Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1430: Chơi Lớn

- Từ huynh đệ, không thì nghe tỷ ta nói đi, trước tiên chúng ta về phía hậu viện tạm ở một quãng thời gian, chờ Dược Thần rời đi, chúng ta lại. . .
Cơ Vô Vân có chút chần chờ nhìn về phía Từ Khuyết, thấp giọng khuyên.
Dù sao khi vừa bắt đầu, y cũng không biết người trong nhà mình sẽ thật sự mười được Dược Thần của Thần Nông Thị tộc tới, bây giờ việc đã đến nước này, nếu thật sự để đoàn người Từ Khuyết đi ra ngoài, gặp phải Dược Thần thì trận chiến này sẽ không thể tránh khỏi.
Một khi song phương đánh tới, tình cảnh Cơ Vô Vân cũng sẽ lúng túng.
Y hứa hẹn với Từ Khuyết, cho nên đạt được sự đồng ý ra tay giúp đỡ, nhưng thân phận của y là thiên tài ở Ám Ảnh Phật, tính chất lần ra tay này cũng thay đổi, rất dễ dàng liên lụy đến Cơ gia.
Vì thế, tình cảnh khó nhất trước mắt, không thể nghi ngờ chính là Cơ Vô Vân.
- Cơ huynh đệ không cần nhiều lời, ta hiểu ngươi, thế nhưng ý ta đi đã quyết.
Từ Khuyết xua tay nói , thái độ vô cùng kiên quyết.
Nếu như đã trở về, như vậy sẽ không có lý do gì phải điệu thấp, vừa vặn có thể mượn cơ hội này, chém giết Dược Thần của Thần Nông Thị tộc, giết gà dọa khỉ, đồng thời với cả tuyên cáo Thiên Châu là hắn đã trở về.
- Hừ!
Lúc này, Husky tỏ vẻ xem thường hừ một tiếng, liếc Cơ Vô Vân một cái nói:
- Cơ huynh đệ, đừng trách bản thần tôn nói chuyện khó nghe, Cơ gia các ngươi thật sự có chút không biết tốt xấu, Tạc Thiên Bang chúng ta có bang chủ, bang chủ phu nhân, phó bang chủ, trưởng lão cùng với hộ pháp, tự mình tới đây làm khách, ngươi lại muốn chúng ta ở hậu viện, chuyện này quả thật chính là một sỉ nhục lớn!
- Không sai.
Đoạn Cửu Đức cũng gật đầu nói.
- Chuyện này. . .
Cơ Vô Vân nhất thời há miệng, tỏ vẻ khổ sở nói:
- Chư vị hiểu lầm rồi, hoàn cảnh hậu viện chúng ta, cũng không kém so với phòng dành cho quý khách, dù sao đó cũng là nơi tông môn sắp xếp khi huynh trưởng ta làm Thần Tử, sao có thể kém được?
- Đừng nói, đây không phải vấn đề về hoàn cảnh nơi ở, mà là vấn đề tôn nghiêm. Từ Khuyết ta hành sự một đời, từ trước đến giờ luôn không có thói quen chủ động né tránh, trước đây không có, hiện tại không có, tương lai lại càng không có.
Từ Khuyết xua tay nói ra, nói năng khí phách, hùng hồn mạnh mẽ.
- Từ huynh đệ, ngươi nghe ta nói, hậu viện này là nơi ở của Cơ gia chúng ta, huynh trưởng ta ở đó, tỷ ta cũng ở đó. . .
- Ồ? Thật sao?
Từ Khuyết đột nhiên hỏi lại, lập tức gật đầu:
- Vậy cũng được.
- Hả?
Cơ Vô Vân ngẩn ra:
- Từ huynh đệ có ý?
- Chúng ta quyết định ở lại.
Từ Khuyết nghiêm túc nói, sau đó trên mặt hắn tỏa ra nụ cười xán lạn:
- Như thế nào, có vui không, có thấy ngoài ý muốn không?
- Hả?
Cơ Vô Vân trong nháy mắt sửng sốt, thực sự là đột nhiên không kịp chuẩn bị, chuyện này thay đổi cũng quá nhanh đi.
Thế nhưng, đây đúng là ngạc nhiên mừng rỡ, thật bất ngờ, cũng rất vui vẻ.
Tối thiểu là không cần lo lắng sẽ xung đột với Dược Thần.
- Móa nó!
Cùng lúc đó, Husky và Đoạn Cửu Đức đều kinh ngạc nhìn về phía Từ Khuyết.
- Không phải chứ tiểu tử, sao ngươi lại đồng ý?
Husky khinh bỉ nói.
- Ta kháo, ngươi ở trước mặt sư tôn ta còn dám chơi như thế?
Đoạn Cửu Đức cũng tức giận nói.
Hai kẻ này vừa liếc mắt đã hiểu rõ tất cả, hiểu rõ tác phong của Từ Khuyết, rõ ràng chính là nghe được tỷ tỷ của Cơ Vô Vân cũng ở hậu viện, mới thay đổi chủ ý.
Nhưng Từ Khuyết chỉ hờ hững liếc Husky và Đoạn Cửu Đức một chút, lắc lắc đầu.
- Các ngươi hãy thu hồi tư tưởng dơ bẩn xấu xa của các ngươi lại đi, Từ Khuyết ta không phải người tùy tiện như vậy.
Hắn khịt mũi con thường nói.
Husky và Đoạn Cửu Đức đồng thời tỏ vẻ xem thường.
Ngươi không phải người tùy tiện?
Quỷ mới tin ngươi!
Từ Khuyết trực tiếp khẽ nhếch môi, truyền âm nói:
- Hai người các ngươi yên tĩnh một chút cho ta, ta có kế hoạch mới.
- Kế hoạch gì? Ngươi chính là muốn trêu hoa ghẹo nguyệt.
Đoạn Cửu Đức truyền âm đáp lại.
- Thối lắm, ngươi hiểu cái rắm, lần này ta nói thật sự, một Đại La Chân Tiên mà thôi, không có lý do gì khiến chúng ta tránh mặt, nhưng rất thích hợp để trang bức một lần.
Hai mắt Từ Khuyết thoáng híp lại, khóe miệng mang theo một ý cười sâu xa.
Husky và Đoạn Cửu Đức vừa nhìn thấy vẻ mặt này của hắn, con ngươi lập tức sáng ngời, nhấc lên tinh thần.
- Móa nó, tiểu tử, nhanh nói nghe một chút, muốn làm đại sự gì?
- Lão đầu ta cũng muốn nghe một chút, ngươi có thể chơi kiểu gì.
Husky và Đoạn Cửu Đức lần lượt truyền âm.
Từ Khuyết cười nhẹ:
- Nếu như chúng ta trước tiên vào ở hậu viện Cơ gia, Cơ gia nhất định sẽ thêm phòng bị, không cho Dược Thần kia biết chúng ta tồn tại, vì thế cục diện sẽ biến thành chúng ta ở trong tối, y ở chỗ sáng. Muốn làm vài việc gì đó, còn có thể làm khó được chúng ta sao?
- Ồ, ngươi nói như thế, đúng là có đạo lý.
Husky bừng tỉnh gật gật đầu.
- Phi, có đạo lý cái rắm, chỉ là một Đại La Chân Tiên, trực tiếp giết chết không được sao?
Đoạn Cửu Đức truyền âm hô.
- Hừ, giết một Đại La Chân Tiên, có thể tính là chuyện lớn gì?
Từ Khuyết lắc đầu nở nụ cười:
- Nếu là trước đây, có thể là chuyện lớn, nhưng bây giờ Tiên Vương hoành hành, chỉ là một Đại La Chân Tiên, xin lỗi, đúng là không thỏa mãn được ta.
"Híttt!"
Husky nghe thế thì hít một ngụm khí lạnh, một mặt kinh sợ, truyền âm hỏi:
- Tiểu tử, ngươi. . . ngươi thật muốn làm ra chuyện lớn à, không phải là muốn hại những Tiên Vương kia chứ?
- Khà khà!
Từ Khuyết cười không nói.
Đoạn Cửu Đức cũng trợn to hai mắt:
- CMN, tiểu tử, ngươi đừng quá mức, sư tôn ta tuy rằng thực lực mạnh mẽ, nhưng ngươi trêu chọc đến Tiên Vương, nàng không nhất định có thể giải quyết được.
- Yên tâm đi, việc này không định để sư tôn ngươi ra tay, một mình ta là đủ, thấy những sát khí ở bên ngoài kia không, nếu như có thể lợi dụng, vây giết mấy tên Tiên Vương cũng không phải vấn đề gì lớn.
Từ Khuyết hờ hững cười.
Hắn vốn mơ ước những sát khí ngoài Thiên Sát Thành kia, nghĩ sau này có cơ hội, sẽ dùng Tử Kim Bức Vương Côn hút đi một phần,
Nhưng vừa nãy hắn xoay người rời đi người, lần thứ hai nhìn thấy mảnh sát khí này, trong đầu nhất thời lóe linh quang, nhớ tới một toà đại trận, vừa vặn có thể lợi dụng những sát khí này để giết người.
Sau đó hắn thay đổi chủ ý, quyết định lưu lại.
Nếu muốn làm sự tình, như vậy phải làm lớn!
Hắn muốn để toàn bộ Thiên Châu đều biết, hắn đến rồi!
- Ồ khửa khửa. . . kế hoạch này, lão đầu ta rất thích.
Đoạn Cửu Đức lập tức hứng thú, chuyện đào phần mộ, đánh lén, bẫy người như vậy, y luôn rất có hứng thú.
- Bản thần tôn cũng rất vừa ý kế hoạch này.
Husky cũng hô lớn, hai mắt tỏa ánh sáng.
- Cơ hội để Tạc Thiên Bang dương danh lập uy tới rồi.
Đoạn Cửu Đức bắt đầu rất chờ mong với tương lai.
Từ Khuyết cười nhạt:
- Trên thực tế, ta cũng không muốn như vậy, nhưng hết cách rồi, nếu bọn họ muốn chơi, vậy ta sẽ chơi cùng bọn họ.
- Tiểu tử, nhưng ngươi phải nghĩ rõ ràng, vạn nhất đối phương có cường giả cấp bậc Tiên Tôn, sau đó truy cứu nữa, chúng ta nên làm gì? Đó không phải chuyện sát khí có thể giải quyết.
Husky đột nhiên lý trí lên, nghĩ đến hậu quả.
Con ngươi Từ Khuyết lần thứ hai híp lại:
- Ha, ta không nói một cái sát trận liền có thể một lần giải quyết bọn họ, sát khí trận, chỉ là một món ăn khai vị mà thôi, ác mộng chân chính, còn ở phía sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận