Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1224: Minh Vương Chi Cảnh

Minh Vương Chi Cảnh?
Từ Khuyết vừa nghe được lời này, trong đầu lập tức nhảy ra vài chữ, Minh Vương Trấn Ngục Thể.
Lẽ nào, bí cảnh này còn có quan hệ với Minh Vương Trấn Ngục Thể?
Lúc này, Husky cũng đột nhiên nhớ ra cái gì đó, từ trên mặt đất nhảy lên, kích động nói:
- Đúng đúng đúng, cuối cùng thì bản thần tôn đã rõ ràng rồi, tiểu tử, sợi khí tức bên trong bí cảnh này, rất tương tự với loại công pháp tôi luyện thân thể trên người ngươi, nhưng mạnh mẽ hơn ngươi nhiều.
Từ Khuyết nghe thấy vậy, vẫn còn đang hồi tưởng lại lời nói vừa nãy của Tần Tam Lập, sắc mặt trở nên nghiêm nghị.
- Viễn cổ thần linh Minh Vương, lẽ nào thế gian này thật sự có thần? Thậm chí Minh Vương là tồn tại thật, kể cả Hỏa Thần năm đó mọi người ở Hỏa Nguyên Quốc nhắc tới kia?
Tâm thần của Từ Khuyết tập trung cao độ, suy tư.
Lúc này, Tần Tam Lập lại nhìn Husky, kinh ngạc nói:
- Ngươi nói công pháp tôi luyện thân thể mà bang chủ tu luyện có quan hệ với Minh Vương? Theo ta được biết, tin đồn liên quan tới bí cảnh này có rất nhiều, một thứ trong đó chính là nói bên trong ẩn giấu truyền thừa Minh Vương thối thể, có thể thành tựu Minh Vương Bá Thể.
- Minh Vương Bá Thể? Ha ha, tiểu tử này tu luyện chính là Minh Vương Trấn Ngục Thể, hơn nữa hình như còn chưa tu luyện xong đây.
Husky nở nụ cười.
Tần Tam Lập lập tức cả kinh, ngạc nhiên nhìn về phía Từ Khuyết:
- Ngươi lại có được Minh Vương Trấn Ngục Thể!
- Ngươi biết loại phương pháp thối thể này?
Từ Khuyết ngược lại trở nên tò mò.
- Đương nhiên, nhưng so với Minh Vương Bá Thể, Minh Vương Trấn Ngục Thể thua kém hơn rất nhiều. Trong sách cổ đã từng ghi chép, lúc đầu Minh Vương tu luyện Bá Thể, cho đến lúc bước vào thần vị, mới trở thành Minh Vương Thánh Thể, thân thể siêu phàm nhập thánh, sau đó Phật môn có một vị môn đồ quan tưởng tượng thần Minh Vương, ngộ ra một môn phương pháp thối thể, chính là Minh Vương Trấn Ngục Thể.
Tần Tam Lập gật đầu nói.
Từ Khuyết ngạc nhiên, hoá ra náo loạn nửa ngày, Minh Vương Trấn Ngục Thể của mình chỉ là một phiên bản hàng nhái, chỉ là từ trên tượng thần Minh Vương tìm hiểu ra?
Nói như vậy, Minh Vương Bá Thể mới là tồn tại ghê gớm nhất?
Đôi con mắt của Từ Khuyết lập tức quét về phía lối vào bí cảnh, trước đây hắn còn không muốn vào đi, nhưng bây giờ đã biết người ở bên trong là Lam Tâm Nguyệt, tất cả chỉ là một đoạn chuyện Ô Long, hơn nữa bên trong còn có khả năng tồn tại truyền thừa có quan hệ với mình, hắn không thể không sản sinh hứng thú đối với bí cảnh.
- Tiểu tử, thừa dịp bí cảnh còn chưa đóng, chúng ta có thể đi vào xem xem, bản thần tôn mơ hồ có thể tìm tới phương hướng của sợi khí tức này, nói không chừng thật sự có thể lấy được truyền thừa đó, miễn cho tương lai ngươi đi Thiên Châu bị người ta đè đầu đánh.
Husky giựt giây nói, ra vẻ rất là háo hức, hiển nhiên nó cũng cảm thấy rất hứng thú đối với đồ vật bên trong bí cảnh.
- Đậu phộng, ngươi có ý gì? Bằng vào thực lực này của ta, còn sợ những người ở Thiên Châu kia sao?
Từ Khuyết trợn mắt nói.
Husky cười lạnh một tiếng, đang muốn há mồm nói chuyện.
Ầm!
Đột nhiên, phía sau truyền đến một tiếng vang thật lớn, hư không vì thế mà vặn vẹo, mấy bóng người đằng đằng sát khí từ không trung xông đến.
- Nguy rồi!
Tần Tam Lập lập tức biến sắc, trầm giọng nói:
- Là người của Khí Tông!
- Ha, Khí Tông đúng không, đến rất đúng lúc.
Từ Khuyết cười nhạt một tiếng.
Nhưng mà còn chưa chờ hắn xoay người lại, Tần Tam Lập liền bồi thêm một câu:
- Ba vị Khí Đế của bọn họ ở Huyền Ất Tiên Vực đều đến rồi, xem ra là muốn lưu tất cả chúng ta lại/
Khí Đế!
Nụ cười trên mặt Từ Khuyết lập tức cứng đờ.
"Vèo!"
Husky không nói hai lời, xoay người liền chạy mất.
Đoạn Cửu Đức cũng vuốt vuốt chòm râu:
- Lão đầu ta quyết định đi vào bên trong bí cảnh chơi một chút, không quấy rầy các ngươi chiến đấu nữa.
Nói xong, y cũng quay đầu liền chạy, đuổi theo Husky, nhảy vào trong bí cảnh.
Khóe miệng của Từ Khuyết co giật, ánh mắt nhìn về phía Tần Tam Lập, cười híp mắt nói:
- Lão Tần, nghĩ rõ ràng ý nghĩa của sinh mệnh chưa? Muốn chân chính sống sót không? Đi chiến đấu đi!
Dứt tiếng, Từ Khuyết cũng nắm tay Lam Tâm Nguyệt lên, xoay người lao về phía lối vào bí cảnh.
Không phải hắn nhát gan, mà trận chiến này căn bản không có cách nào đánh. Ba vị Khí Đế, vậy cũng là ba đại năng Kim Tiên cảnh đó, như thế này thì làm sao đánh?
Lúc trước bên dưới một chiêu của Liễu Khí Đế, Từ Khuyết suýt chút nữa đã toi mạng, thậm chí lúc vận dụng Tiên phẩm Thần Hành Độn Tẩu Phù, đều suýt nữa bị tóm ra, bây giờ đối phương có ba vị Khí Đế đến, ngoại trừ chạy trốn thì còn có thể làm gì?
- Các ngươi. . .
Tần Tam Lập trợn mắt ngoác mồm nhìn mấy người Từ Khuyết chạy trốn, tức giận đến sắp phun ra máu, y lập tức đi theo.
Vèo!
Trong chớp mắt, mấy người trực tiếp xuyên qua lối vào bí cảnh, thân hình lóe lên một cái rồi biến mất.
Ở đây cũng có không ít tu sĩ từ bên trong bí cảnh đi ra, ngạc nhiên nhìn tình cảnh này, lại nhìn tới mấy chục bóng người trên không trung đang lướt tới, không khỏi ngơ ngác.
- Trời ạ, ba vị Khí Đế của Khí Tông đều xuất hiện.
- Đám người vừa rồi kia có lai lịch gì, lại dẫn tới ba vị Khí Đế đều tự mình xuất động.
- Chẳng lẽ là. . . Tạc Thiên Bang?
Rất nhiều người kinh ngạc nghị luận, dù sao chuyện về Tạc Thiên Bang đã truyền khắp sáu đại Tiên Vực từ lâu, huyết hải thâm cừu giữa Khí Tông cùng Tạc Thiên Bang, càng là không ai không biết.
Lúc này, mấy chục bóng người trên không trung đột nhiên ngừng lại.
Sắc mặt của ba tên Khí Đế âm trầm, lạnh lùng nhìn kỹ lối vào bí cảnh, tuy rằng cảnh giới của bọn họ mạnh mẽ, nhưng bí cảnh này cũng không đơn giản, chỉ có bên dưới Thiên Tiên cảnh mới có thể đi vào, lấy thực lực Kim Tiên cảnh của bọn họ nếu như xông vào, trong nháy mắt sẽ bị bí cảnh nghiền thành tro tàn.
- Khí Đế đại nhân, bọn họ đã tiến vào bí cảnh, chúng ta có cần phái người đi vào truy lùng hay không?
Một gã chấp sự nhìn về phía ba người dẫn đầu, cung kính hỏi.
Mặt của một tên Khí Đế lạnh lùng, nhàn nhạt lắc đầu:
- Bí cảnh chẳng mấy chốc sẽ đóng lại, lần sau lại mở ra, chính là trăm năm sau, hoặc là bọn họ đi ra tìm cái chết, hoặc là ở bên trong bí cảnh 100 năm, bị hư không phong bạo giảo sát.
- Không sai, chúng ta liền chờ đợi ở đây, đến lúc bí cảnh đóng lại mới thôi.
Một tên Khí Đế khác cũng gật đầu, khắp khuôn mặt đều là lãnh đạm cùng sát ý, hừ lạnh nói:
- Nguyên bản còn dự định đi tới Trấn Nguyên Tiên Vực tìm bọn họ thanh toán, không nghĩ tới bọn họ lại đưa tới cửa, vừa vặn cùng nhau giải quyết.
- Vậy Liễu Khí Đế bên kia. . .
- Không sao, để y tiếp tục dưỡng thương đi, cừu oán của y, chúng ta nhất định sẽ giúp y báo, dù cho đám người Từ Khuyết kia ở bên trong bí cảnh không ra, sau trăm năm, chúng ta cũng phải đem thi thể của bọn họ mang tới trước mặt Liễu Khí Đế, rửa sạch nhục nhã.
- Đúng thế!
. . .
Cùng lúc đó, bên trong Minh Vương bí cảnh.
Mấy người Từ Khuyết đã rơi xuống mặt đất, phía trước vẫn có không ít tu sĩ chạy tới trước mặt, muốn từ cửa ra vào rời đi.
Bây giờ bí cảnh sắp đóng, đám tu sĩ nhìn thấy còn có người đi vào, không khỏi cảm thấy kinh ngạc, nhưng bọn họ cũng không hỏi nhiều, mặt không hề lộ ra cảm xúc đi qua, từ cửa ra vào rời đi.
Tần Tam Lập tỏ vẻ cay đắng, nhìn về phía Từ Khuyết nói:
- Lần này phiền phức rồi, chúng ta tiến thối lưỡng nan. Bí cảnh này mấy ngày nữa sẽ đóng lại, trăm năm sau mới lại mở ra, mà trong thời gian trăm năm này, toàn bộ bí cảnh sẽ bị hư không phong nhận bao trùm, chúng ta chịu không nổi.
- Không sao, cùng lắm thì trước lúc bí cảnh đóng lại, vận dụng Phá Không Phù trở về Trấn Nguyên Tiên Vực là được rồi.
Từ Khuyết cười nhạt một tiếng.
Tần Tam Lập yên lặng, suýt chút nữa đã quên còn có biện pháp như thế, nhưng cũng không thể trách y không nghĩ tới, dù sao hai loại phù lục quý giá như Phá Không Phù cùng Hư Không Giao Giới Phù, có ai có thể giống như Từ Khuyết, nói có là có?
Dù cho lúc trước bọn họ thử nghiệm từ Địa Châu đi đến Thiên Châu, cũng là do mấy thế lực lớn liên hợp lại mới tập hợp được hai tấm phù lục kia.
Nhưng bây giờ nghe Từ Khuyết nói như vậy, Tần Tam Lập cũng thở phào nhẹ nhõm, ít nhất mấy người đã thoát khỏi nguy cơ sinh tử.
- Gào, tiểu tử, bản thần tôn cảm giác được luồng khí tức kia, chính là ở phương hướng này.
Lúc này, Husky hếch mũi hít, chỉ về phía đông của bí cảnh hô.
Từ Khuyết nghe thấy vậy, ánh mắt quét tới, nhìn thấy một mảnh bình nguyên vô biên vô tận, mây mù bao phủ, liền một ngọn núi cũng không có cách nào nhìn thấy.
Mặt của Lam Tâm Nguyệt biến sắc, kinh ngạc nói:
- Không thể, chỗ kia không thể đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận