Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1329: Chuẩn

"Vèo!"
Thần niệm của Từ Khuyết hơi động, trong nháy mắt ngưng tụ ra một nguồn sức mạnh vô hình, đẩy hai đạo hồn phách này tới, muốn để cho bọn họ tiến vào trong Phong Hỏa Luân.
Đây xem như là một loại phương thức giao lưu, cũng không thể ép buộc hai đạo hồn phách này đi vào, cuối cùng vẫn cần để bọn họ tự nguyện.
Nhưng nằm ngoài dự liệu của Từ Khuyết chính là, hai đạo hồn phách này lại rất phối hợp, giống như biết "con" của mình để bọn họ tiến vào bên trong Tiên Khí, là vì tốt cho bọn họ, vì thế ở lần thứ nhất Từ Khuyết dùng thần niệm thúc đẩy, bọn họ liền mặt không hề có cảm xúc hóa thành hai sợi hắc mang, trực tiếp tràn vào bên trong Phong Hỏa Luân.
- Đậu phộng, nghe lời như thế?
Husky kinh ngạc nói.
Từ Khuyết lắc lắc đầu, bây giờ hắn cũng không phân biệt được hai đạo hồn phách này đến cùng là loại tồn tại ra sao, nói bọn họ mất đi linh thức, nhưng lại biểu hiện ra tình cảm của con người, thậm chí có chút hành động, bọn họ cũng có thể phân biệt rõ ràng tốt xấu.
Nhưng bọn họ liền con của mình đều nhận sai, nam nữ không thể phân biệt, cũng không tính là có linh thức.
- Đi thôi, đi ra ngoài xem thử một chút trước xem, xem xem rốt cục có thể thành công hay không.
Từ Khuyết nói xong, cũng cất bước ra trước, bước ra khỏi tổ mộ.
Tuy rằng phương thức gửi hồn phách có rất nhiều, nhưng nhân vật cường hãn như Hiên Viên Kỳ Thương cùng Quan Sở Sở, đồ vật bình thường căn bản không đủ tư cách để cho bọn họ phụ nhập vào trong đó, chỉ có Tiên Khí mới có đủ tính chất kiên cố cho bọn họ ký gửi ở bên trong.
Đồng thời Tiên Khí cũng có một loại ưu thế thiên nhiên, chính là có thể dùng để thu nhận khí linh, kỳ thực khí linh cũng là một chủng loại tồn tại giống như hồn phách, vì thế hai đạo hồn phách tiến vào bên trong Phong Hỏa Luân, có thể tạo thành một loại tính lừa dối, khiến cho sự tồn tại của bọn họ ở bên dưới thiên uy giảm mạnh, vì thế có thể giảm bớt tốc độ tiêu tan.
Phương pháp của Liễu Tĩnh Ngưng, hiển nhiên là hữu hiệu.
Sau khi Từ Khuyết bước ra khỏi tổ mộ, tình huống quả thực giống như Liễu Tĩnh Ngưng dự liệu, sau khi hai đạo hồn phách tiến vào bên trong Tiên Khí, trong nháy mắt tốc độ tiêu tan kịch giảm, nhưng tính lừa dối của Tiên Khí có hạn, bọn họ vẫn đang chầm chậm tiêu tan như trước, nếu như không có đồ vật có thể để cho bọn họ khôi phục, nhiều lắm trong một hai ngày, bọn họ sẽ hồn phi phách tán.
- Haizz, luôn cảm thấy rất thiệt thòi, thiệt thòi lớn a.
Từ Khuyết bất đắc dĩ thở dài.
Tuy hắn cho rằng phương thức này rất thiệt thòi, nhưng cuối cùng cũng có chút mềm lòng, cũng không phải là xem ở trên mặt Hiên Viên Uyển Dung, cũng không phải là xem ở trên phần đang lợi dụng bọn họ để mình trở thành phó viện trưởng, mà là xem ở trên chấp niệm của đôi vợ chồng này đối với con mình, hắn vẫn lấy ra Thiên Kim Phục Sinh Đằng.
Vèo!
Hơi suy nghĩ, trong nháy mắt mười cây Thiên Kim Phục Sinh Đằng trôi nổi ở trên lòng bàn tay, một luồng dị hỏa màu đen bốc lên, nhiệt độ nóng bỏng lập tức bao phủ Thiên Kim Phục Sinh Đằng, luyện hóa thành trạng thái lỏng.
Song chỉ của hắn ngưng lại, đánh ra một tia tiên nguyên, bao lấy đoàn linh dịch Thiên Kim Phục Sinh Đằng kia, trực tiếp bao phủ ở bên ngoài Phong Hỏa Luân.
Trong giây lát, hai đạo hồn phách cấp tốc được khôi phục, bóng người uể oải hư huyễn từ từ ngưng tụ ở bên trong Phong Hỏa Luân.
Nhưng đúng vào lúc này mười cây Thiên Kim Phục Sinh Đằng kia cũng biến mất một phần nhỏ.
Từ Khuyết lập tức đau lòng đến cắn răng:
- Trình độ tiêu hao này không khỏi cũng lớn quá rồi, xem xu thế này, mười cây Thiên Kim Phục Sinh Đằng nhiều lắm cũng chỉ có thể duy trì bọn họ trong mười ngày, 200 cây cũng chỉ có thể duy trì 200 ngày thôi
200 ngày, đây cũng chỉ là tính toán bình thường.
Vạn nhất thật sự gặp phải nguy hiểm gì, hai đạo hồn phách này từ bên trong Tiên Khí lao ra, đến lúc đó tốc độ tiêu tan của bọn họ kịch tăng, 200 cây Thiên Kim Phục Sinh Đằng e rằng mấy ngày đều khó mà duy trì nổi.
- Haizz, Tái ông thất mã ai biết là họa hay phúc.
Từ Khuyết phiền muộn nói.
Tuy rằng bởi vì hai đạo hồn phách này, hắn thuận lợi hóa giải truy sát của Thiên Cung Thư Viện, còn làm mất mặt ngược lại, mò đến chức vị phó viện trưởng.
Nhưng bây giờ để duy trì sự tồn tại của hai đạo hồn phách này, hắn cũng trả giá đánh đổi, nhất định phải chuẩn bị càng nhiều Thiên Kim Phục Sinh Đằng, bằng không sẽ không gánh nổi hai đạo hồn phách này.
- Cũng được, từ góc độ nào đó mà nói, ta cũng coi như tận lực trả ân tình cho các ngươi, dù sao. . . ta cũng không quá muốn bị các ngươi đi theo.
Trong lòng Từ Khuyết âm thầm nói nhỏ một câu.
Nếu không có hai đạo hồn phách, hắn vẫn có phương pháp giải quyết cái phiền toái Thiên Cung Thư Viện này, chỉ có điều độ khó sẽ cao hơn rất nhiều.
Nhưng nếu gặp may đúng dịp tạo thành loại hiểu lầm trước mắt này, khiến cho trận phiền phức này đột nhiên đã biến thành vận mệnh của hắn, khẳng định là hắn vẫn phải hồi báo lại một chút, nếu như có cơ hội, hắn không ngại bảo vệ hai đạo hồn phách này, mang bọn họ đi Tứ Đại Châu gặp Hiên Viên Uyển Dung chân chính.
- Khuyết ca đừng hoảng hốt, tìm thời gian chúng ta đi tới Thần Nông Thị tộc uống chút trà.
Lúc này, Husky hiếm khi cơ trí nhìn thấy vẻ mặt của Từ Khuyết không đúng lắm, lập tức đề nghị.
Từ Khuyết cũng theo bản năng đỡ lưng, gật đầu nói:
- Ừm, xác thực là cần phải đi Thần Nông Thị tộc một chuyến, gần đây luôn cảm giác lưng không tốt lắm.
Mạc Quân Thần:
- . . .
Thần Nông Thị tộc, sợ là sắp xong rồi.
- Tiểu tử, bây giờ phiền phức cũng đã giải quyết, có phải là nên đi rồi không?
Lúc này, Liễu Tĩnh Ngưng tựa như cười mà không phải cười nhìn Từ Khuyết nói.
- Ừm, ngươi nói đúng, nhưng ta cảm thấy ta thân là phó viện trưởng, cần phải ở Thiên Cung Thư Viện dạo một chút, trước tiên làm quen hoàn cảnh một chút, cũng làm quen bọn học sinh một chút. Đến, Husky, dẫn đường, lão phu dự định trước tiên đi gặp Khương đồng học một lát, nghe nói vị đồng học kia rất ưu tú.
Từ Khuyết đàng hoàng trịnh trọng cố làm ra vẻ nói.
- Ưu tú thì ưu tú, nhưng Khuyết ca ngươi đã được nhị phu nhân đồng ý chưa?
Husky đột nhiên làm phản, quay đầu nhìn về phía Liễu Tĩnh Ngưng, trung thành tuyệt đối nói:
- Nhị phu nhân, việc này có thể phê chuẩn không?
Ôi CMN, ngươi lật trời rồi?
Trong nháy mắt Từ Khuyết trợn to hai mắt, khó có thể tin, con chó ngu ngốc này rõ ràng chính là muốn gây sự, muốn cho hậu cung của trẫm đại loạn?
- Ừm, được!
Lúc này, Liễu Tĩnh Ngưng vung tay lên, đúng là lấy tư thái hoàng hậu nắm giữ quyền to, phê chuẩn việc này.
Từ Khuyết đối với chuyện này rất là bất mãn, nam nhân hẳn là phải có tôn nghiêm cùng thô bạo của nam nhân, tự mình muốn đến gặp Khương Hồng Nhan, đó là sự tự do của mình, lúc nào đến phiên một người phụ nữ chỉ chỉ chỏ chỏ.
Ngày hôm nay nếu như không chấn chỉnh phu cương một chút, sau này không được rồi?.
Lúc này, Từ Khuyết rướn cổ, vung tay lên, mặt hướng Liễu Tĩnh Ngưng giơ ngón tay thối lên, chớp mắt nói:
- Ngươi nha, cộc cộc!
. . .
Cùng lúc đó, bên trong tổ mộ.
Bọn Lý Thanh Hà đều đang cúi đầu cung kính đứng trước mặt Lý Huyền Kỳ, đối mặt với vị tổ sư này, bọn họ kính nể và trung thành không hề dám có hai lòng.
Lý Huyền Kỳ biết được bọn Từ Khuyết đã rời khỏi tổ mộ, con ngươi hơi híp lại, đảo qua những hậu nhân trước mặt, nhàn nhạt nói:
- Được rồi, các ngươi tiếp tục làm việc của các ngươi đi, lão phu cũng nên về bên trong trận nghỉ ngơi, còn người kia. . . các ngươi nên biết phải làm gì rồi đấy, việc nên nói lão phu đều đã nói rồi, nếu như ai dám bỏ lỡ đại sự, đừng trách lão phu không nể tình, rõ chưa?
- Rõ.
Lúc này bọn Lý Thanh Hà cùng kêu lên đáp.
Sau đó, bóng Lý Huyền Kỳ cũng từ từ biến mất ở bên trong tổ mộ đen kịt, hóa thành một tia khói đen, bay vào một cái quan tài bên trong mộ thất.
Lúc này, mọi người cũng không nhiều lời nữa, tiếp tục triển khai việc tế tổ, luyện hóa Linh Tiên Thạch, bù đắp Phục Sinh Trận.
Về phần việc truyền thừa, năm nay khẳng định đừng nhắc tới nữa, dù sao hai đời viện trưởng đều lạnh nhạt rồi, còn ai dám nhắc lại chút chuyện này, chỉ có thể năm năm sau trở lại.
Nhưng mà hai cha con Lý Thanh Sơn cùng Lý Văn Khúc, trước sau vẫn cảm thấy không cam tâm.
Viện trưởng đời thứ hai đã từng miêu tả một cái tương lai rất tốt đẹp cho bọn họ, đồng thời tất cả đại tạo hóa, tất cả đều sẽ quy về Lý Văn Khúc, ba đời ông cháu bọn họ, vừa vặn muốn mượn thời cơ này quật khởi, khống chế toàn bộ Thiên Cung Thư Viện.
Nhưng mà bây giờ viện trưởng đời thứ hai suýt chút nữa bị người đánh tới mức hồn phi phách tán, hai cha con Lý Văn Khúc lập tức có loại cảm giác mất đi người tâm phúc, nhưng vừa nghĩ tới những mưu tính trước đây của bọn họ, lại cảm thấy hết sức không cam lòng.
- Cha, thật sự phải từ bỏ như vậy sao?
Lý Văn Khúc nhìn về phía Lý Thanh Sơn, truyền âm hỏi, trong giọng nói lộ ra vẻ không cam lòng và tức giận.
Nếu như chuyện mưu tính có thể thành công, y sẽ trở thành thiên tài ưu tú nhất đương đại, thậm chí trình độ tương lai, sẽ vượt qua Lý Huyền Kỳ, vượt quá bất luận người nào ở Thiên Cung Viện.
Bọn họ trước đây, đều cơ hồ xem đây là việc ván đã đóng thuyền, đạt được một cách dễ dàng, bây giờ lại xuất hiện bất ngờ như vậy, muốn để cho bọn họ từ bỏ, liền giống như dùng dao găm cắt đi một miếng thịt ở trên người bọn họ, quá khó quá không cam lòng.
- Ngươi không cam lòng, vi phụ làm sao lại cam tâm đây? Chỉ là, ngươi cảm thấy chúng ta thật sự có phần thắng hay sao, bây giờ cha của Từ Khuyết kia thể hiện ra nội tình như vậy, nếu như Thánh Tông biết, cũng tuyệt đối sẽ lựa chọn nhượng bộ, chúng ta còn có biện pháp gì để Thiên Vận Thể cùng Đạo Thai Thần Thể đi tới với nhau?
Lý Thanh Sơn thở dài, truyền âm đáp lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận