Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1403: Vẫn Còn Tiếp Tục

Trời ơi, làm cho chúng ta sợ tới mức nhảy lên một cái!
Đông đảo bang chúng Tạc Thiên Bang đều tức xạm mặt lại nhìn về phía Đoạn Cửu Đức, triệt để không biết nói gì.
"Đại sự không ổn" loại từ này, có thể tùy tiện dùng linh tinh sao?
CMN ngươi bấm chỉ xem bói còn có thể tính tới mức ngón tay rút gân, chuyện này tính gì là đại sự không ổn?
- Nhanh, mau tới đây giúp lão đầu ta kéo ngón tay ra một chút, quái tượng này tựa hồ có hi vọng.
Đoạn Cửu Đức lại lo lắng thúc giục.
Vài tên bang chúng Tạc Thiên Bang nghe thấy vậy, lúc này cất bước đi về phía trước, nhanh chóng giúp Đoạn Cửu Đức kéo đầu ngón tay ra.
Đoạn Cửu Đức cũng không nhàn rỗi, vừa hưởng thụ ngón tay được xoa bóp, vừa dùng một tay kia bắt đầu bấm tính tiếp.
Rất nhanh, trên mặt y lộ ra vẻ mừng rỡ.
- Đậu phộng, đây lại có thể là một quẻ tốt nhất, chuyến này tựa hồ như chúng ta đã không có nguy cơ gì nữa rồi.
Đoạn Cửu Đức kinh hô.
Mọi người lập tức ngạc nhiên, đều tới loại cục diện này rồi, còn có thể có quẻ tốt nhất sao?
Mạc Quân Thần cùng con hải quy to lớn kia còn đang loạn chiến, ai cũng không thể làm gì được người kia, hoàn toàn là một cái cục diện cân bằng.
Bên này cũng chỉ còn sót lại hai vị cường giả là Đoạn Cửu Đức và Liễu Tĩnh Ngưng đi vào Tiên cảnh, nhưng Liễu Tĩnh Ngưng mới vừa rồi bị một đòn đánh cho trọng thương.
Trái lại đối phương, trăm vạn đại quân Hải tộc kia tạm thời chưa nói, riêng Hải tộc tướng lĩnh cấp bậc Địa Tiên cảnh đã có ba, bốn vị, đáng sợ hơn chính là người ta còn có một vị thống soái Thiên Tiên cảnh, sức chiến đấu phi phàm, vừa xuất hiện liền một chiêu đánh Liễu Tĩnh Ngưng trọng thương.
Thực lực cách xa nhau như vậy, làm sao có khả năng còn có được quẻ tốt nhất?
- Ha ha ha, chư vị có thể an tâm, thở phào nhẹ nhõm, nếu lão đầu ta đoán không sai, tiểu tử kia cùng Husky tuyệt đối không chết, nhất định sẽ đi ra cứu trợ!
Đoạn Cửu Đức triệt để thả lỏng ra, rất tin tưởng quái tượng này.
Chí ít cái truyền thừa bí thuật này cho tới nay, y liền chưa bao giờ tính sai, chỉ cần là tình huống có nguy hiểm, cũng có thể bói toán ra được.
Bây giờ tính ra một quẻ tốt nhất, kết hợp với suy đoán trước đây của y đối với bia mộ kia, cảm giác Từ Khuyết và Husky vô cùng có khả năng còn sống sót, lập tức xem Từ Khuyết là then chốt phá cục.
Hơn nữa suy diễn một lần như thế, tất cả đều rất hợp tình hợp lý, phía mình thiếu một vị Thiên Tiên cảnh có thể chống lưng, nhưng chỉ cần Từ Khuyết đi ra, dù cho Hải tộc có thêm mấy cường giả Thiên Tiên cảnh, cũng tuyệt đối sẽ bị đánh lòi phân.
- Đoạn Cửu Đức, ngươi xác định. . . bọn họ còn sống?
Vào lúc này Liễu Tĩnh Ngưng cũng không quan tâm tới khôi phục thương thế, kinh ngạc nhìn Đoạn Cửu Đức hỏi.
Mặt Đoạn Cửu Đức tươi cười, gật gật đầu:
- Không sai, lấy sự hiểu rõ của lão đầu ta đối với hai người bọn họ, không thể dễ dàng chết đi như vậy, ví dụ như cái bia mộ kia, các ngươi tỉnh táo suy nghĩ lại một chút xem, liền biết không phải phong cách của tiểu tử Từ Khuyết.
- Chỉ dựa vào bia mộ thôi sao?
Trên mặt Liễu Tĩnh Ngưng lập tức có thêm vẻ thất vọng.
Nàng khẽ lắc đầu:
- Chữ trên mộ bia, ta cũng đã xem qua, xác thực không giống với phong cách ngày xưa của hắn. Nhưng chỉ dựa vào cái này, cũng không thể nói rõ cái gì, hơn nữa chiếc băng quan dưới lòng đất kia, các ngươi cũng đã nhìn thấy, cho là hắn thật sự có thể thoát khỏi số mệnh của Thái Ất Thiên Thư hay sao?
Liễu Tĩnh Ngưng thực sự không muốn đi tiếp thu sự thật này, nhưng tất cả đều bày ra ở trước mắt, khiến người ta không thể không hướng về phương diện này mà nghĩ.
Đặc biệt nhớ lại lúc trước một mình Từ Khuyết muốn đi vào trong Táng Tiên Cốc, loại biểu hiện hờ hững dị thường kia, càng làm cho nàng bất an hơn, thêm vào Từ Khuyết ở Thiên Châu gặp phải lời tiên đoán, còn có tro tàn xám trong chiếc quan tài băng của Hiên Viên Uyển Dung.
Toàn bộ gộp lại, chính là Thiên Địa Dung Lô, tiên đoán tử vong cùng với Thái Ất Thiên Thư, tất cả đều là đem đưa Từ Khuyết tới tuyệt lộ.
Bằng chứng trước mặt như vậy, một câu "Bia mộ không phải phong cách của Từ Khuyết" của Đoạn Cửu Đức, xác thực là rất không có sức thuyết phục, dù cho mọi người cũng hi vọng hướng về phương diện tốt mà suy nghĩ, nhưng cũng không có cách nào lừa gạt nội tâm của mình.
Mù quáng và tín nhiệm, khác nhau rất lớn.
- Cách giải thích này của ngươi này liền không đúng rồi. Cho dù bia mộ không đủ để chứng minh tiểu tử kia không có chuyện gì, dù sao thì quái tượng này của lão đầu ta cũng có sức thuyết phục chứ? Chỉ bằng cục diện bây giờ của chúng ta, trừ phi là tiểu tử Từ Khuyết kia trở về, bằng không ai có thể biến cục diện này thành quẻ tốt nhất?
Đoạn Cửu Đức kiên định nói.
- Chuyện này. . .
Liễu Tĩnh Ngưng lập tức nghẹn lời, đồng thời hàn ý trên mặt cũng hòa hoãn hơn một chút.
Nhờ vào thứ này, quái tượng này của Đoạn Cửu Đức, quả thật là làm cho nàng tìm tới chút hi vọng.
Bây giờ cục diện này, vị thống soái Thiên Tiên cảnh đỉnh phong Hải tộc trước mặt kia, xác thực chỉ có Từ Khuyết mới có thể chống lại.
- Ha ha, yên tâm đi, lần này lão đầu ta hoàn toàn tự tin, tất cả những manh mối này, đều đang hướng về phương diện tốt chỉ dẫn.
Đoạn Cửu Đức lộ ra vẻ hờ hững cùng thong dong, hai tay chống nạnh, ưỡn ngực ngẩng đầu, khôi phục cỗ ngạo khí cùng tự hào ngày xưa.
Đông đảo bang chúng Tạc Thiên Bang, trong nháy mắt đưa cho hắn ánh mắt kính ngưỡng.
Bát Đầu Xà cũng tỏ vẻ sùng bái nói:
- Đoạn trưởng lão, ngươi quá lợi hại!
- Không có gì.
Đoạn Cửu Đức lộ ra vẻ dối trá khoát tay áo một cái, vẻ mặt tươi cười nói:
- Thậm chí là lão đầu ta đều có thể biết tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì, chờ phía Hải tộc toàn lực thảo phạt tới đây, sau khi chúng ta bị thương vong nặng nề, ở bước ngoặt nguy hiểm ngàn cân treo sợi tóc này, tiểu tử Từ Khuyết kia mới sẽ hung hăng ra trận, thô bạo giết trở về.
- Oa, lợi hại như vậy sao?
Mọi người đều vạn phần thán phục.
- Một quẻ tượng tốt nhất, có thể tính ra nhiều đồ vật như vậy, còn không lợi hại sao.
Bát Đầu Xà cũng tỏ vẻ kinh sợ.
Đoạn Cửu Đức vẫn như cũ dối trá khoát tay, vừa hô "không có gì", vừa hưởng thụ tán thưởng của mọi người.
Nhưng mà thuật bói toán kia, kỳ thực cũng chỉ có thể tính ra một quẻ tượng tốt nhất, cũng không thể thật sự tính ra tất cả, ví dụ như thế cuộc phía sau phát triển như thế nào, tất cả đều là tự Đoạn Cửu Đức biên diễn ra.
. . .
Cùng lúc đó, ở vị trí linh nhãn phía xa.
Sâu trong lòng đất mấy ngàn mét, trong một sơn động nhỏ hẹp đen kịt.
Một toà cung điện vẫn đang đứng thẳng ở bên trong, ánh sáng lóng lánh hừng hực, tiên nguyên linh khí cực kỳ nồng nặc, hóa thành một mảnh tiên hồ to lớn.
Trong hồ không có nước, tất cả đều là từng con rồng đang vặn vẹo thân thể, đều là tiên nguyên linh khí ngưng tụ.
Cả người Từ Khuyết ngồi xếp bằng ở vị trí trung tâm của đám tiên nguyên linh khí long hình, giống như bàn thạch, vẫn chưa từng nhúc nhích qua.
49 ngày đã qua, thân thể của hắn đã sớm bị nứt toác, nguyên bản vết thương nhỏ lít nha lít nhít, bây giờ đã bị xé rách đến lớn vô cùng, cả người từ lâu không còn hình người.
Ở tiên nguyên linh khí kinh khủng như thế trùng kích vào, dù cho Thánh Thể tiểu thành, cũng khó có thể gánh vác được.
- CMN, tiểu tử này thật sự rất yêu nghiệt! Bản thần tôn đều không chịu được, hắn lại còn có thể chống được đến bây giờ.
Giờ phút này Husky đang đứng ở ngoài cung điện, tỏ vẻ kinh hãi nhìn Từ Khuyết nói.
Từ hơn mười ngày trước, con chó ngu ngốc này liền từ bên trong cung điện trốn ra, có lẽ là thật sự không chịu được, cũng có lẽ là sợ đau, trực tiếp từ bỏ tu luyện, chạy ra bên ngoài.
Hiên Viên Uyển Dung thì lại vẫn canh giữ ở tại chỗ, không hề rời đi, trước sau nhìn kỹ tình huống của Từ Khuyết.
Giờ phút này, nàng nội tâm đã dấy lên vô số lần sóng lớn, chấn động và khó có thể tin.
Ròng rã bốn mươi chín ngày, toàn bộ vạn vật trong Táng Tiên Cốc, thêm hơn trăm vạn Hải tộc sinh linh, tất cả đều bị Thiên Địa Dung Lô hiến tế, luyện hóa thành những tiên nguyên bàng bạc này, ngưng tụ tập ở linh nhãn.
Từ Khuyết thời khắc bị những tiên nguyên linh khí long hình cuồng bạo này trùng kích, nhưng vẫn tử thủ ở chỗ này, không muốn gián đoạn tu luyện.
Nhìn thân thể Từ Khuyết, một ngày liên tiếp một ngày bị phá hủy, mỗi một vết thương bị xé ra tảng lớn, nội tâm của Hiên Viên Uyển Dung liền đột nhiên co giật một chút.
Một bộ thân thể bị tiên nguyên linh khí xé bỏ, đau đớn phải chịu, tuyệt đối không phải là thống khổ do bị binh khí xé ra có thể sánh.
Trọng điểm là sau khi vết thương bị xé rách, những vết thương kia còn đang điên cuồng rút lấy tiên nguyên vào trong cơ thể.
Như vậy cũng tương đương với ở trên vết thương xát muối, đau càng thêm đau.
Đây cũng là một màn khiến Hiên Viên Uyển Dung hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi, Từ Khuyết có thể ác độc đối với bản thân như vậy, hoàn toàn khác với ấn tượng của nàng trong quá khứ.
Từ một thiếu niên vô sỉ giống như lưu manh phố phường, đột nhiên biến thành một thiếu niên kiên định lại có nghị lực siêu cường, chuyển biến thực sự quá to lớn.
"Đùng!"
Lúc này, vị trí đan điền trong cơ thể Từ Khuyết, vang lên một tiếng vang lanh lảnh.
Sau đó khí thế cả người hắn trực tiếp tăng lên một đoạn dài.
- Đậu phộng, không được, CMN tiểu tử này lại đột phá rồi! Đậu phộng, hắn vẫn còn tiếp tục! ! !
Husky mắng lớn lên, cực kỳ ước ao.
Hiên Viên Uyển Dung lại vẫn im lặng không nói như trước, tiếp tục nhìn kỹ Từ Khuyết, nhưng nơi sâu xa trong ánh mắt, có thêm một ít nhu hòa cùng tán thành, một bên môi tinh xảo, hơi cong lên một vệt đường vòng cung duyên dáng.
Người này không phải là vật trong ao, phong khởi vân dũng hóa thành Long!
Bạn cần đăng nhập để bình luận