Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1234: Thần Thông Cường Đại

Thần thông? Huyền Băng Quỷ Vụ Thủ?
Từ Khuyết có chút ngây người, thần thông này đạt được có chút quá đột nhiên, không chuẩn bị kịp.
Hắn vốn chỉ muốn thử một chút, xem sức phòng ngự của bá thể tiểu thành này có thể so với thứ đá phá hủy bán phẩm Tiên Khí hay không, lại không ngờ không thử được sức phòng ngự, ngược lại lại hấp thu đám Huyền Băng Quỷ Vụ này, hóa thành một thần thông mới.
Đây thật sự là khí vận tăng cao a!
- Ha ha, từ tiểu hữu, lần này phải chúc mừng ngươi, không nghĩ tới lời đồn về bá thể lại là thật, quan trọng nhất chính là ngay cả Huyền Băng Quỷ Vụ giống như yêu nghiệt này mà ngươi cũng có thể hấp thụ, thực lực của ngươi lại tăng vài cấp rồi.
Bạch y nho giả cười nói, chúc mừng Từ Khuyết.
- Huyền Băng Quỷ Vụ Thủ? Vậy ta chẳng phải đã vô địch rồi, quỷ vụ này ngay cả các ngươi cũng không dám đụng vào, nếu như ta nhẹ nhàng đụng vào ngươi, ngươi. . .
Từ Khuyết nói rồi duỗi ra một ngón tay, chỉ về bạch y nho giả.
Bạch y nho giả vội vàng lùi lại một bước, lắc đầu cười khổ nói:
- Từ tiểu hữu, thương thế của ta vừa mới khôi phục lại, ngươi có thể đừng tiếp tục bắt ta làm thí nghiệm được không. Trên thực tế Huyền Băng Quỷ Vụ này chỉ nhằm vào pháp bảo Tiên Khí mới có lực phá hoại, trung phẩm Tiên Khí trở xuống, chỉ cần nhẹ nhàng đụng vào đã đủ để phá hủy trong nháy mắt, nhưng nếu đụng vào người, thương tổn tạo ra sẽ có hạn.
- Ồ? Tại sao lại như vậy?
Lông mày Từ Khuyết nhíu lại hỏi.
Bạch y nho giả trầm ngâm một lát rồi mở miệng nói:
- Nói thế này đi, tu sĩ Nhân Tiên cảnh cùng với dưới Nhân Tiên cảnh, nếu chạm phải Huyền Băng Quỷ Vụ thì sẽ mất mạng tại chỗ, Địa Tiên cảnh nếu chạm vào sương mù này, ít nhất sẽ bị trọng thương. Mà Thiên Tiên cảnh cùng Kim Tiên cảnh đụng vào sương mù này, thì sẽ bị hàn khí nhập thể, tốc độ sẽ chậm lại, tuy rằng không tính là chí mạng, nhưng cũng tạo thành phiền toái không nhỏ, thậm chí còn khó có thể loại trừ.
Nói đến đây, trên mặt bạch y nho giả lộ ra nụ cười nhạt, tiếp tục nói:
- Đương nhiên, tu sĩ giống ta đã tu luyện đại thành Minh Vương Trấn Ngục Thể, thân thể trải qua rèn luyện, đối với vật ấy cũng sẽ có thêm chút sức đề kháng.
Từ Khuyết vừa nghe, có chút nghi ngờ:
- Không đúng, theo như lời ngươi nói, năm đó những người tiến vào nơi này, khẳng định sẽ có tu sĩ Thiên Tiên cảnh trở lên, vì sao không trực tiếp xuyên qua mảnh Huyền Băng Quỷ Vụ này?
- Từ tiểu hữu, ngươi đừng nói đùa, bị Huyền Băng Quỷ Vụ Thủ của ngươi chạm một chút, cùng với chuyện cả người hoàn toàn chìm trong Huyền Băng Quỷ Vụ là hai việc hoàn toàn khác nhau. Những lời ta vừa nói chính là kết cục nếu bị ngươi chạm đến, nếu như ngươi dùng Huyền Băng Quỷ Vụ Thủ đè trên người kẻ địch, sau một thời gian, dù là Kim Tiên cảnh cũng phải chết.
Bạch y nho giả liếc mắt nói.
- Thì ra là như vậy.
Từ Khuyết gật đầu, lúc này trên mặt mới lộ ra nụ cười.
Hắn vốn tưởng rằng Huyền Băng Quỷ Vụ Thủ này chỉ chuyên môn khắc chế Tiên Khí cùng pháp bảo, có thể trong nháy mắt phá hỏng Tiên Khí cấp bậc dưới trung phẩm, nhưng hóa ra chỉ cần tiếp xúc trong thời gian đủ dài, dù là đại năng Kim Tiên cảnh cũng sẽ mất mạng, thế này đúng là có chút cường hãn, hoàn toàn là thủ đoạn một chiêu giết địch.
Vèo!
Hắn hơi suy nghĩ, cánh tay phải vung lên, tất cả băng sương màu trắng đồng thời tán đi, tay phải khôi phục lại như lúc ban đầu.
Huyền Băng Quỷ Vụ cũng giống như tiên nguyên ẩn trong cơ thể hắn, chỉ cần muốn vận dụng, bất cứ lúc nào cũng có thể triển khai ra, thu phóng tự nhiên.
Đương nhiên, đạt được như thế vẫn phải quy công cho bá thể, có thể chứa đựng Huyền Băng Quỷ Vụ yêu nghiệt như thế, đổi thành những thể chất khác, dù cho là Minh Vương Trấn Ngục Thể đại thành, dám hút vào một chút Huyền Băng Quỷ Vụ, e rằng sẽ gặp xui xẻo tại chỗ.
Điểm này, từ vẻ mặt kiêng kỵ của bạch y nho giả là có thể thấy rồi.
- Được rồi, Từ tiểu hữu, lần này ngươi đã kiếm bộn rồi, chúng ta cũng nên chuẩn bị rời đi thôi.
Lúc này, vẻ mặt bạch y nho giả tươi cười nhìn Từ Khuyết nói.
Tuy rằng y đã khôi phục thân thể, nhưng muốn rời khỏi nơi này, vẫn phải dựa vào Từ Khuyết.
- Ừm, tiền bối nói rất có lý, đợi ta phá tan cấm chế là có thể đi ra ngoài rồi.
Từ Khuyết gật gật đầu, cũng không muốn lãng phí thời gian, hắn đã đi vào đây hơn bảy ngày, mấy người Husky vẫn còn chờ ở bên ngoài, nhỡ đâu bí cảnh bị đóng lại, chờ đợi bọn họ chính là vô tận hư không.
- Ha ha, vậy làm phiền từ tiểu hữu rồi.
Bạch y nho giả có vẻ rất hưng phấn, bị nhốt mấy ngàn năm ở đây, cuối cùng cũng có cơ hội sống sót rời đi, đây là chuyện mà trước đây y nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
- Đúng rồi Từ tiểu hữu, ta thấy trên người ngươi có không ít bán phẩm Tiên Khí, chẳng lẽ ngươi là hậu nhân của một vị Khí Đế, bằng không sao lại có nội tình như thế?
Lúc này, bạch y nho giả lại mở miệng hỏi.
Từ Khuyết nở nụ cười:
- Tiền bối, ai nói phải là hậu nhân Khí Đế mới có thể có nhiều bán phẩm Tiên Khí? Nói thật cho ngươi biết, đây là phúc lợi Tạc Thiên Bang chúng ta, chỉ cần nhập bang, lập tức đưa cho hai kiện Tiên Khí.
- Cái gì?
Bạch y nho giả khẽ biến sắc, khó có thể tin:
- Chỉ mới mấy ngàn năm, thế gian đã biến hóa to lớn như thế sao? Lại có bang phái có nội tình như vậy.
- Hắc hắc, tiền bối, khiêm tốn một chút, Tạc Thiên Bang chúng ta luôn không thích náo động.
Từ Khuyết cười nói.
Bạch y nho giả nhất thời lắc đầu cười khổ:
- Vốn ta còn định sau khi đi ra ngoài, luyện chế một kiện Tiên Khí cho ngươi, trả lại ân tình này, không nghĩ tới các ngươi có nội tình như thế, ân tình này trái lại có chút khó trả rồi.
- Ồ! Tiền bối, nghe ngươi nói như vậy, chẳng lẽ ngươi là một vị Khí Đế?
Lông mày Từ Khuyết nhíu lại, hiếu kỳ hỏi.
Trên mặt bạch y nho giả hiện lên vẻ kiêu ngạo, gật đầu nói:
- Không sai, mấy ngàn năm trước ta đã là Khí Đế, có thể luyện chế ra bán phẩm Tiên Khí, qua nhiều năm như vậy ta vẫn không hề nhàn rỗi, vẫn luôn suy tư các cách luyện khí, bây giờ ta có lòng tin có thể luyện chế ra hạ phẩm Tiên Khí, thậm chí trung phẩm Tiên Khí ta đều dám thử nghiệm một phen.
- Móa, giỏi như vậy, tiền bối, ta có một bảo bối cần luyện chế, quên đi, ngươi cứ trực tiếp gia nhập Tạc Thiên Bang chúng ta đi, bảo đảm ngươi không hối hận.
Từ Khuyết lập tức nổi lên hứng thú thu nạp nhân tài.
Bạch y nho giả lại cười to lên:
- Ha ha, tên tiểu tử ngươi, để ta giúp chút việc cũng thôi đi, lại còn muốn ta gia nhập Tạc Thiên Bang các ngươi, đến làm tay chân khuân vác miễn phí sao?
- Tiền bối, không thể nói như vậy, Tạc Thiên Bang chúng ta luôn yêu quý nhân tài, hơn nữa thích hành hiệp trượng nghĩa, cứu vớt bách tính, giữ gìn hòa bình thế giới, ngươi luyện chế Tiên Kh cho chúng ta, cũng coi như góp một phần sức mạnh vì hòa bình thế giới mà.
Từ Khuyết chính nghĩa nói.
- Việc này đợi sau này rồi nói đi.
Bạch y nho giả cười khoát tay áo một cái, lắc đầu nói:
- Ta không ngại việc gia nhập Tạc Thiên Bang các ngươi, nhưng mấy ngàn năm trước ta từng là một đời tông chủ, bây giờ ta có thể trở lại, trước tiên cũng phải xem bọn họ sống như thế nào, nếu bọn họ mạnh khỏe, ta không còn ràng buộc, đương nhiên có thể gia nhập Tạc Thiên Bang các ngươi.
- Thì ra là như vậy, không nghĩ tới tiền bối còn là người có trách nhiệm như vậy, tại hạ bội phục bội phục.
Từ Khuyết chắp tay cười nói, khắp khuôn mặt là vẻ kính nể.
Không vì điều gì khác, hắn luôn thích loại người chính phái lại có trách nhiệm.
- Từ tiểu hữu khách khí rồi.
Bạch y nho giả khẽ mỉm cười, ánh mắt lập tức nhìn về phía giữa không trung, cảm khái nói:
- Thời gian đã trôi qua nhiều năm như vậy, cũng không biết đám tiểu vương bát đản Khí Tông kia có còn nhớ ta không.
Lời vừa nói ra, "Bá" một thoáng, nụ cười trên mặt Từ Khuyết cứng lại rồi.
Khí Tông?
Mẹ nó, náo loạn hơn nửa ngày, hoá ra lão đầu này chính là tông chủ Khí Tông mấy ngàn năm trước?
- Đúng rồi Từ tiểu hữu, ngươi mới vừa từ bên ngoài đi vào, không biết đã từng nghe nói qua Khí Tông chúng ta chưa, nhớ lại năm đó. . .
Lúc này, bạch y nho giả tràn đầy phấn khởi nhìn về phía Từ Khuyết, muốn khoe khoang Khí Tông của mình một phen.
Nhưng nói còn chưa dứt lời, y đã nhìn thấy một nắm đấm đập tới trước mặt mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận