Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1503: Thiên Tuyển Đại Điển

- . . .
Giờ khắc này, lông mày Từ Khuyết đã nhíu chặt đến mức có thể kẹp chết một con ruồi, tỏ vẻ nghiêm túc, còn có chút phẫn nộ.
Người được thiên tuyển phải trải qua tình kiếp, chuyện này trước đây thật lâu hắn đã biết rồi, nếu như không thể vượt qua, hai người đều sẽ chết.
Mà hiện tại, hắn mới biết, nếu như bị thiên tuyển giả khác vượt qua tình kiếp trước, vậy hắn cũng phải chết.
Mẹ nó, thế này không phải kiểu gì cũng là một con đường chết sao?
- Ta @#$%. . .
Từ Khuyết nhảy dựng lên muốn bắn ra lời thô tục, rồi lại nhịn xuống.
Lúc này có chửi bậy cũng không làm được gì, hơn nữa còn không có biện pháp nào, trừ khi đi ngăn cản Thiên Cung Viện tuyển ra thiên tuyển giả mới.
Dù sao hắn cùng Hiên Viên Uyển Dung, hoàn toàn trái ngược về tính cách, tam quan,. . . cái gì cũng không hợp, nói được vài câu đã đánh nhau, còn nói gì đến chuyện độ tình kiếp, căn bản không thể thành công, còn không bằng mạo hiểm đi ngăn cản thiên tuyển đại điển kia.
- Khuyết ca, nếu không chúng ta đi tìm Hiên Viên thượng tiên đi, Thiên Cung Viện muốn chọn thiên tuyển giả mới, nàng khẳng định sẽ không trơ mắt nhìn.
Husky đề nghị, đối với thực lực Hiên Viên Uyển Dung, nó có lòng tin hơn so với Từ Khuyết.
Lông mày Từ Khuyết nhất thời nhíu lại, không phải không để ý cách nhìn của Husky, mà là hắn cảm thấy Husky nói không sai, dù sao thiên tuyển giả là Hiên Viên Uyển Dung mạnh mẽ kéo hắn vào, hiện tại là đại sự liên quan đến an nguy tính mạng hai người, dựa vào cái gì chỉ có một mình hắn bận tâm.
- Ngươi nói không sai, nhưng chúng ta phải chia quân thành hai đường, các ngươi đi tìm Hiên Viên Uyển Dung báo tin, ta đi tham gia thiên tuyển đại điển.
Từ Khuyết quyết định thật nhanh, bố trí mọi việc.
- Bản thần tôn tán thành.
Husky lập tức giơ tay.
- Lão đầu ta nhiệt liệt tán thành.
Đoạn Cửu Đức cũng tích cực hưởng ứng.
Tìm người so với mạo hiểm, hai gia hỏa này tự nhiên là lựa chọn tìm người.
- Thanh Tuyền, Hồng Nhan, Tĩnh Ngưng, các ngươi cũng cùng đi với Husky đi, việc này ta cùng Mạc hộ pháp đi tới là được, ít người mới thuận tiện thoát thân.
Từ Khuyết nhìn về phía mấy người Tử Hà tiên tử nói.
Mạc Quân Thần nghe thế thì thân già run lên, đi quấy rối đại điển do một đám Tiên Vương cùng Tiên Tôn tổ chức? Mẹ nó, thật đáng sợ!
- Không thích hợp, chuyện tìm người để Husky và Đoạn Cửu Đức đi tìm là được.
Khương Hồng Nhan lắc lắc đầu, hờ hững nói rằng.
- Vì sao?
Từ Khuyết sững sờ.
- Nhiều người không tốt.
Khương Hồng Nhan rất bình tĩnh đáp một tiếng, ánh mắt thâm ý nhìn Từ Khuyết.
Từ Khuyết đầu tiên là kinh ngạc, rồi lập tức phản ứng lại.
Đúng rồi, mấy nữ nhân kia nếu như đồng thời đi tới, trong tình huống mình không có mặt, rất có thể sẽ dẫn đến đại loạn, thực sự không thích hợp, vẫn là Hồng Nhan nhà ta nghĩ chu đáo.
- Như vậy đi, ngươi cùng Mạc hộ pháp cùng với Sư cô nương đi tới thiên tuyển đại điển, ta cùng Tĩnh Ngưng ở quanh đây tìm một chỗ đặt chân, chờ các ngươi trở về.
Khương Hồng Nhan đề nghị.
Thực lực trước mắt của nàng chỉ có thể đấu một trận với Kim Tiên cảnh, thực lực Liễu Tĩnh Ngưng mới miễn cưỡng đạt tới Thiên Tiên cảnh, cho dù đi đến thiên tuyển đại điển, không chỉ không giúp được gì, còn có thể trở thành ràng buộc.
Vì thế Khương Hồng Nhan rất lý trí lựa chọn không đi cùng, mà thực lực Tử Hà tiên tử lại cao thâm khó dò, có nàng đồng hành cùng Từ Khuyết, Khương Hồng Nhan yên tâm hơn rất nhiều.
Còn Mạc hộ pháp ấy à, thuận miệng đề cập một chút thôi.
- Cũng được, các ngươi ở chỗ này cũng an toàn hơn rất nhiều.
Từ Khuyết suy nghĩ một chút, gật đầu trả lời.
Sắp xếp này, hắn cảm thấy không thành vấn đề, rất ổn thỏa.
- Ta. . .
Mạc Quân Thần cười khổ giơ nhấc tay.
- Được, vậy thì quyết định như vậy đi.
Husky hô lớn.
- Chờ một chút. . .
Mạc Quân Thần lại giơ tay.
- Vậy lão đầu ta cùng Husky lão sư lên đường trước đây.
Đoạn Cửu Đức cũng hô theo.
- . . .
Vẻ mặt Mạc Quân Thần trong nháy mắt sụp đổ, bản tọa tốt xấu gì cũng là hộ pháp Tạc Thiên Bang, còn có ai để ý tới bản tọa hay không?
- Chờ một chút, bản tọa có ý kiến!
Lúc này, Mạc Quân Thần lớn tiếng nộ gọi.
Mọi người đồng loạt ngẩn ra, quay đầu nhìn về phía Mạc Quân Thần.
- Bản tọa còn có quyền ý kiến hay không, mỗi một người các ngươi đều tự sắp xếp lên, chỉ còn lại một tiểu Kim Tiên cảnh là bản tọa, đi tới thiên tuyển đại điển, không phải cũng trở thành vướng víu sao? Bản tọa không đồng ý sắp xếp này.
Mạc Quân Thần tỏ vẻ ảo não, cảm giác mình vô cùng không được coi trọng, thái độ này so với lúc tổ hợp Khuyết Đức Cẩu lừa mình gia nhập Tạc Thiên Bang thì hoàn toàn khác biệt một trời một vực.
- Ngất, làm sao ta biết chứ, Mạc hộ pháp, ngươi cần phải có lòng tin với mình chứ.
Husky khích lệ nói.
- Đúng rồi, Mạc hộ pháp rất được bang chủ coi trọng, đây là chuyện tốt.
Đoạn Cửu Đức cũng lời nói thành khẩn.
- Tốt cái rắm ấy, bản tọa cũng đi tìm người!
Mạc Quân Thần một mặt khó chịu trừng mắt nhìn về phía Husky và Đoạn Cửu Đức, hai con hang hãm hại này, quá không biết xấu hổ.
- Được rồi được rồi, đừng cãi, Mạc hộ pháp, ngươi cùng bọn Husky đi đi.
Từ Khuyết cười khổ, dù sao Mạc Quân Thần nói cũng không sai, y đi tới, đúng là cũng không giúp đỡ được gì.
- Móa, vậy còn ta?
Lúc này, một tiếng nói cũng đầy bất mãn vang lên.
- Ồ?
Mọi người lần thứ hai cả kinh, tìm theo tiếng nhìn tới, là một con chó Teddy nhỏ.
Ngươi là ai?
- Ta kháo, là ta đây! Cửu Đầu Xà!
Chó Teddy nhỏ nhìn ánh mắt xa lạ của mọi người, cảm thấy vô cùng tức giận.
Husky vỗ một cái vào sau gáy:
- A! Hóa ra là ngươi.
Từ Khuyết cũng tươi cười:
- Xin chào, trùng hợp như vậy.
Đoạn Cửu Đức cảm khái vạn phần:
- Đã lâu không gặp.
- Móa, trùng hợp cái rắm ấy, ta đi theo các ngươi từ tứ đại châu trở về, vẫn luôn ở bên cạnh các ngươi!
Tiểu Teddy che ngực, dáng vẻ như muốn thổ huyết.
. . .
Cuối cùng, đoàn người vẫn quyết định chia quân thành hai đường.
Husky và Đoạn Cửu Đức và Mạc Quân Thần, còn mang theo Cửu Đầu Xà, trực tiếp đi về tứ đại châu tìm kiếm Hiên Viên Uyển Dung.
Khương Hồng Nhan cùng Liễu Tĩnh Ngưng sẽ ở lại trong núi rừng tìm một chỗ dừng chân, tiến hành tu luyện.
Còn người đi tới thiên tuyển đại điển, cũng cũng chỉ có Từ Khuyết cùng với Tử Hà tiên tử.
Địa điểm tổ chức thiên tuyển đại điển là Thiên Cung Thư Viện tại Tử Vi Tiên Vực.
Nhưng khi Từ Khuyết cùng Tử Hà tiên tử chạy tới, lại phát hiện bên trong Thiên Cung Thư Viện vẫn vắng bóng như trước, tàn tạ không còn gì, nhưng ở sau núi, lại có thêm một sơn đạo dùng đá xanh lát thành.
Sơn đạo tuy rằng dễ dàng nhìn ra, nhưng lại bị một cấm chế cản chặn lại, trừ khi là mạnh mẽ phá đi, nếu không căn bản sẽ không có cách nào đi tới.
- Có chút thú vị, thứ này có lẽ tương tự như lúc trước, là một không gian bị ẩn giấu đi, thuộc về Thiên Cung Viện năm đó.
Con ngươi Từ Khuyết híp lại, cười nhạt nói.
- Người có năng lực này, trình độ về cấm chế trận pháp đã xuất thần nhập hóa, chí ít cũng là trên cả Tiên Đế.
Tử Hà tiên tử gật gật đầu.
"Ầm!"
Lúc này, phía sau cấm chế truyền đến một tiếng vang trầm thấp, giống như có người đang đẩy cự môn ra.
Sau một khắc, một tiếng thâm trầm truyền đến:
- Hai vị đến có gì không?
- Nhận lời mời tham gia thiên tuyển đại điển.
Từ Khuyết dáng vẻ bình tĩnh, nho nhã lễ độ đáp.
Hắn cùng Tử Hà tiên tử đã sớm hóa thân thành một đôi nam nữ hình dạng phổ thông, khí tức đã thay đổi, không lo bị người nhận ra.
- Hai vị hiểu lầm, thiên tuyển đại điển không có giấy mời, chỉ cần có thể nhìn thấy cấm chế này, chứng minh đã là Thiên Tiên cảnh trở lên, tư chất trác việt, đều có tư cách tham dự thiên tuyển đại điển.
Tiếng nói thâm trầm phía sau cấm chế đáp lại nói.
Sau đó, bên trong cấm chế bắn ra hai đạo lưu quang, phân biệt rơi vào trong tay Từ Khuyết cùng Tử Hà tiên tử, là hai khối ngọc bài.
- Mời vào.
Tiếng nói nhàn nhạt kia trực tiếp biến mất.
Từ Khuyết cùng Tử Hà tiên tử hai mặt nhìn nhau một chút, rồi không nhiều lời, cầm ngọc bài, bước về cấm chế trận pháp, ngọc bài thoáng hừng hực lên, hóa thành một đoàn huy mang, bao phủ trên người bọn họ, thuận lợi xuyên qua cấm chế.
Chỉ là mới vừa xuyên qua cấm chế này, đập vào mi mắt, lại một bậc thang mấy trăm bậc, làm bằng Bạch Ngọc xông thẳng lên trời cao.
Phía trên có một bảng hiệu, chữ viết cứng cáp mạnh mẽ, ba chữ Thiên Cung Viện khí thế bàng bạc, đạo hàm cường thịnh.
Trong lòng Từ Khuyết cả kinh, mẹ nó, hóa ra đây mới là đạo trường chân chính của Thiên Cung Viện.
Thiên Cung Thư Viện của Lý Huyền Kỳ kia, chỉ là hàng giả xây bên ngoài, ngay cả di tích cũng không bằng.
- Không đúng, nếu là như vậy, tại sao bên trong Tàng Bảo Các có thể ẩn giấu động phủ, còn có tổ mộ phía sau núi, vì sao có mộ cường giả Thiên Cung Viện?
Từ Khuyết nhíu mày, có chút mơ hồ.
Thế lực lớn trong thời kỳ cổ, đều là như vậy, bên ngoài chỉ là ngoại viện, nơi này mới là nội viện, chỉ có đệ tử nội viện cùng thượng vị giả, mới có thể vào.
Tử Hà tiên tử giống như nhìn ra Từ Khuyết mê hoặc, đôi môi hơi động, truyền âm giải thích.
- Hóa ra là như vậy.
Từ Khuyết lúc này mới hiểu ra gật đầu, sau đó lại có chút gấp gáp.
Nếu như nơi này là nội viện, như vậy các cường giả Tiên Tôn khác của Thiên Cung Viện năm đó, thậm chí Tiên Đế cùng cường giả trên cả Tiên Đế, không phải là ngủ ở nơi này chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận