Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1145: Khôi Phục Đỉnh Phong

Ầm!
Sau khi Từ Khuyết liên tiếp dùng tới hai ngàn viên đan dược khôi phục Tiên Nguyên thì đan điền rốt cục có biến hóa.
Tốc độ hạt giống Thanh Liên hấp thụ Tiên Nguyên dần chậm lại, đồng thời còn phóng ra huy mang óng ánh, chiếu sáng toàn bộ đan điền, nơi có huy mang chiếu đến đều có khí tức sinh cơ bừng bừng.
Đan điền vốn đen kịt dọa người, giờ khắc này đã trở nên hài hòa, giống như một vùng thảo nguyên lớn xanh mượt.
- Ồ?
Từ Khuyết khẽ giật mình, dừng việc tiếp tục nuốt đan dược.
Hắn phát hiện hạt giống Thanh Liên hình như có chút biến hóa, so với lúc trước thì càng thêm đầy đặn, bề ngoài hạt giống xuất hiện rất nhiều rễ tơ nhỏ, đều cắm vào trong đan điền, vừa chầm chậm rút lấy Tiên Nguyên, vừa không ngừng bắn ra từng sợi sinh cơ, không ngừng hoàn thiện thân thể, để thân thể dần được rèn luyện.
Đây giống như là một chương trình tối ưu hóa, có thể để thân thể không ngừng tối ưu hóa trở nên mạnh mẽ hơn, tuy rằng tốc độ vô cùng chậm, nhưng dần dần tích lũy lại, hiệu quả nhất định rất khả quan.
Sau khiTừ Khuyết phát hiện điểm này, trên mặt rốt cục cũng lộ ra ý cười, khẽ thở phào.
Trả giá nhiều như vậy, cuối cùng cũng có chút thu hoạch rồi.
Đương nhiên, quan trọng nhất chính là hạt giống Thanh Liên tạm thời đã ăn no, hắn dùng đan dược khôi phục một chút Tiên Nguyên, dần tích lũy lại trong đan điền, cộng với công năng khôi phục của hệ thống, Tiên Nguyên trong đan điền đang tăng trưởng với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, đồng thời tự động chia thành Ngũ Hành, ứng với thuộc tính Ngũ Hành Thiên Linh Căn.
"Hô!"
Từ Khuyết thở dài một hơi, chậm rãi mở hai mắt ra.
Một lần này quả thực tiêu hao quá nhiều, chỉ đổi gần hai ngàn viên đan dược, đã bỏ ra mấy vạn điểm trang bức, cũng may hiện tại có thể dừng lại, đồng thời còn có thu hoạch ngoài ý muốn.
Hắn phát hiện cảnh giới của mình đang xuất hiện dấu hiệu đột phá, giống như chỉ cần Tiên Nguyên trong đan điền khôi phục lại viên mãn, chỉ cần một ý nghĩ liền có thể trực tiếp đột phá, bước vào Bán Tiên cảnh trung kỳ.
- Xem ra quả thật là giống với câu châm ngôn kia, tái ông thất mã, ai biết không phải là phúc chứ.
Từ Khuyết không khỏi cảm khái nói.
Thu hoạch một chuyến này, lớn nhất khẳng định chính là hạt giống Thanh Liên, tiếp theo chính là cảnh giới đột phá, kiểu đột phá nước chảy thành sông như thế này vô cùng đáng quý.
Chuyện duy nhất khiến Từ Khuyết đau lòng chính là những Lôi Hành Tiên Nguyên, Lôi Kiếp tinh hoa tích lũy qua bao lần Độ Kiếp như vậy, tất cả đều bị hạt giống Thanh Liên hút sạch, không thể khôi phục lại, chỉ có thể chờ tới lần Độ Kiếp sau mới có cơ hội trộm một ít trở về.
- Ai nha, đột nhiên rất nhớ Thiên Kiếp quá.
Nghĩ tới đây, Từ Khuyết không khỏi đưa tay ra sau lưng, giọng nói tràn ngập nỗi mong chờ.
"Kẹt kẹt!"
Sau một khắc, hai cánh cửa gỗ trong phi thuyền vốn đóng chặt, đột nhiên đồng thời mở ra.
Phong Lan Vũ cùng Tiểu Như đều từ trong phòng đi ra, kinh ngạc nhìn Từ Khuyết:
- Đạo hữu, ngươi. . . thương thế của ngươi đã khôi phục?
- Không sai, thương thế đã khôi phục, nhưng vẫn còn phải chờ hơn nửa giờ mới có thể khôi phục trạng thái tới đỉnh phong.
Từ Khuyết cười tủm tỉm đứng lên, không tới nửa canh giờ nữa, Tiên Nguyên trong đan điền có thể viên mãn, đến lúc đó không chỉ có thể khôi phục thực lực đỉnh cao, thậm chí còn có thể đột phá tới Bán Tiên cảnh trung kỳ, thực lực tăng vọt.
Cảm giác một lần nữa có được sức mạnh, có năng lực tự bảo vệ, khiến Từ Khuyết vô cùng thoải mái.
Hiện tại dù Phong Lan Vũ bảo hắn rời đi, hắn cũng không cần lo lắng ở bên ngoài sẽ gặp nguy hiểm.
- Chúc mừng đạo hữu.
Lúc này, Phong Lan Vũ mỉm cười nói, chúc mừng Từ Khuyết.
Tuy rằng nàng rất khiếp sợ vì thương thế của Từ Khuyết có thể khôi phục, tuy nhiên nàng cũng không có hỏi nhiều, dù sao mỗi người đều có bí mật của riêng mình, đặc biệt với thể loại yêu nghiệt như Từ Khuyết, nếu như hắn không chủ động nói ra, nàng cũng không tiện mở miệng hỏi dò.
Ngược lại là Tiểu Như, lập tức vội vã hô:
- Trời ạ, ngươi thật sự không sao rồi? Thương thế của ngươi chỉ dùng một viên đan dược là có thể giải quyết, đó không phải là tiên dược chứ? Lúc trước ngươi không phải nói ngươi sư phụ là Khí Đế sao, tại sao lại biến thành Đan Đế rồi?
Nàng đúng là có cái gì là nói cái đó, không giống với Phong Lan Vũ lo lắng trước sau.
Từ Khuyết cũng trực tiếp há mồm trả lời, vẻ mặt bình tĩnh nói:
- Khí Đế là Đại sư phụ, Đan Đế là nhị sư phụ, lời giải thích này đã được chưa?
- Hóa ra ngươi có hai sư phụ.
Tiểu Như lập tức nói.
Phong Lan Vũ lại vô cùng ngạc nhiên, trong lòng vô cùng kinh sợ.
Thế gian này lại có người như vậy, đồng thời được Khí Đế và Đan Đế thu làm đệ tử?
Như thế không phải nói rõ, tên tiểu tử này không chỉ hiểu luyện khí, mà còn hiểu luyện đan?
Chuyện này. . . làm sao có khả năng? Hắn lấy đâu ra thời gian và tinh lực?
- Được rồi được rồi, nếu ngươi đã khôi phục, vậy hãy nhanh chuẩn bị luyện khí cho chúng ta xem đi? Thời gian của chúng ta không còn nhiều, một tháng sau nhất định phải trở về.
Lúc này, Tiểu Như lại mở miệng thúc giục.
Từ Khuyết nhất thời ngẩn ra, lúc này mới nhớ tới lúc trước dường như đã đáp ứng phải giúp Phong Lan Vũ giải quyết vấn đề Luyện Khí Đại Sư.
Nhưng vấn đề là, hắn chân tài thật học chỉ mới đạt tới cửu tinh Luyện Khí Sư, còn cách cảnh giới Luyện Khí Đại Sư một con sông, hơn nữa trong cửa hàng hệ thống cũng không có sách kỹ năng cao cấp để hắn thăng cấp, lần này có chút lúng túng rồi.
Lúc trước hắn còn có thể lấy cớ là trong người có thương tích, không thể luyện khí, nhưng hiện tại thương thế đã khôi phục, lại tìm cớ thì có chút khó khăn.
Làm sao bây giờ đây?
Từ Khuyết lập tức rơi vào tình cảnh lúng túng, khoác lác quá đà, gặp phải nguy cơ bị lật tẩy, thực sự quá mất mặt.
- Đạo hữu, có phải là có điều gì bất tiện?
Lúc này, Phong Lan Vũ mở miệng dò hỏi, vẻ mặt có chút cay đắng và thất vọng.
Nàng đối với Từ Khuyết kỳ thực đã không ôm quá nhiều hi vọng, bây giờ nhìn đến vẻ mặt lúng túng của Từ Khuyết, một chút hi vọng cuối cùng trong lòng cũng bị phá vỡ.
- Khụ khụ, ta vừa khôi phục thương thế, có chút không quen, nếu không các ngươi cho ta một gian phòng, để ta một mình luyện một chút, tìm chút thời gian tiến hành khôi phục?
Từ Khuyết nở nụ cười ngại ngùng nói.
Mặc kệ như thế nào, trước tiên cũng cần phải thử rồi nói, biết đâu mình thật sự là một thiên tài luyện khí, nói không chừng thật sự có thể đột phá đến cấp bậc ngũ phẩm Luyện Khí Đại Sư thì sao.
- Không thành vấn đề, phòng của ta cho ngươi dùng.
Tiểu Như lập tức đáp.
Phong Lan Vũ có chút chần chờ, nhưng cũng không mở miệng nói thêm gì, vốn nàng đã muốn từ bỏ, nhưng thấy Tiểu Như tích cực như vậy, cộng với chuyện Từ Khuyết lại thể hiện ra nội tình thâm sâu như vậy, để nàng cảm thấy có thể thử một lần cuối cùng.
Dù sao cũng là lấy ngựa chết làm ngựa sống, cũng đã cho Từ Khuyết thời gian hơn một tháng, còn lại một tháng cuối cùng, cũng không ngại cho hắn luôn.
Bởi vì ngoài hắn ra, nàng đã không còn lựa chọn khác.
- Được, việc này không nên chậm trễ, ta đi trước đây.
Từ Khuyết có chút chột dạ nên không tiếp tục kéo dài nữa, vừa nói xong liền trực tiếp cất bước về phòng của Tiểu Như, đồng thời cũng đóng cửa phòng lại.
Nếu như lần này không thành công, hắn đúng là chỉ có thể nhắm mắt đi hỏi Phong Lan Vũ, Luyện Khí Đại Sư không có, nhưng có thực lực có thể so với tu sĩ Địa Tiên cảnh, có thể giúp được cho nàng không.
. . .
Cùng lúc đó, bên trong phi thuyền.
Tiểu Như nhìn cửa phòng đóng chặt, không khỏi nhìn về phía Phong Lan Vũ hỏi:
- Nhị tiểu thư, ngươi cảm thấy hắn thật sự là ngũ phẩm Luyện Khí Đại Sư sao?
- Ta. . . cũng không biết.
Phong Lan Vũ cười khổ lắc lắc đầu.
- Nhị tiểu thư, kỳ thực. . . kỳ thực ta cũng có thể thấy, hắn đang gạt chúng ta, chỉ là ta luôn cảm thấy hắn rất thần bí, muốn để hắn thử một lần, cho nên mới tự chủ trương tặng gian phòng cho hắn. Nhị tiểu thư, ngươi sẽ không trách Tiểu Như chứ?
Tiểu Như ngẩng đầu, tha thiết mong chờ nhìn Phong Lan Vũ.
Phong Lan Vũ nhất thời nở nụ cười, xoa xoa đầu nhỏ của nàng nói:
- Đương nhiên sẽ không, dù ngươi không mở miệng, ta nghĩ cuối cùng ta cũng sẽ lựa chọn để hắn thử một lần. Còn kết quả làm sao, vậy cứ xem thiên ý đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận