Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1509: Đoàn Tụ

- Chuyện này. . .
- Thái Ất thiên thạch, bị trộm?"
- Đây không phải trộm, rõ ràng là trực tiếp công khai cướp!
- Vậy làm sao có thể tuyển ra thiên tuyển giả mới?
Lập tức, mọi người trên đạo trường đều ồ lên.
Một loạt hành động của Từ Khuyết, nước chảy mây trôi, chỉ trong một cái chớp mắt, khi mọi người kịp phản ứng lại, gia hỏa này đã ôm theo đá tảng biến mất rồi.
Không ít nữ đệ tử Dao Trì cũng trố mắt ngoác mồm, Bạch Thải Linh vô cùng kinh ngạc và chỉ biết cười khổ, nàng thật sự cũng không nghĩ tới Từ Khuyết lại làm đến như thế, hiện tại xem như đã thật sự đắc tội chết với Thiên Cung Viện rồi, sau này trên Thiên Châu còn nơi nào để hắn dung thân?
Rất nhiều cường giả Thiên Cung Viện, giờ khắc này sắc mặt âm trầm, lửa giận ngút trời.
- Đáng chết, lại để hắn chạy thoát!
Trong mắt một Tiên Vương sát khí bàng bạc, mặt đất dưới chân vô thanh vô tức tràn ngập vết rạn.
- Tiểu tử này có rất nhiều thủ đoạn, lại có phương pháp biến hóa dung mạo cùng khí tức, lừa gạt tất cả mọi người, ngay cả chúng ta cũng không phát hiện ra.
Có người nhíu mày, sắc mặt nghiêm nghị.
- Nếu không thể lấy Thái Ất thiên thạch trở về, hậu quả khó mà lường được.
- Nhất định phải tìm ra hắn, dù xới ba tấc đất, cũng tuyệt đối không thể bỏ qua!
Vẻ mặt Hiên Viên Hồng âm hàn, trầm giọng nói rằng.
. . .
Cùng lúc đó, Tử Vi Tiên Vực, cách Thiên Cung Thư Viện mấy ngàn dặm.
Giữa không trung nổi một hồi gợn sóng, huy mang hừng hực, một bóng người từ bên trong lướt ra, trong tay còn ôm theo một tảng đá lớn, người này chính là Từ Khuyết.
- Từ Khuyết, ngươi đây là. . .
Tử Hà tiên tử chờ đợi ở đây từ lâu, hai người đã tính trước đường lui, ước định tụ họp ở đây.
Nhưng lúc này thấy Từ Khuyết đem cả khối Thái Ất thiên thạch ra, nàng nhất thời có chút há hốc mồm.
- Hắc hắc, không lấy đi tảng đá vụn này, làm sao có thể phòng ngừa bọn họ tiếp tục tìm kiếm thiên tuyển giả, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.
Từ Khuyết cười hì hì, rơi xuống mặt đất.
"Ầm" một thoáng, mặt đất nhất thời lún xuống dưới.
- Ngươi định cứ ôm nó như thế trở về?
Tử Hà tiên tử hơi nhíu mày, Từ Khuyết ôm theo một khối đá như thế, cho dù có thay đổi dung mạo và khí tức, cũng rất dễ dàng thu hút chú ý của người khác, đến thời điểm nhất định sẽ bại lộ hành tung.
- Ta cũng muốn thu nó lại, nhưng không có cách nào.
Từ Khuyết cười khổ đáp.
Trọng lượng khối Thái Ất thiên thạch này đã vượt quá tưởng tượng của hắn, lấy thể chất Thánh Thể tiểu thành của hắn, cộng với bổ trợ sức mạnh từ cơ chế trả thù của hệ thống, di chuyển khối đá này, vẫn vô cùng tốn sức.
Từ Khuyết cũng đã thử thu Thái Ất thiên thạch vào không gian chứa đồ trong hệ thống, kết quả hệ thống từ chối, loại thần thạch ẩn chứa thần lực này, hiện nay đẳng cấp hệ thống không có cách nào thu nhận.
Nhưng ngoại trừ không gian chứa đồ hệ thống, Thanh Liên thế giới trong đan điền của Từ Khuyết, ngược lại cũng là một nơi chứa đồ.
Thế nhưng đây là đồ vật mà ngay cả hệ thống cũng không dám thu, Từ Khuyết không có ý định tùy tiện thử nghiệm, bên trong cây Hỗn Độn Thanh Liên biến thành tiểu thế giới, chính hắn cũng không có cách nào khống chế, nên hắn không dám tùy ý vứt một tảng đá như thế vào đó.
Vì thế, hắn không thể làm gì khác hơn là ôm khối Thái Ất thiên thạch này trong toàn bộ hành trình.
Cũng may Từ Khuyết còn có một thần vật khác, là xác thần khiếu, có thể ngăn cách bọn họ với thế gian, ẩn dấu khí tức để đi lại trong thiên địa, Thái Ất thiên thạch tự nhiên cũng sẽ không bị người thấy được.
Chỉ là nếu như thế, hai người cũng sẽ không tiện đi dùng Truyền Tống Trận, chỉ có thể một đường bay đến, bay ngang qua Tử Vi Tiên Vực, chạy tới Thiên Tướng Tiên Vực.
Mấy chục ngày sau, Từ Khuyết cùng Tử Hà mới về tới vùng rừng núi ở ngoài Thiên Tướng Thành.
Lúc trước tách ra, Khương Hồng Nhan cùng Liễu Tĩnh Ngưng ở lại đây chờ, còn làm ra một động phủ.
Khi hai người Từ Khuyết trở về, Khương Hồng Nhan cùng Liễu Tĩnh Ngưng vẫn còn ở trong núi rừng, không có dấu vết người tìm đến.
Hiển nhiên là mấy chục ngày qua các nàng không hề bị quấy rầy, vẫn đang trạng thái tu luyện.
Đối với việc Từ Khuyết đưa về một tảng đá lớn như thế, Khương Hồng Nhan và Liễu Tĩnh Ngưng có vẻ rất kinh ngạc, đồng thời biết được khối Thái Ất thiên thạch này sẽ phân ra thành Thái Ất Thiên Thư thì càn kinh ngạc hơn.
Một tảng đá quý giá như vậy, tên tiểu tử này lại trực tiếp đoạt đi?
Những cường giả Tiên Vương và Tiên Tôn của Thiên Cung Viện, chẳng phải sẽ bị tức chết ư?
Dù cho không đích thân có mặt ở hiện trường, Khương Hồng Nhan cùng Liễu Tĩnh Ngưng cũng có thể tưởng tượng được dáng vẻ những người kia tức đến nổ phổi, dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên Từ Khuyết làm loại chuyện thất đức này.
- Đúng rồi, các ngươi tuyệt đối đừng dùng thần thức giao lưu với Thái Ất thiên thạch, nếu không không cẩn thận biến thành thiên tuyển giả, thì sẽ phiền phức lớn.
Từ Khuyết cố ý nhắc nhở.
Người được thiên tuyển vốn là cái hố, nếu là có thể được, hắn cũng không muốn làm thiên tuyển giả gì gì đó.
- Bây giờ chỉ hi vọng bọn Husky thật sự có thể tìm được Hiên Viên Uyển Dung, đến lúc đó để nàng nhìn xem có biện pháp gì thu hồi lại Thái Ất Thiên Thư hay không, dù không thu về được, thì phải khống chế khối Thái Ất thiên thạch này, không cho thiên tuyển giả mới xuất hiện, chúng ta vẫn tạm thời tính là an toàn.
Từ Khuyết lắc đầu thở dài, từ khi lên làm thiên tuyển giả, một đống chuyện phiền toái xuất hiện, mấu chốt là còn chưa chiếm được một xíu chỗ tốt nào.
- Nếu đã như vậy, không bằng khoảng thời gian này chúng ta dừng lại ở đây đi, ngươi cũng thừa dịp nhìn vấn đề tu luyện cho Phỉ Phỉ, những chuyện khác, đợi bọn Husky trở về rồi tính.
Khương Hồng Nhan khẽ mỉm cười, đề nghị.
Từ Khuyết cũng biết trong đoạn thời gian này không thể chạy loạn, đám người Thiên Cung Viện kia lúc này có lẽ đã phát rồ khắp nơi tìm kiếm tung tích của bọn họ, nếu đi ra ngoài gặp phải cái cường giả Tiên Tôn cảnh, tuy nói sẽ không nguy hiểm đến tình mạng, nhưng cũng không tránh khỏi phải ăn quả đắng một phen, cần gì phải thế.
Đã như thế, Từ Khuyết cũng trực tiếp mở rộng hang núi này, đào ra hai cửa động nam bắc thông suốt, xây dựng một động phủ tạm thời, còn đặt mua các loại gia cụ.
Cuối cùng còn bày lên cấm chế cao cấp bao quanh động phủ, rồi bày cả xác thần khiếu ở tầng ngoài cùng, hoàn toàn ẩn giấu đi động phủ.
Hai bút cùng vẽ như vậy, hai biện pháp bảo vệ, dù có Tiên Vương cảnh đi ngang qua, cũng không nhìn ra đầu mối.
Giải quyết vấn đề ẩn dật, Khương Hồng Nhan cũng ngồi xếp bằng trên mặt đất, lấy ra Tạo Hóa Ngọc Điệp, dùng thần hồn thăm dò vào trong.
Từ Khuyết đứng ở một bên chờ đợi, từ khi từ biệt ở Táng Tiên cốc, thời gian mười mấy năm rồi chưa gặp Từ Phỉ Phỉ, nhưng thời gian lại như nước chảy, vội vã trôi qua, cũng không cảm thấy dài dằng dặc.
- Nghe nói quê hương của ngươi không có người tu luyện, nhưng có vô số thứ đùa vui, đồng thời không cần linh lực cũng có thể phi thiên độn địa, thế gian này thật sự có một chỗ như vậy sao?
Tử Hà tiên tử nhìn về phía Từ Khuyết hỏi.
Đoạn Cửu Đức đã nghe Husky nói rất nhiều chuyện liên quan tới Địa Cầu, ít nhiều cũng báo cho Tử Hà tiên tử.
Nàng rất nghi hoặc, một thiên tài kỳ lạ như Từ Khuyết, lại là đến từ một địa phương không có tu sĩ tồn tại, mấu chốt nhất chính là, nàng nghe nói chỗ kia có rất nhiều chuyện kỳ lạ, thực sự cảm thấy hiếu kỳ.
- Ha ha, đương nhiên là thật sự, dù sao nơi đó cũng tốn vô số năm, trí tuệ kết tinh từ vô số thế hệ, nhưng mà ở trước mặt sức mạnh tuyệt đối của tu tiên giả, tất cả cũng không tính là cái gì.
Từ Khuyết nở nụ cười, sau đó lại lắc đầu.
Hắn đích thân về tới Địa Cầu, hiểu rõ là dù khoa học kỹ thuật có mạnh hơn, cũng không ngăn được sức mạnh kinh khủng của tu tiên giả.
Nhưng trên Địa Cầu vẫn tồn tại rất nhiều chuyện quái dị, đồng thời có thể xác định ở rất lâu trước đây, nơi đó xác thực từng xuất hiện tu tiên giả, chỉ là lúc đó Từ Khuyết mới chỉ là Hóa Thần kỳ, không có cách nào thâm nhập thăm dò.
Nếu tương lai có cơ hội, hắn cũng muốn lại trở về xem một chuyến.
- Vậy. . .
Lúc này, Tử Hà tiên tử lần thứ hai há mồm, còn muốn nói điều gì.
Khối Tạo Hóa Ngọc Điệp của Khương Hồng Nhan lại đột nhiên chấn động, thả ra huy mang óng ánh, ánh sáng lung linh.
Sau đó, hai bóng người từ bên trong bước ra, Khương Hồng Nhan đã dẫn theo Từ Phỉ Phỉ đi ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận