thời gian trôi qua sẽ từ từ tiêu hao, một khi tiêu hao hết, trò chơi sẽ không thể chơi được.
- Tiên sư nó, xem ra lần này sau khi kết thúc, phải đi thu một nhóm Thiên Kim Phục Sinh Đằng trở về mới được, bằng không hai hồn phách này khó chịu được qua mấy ngày rồi.
Từ Khuyết cắn răng, có cảm giác áp lực to lớn.
Nhưng mặc kệ áp lực lớn đến mức nào, trước mắt hắn đã khôi phục hai hồn phách tới trạng thái đỉnh phong, có cơ hội xuất thủ lần thứ hai.
Hiện tại phải xem vị Đạo Thai Thần Thể này có ở trong động phủ hay không, chỉ cần ở bên trong, hắn sẽ không chút do dự ra tay tiêu diệt, dù có hộ vệ đi theo, hắn cũng không thể buông tha đối phương.
Nữ nhân của Bản bức thánh, đám giun dế các ngươi há có thể nhớ nhung?
Ngươi là Đạo Thai Thần Thể thì làm sao?
Lão tử là Thánh Thể!
Bạn cần đăng nhập để bình luận