Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1634: Để Nước Bọt Bay Một Hồi

"Ba!"
m thanh Từ Khuyết cao vút.
Giữa không trung, khí thế Tả Nguyệt cũng càng lúc càng lăng lệ, trân mặt hiện rõ vẻ trêu tức.
"Hai!"
"Tiểu tử, bản tọa thỏa mãn nguyện vọng cuối cùng của ngươi, chờ ngươi đếm tới một, ta lại xuất thủ kết liễu ngươi." Tả Nguyệt cười lạnh.
Trước mặt bao người, y muốn biểu lộ khí phách cường giả, sau đó mới xuất thủ bắt lấy Khuyết Đức Cẩu, danh chấn tứ phương.
"Được, nói lời giữ lời, một phẩy chín chín, một phẩy chín tám. . ."
Từ Khuyết bắt đầu đếm đến số lẻ.
"Ngươi đang tìm chết!"
Nụ cười trên mặt Tả Nguyệt lập tức cứng lại, sát khí ngập trời, trực tiếp hóa thành một cái bóng mờ, lao đến chỗ Từ Khuyết.
"Vội vàng tìm chết như vậy? Kỳ thật ta không có trêu ngươi, chỉ muốn cho nước bọt lại bay một hồi. . . ồ, hình như đã đến lúc."
Từ Khuyết nói, cười khẽ.
"Sắp chết đến nơi, còn ăn nói linh tinh. . . cái gì?"
Tả Nguyệt vừa mới xông đến trước mặt Từ Khuyết, đang chuẩn bị xuất thủ, tiên nguyên trong cơ thể lại đột nhiên bạo động.
Y biến sắc, nhanh chóng điều tiết, thế nhưng phát hiện mình vừa ra tay, tiên nguyên trong cơ thể liền triệt để bạo tẩu, mạnh mẽ bành trướng, hoàn toàn mất kiểm soát.
"Không!"
Thần sắc Tả Nguyệt tràn ngập hoảng sợ, rống to.
Sau một khắc, một tiếng "Oanh" thật lớn vang lên, thân thể Tả Nguyệt trực tiếp nổ tung, hóa thành một đoàn huyết vụ, từ không trung vẩy xuống, triệt để chấm dứt nhân sinh thê thảm của y.
Toàn trường lập tức rơi vào tĩnh lặng, lặng ngắt như tờ, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Tất cả mọi người trợn tròn mắt, mơ hồ.
Chuyện này. . . sao có thể?
Đường đường một vị Tiên Tôn trung giai, thậm chí còn bộc phát ra thực lực Tiên Tôn cao giai, kết quả lại vẫn lạc như thế, thi cốt vô tồn?
Mấu chốt là tên Từ Khuyết kia, tựa hồ còn chưa xuất thủ, chỉ phun một ngụm nước bọt?
Để nước bọt bay một hồi?
Mẹ nó, bay xong trực tiếp miểu sát Tiên Tôn?
"Hoan hô, cất cánh!"
Cùng lúc đó, Husky và Đoạn Cửu Đức phảng phất đã sớm đoán được chuyện này, hai tay giơ cao, hưng phấn kêu lên.
"Run rẩy đi, sợ hãi đi, chỉ là Thiên Môn, dựa vào cái gì đối địch với Tạc Thiên Bang chúng ta?"
"Huynh đệ tỷ muội Phật Vực, xin được long trọng giới thiệu, Tạc Thiên Bang Từ Khuyết, mỹ mạo tài hoa, một thân trang bức đánh mặt, miệng phun Tiên Tôn, chân đạp Tiên Đế, mê đảo ngàn vạn thiếu nữ cùng phụ nữ, Bức Thánh giới trang bức, chúng ta cùng nhau hô to tên của hắn, Từ. . . Khuyết!"
Husky cùng Đoạn Cửu Đức lên tiếng hò hét, âm như kinh lôi, nổ vang ở bên tai tất cả mọi người.
Đám người nghe thế lập tức lấy lại tinh thần, nhưng trong lòng vẫn kinh hãi không thôi, khó có thể tin.
Một ngụm nước bọt, miểu sát Tiên Tôn?
Có phải chúng ta đang nằm mơ hay không?
Thần mẹ nó, kinh khủng như vậy?!
. . .
Rất nhanh, tiếng nghị luận xung quanh dần dần nhiệt liệt.
Từ Khuyết nhìn điểm trang bức trong hệ thống không ngừng tăng lên, không khỏi cười tươi, liên tục khoát tay: "Chư vị không cần kinh ngạc, thao tác cơ bản mà thôi, có miệng là được."
Thao. . . thao tác cơ bản?
Ngươi gọi đây là thao tác cơ bản? Vậy nếu là thao tác nghiêm túc? Chẳng lẽ còn có thể chiến Tiên Đế?
Còn có miệng là được? Hóa ra chúng ta không có miệng sao?
Đám người nghe vậy, khóe miệng hung hăng co rút, con hàng này thật quá thiếu đòn.
"Tạc Thiên Bang trong truyền thuyết, chẳng lẽ thật cường đại như thế?"
"Tên Từ Khuyết kia đến cùng làm bằng cách nào, sao lại có được lực lượng cường đại như vậy. . ."
"Xem ra chúng ta đã đánh giá thấp Tạc Thiên Bang, lần này Thiên Môn chọc phải phiền toái lớn."
"Đúng vậy, bất quá hiện tại bọn hắn ở Phật Vực chúng ta, e rằng đoạn thời gian này, chúng ta không yên bình."
Có người kinh hãi, có người sợ hãi, cũng có người buồn rầu lo lắng.
Phật Vực vẫn luôn an tĩnh thanh bình, Khuyết Đức Cẩu vừa tới, liền náo ra chuyện lớn như vậy, đoán chừng khoảng thời gian tiếp theo, sẽ xuất hiện đại loạn.
. . .
Mấy ngày sau, sự tình phát sinh ở Trấn Nguyên Thành, trong nháy mắt điên cuồng truyền ra.
Danh tiếng Tạc Thiên Bang, đặc biệt là tổ hợp Khuyết Đức Cẩu, vang khắp toàn bộ Phật Vực.
Hôm nay lục trưởng lão vừa mới tiến vào một tòa thành, liền nghe thấy có người đề cập đến tổ hợp Khuyết Đức Cẩu, xuất hiện tại Trấn Nguyên Thành.
Lục trưởng lão lập tức đại hỉ.
Trấn Nguyên Thành?
Đó không phải phương hướng Tả Nguyệt đuổi theo sao?
Xem ra Tả Nguyệt đã thành công bắt lấy bọn chúng, nếu không tìn tức Khuyết Đức Cẩu, sẽ không truyền đến nhanh như vậy.
Nghĩ đến đây, trên mặt lục trưởng lão lộ ra nụ cười vui mừng.
Xem ra bí thuật Chính Khí Phong Ma Kinh thật không tầm thường, Tả Nguyệt hẳn đã nắm giữ không ít, bằng không sao có thể nhanh như vậy giải quyết Khuyết Đức Cẩu.
Chỉ là một giây sau, lời nói của đám người, lại không giống phương hướng mà y nghĩ.
"Thật đáng sợ!"
"Đúng vậy, Từ Khuyết cơ hồ không có xuất thủ, chỉ phun một ngụm nước bọt, vị cường giả Tiên Tôn kia liền chết bất đắc kỳ tử!"
"Các hạ nhất định nghe lầm rồi, theo ta được biết, là Uy Vũ Vương lăng không bay lên, giơ chân tè, trực tiếp tè chết Thiên Môn Tiên Tôn, nghe nói là nó bị nhiễm trùng đường tiểu."
"Không không không, lúc ấy ta ở ngay hiện trường, tận mắt nhìn thấy Đoạn Cửu Đức tiền bối thả một cái rắm, bắn chết vị Tiên Tôn kia."
Tiếng nghị luận của đám người, truyền hết vào trong tai lục trưởng lão.
Nhất thời, y một mặt mộng bức.
Đây là. . . mẹ nó truyền ngôn gì thế này?
Không hợp thói thường đến cực điểm!
Thế mà lại có người tranh nhau loạn truyền, còn có người tin?
Cường giả Thiên Môn, há lại bị một ngụm nước bọt, nước tiểu, thậm chí là một cái rắm. . .
Lý nào là vậy!
Lục trưởng lão càng nghe càng tức, cảm thấy cơ tim sắp tắc nghẽn, thế nhưng y đường đường là đại năng Tiên Tôn, tắc máu não mười năm đều không chết được, thực sự có chút ủy khuất.
"Im ngay!"
Lục trưởng lão lướt về phía trước, khí thế Tiên Tôn cao giai cường đại, trong nháy mắt nghiền ép tất cả mọi người.
Mấy người ở đây đều là Đại La Tiên, Thái Ất Tiên, nhất thời bị ép đến quỳ rạp xuống đất, những người tu vi căn cơ hơi kém, trực tiếp phun máu, sắc mặt trắng bệch.
"Các ngươi đang nói gì?!"
Lục trưởng lão lạnh giọng chất vấn.
Một đám Thái Ất Tiên run run hai chân, nói không nên lời.
"Đại nhân, chúng ta. . ."
"Vừa rồi chúng ta nói có một vị Thiên Môn Tiên Tôn, chết ở trong tay Khuyết Đức Cẩu." Một tên Đại La Tiên run run rẩy rẩy nói.
Y đã nhìn ra, vị đại năng trước mặt, hẳn là người của Thiên Môn.
Cho nên nghe thấy tin tức kia, mới nổi giận như vậy.
"Người kia chết như thế nào?"
"Hắn. . ." Vị Đại La Kim Tiên kia trong nháy mắt nghẹn lời, chuyện này ta biết đáp thế nào?
"Nói!"
Lục trưởng lão gầm thét, đầu Đại La Kim Tiên chấn động, bạo thành một đoàn huyết nhục, chết ngay tại chỗ.
Những người còn lại thấy thế, trong nháy mắt bị dọa đến run rẩy dữ dội.
"Đại nhân tha mạng!"
"Đại nhân, chúng ta chỉ nghe thấy truyền ngôn, vị Tiên Tôn kia bị Từ Khuyết một chiêu miểu sát, cụ thể thế nào, chúng ta không biết. . ."
Mấy người run giọng đáp.
"Không biết?" Lục trưởng lão hừ lạnh một tiếng, oanh ra một chưởng.
Mấy người quỳ rạp dưới đất, trong nháy mắt mất mạng.
Giết chóc một phen, cũng khiến cho lục trưởng lão tiêu tan lửa giận.
Y không để ý đến đám quần chúng bỏ chạy tứ tán, lạnh lùng ngẩng đầu, nhìn về phía Trấn Viễn Thành: "Trấn Nguyên Thành, bên kia chỉ có một con đường thông hướng phật cảnh thí luyện. . ."
Vừa dứt lời, thân thể y trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang, thẳng tiến Trấn Nguyên Thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận