Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1365: Mau Đến

Từ Khuyết nói ra mấy câu, đoàn người Thần Nông Thị tộc ở đây đều kinh ngạc.
Quy tắc cũ?
Lại là bồi thường Thiên Kim Phục Sinh Đằng?
Đại lão, lần trước không phải vừa mới bồi thường cho ngươi 200 cây sao? ngươi dùng nhanh như vậy?
Quan trọng là lần xuống giá này cũng quá nhiều đi, lại chỉ cần mười cây?
Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng mấy người là một mảnh ngờ vực, tỏ vẻ không rõ.
Luôn cảm giác rằng chuyện này. . . có âm mưu!
- Còn đứng ngây ra đó làm gì? Tâm tình hôm nay của lão phu tốt, không muốn hãm hại các ngươi, các ngươi thậm chí ngay cả mười cây Thiên Kim Phục Sinh Đằng đều không nỡ lòng bỏ ra sao?
Lúc này, Từ Khuyết sầm mặt lại, cau mày hỏi.
- Không phải, Từ lão chớ nên hiểu lầm, chúng ta chỉ là. . .
Một tên hộ đạo giả cười gượng.
Nhưng nói còn chưa dứt lời, Từ Khuyết đột nhiên kinh hô:
- Trời ạ, sẽ không phải là các ngươi liền mười cây Thiên Kim Phục Sinh Đằng đều không có chứ? Mười cây thôi mà.
Tiếng nói phát ra, Từ Khuyết tỏ ra vẻ ghét bỏ, như nhìn mấy người nghèo đánh giá mấy người, khẽ lắc đầu thở dài.
- Năm cây hẳn là có chứ?
Năm cây?
Đoàn người Thần Nông Thị tộc nghe xong, một lần nữa trợn to mắt, lần xuống giá này cũng quá khủng bố đi, thật sự là làm cho người ta không kịp ứng phó.
Y Phương lại tức đến sắp nổ tung, vừa nãy lúc Từ Khuyết đánh giá bọn họ, ánh mắt cường điệu rơi ở trên người y, liền giống như rất xem thường y.
Tuy Từ Khuyết không hề nói gì, nhưng ở trong mắt Y Phương, đây chính là một loại sỉ nhục.
Liền hộ đạo giả bên phía Y Đan kia đều có thể lấy ra 200 cây, bọn họ nơi này mười cây đều không bỏ ra nổi, hoàn toàn coi bọn họ là đám gà con nghèo mạt.
Điều này có thể nhẫn sao?
Nhẫn cái con gà con!
- Từ lão.
Lúc này, Y Phương bước ra một bước, lấy ra một cái nhẫn trữ vật, cắn răng nghiến lợi nói:
- Nơi này có 20 cây Thiên Kim Phục Sinh Đằng, xin ngài vui lòng nhận lấy.
Vèo!
Nhẫn trữ vật lập tức lướt ra khỏi, trực tiếp bay đến trước mặt Từ Khuyết.
Từ Khuyết lập tức nở nụ cười, vung tay lên, chặn nhẫn trữ vật lại ở trước người, thần thức dò vào trong đó, bên trong quả thật có 20 cây Thiên Kim Phục Sinh Đằng.
- Ừm, cũng không tệ lắm, 20 cây Thiên Kim Phục Sinh Đằng rất đúng lúc.
Từ Khuyết thoả mãn gật đầu, con ngươi híp lại nhìn về phía mấy người, khóe miệng trước sau mang theo một vệt cười khiến người ta rất bất an.
Liền ngay cả Đoạn Cửu Đức, vào lúc này cũng nở nụ cười, còn hướng mấy người nháy mắt, cực kỳ hèn mọn.
- Từ lão, nếu như con số không tệ, vậy hy vọng ngài có thể nói chuyện giữ lời, chuyện hôm nay liền bỏ qua như vậy.
Y Phương ý thức được có gì đó không đúng lắm, lúc này chắp tay nói.
- Ta không.
Đột nhiên, Từ Khuyết bất thình lình trả lời một câu.
- Cái gì?
Trong nháy mắt Y Phương sững sờ.
- Ta liền không!
Hai tay của Từ Khuyết khoanh ở trước ngực, lộ ra vẻ ngạo nghễ nói.
Người của Thần Nông Thị tộc lập tức cũng ngạc nhiên một trận.
Ta không? Ta liền không?
Đây là ý gì?
- Từ lão, ngươi là nói. . .
Một tên hộ đạo giả thăm dò mở miệng hỏi dò.
- Hừ, thật đúng là, nhất định phải để lão phu nói trắng ra sao? Có chút thẹn thùng nha.
Từ Khuyết lập tức lộ ra vẻ khó xử, lắc đầu nói:
- Ý của lão phu chính là. . . ta không thể không nói không giữ lời.
Mọi người:
- ? ? ?
- Có phải là cảm thấy trí thông minh không đủ dùng? Có phải là cảm thấy nghe tới còn rất khó hiểu? Ha ha, nói đơn giản, chính là. . . lão phu nói không giữ lời đấy.
Trên mặt Từ Khuyết tràn trề nụ cười tiện hề hề.
Trong nháy mắt sắc mặt của đoàn người Thần Nông Thị tộc kịch biến.
CMN, lão hỗn đản kia, sớm nên nghĩ đến, thế gian làm gì có chuyện ngon ăn như thế?
Lúc trước hai huynh đệ Y Trọng và Y Đan chỉ làm một chút xíu việc nhỏ, đều bị hắn giết, sau đó hắn còn muốn thu 200 cây Thiên Kim Phục Sinh Đằng, bây giờ nhóm người mình mưu tính hãm hại hắn, làm sao có khả năng chỉ bồi 10-20 cây liền có thể xong việc?
- Từ lão, nếu như ngươi đều đã quyết định không buông tha cho chúng ta, hà tất còn phải trêu đùa chúng ta như vậy?
Y Phương tỏ vẻ âm trầm, lạnh giọng hỏi dò.
Thời điểm như thế này y nghĩ tới không phải là xin tha, y rất rõ ràng, ở trước mặt người như thế, xin tha cũng vô dụng, đổi là y, y cũng không thể buông tha đối thủ như vậy.
- Không không không, ngươi hiểu lầm rồi, lão phu không có tâm tư trêu đùa các ngươi.
Từ Khuyết khoát tay áo một cái, lắc đầu nói:
- Các ngươi có khả năng không biết, kỳ thực thực lực của lão phu cũng không vững chắc, mỗi lần ra tay, đều cần luyện hóa Thiên Kim Phục Sinh Đằng này, để bổ sung thực lực của mình, bằng không liền một hộ đạo giả của các ngươi đều đánh không lại.
Vèo!
Nói đến đây, Từ Khuyết vung tay lên, lòng bàn tay bốc lên lên một luồng dị hỏa màu đen, trực tiếp bao phủ 20 cây Thiên Kim Phục Sinh Đằng này lại, cấp tốc tiến hành tinh luyện.
Đoàn người Thần Nông Thị tộc đều trợn to hai mắt, bỗng nhiên tỉnh lại.
Thì ra lão già này muốn nhiều Thiên Kim Phục Sinh Đằng như vậy, chính là vì tác dụng này?
Đậu phộng, vậy lúc này không ra tay, còn chờ tới khi nào?
"Ầm!"
Trong chốc lát, mấy vị hộ đạo giả cùng thiên kiêu của Thần Nông Thị tộc nhìn nhau một chút, một ánh mắt giao lưu ngắn ngủi, lập tức liền không chút do dự ra tay.
Kim Tiên cảnh đỉnh phong, hiển nhiên không thể khinh thường.
Mấy người hộ đạo cho Y Phương đã nhiều năm, từ lâu hình thành hiểu ngầm, vừa ra tay chính là pháp quyết phi phàm.
Lòng bàn tay mỗi người đánh ra hai đạo kim quang, đan vào lẫn nhau, trong nháy mắt hình thành một sợi dây thiểm điện màu vàng, cực kỳ thô to, giống như bụi gai từ bốn phương tám hướng nhằm về phía Từ Khuyết, nỗ lực cắt ngang hắn luyện chế Thiên Kim Phục Sinh Đằng.
Từ Khuyết lộ ra vẻ hờ hững, phát sinh một tiếng cười gằn xem thường:
- Hừ, trò mèo. Mạc hộ pháp, giao cho ngươi xử lý.
- Hả?
Nguyên bản Mạc Quân Thần còn đang xem kịch, cho rằng Từ Khuyết tự tin tràn đầy như vậy, khẳng định là có thể một mình giải quyết, không nghĩ tới đột nhiên liền gọi y ra tay.
Đây chính là năm vị hộ đạo giả đó, Kim Tiên cảnh đỉnh phong, bản tọa coi như là Minh Vương Trấn Ngục Thể đại thành, cũng không chống được mấy đòn đâu.
Bất đắc dĩ không thể quay lại, nhưng tên đã lắp vào cung, đã không phát không được.
Dù sao Từ Khuyết mới là then chốt để giải quyết những người này, chỉ có hắn mới có thể hoán động hai đạo hồn phách kia, vạn nhất Từ Khuyết có gì quá đáng lo, ngày hôm nay bọn họ đúng là phải bàn giao ở đây.
Lúc này, thân thể của Mạc Quân Thần chấn động, tiên nguyên lập tức rót vào kinh mạch cả người.
Ầm!
Trong cơ thể y phát ra một tiếng vang vọng, một luồng khí thế bá đạo lập tức bao phủ ra, cả thân thể cũng trở nên cứng rắn hơn so với lúc trước.
Minh Vương Trấn Ngục Thể vốn là từ bên trong Minh Vương Bá Thể tìm hiểu ra, mặc dù không có cách nào vượt qua Bá Thể, nhưng dù sao cũng có chút rất giống, bao gồm cỗ khí thế bá đạo này, độc nhất vô nhị, trong nháy mắt liền kinh sợ mấy vị hộ đạo giả Kim Tiên cảnh đỉnh phong ở đây.
Mạc Quân Thần dựa dẫm vào điểm này, hầu như có thể làm được việc vô địch cùng cấp.
Nhưng loại vô địch cùng cấp này, chỉ là một chọi một hoặc là một chọi hai, bây giờ lấy một địch năm, đối với y mà nói vẫn là có áp lực to lớn.
Vì thế Mạc Quân Thần chỉ có thể vừa lên liền phát huy thực lực cực hạn, vận chuyển Minh Vương Trấn Ngục Thể đại thành tới cực hạn, thừa thế xông lên nhằm phía trước, ngưng tụ tiên nguyên, kết hợp sức mạnh thân thể, bỗng nhiên vung ra nắm đấm.
Ầm!
Bên trong một tiếng vang thật lớn, hai cái dây thiểm điện màu vàng trực tiếp bị phá hủy, chỉ ở trên nắm tay của Mạc Quân Thần lưu lại một vết mờ mờ.
Chớp nhoáng này để cho sắc mặt của đám người Thần Nông Thị tộc kinh biến, kinh hãi kêu thành tiếng:
- Tu sĩ luyện thể!
- Đừng phân thần, mau công kích, y không ngăn được các ngươi.
Lúc này, Y Phương rống to, gọi mấy vị hộ đạo giả tỉnh táo lại.
Bọn họ muốn đối phó chính là Từ Khuyết, muốn đánh gãy Từ Khuyết luyện chế, tuyệt không thể để cho hắn luyện hóa Thiên Kim Phục Sinh Đằng thành công, bằng không người chết sẽ là bọn họ.
- Các ngươi kiềm chế Luyện Thể Giả này lại, lão nhị lão tứ, cùng ta liên thủ cắt ngang hắn!
Một tên hộ đạo giả có tuổi tác cao nhất hét lớn một tiếng.
Bốn người còn lại lập tức binh chia làm hai đường, hai người trong đó trực tiếp tấn công về phía Mạc Quân Thần, hai người khác hiệp trợ ông lão, một lần nữa đánh ra pháp quyết, đánh về phía Từ Khuyết.
Tiếp đó, lòng bàn tay ba người tỏa ra ánh sáng óng ánh, trực tiếp đánh về mặt đất.
"Oanh" một tiếng vang thật lớn, trong nháy mắt mặt đất nứt toác, vọt lên mấy chục sợi thanh đằng to lớn cỡ cánh tay, mọc đầy lít nha lít nhít móc câu gai độc, giống như mãng xà lao về phía Từ Khuyết.
- Khà khà, chính là chờ các ngươi đến đánh ta.
Khóe miệng của Từ Khuyết giương lên, dưới chân bước ra chớp giật, dưới sự kết hợp sức mạnh thân thể của Thánh Thể tiểu thành, cả người trong nháy mắt biến mất tại chỗ, xuất hiện ở ngoài mấy trăm mét.
Ngay sau đó, hắn vung tay lên, đem bộ phận Thiên Kim Phục Sinh Đằng đã luyện hóa xong, trực tiếp đổ lên trên Phong Hỏa Luân.
- Không được, mau ngăn cản hắn, hắn đã luyện hóa một nửa rồi!
Y Phương thấy ở trong mắt, rống to.
Từ Khuyết cười ha ha:
- Đúng, mau tới ngăn cản lão phu, toàn bộ đều lại đây, bây giờ lão phu liền cho các ngươi một cơ hội ngăn cản.
Nói xong, Từ Khuyết trực tiếp nằm xuống đất, giang ra chân:
- Tới, mau tới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận