Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1306: Lưng Của Lão Phu

- Haizz. . .
Mấy vị hộ đạo giả Kim Tiên cảnh đỉnh phong của Thần Nông Thị tộc đều nhìn tới lẫn nhau, yên lặng thở dài.
Sống đến tới tuổi như bọn họ, nơi nào còn không nhìn ra lời này của Từ Khuyết là có ý gì, rõ ràng chính là không muốn dễ dàng buông tha cho bọn họ.
Nhưng việc này đổi thành bọn họ, khẳng định cũng sẽ không bỏ qua, dù sao lúc trước đã buông tha cho một nhóm người của bọn họ rồi, kết quả Y Đan lại dẫn người trở lại gây sự, chuyện này đổi thành bất kỳ cường giả nào đều thể nào nhịn được.
Dù sao cường giả cũng có tôn nghiêm của cường giả, có thể lý giải.
Mấy vị hộ đạo giả vào đúng lúc này, tâm tư cũng buông ra, cũng biết suy nghĩ vấn đề dưới góc độ của Từ Khuyết, cho rằng cách làm này của hắn là hợp tình hợp lý.
Đương nhiên, giả như Từ Khuyết trực tiếp buông tha cho bọn họ, vậy bọn họ sẽ nghi ngờ rồi.
- Từ tiền. . . khụ, Từ lão, việc này tuy rằng có hiểu nhầm, nhưng Thần Nông Thị tộc ta đồng ý gánh chịu tổn thất của ngài, còn có vết thương của ngài nữa, Thần Nông Thị tộc chúng ta đồng ý lấy ra linh dược tốt nhất để bồi thường cho ngài.
Hộ đạo giả cầm đầu của Thần Nông Thị tộc, giờ phút này cung cung kính kính nói.
Đồng thời, đoàn người cũng đều cất bước đi tới, nhẫn trữ vật trong tay đều đang lóe lên ánh sáng, từng cây linh dược hóa thành ánh sáng, hội tụ trên không trung.
Rõ ràng, bọn họ đang tập hợp linh dược để bồi thường cho Từ Khuyết.
- Từ lão, đây là Thiên Kim Phục Sinh Đằng nổi tiếng cũng quý giá nhất của Thần Nông Thị tộc ta, mời ngài nhận lấy.
Vài tên hộ đạo giả chắp tay dâng lên hơn trăm cây mây màu vàng, sinh cơ bừng bừng, vừa nhìn liền biết không phải là phàm vật.
Bạch Thải Linh ở một bên nhìn, tỏ ra kinh ngạc.
Thiên Kim Phục Sinh Đằng xác thực rất quý giá, cũng là một loại linh dược nổi tiếng nhất của Thần Nông Thị tộc, cực kỳ hiếm có, công hiệu của nó có thể dùng để trị liệu bất kỳ thương thế nào, trước đây Y Trọng bị trọng thương gần chết, được một viên Cửu Chuyển Hộ Thần Đan bảo vệ một hơi cuối cùng, giống như là để kéo dài tính mạng cho y.
Mà vật liệu chủ yếu của Cửu Chuyển Hộ Thần Đan, chính là loại Thiên Kim Phục Sinh Đằng này, cho dù là một đoạn nhỏ cũng đủ để luyện chế ra trên mười viên Cửu Chuyển Hộ Thần Đan, có thể thấy được nó quý giá cỡ nào, thậm chí phóng tầm mắt khắp toàn bộ Thiên Châu, trên thị trường cũng cực hiếm thấy có Thiên Kim Phục Sinh Đằng, có thể nói là một đằng khó cầu.
Phàm là trên phiên đấu giá nào xuất hiện vật ấy, đều sẽ khiến cho vô số thế lực thay đổi sắc mặt và tranh đoạt, cuối cùng luôn luôn đưa tới giá trị siêu cao.
Bây giờ vài tên hộ đạo giả này lấy ra hơn trăm cây Thiên Kim Phục Sinh Đằng, đủ để cho thấy thành ý của bọn họ, cũng nói rõ bọn họ phi thường không muốn trêu chọc đến một vị "Tiên Vương".
- Nhưng tại sao trên người bọn họ lại mang theo nhiều Thiên Kim Phục Sinh Đằng như vậy? Nơi Thần Nông Thị tộc bồi dưỡng Thiên Kim Phục Sinh Đằng vẫn là một câu đố, trước đây lại có tin đồn nói rằng Y Đan đến một chỗ bí cảnh bên trong Thiên Tướng Tiên Vực, chẳng lẽ. . .
Bạch Thải Linh trong lòng tự nói, suy tư, đôi mắt đẹp rạng ngời rực rỡ.
Mà lúc này, Từ Khuyết còn được Husky đỡ lấy, đối mặt với hơn trăm cây Thiên Kim Phục Sinh Đằng này, Từ Khuyết khẳng định sẽ không thỏa mãn.
Hắn không biết giá trị của Thiên Kim Phục Sinh Đằng này, chỉ biết là vật này rất phi phàm, nhưng lấy ánh mắt cùng kinh nghiệm độc ác của hắn mà nói, bình thường thì đồ vật đối phương lấy ra lần đầu, khẳng định còn không phải là tốt nhất, phải bức bách một chút nữa, mới có thể lừa ra cực hạn của bọn họ.
Thế là, Từ Khuyết không nhìn hơn trăm cây Thiên Kim Phục Sinh Đằng này, tiếp tục "thống khổ" kêu to lên.
- Ôi, thương thế này quá lớn, e rằng cả đời này đều không thể khỏi hẳn rồi. Cái lưng này của lão phu vốn không khỏe, bây giờ. . . haizz, khẳng định không có cách nào trị rồi. Phải làm sao mới ổn đây. . .
- Hừ, các ngươi xong rồi, khiến cha của Khuyết ca ta biến thành như vậy, món nợ này ngày hôm nay không tính không được!
Lúc này Husky chỉ vào vài tên hộ đạo giả của Thần Nông Thị tộc kêu gào lên.
Từ Khuyết một tay đỡ lưng, viền mắt ướt át nói:
- Tính toán một chút, Husky, việc này không trách được bọn họ, chỉ trách lão phu không cẩn thận, bị thương chỗ nào không được, một mực tổn thương ở lưng, chuyện này đúng thật là muốn mạng mà, không nghĩ sống đến cuối đời, khí tiết lại khó giữ được, lão phu không muốn sống nữa. . .
Nói xong, Từ Khuyết làm dáng muốn tránh thoát khỏi sự nâng đỡ của Husky, muốn đi tự sát.
Mọi người ở đây nhìn tới trợn mắt ngoác mồm, con ngươi suýt chút nữa trợn rơi xuống mặt đất, lão nhân gia này làm sao lại không biết xấu hổ như thế? Còn không muốn sống? Ngài thử chết một chút xem.
- Ai nha, đừng thế mà cha của Khuyết ca, nếu như ngươi chết đi, Khuyết ca sẽ thương tâm nhiều lắm.
Husky phối hợp an ủi.
Vào lúc này Đoạn Cửu Đức cũng đi lên phía trước, tỏ vẻ tái nhợt trừng mắt nhìn hộ đạo giả của Thần Nông Thị tộc, lớn tiếng quát lên:
- Các ngươi xem các ngươi làm ra chuyện tốt gì đây, bây giờ làm cho lão nhân gia đều không muốn sống nữa, lương tâm của các ngươi để đâu? Buổi tối có thể ngủ an ổn sao?
- . . .
Vài tên hộ đạo giả đã triệt để không biết nói gì.
Nhưng bọn họ cũng không dám xằng bậy, một tên hộ đạo giả trong đó vội vàng đi lên phía trước, tỏ vẻ lấy lòng nói:
- Từ lão, việc này xin ngài đại nhân đại lượng, cứ như vậy đi, chúng ta biết lấy thân phận của ngài, nhất định không lọt mắt những Thiên Kim Phục Sinh Đằng này, nhưng đây quả thật là đồ vật quý giá nhất mà Thần Nông Thị tộc chúng ta có thể lấy ra rồi.
- Thối lắm, chừng một trăm cây cỏ dại này, ngay cả phí dinh dưỡng cũng không đủ, tối thiểu cũng phải 200 cây!
Husky lập tức quát lên.
Lúc này Từ Khuyết trừng mắt nhìn về phía Husky, truyền âm mắng:
- Đậu phộng, Husky, ngươi có phải bị ngốc không, diễn kỹ này của ta cũng chỉ trị giá 200 cây linh dược?
- y. . .
Husky sửng sốt một chút, cũng hối hận rồi, định giá xác thực hơi thấp nha.
Đáng tiếc bây giờ lời nói đã nói ra, dưới hàng trăm cặp mắt đổ dồn vào, muốn đổi ý liền có vẻ hơi mất đi đẳng cấp mặt mũi.
Chỉ thấy vài tên hộ đạo giả cắn răng một cái, hạ quyết tâm, một lần nữa từ trong nhẫn trữ vật lấy ra trăm cây Thiên Kim Phục Sinh Đằng nữa, tập hợp đủ 200 cây, cung cung kính kính đưa đến trước mặt Từ Khuyết.
Từ Khuyết thấy thế, vào lúc này cũng không tiện tiếp tục giả bộ nữa, chỉ có thể duỗi ra bàn tay run rẩy, đi đón lấy Thiên Kim Phục Sinh Đằng.
Lúc này mấy vị hộ đạo giả mới thở phào nhẹ nhỏm, tảng đá lớn trong lòng rốt cục cũng buông xuống.
Nhưng mà ngay khi Từ Khuyết mới vừa đưa tay tiếp nhận Thiên Kim Phục Sinh Đằng, cả người giống như đứng không vững, đột nhiên chúi về phía trước, trực tiếp ngã về phía tên hộ đạo giả kia.
Tên hộ đạo giả kia sợ hết hồn, cũng không nghĩ tới sẽ xuất hiện tình huống như thế, theo bản năng đỡ lấy Từ Khuyết, kinh hoảng nói:
- Từ lão, ngài không sao chứ.
"Ôi ~" một tiếng kêu vang dội, vang vọng xung quanh.
Từ Khuyết thuận thế ngã lên trên người tên hộ đạo giả kia, lại trượt về phía mặt đất, phát sinh tiếng kêu "thê lương":
- Ôi cái lưng của lão phu. . .
"Híttt!"
Trong giây lát, toàn trường vang lên một trận tiếng hít vào.
Vài tên hộ đạo giả của Thần Nông Thị tộc càng là trợn to mắt, triệt để bối rối, tiếp đó mặt xám như tro tàn, trong lòng mát lạnh.
- Há, các ngươi dám làm tổn thương cha của Khuyết ca ta!
Husky lập tức nhảy lên, giống như bắt gian tận mặt vậy, chỉ vào vài tên hộ đạo giả hô lớn.
Đồng thời, dư quang khóe mắt nó liếc Từ Khuyết nằm trên đất một chút.
Chỉ thấy Từ Khuyết lén lút duỗi ra năm ngón tay với nó.
Husky tâm lĩnh thần hội, quát to:
- Lần này thương càng thêm thương, không có năm ức, các ngươi ai cũng đừng hòng đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận