Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1029: Lên Xe Mời Quẹt Thẻ

Vèo!
Từ Khuyết xoay cổ tay một cái, từ trong không gian trữ vật lấy ra một tấm Phá Không Phù, ánh mắt ngưng lại, trên mặt trước sau vẫn mang theo ý cười.
Husky thấy thế lập tức cả kinh:
- Đậu phộng, tiểu tử, ngươi thật sự luyện chế ra Phá Không Phù rồi?
- Chuyện thường thôi.
Từ Khuyết cười nhạt một tiếng, đồng thời cũng gọi ra giao diện hệ thống, tiến hành tìm kiếm điểm hư không giao giới có thể sử dụng Phá Không Phù ở gần đây.
- Chờ đã, không đúng, trước đây ngươi không phải đã nói luyện chế Phá Không Phù cần máu chó vạn năm hay sao? Máu chó của bản thần tôn đã bị trộm hết rồi, ngươi lấy máu chó vạn năm ở đâu ra?
Husky đột nhiên trừng mắt lên, tỏ vẻ nghi ngờ.
- Ngươi biết cái quái gì, lấy thực lực của ta, chẳng lẽ không có máu chó vạn năm liền không thể luyện chế ra Phá Không Phù được sao?
Từ Khuyết lẽ thẳng khí hùng đáp.
- Vậy tại sao bên trong Phá Không Phù này có khí tức của đống máu chó kia?
Husky hỏi.
Từ Khuyết:
- Bởi vì tình yêu!
Husky:
- Đậu phộng, tiểu tử ngươi đừng dùng những ngôn ngữ vớ vẩn ở Địa Cầu kia ra lừa gạt bản thần tôn, lúc bản thần tôn ở Địa Cầu cũng từng đóng qua vô số lần rồi.
- Thật hay giả thế, ngươi thông minh cỡ này còn có thể trà trộn vào đóng phim sao?
Từ Khuyết kinh ngạc nói.
- Phí lời, bản thần tôn là đi vào bằng cửa sau!
Husky tỏ vẻ ngạo nghễ.
Từ Khuyết:
- Thiên Vương Cái Địa Hổ?
Husky:
- Bảo Tháp Trần Hà Yêu!
- Đậu phộng, người mình a!
- Đúng vậy chính là người mình, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu!
- Khiêm tốn khiêm tốn!
Nói xong, một người một chó nhiệt tình nắm tay, ôm nhau.
- Hai tên này bị bệnh thần kinh rồi.
Từ Phỉ Phỉ đứng ở một bên nhìn, không khỏi tức xạm mặt lại.
Khương Hồng Nhan khe khẽ lắc đầu, dở khóc dở cười, loại đức hạnh này của Từ Khuyết, nàng rõ ràng nhất.
- Ồ?
Đột nhiên, Từ Khuyết nhận được tin tức hệ thống phản hồi, không khỏi sững sờ.
- Sao thế tiểu tử? Lúc vừa nãy bản thần tôn ôm ngươi cũng không hề đâm ngươi mà?
Husky lập tức khó hiểu nói.
Từ Khuyết đẩy Husky ra, ánh mắt ngưng lại, trầm giọng nói:
- Lần này phiền phức rồi, bên trong Luyện Nguyệt Cung không có điểm hư không giao giới, phải đi ra bên ngoài mới được.
Hệ thống đáp lại hắn như thế, bên trong Luyện Nguyệt Cung không thể tìm được điểm hư không giao giới, không có điểm giao giới liền không có cách nào sử dụng Phá Không Phù, đây cũng là chỗ bất tiện của Phá Không Phù.
Vì thế bây giờ bọn họ nhất định phải đi ra ngoài Luyện Nguyệt Cung, trở lại địa điểm trước đây đáp xuống Thái Kim đại lục mới có thể một lần nữa tiến vào trong đường hầm hư không, chạy về tứ đại châu.
- Chuyện này có gì mà phiền phức, cùng lắm thì đi ra ngoài thôi.
Husky xem thường nói.
Từ Khuyết trợn tròn mắt:
- Lòng ta chỉ muốn về, đi ra ngoài lại gây sự, sợ là sẽ bị người đánh chết.
- Ý gì? Chúng ta quang minh chính đại đi ra ngoài, ai dám đánh chúng ta, gọi y đi ra đây, bản thần tôn đâm chết y!
Husky cố làm ra vẻ nói, rất là trâu bò.
- Vậy Bát Cửu Thiên Kiếp của ta thì làm sao bây giờ? Đoán chừng rất nhanh sẽ đến, ta còn muốn sau khi rời khỏi đây mới độ kiếp, xem ra là không kịp rồi.
Từ Khuyết cau mày nói.
Nếu như là độ kiếp ở bên trong Luyện Nguyệt Cung, động tĩnh cùng xu thế đó, sợ là sẽ đưa tới rất nhiều phiền phức, đặc biệt là bên trong Luyện Nguyệt Cung này có trời mới biết còn có bao nhiêu cấm chế và tiểu thế giới quỷ dị.
Vạn nhất lại tiến vào một loại địa phương giống như Thiện Ác thôn kia, đó mới thật sự là phiền phức.
- Tiểu tử, tấm bản đồ lúc trước kia có thể giúp chúng ta rời đi.
Lúc này, Khương Hồng Nhan nhẹ giọng mở miệng nhắc nhở Từ Khuyết.
Từ Khuyết sửng sốt một chút, lập tức liền kịp phản ứng lại.
Đúng rồi! Bản đồ!
Lúc trước nhìn tấm bản đồ kia của lão đầu, ngoài ghi chép con đường đi về băng cốc ở khu vực trung tâm, còn ghi chép một con đường rời đi nữa, hình như là đường tắt.
- Tiểu cô nương, ngươi rất tuyệt vời.
Lúc này Từ Khuyết nở nụ cười, lấy bản đồ ra.
Sau đó, đoàn người liền theo chỉ dẫn trên bản đồ, khởi hành hướng theo hướng ngược lại của băng cốc.
Lúc này bên trong Luyện Nguyệt Cung vẫn tĩnh mịch như lúc trước, có lẽ là do quá rộng lớn, hoặc là những người khác đã rời đi hoặc chết đi, nhìn tổng thể đều trở nên yên tĩnh một cách lạ kỳ.
Trong lối đi thỉnh thoảng cũng có thể nhìn thấy một ít vết máu cùng vết tích chiến đấu, cũng có mấy cỗ thi thể nằm bên trong góc, nhưng những thứ này đối với bọn Từ Khuyết mà nói đã nhìn nhiều thành quen, chỉ có Từ Phỉ Phỉ là kinh hãi, bị dọa cho phát sợ.
Nhưng đây cũng chính là nguyên nhân mà Từ Khuyết dẫn nàng đến Luyện Nguyệt Cung, cho nàng cảm nhận được loại bầu không khí giết chóc của Tu Tiên Giới này trước, hiểu rõ loại quan niệm mạnh hiếp yếu tàn khốc hơn ở Địa Cầu rất nhiều.
- Ồ? Phía trước hình như có rất nhiều người.
Không lâu lắm, sau khi đoàn người đi ra khỏi một con đường thì đột nhiên dừng lại, Husky kinh ngạc nói.
Từ Khuyết cũng khẽ cau mày, ánh mắt quét về phía trước, thần hồn cũng trực tiếp mở rộng ra, sau đó trở nên ngạc nhiên.
Ở bên trong khí tức của mấy trăm người phía trước, lại cảm ứng được mấy đạo khí tức, chính là đám người Bạch Thải Linh cùng Ly Diệp Tông mới chia tay lúc trước khi tiến vào trong băng cốc.
- Làm sao các nàng còn chưa đi ra ngoài?
Từ Khuyết không khỏi yên lặng.
Theo lý mà nói, qua thời gian mấy ngày này, lấy thực lực của Bạch Thải Linh, muốn rời khỏi nơi này cũng không có gì khó, nhưng đến bây giờ vẫn chưa đi ra ngoài.
Chẳng lẽ là muốn mưu đoạt thêm càng nhiều tạo hóa? Hay là đã gặp phải biến cố gì đó rồi?
Mấu chốt là bên trong mấy trăm người phía trước, ngoại trừ đệ tử Ly Diệp Tông, phần lớn là khí tức xa lạ, rõ ràng chính là người của những tông phái khác.
Bây giờ đám người kia xen lẫn ở bên trong, nhưng lại không giao chiến, đúng là có vẻ có chút kỳ quái.
- Đi, qua xem một chút.
Lúc này, Từ Khuyết phất phất tay, cất bước đi về phía trước.
Trong chốc lát, hai phe nhân mã trực tiếp gặp gỡ mặt đối mặt, con đường mà Từ Khuyết đang đi là con đường nhất định phải đi qua nếu như muốn rời khỏi Luyện Nguyệt Cung, thuận tiện nhìn một chút phía trước xảy ra chuyện gì.
Nhưng mấy trăm người ở phía trước kia lại cùng lui trở về, hơn nữa giống như Từ Khuyết suy nghĩ, đám người kia đều đến từ những môn phái khác nhau.
Trước khi tiến vào trong Luyện Nguyệt Cung đã nghe người nhắc qua, gồm có Thánh Kim Môn, Dạ Ưng Các, Vân Thiên Tông cùng với Ly Diệp Tông, kể cả Bạch Thải Linh cũng ở bên trong đó.
- Đường Tăng đạo hữu?
- Cải trắng cô nương?
Lúc này, Bạch Thải Linh cùng Từ Khuyết đồng thời nhìn thấy đối phương, trăm miệng một lời kêu lên thành tiếng, trên mặt có chút ngạc nhiên.
- Cải trắng cô nương, tại sao ngươi vẫn còn ở chỗ này?
Lông mày của Từ Khuyết nhíu lại, cười hỏi.
Bạch Thải Linh ngẩn ra, lắc đầu nói:
- Nơi đây không biết vì sao xảy ra biến cố, tất cả mọi con đường đều bị ngăn chặn, chúng ta đã tìm mấy ngày đường, vẫn không thể nào đi ra ngoài.
- Hả? Bị chặn lại?
Từ Khuyết lập tức trừng to mắt.
CMN chuyện này không vui à, tại sao muốn về tứ đại châu một chuyến lại khó như thế chứ?
- Không sai, hầu như phần lớn con đường đều bị ngăn chặn.
Bạch Thải Linh gật đầu, lông mày nhíu chặt nói:
- Duy nhất tìm tới con đương này là có thể thông hành, lại gặp phải người của Luyện Nguyệt Tông, bọn họ không muốn rước lấy phiền toái, chỉ có thể lui về tìm đường khác.
- Bọn họ sợ phiền phức mà thôi, ngươi cần phải sợ theo sao?
Từ Khuyết lập tức không biết nói gì.
Lấy thực lực của Bạch Thải Linh, hẳn là cũng không cần sợ đám người Luyện Nguyệt Tông kia, đường đường là Nhân Tiên cảnh, cho dù gặp phải đối thủ có thực lực tương đương, muốn đi, đối phương căn bản cũng không giữ được.
Huống chi trong đám người Luyện Nguyệt Tông kia cũng không có cường giả nào có thể so với Nhân Tiên cảnh.
- Ta cũng không muốn gây thêm phiền toái, trước khi rời khỏi Luyện Nguyệt Cung, ta cần phải bảo tồn tốt thực lực mới có thể mau chóng luyện hóa Tam Văn Linh Đạo Thạch, trở lại Lâm Tiên Giới.
Bạch Thải Linh lắc lắc đầu, lộ ra vẻ ngưng trọng nói:
- Nhưng những người Luyện Nguyệt Tông này cũng không thể khinh thường, hình như bọn họ đang tiến hành một loại tế điển nào đó, có lẽ là đang triệu hoán cái gì đó, thật sự là không đơn giản.
- Cắt, bọn họ thích triệu hoán cái gì thì triệu hoán cái đó, ta chỉ là đi ngang qua mà thôi.
Từ Khuyết cười nhẹ, đã muốn cất bước hướng về phía trước tiếp tục đi, nhưng lại hơi dừng lại một chút, nhìn về phía mọi người nói:
- Đúng rồi, thuận tiện nói cho các ngươi một câu, con đường này là đường chính quy để rời khỏi Luyện Nguyệt Cung, cũng chính là đường tắt, nếu như những con đường khác đều đã bị đóng lại, có lẽ chỉ có nơi này mới có thể rời đi được thôi.
- Cái gì?
Mọi người vừa nghe thấy thế, mặt lập tức biến sắc.
Trên thực tế, trong thời gian mấy ngày nay bọn họ đã tìm khắp cả các con đường, nhưng tất cả đều bị ngăn chặn, cuối cùng thì đều tụ tập đến nơi này.
Tình huống như thế hiển nhiên không phải là trùng hợp, có khả năng chính là không có con đường nào khác nữa, cuối cùng mới không hẹn mà cùng tụ hội đến phương hướng này.
Chỉ là trước khi còn chưa tìm tới toàn bộ các con đường, bọn họ cũng không muốn tiếp thu kết quả này, dù sao nếu như chỉ có con đường này có thể đi ra ngoài, vậy thì càng tuyệt vọng hơn.
Tại sao?
Bởi vì phía trước có người của Luyện Nguyệt Tông!
Cái tông môn thần bí mạnh mẽ này, ai cũng không dám đi trêu chọc bọn họ.
- Vị công tử này, ngươi nói có thật không? Chỉ còn con đường này có thể đi ra ngoài?
Có người mở miệng xác nhận.
Mọi người ở đây cũng đều nhìn về phía Từ Khuyết.
Từ Khuyết gật đầu:
- Không sai, chỉ còn con đường này, ta có địa đồ, không tin các ngươi tự xem đi.
Nói xong, hắn trực tiếp mở tấm bản đồ mà ông lão cho kia ra, hiện ra ở trước mặt mọi người.
Mọi người đối với địa phương này hầu như đều đã có ấn tượng đại khái, vào lúc này vừa nhìn thấy bản đồ, vừa xem đã hiểu ngay, sắc mặt lập tức trở nên ảm đạm.
- Xong!
- Tất cả các con đường đều bị đóng lại, ngay cả lối ra duy nhất này cũng bị người của Luyện Nguyệt Tông ngăn chặn, vậy chúng ta làm sao đi ra ngoài đây?
- Luyện Nguyệt Cung sắp đóng lại rồi, nếu không đi ra ngoài, phải chờ thêm 100 năm nữa mới có thể đi ra ngoài.
- 100 năm? Ngươi nghĩ quá nhiều rồi, người bị nhốt ở bên trong 100 năm trước, bây giờ chúng ta có thể nhìn thấy bọn họ ư?
- Không sai, bị vây ở chỗ này, sẽ giống như là chờ chết.
Rất nhiều người đều trở nên rối loạn, thậm chí có người đã bắt đầu cảm thấy tuyệt vọng.
Ở trong mắt bọn họ, Luyện Nguyệt Tông còn đáng sợ hơn những con đường bị phong tỏa kia, ngay cả một ý nghĩ xông qua cũng không dám có.
- Các vị, đừng hoảng hốt, sợ cái gì? Ta mang các ngươi đi ra ngoài là được rồi.
Lúc này, Từ Khuyết đột nhiên cười nói.
Tất cả mọi người lập tức ngẩn ra, đều nhìn về phía Từ Khuyết.
Ngươi dẫn chúng ta đi ra ngoài?
Chỉ bằng ngươi?
"Vèo!"
Gần như cùng lúc đó, Từ Khuyết vung tay lên, bỗng nhiên từ dưới khố móc ra một vật màu đen, quăng về phía trước.
Phịch một tiếng vang trầm, bóng đen trong nháy mắt hóa thành một chiếc xe buýt to lớn, xuất hiện ở phía trước, chiếm hơn nửa cái lối đi.
Lúc này tất cả mọi người đều há hốc mồm, lộ ra vẻ kinh sợ, chưa từng thấy loại đồ vật kỳ quái này.
Lúc này, Từ Khuyết cười híp mắt, ngồi lên trên ghế lái của xe buýt.
Ở trong ánh mắt ngạc nhiên của tất cả mọi người, hắn lên tiếng thét to lên:
- Tin tức tốt tin tức tốt, doanh nghiệp xe buýt du lịch chính thức của Tạc Thiên Bang, đoàn tham quan giá trị siêu xa hoa hiện giờ đã thành lập, trong vòng một ngày sẽ mang ngươi dạo chơi trong Luyện Nguyệt Cung, tài xế già sắp xuất phát, có bảo đảm an toàn, đi chơi rất vui vẻ, đi về sẽ cao hứng, lên xe xin mời quẹt thẻ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận