Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 865: Chỗ Này Bản Thần Tôn Từng Đến

Đây... đây là tình huống như thế nào?
Phí bịt miệng?
Trong chốc lát, tất cả mọi người đều sửng sốt, kể cả vài tên cường giả Đế Cung cũng tỏ vẻ ngơ ngác.
Nguyên bản thấy Từ Khuyết hô muốn nói chuyện bọn họ giết thiếu chủ Thánh Hiền Cung cho thiên hạ biết, hơn nữa còn nói chắc chắn như vậy, quang minh lẫm liệt như vậy, vài tên cường giả Đế Cung đã cảm nhận thấy sự tuyệt vọng sâu sắc.
Thậm chí là những người còn lại ở đây, đều có chút không đành lòng.
Dù sao ai cũng rõ ràng, một khi chuyện này lộ ra ánh sáng, kết cục của mấy tên cường giả Đế Cung sẽ rất thê thảm, đồng thời Đế Cung và Thánh Hiền Cung có lẽ cũng sẽ khai chiến, đến lúc đó Huyền Chân đại lục không tránh khỏi một hồi tai nạn.
Ai lại nghĩ tới, tên này trước một giây còn nghĩa chính từ nghiêm, một giây sau lại đột nhiên xoay một trăm tám mươi độ, nói muốn phí bịt miệng.
Hoá ra náo loạn hơn nửa ngày, cái tên này chỉ muốn đòi phí bịt miệng?
Sau khi mọi người kịp phản ứng lại, bọn họ suýt chút nữa đã phun máu.
Bỉ ổi bất thình lình, quả thực sẽ ảnh hưởng xấu đến tuyến tiền liệt.
- Gào, tiểu tử 666, nói rất hay, không có phí bịt miệng, bản thần tôn cũng sẽ để chuyện ngày hôm nay lộ ra ánh sáng, các ngươi xem mà làm đi!
Husky lập tức kích động kêu lên, tỏ vẻ oai vệ, vênh vang đắc ý.
Hiển nhiên nó đợi tới thời điểm như thế này mới dám ngoi đầu lên giả vờ giả vịt.
Khóe miệng của vài tên cường giả Đế Cung lập tức co giật, nhưng trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần có thể ngăn cản tin tức lan rộng ra ngoài, không có thứ gì bọn họ không bỏ ra nổi.
- Đạo hữu, không biết ngươi muốn thứ gì? Chỉ cần chúng ta có, nhất định đều sẽ cho ngươi hết.
Vài tên cường giả Đế Cung cũng không chần chờ nữa, lúc này nhìn về phía Từ Khuyết nói.
Bọn họ rất rõ ràng, thời điểm như thế này Từ Khuyết mới là trọng điểm, những người khác đều không quan trọng, hơn nữa bọn họ cũng tin tưởng nếu như Từ Khuyết cầm phí bịt miệng, sẽ bảo đảm chuyện không bị lộ ra ngoài ánh sáng.
- Các ngươi có thứ gì, ta đều muốn cái đó, ngoại trừ kim chỉ, những vật khác đều giao ra đây, hơn nữa các ngươi còn phải tiếp tục phụ trách làm tốt thí, không thành vấn đề chứ?
Từ Khuyết cười tủm tỉm hỏi.
Vài tên cường giả Đế Cung trong nháy mắt cảm thấy tim mình như bị thắt lại.
Ngoại trừ kim chỉ, có cái gì thì muốn cái đó?
Còn phải tiếp tục làm tốt thí?
CMN cũng quá tuyệt tình đi, chi bằng thẳng thắn giao cái mạng này cho ngươi luôn nhé?
- Đậu phộng, tại sao các ngươi không nói chuyện? Chẳng lẽ không đồng ý? Được, chờ đó, bây giờ bản thần tôn đi ra ngoài tuyên truyền, các ngươi xong rồi!
Husky kêu gào lên, tỏ vẻ muốn lao ra bên ngoài rêu rao, bộ dáng không ai ngăn được nó, nhưng thân chó vẫn không di chuyển được một bước.
- Husky, tiến lên!
Từ Khuyết cũng lên tiếng hô.
Vài tên cường giả Đế Cung lúc này mới mở miệng:
- Chờ đã, đạo hữu, chúng ta đưa!
Nói xong, mấy người cắn răng lấy xuống tất cả nhẫn trữ vật trên tay, đưa tới trước mặt Từ Khuyết.
- Rất tốt.
Từ Khuyết không hề liếc mắt nhìn một chút nào, trực tiếp nhận lấy liền ném vào trong không gian trữ vật của hệ thống, vô cùng tùy ý.
Mọi người lập tức tỏ vẻ thẹn thùng, hành động thông thạo cỡ này, vừa nhìn đã biết không phải lần đầu tiên, tên này lúc trước thật sự làm cướp à?
Mẹ nó chứ, đường đường một đời Nữ Đế của Đế Cung ta, tại sao lại coi trọng một tên giặc cướp như thế?
Mấy người không khỏi nhìn về phía Khương Hồng Nhan, nhưng mà khuôn mặt của Khương Hồng Nhan vẫn ôn hòa như trước, không có chút tâm tình gợn sóng nào, giống như đã thấy nhiều nên không còn gì lạ nữa.
- Được rồi, đi nhanh lên đi, hành trình của chúng ta là tinh thần đại hải!
Lúc này, Từ Khuyết vung tay hô to, mạnh mẽ tăng cao sĩ khí của đội ngũ.
Khóe miệng của mọi người trong nháy mắt lại không nhịn được co rúm lại.
Tinh thần đại hải?
Tinh em gái ngươi!
Có thể sống sót rời khỏi nơi này không vẫn chưa biết, ngươi còn tinh cái gì thần đại cái gì hải.
Vài tên cường giả Đế Cung rất bất đắc dĩ, cuối cùng vẫn phải ngoan ngoãn đi tới phía trước đội ngũ làm tốt thí.
Nhưng cũng chính bởi vì như vậy, con đường sau đó Từ Khuyết ung dung hơn không ít.
Dù sao vài tên cường giả Đế Cung nàỳ cũng là tinh anh bên trong Độ Kiếp kỳ, có bọn họ ở phía trước phụ trách giải quyết khó khăn, Từ Khuyết vô cùng yên tâm.
Bởi vì một khi gặp nguy hiểm, trước tiên bị chém khẳng định là mấy người này, vì thế bọn họ chỉ có thể tập trung mấy lần tinh lực, cảnh giác bài trừ cản trở trên đường.
Nhưng ngoài ý muốn là con đường sau đó lại vô cùng thuận lợi.
Trên đường tuy rằng nhìn thấy không ít trận pháp và cấm chế, nhưng căn bản cũng đã bị người phá hủy, thậm chí là có một bộ phận bởi vì niên đại quá lâu, bản thân chúng nó đã tự tiêu vong.
Một đường đi xuống liên tiếp chừng mấy ngày, đều không phát sinh thêm bất kỳ nguy hiểm gì.
Trong lòng mọi người không khỏi bốc lên hi vọng, tiếp tục đi như thế, rất nhanh sẽ có thể tìm được vị trí của Trương Thiên Đạo, thậm chí còn có thể trực tiếp đến phần cuối tiên lộ trong truyền thuyết kia.
- Dựa theo địa đồ chỉ dẫn, chỉ cần mấy canh giờ nữa liền có thể tìm được nơi Trương Thiên Đạo bị nhốt năm đó.
Một tên cường giả Đế Cung kích động nói.
- Bây giờ đã qua nhiều năm như vậy, tòa trận pháp kia nói không chừng đã bị phá.
- Không sai, hơn nữa căn cứ theo ghi chép của Trương Thiên Đạo ở trên da thú, chỗ có thể sử dụng Phá Không Phù, trùng hợp chính là phần cuối của Đăng Tiên Lộ.
- Nhưng điều này vẫn rất khó nói, bởi vì thánh thượng năm đó cũng từng nói đã tìm đến chỗ tận cùng, nhưng lúc đi tới tiếp, cuối đường lại biến mất. Ta suy đoán Đăng Tiên Lộ này có khả năng không chỉ có một cái điểm cuối, hoặc là tồn tại rất nhiều phần cuối giả, nếu không thì... điểm cuối của con đường này vẫn luôn biến hóa.
Có người suy đoán nói.
Tuy rằng phần cuối của Đăng Tiên Lộ ở nơi nào, cuối cùng có cái gì, tất cả những thứ này đến nay đều không hề có một đáp án nào xác thực, nhưng vẫn không ngăn cản được quyết tâm của mọi người tranh nhau chạy đi nghiệm chứng thật giả, dù sao thứ này cũng đại biểu cho hi vọng thành tiên.
Về phần Phá Không Phù, mọi người đã sớm bỏ đi ý nghĩ, có tên Từ Khuyết này ở đây, ai cũng biết vật kia đã vô duyên với bọn họ rồi.
Mà đông đảo nữ đệ tử Linh Tú Các đi ở phía sau, kể cả đám tán tu kia, thậm chí là cả đám Yêu tộc, lúc này trong lòng cũng phức tạp cảm khái.
Bọn họ nằm mộng cũng không ngờ rằng, người trẻ tuổi lúc đầu gặp mặt bị bọn họ không để vào trong mắt, mấy ngày ngắn ngủi đã hãm hại tất cả cường giả Thánh Hiền Cung chết sạch, thậm chí Đế Cung cũng không buông tha, vài tên cường giả Đế Cung còn sót lại vẫn đang kéo chút hơi tàn, đảm nhiệm trọng trách làm bia đỡ đạn.
Đây là một cái nghịch lý mà ai trong bọn họ cũng không nghĩ tới, trơ mắt nhìn một tên tu sĩ Hợp Thể kỳ trẻ tuổi vốn nên ở tầng dưới chót trong chuỗi thực vật, lập tức leo đến đỉnh của chuỗi thực vật, hơn nữa thủ đoạn lại cực kỳ ác liệt, có thể được xưng tụng là cùng hung ác cực, thậm chí là tàn nhẫn từ trong xương cốt, khiến người ta căn bản không dám động một chút ý nghĩ nhỏ đi phản kháng.
- Lần này đúng là nhìn nhầm rồi.
Nữ tử cao gầy của Linh Tú Các cười khổ, ở phía sau nhìn bóng lưng của Từ Khuyết và Nữ Đế đang đồng hành xa xa, cảm khái vạn ngàn.
Đám nữ tử còn lại đều gật đầu, vẻ mặt phức tạp.
Vừa mới bắt đầu các nàng còn không nghĩ ra vì sao Nữ Đế lại ở cùng một người trẻ tuổi như thế, nhưng bây giờ lại nhìn tới hai người sóng vai mà đi, các nàng càng không tìm được chút cảm giác không đúng nào, ngược lại cảm thấy đó mới là một đôi do trời đất tạo nên.
...
Cuối cùng, một đường tiến lên.
Mấy canh giờ sau, mọi người rốt cục đã tiếp cận vị trí đánh dấu trên bản đồ.
- Đến rồi! Rốt cục sắp đến rồi!
Một tên cường giả Đế Cung kích động hô lên.
Chỉ cần tìm được Trương Thiên Đạo, lại tìm được Phá Không Phù, liền có thể chứng minh con đường này là đúng, rất có thể sẽ tìm được phần cuối của Đăng Tiên Lộ.
- Vòng qua con đường phía trước liền có thể nhìn thấy toà trận pháp đã nhốt Trương Thiên Đạo.
Một tên cường giả gật đầu nói, biểu hiện cũng khá là kích động.
Từ Khuyết cũng hơi nheo con ngươi lại, trong lòng càng cảm thấy chờ mong.
Phá Không Phù, tia hi vọng giúp hắn trở về Địa Cầu, đang ở ngay trước mắt rồi!
- Đi, đi tới xem thế nào.
Từ Khuyết phất tay, la lớn.
Mọi người cũng đều xốc lại tinh thần, một lần nữa hướng về phía trước.
Đồng thời tất cả mọi người cũng đề cao cảnh giác, nếu tòa trận pháp năm đó nhốt Trương Thiên Đạo kia vẫn còn, vậy thì phía trước vẫn có một mối nguy hiểm lớn đang chờ bọn họ vượt qua.
"Rì rào!"
Nhưng mà lúc mọi người ở đây vừa mới vòng qua chỗ ngoặt của lối đi phía trước, một trận tiếng gió vang lên, lập tức mang theo từng sợi hàn ý thấu xương thổi đến trước mặt.
- Chờ đã, trước tiên hãy dừng lại!
Từ Khuyết hô lên, chân mày hơi nhíu lại.
Hắn đột nhiên cảm thấy có loại cảm giác không lành, nguy hiểm không tên đang đến gần.
- Chỗ này có chút không đúng.
Đôi mi thanh tú của Khương Hồng Nhan cũng cau lại, trầm giọng nói.
Mọi người lập tức ngạc nhiên nhìn về phía trước, chỗ này vẫn là con đường trong sơn động đen kịt một màu kia, căn bản không phát giác ra cái gì.
- Thánh Tôn, đạo hữu, chỗ này có vấn đề gì ư?
Vài tên cường giả Đế Cung cũng xoay người lại, mở miệng dò hỏi.
Từ Khuyết lắc lắc đầu, hắn cũng không biết chỗ này xảy ra chuyện gì, chính là giống như Khương Hồng Nhan, thuần túy cảm thấy có điểm gì đó không đúng.
"Gào!"
Đột nhiên, Husky kêu lên sợ hãi, hô lớn:
- Đậu phộng x 2, chỗ này... hình như bản thần tôn đã từng tới, căn bản không phải là một tòa sát trận!
Bạn cần đăng nhập để bình luận