Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1193: Lần Này Thật Sự Phát Tài

"Ầm!"
Một luồng khí thế mạnh mẽ, đột nhiên tràn ra.
Uy thế cường giả Địa Tiên cảnh tối đỉnh hiển nhiên không giống người thường.
Mấy người Tần Tố Tố đồng loạt biến sắc mặt, vội vàng lùi lại vài bước, sau đó hai mắt lạnh lẽo trầm giọng nói:
- Chư vị tiền bối, chỗ này là Lập Thiên Thư Viện chúng ta đi tới, mọi việc đều có có trước có sau, các ngươi làm vậy là ý gì?
- Có trước có sau? Ha ha, rõ ràng là Đỉnh Thiên Thư Viện chúng ta cùng với Chiêm gia tớ trước, các ngươi chỉ lén lút theo dõi tới đây mà thôi, nói gì trước với sau?
Một tên cường giả Địa Tiên cảnh cười lạnh nói.
Tên Địa Tiên cảnh đỉnh phong vô cùng lãnh đạm, nhìn mấy người Tần Tố Tố lạnh lùng nói:
- Trước khi ta động thủ giết các ngươi, tốt nhất tự mình cút đi.
Nói xong, y đưa mắt vừa nhìn về phía ngọc la bàn màu xanh trong tay mình, lông mày hơi nhíu lại, thấp giọng nói:
- Kỳ quái, khí tức dị bảo đang yếu đi.
Lúc này Tần Tố Tố mới đưa mắt nhìn về phía ngọc la bàn trong tay tên cường giả Địa Tiên cảnh tối đỉnh, sắc mặt khẽ thay đổi:
- Lục Nhâm Địa Bàn? Tiền bối là phó viện trưởng Đỉnh Thiên Thư Viện thần toán tông sư Mạc Thiên Cơ? Không đúng, Mạc Thiên Cơ chính là Thiên Tiên cảnh. . .
- Ha ha, ánh mắt tôn nữ Tần Hướng Thiên vẫn rất tốt, lại có thể nhận ra Tiên Khí của sư phụ ta.
Tên cường giả Địa Tiên cảnh tối đỉnh kia cười to lên, lắc đầu nói:
- Ta chính là đệ tử thân truyền của Mạc Thiên Cơ, Sở Ngạo.
- Hóa ra là Sở tiền bối.
Sắc mặt Tần Tố Tố thoáng chìm xuống.
Đám nam nữ trẻ tuổi của Lập Thiên Thư Viện cũng chau mày.
Bất kể là Mạc Thiên Cơ hay Sở Ngạo, bọn họ đều sớm nghe danh, Mạc Thiên Cơ chính là một trong những thần toán tông sư hiếm có ở Trấn Nguyên Tiên Vực, không chỉ có tu vì cao thâm khó dò, còn am hiểu thuật bói toán, đồng thời còn có một kiện hạ phẩm Tiên Khí Lục Nhâm Địa Bàn, có thể tính ra vạn vật trên thế gian, trong đó khiến người ta hâm mộ nhất chính là Lục Nhâm Địa Bàn này còn có thể dùng để tầm bảo.
Bây giờ nhìn lại, rõ ràng chính là Mạc Thiên Cơ cho đệ tử Sở Ngạo của mình mượn Lục Nhâm Địa Bàn, để y mang tới Hoang Vực tìm kiếm bảo vật.
Mà tính cách Sở Ngạo này luôn luôn bá đạo, ác danh lan xa, người bình thường đều không muốn trêu chọc y, thậm chí những ngày gần đây ở bên trong Hoang Vực có không ít người chịu khổ bởi độc thủ của y, bây giờ y vừa ý nơi này, hiển nhiên nơi này thật sự có bảo vật, y không lập tức xuống tay ác độc với đám người Tần Tố Tố, hơn phân nửa là vì kiêng kỵ thân phận Tần Tố Tố.
- Nếu ngươi đã gọi ta một tiếng Sở tiền bối, vậy ta cũng không cần nhiều lời, nể mặt gia gia ngươi, nhanh mang theo đám người Lập Thiên Thư Viện các ngươi rời đi, bằng không đừng trách chúng ta vô tình.
Sở Ngạo cười lạnh nói.
Nếu như đám người Tần Tố Tố cố ý không rời đi, vậy y cũng không ngại giết chết mấy người này, dù sao Đỉnh Thiên Thư Viện cùng Lập Thiên Thư Viện đã sớm như nước với lửa, không sợ chút mâu thuẫn ấy.
- Ha ha, ta gọi ngươi một tiếng Sở tiền bối, là bởi vì cảnh giới của ngươi cao hơn ta. Nhưng nơi đây là chúng ta đi tới trước, Sở tiền bối nếu đã không để ý đến chuyện này, vậy cũng không xứng với danh xưng "tiền bối" này rồi.
Tần Tố Tố nhàn nhạt nở nụ cười.
Nàng vốn cho là đám người Sở Ngạo đang tìm kiếm "Chiêm Cao Ly" kia, nhưng nhiều cường giả Địa Tiên cảnh tụ tập cùng nhau như vậy, hiển nhiên là vì bảo vệ Lục Nhâm Địa Bàn, đồng thời trọng điểm cũng là đang tầm bảo, các nàng lưu lại, nhất định sẽ rất nguy hiểm.
Nhưng nàng thân là tôn nữ của viện trưởng Lập Thiên Thư Viện Tần Hướng Thiên, đi vào Hoang Vực, sao có thể không có cường giả bảo vệ, khi nãy nàng đã phát ám lệnh, để cường giả Lập Thiên Thư Viện ở xung quanh đến giúp đỡ.
Cho nên nàng cũng có niềm tin đối đầu với đám người Sở Ngạo kia.
- Ồ?
Lúc này, Sở Ngạo lại nhìn ngọc la bàn trong tay mình, bấm tay tính toán, nhất thời cười lạnh lên:
- Ta nói tiểu nữ tử như ngươi làm sao lại kiên cường như thế, hóa ra là có người chạy tới giúp đỡ. Đáng tiếc đáng tiếc, ngươi đây là ở đang hại người Lập Thiên Thư Viện các ngươi.
Nói xong, Sở Ngạo đột nhiên tung Lục Nhâm Địa Bàn trong tay lên, rồi đánh ra vài dấu tay, Lục Nhâm Địa Bàn trong nháy mắt tỏa ra huy mang hừng hực, tràn ra tứ phương.
Chớp mắt một cái, bốn phía xung quanh bắt đầu phát sinh biến hóa, ngọn núi bắt đầu di chuyển, các khối đá lặng yên không tiếng động rơi vãi khắp nơi, tạo thành một toà sát trận thiên nhiên.
- Nguy rồi!
Mấy người Tần Tố Tố đồng thời biến sắc mặt.
Sở Ngạo cười to:
- Ha ha ha, hiện tại ngươi muốn phát ám lệnh để bọn họ đừng tới đây cũng đã muộn rồi, Lục Nhâm Sát Trận của ta một khi đã bày xuống, bất kỳ ám lệnh nào cũng không phát ra được, một khi bọn họ bước vào nơi này, nhất định sẽ bị sát khí trong địa thế nổ tung đến hồn phi phách tán.
. . .
Cùng lúc đó, Từ Khuyết vẫn đứng trong sơn động, đang nhìn chằm chằm vào đỉnh sơn động, sắc mặt có chút quái lạ.
Hắn rõ ràng cảm giác được, trên đỉnh sơn động này nhất định cất giấu một loại dị bảo, Tiên Nguyên vô cùng mạnh mẽ, linh khí bức người.
Mà hiện tại, dị bảo kia còn ở đỉnh sơn động chậm rãi thay đổi vị trí, giống như đang di chuyển.
- Ta XXX, chẳng lẽ là bảo bối sống?
Từ Khuyết nhất thời trừng lớn hai mắt.
Bởi vì trước khi hắn đi vào nơi này, đã từng cẩn thận thăm dò quá hoàn cảnh bốn phía xung quanh, căn bản không cảm thấy được nơi này có dị bảo, nhưng hiện tại lại có, thậm chí còn động.
- Chẳng lẽ là khi ta bế quan, nó lén lút chạy tới? Hoặc là. . . bị Tiên Nguyên mạnh mẽ khi ta tu luyện hấp dẫn?
Từ Khuyết không khỏi suy đoán nói.
Nhưng hiện tại, hắn cũng không manh động, nếu như đúng là dị bảo sống, vậy rất có thể là linh dược thành tinh, vạn nhất mình gây ra động tĩnh quá lớn, sẽ doạ nó bỏ chạy.
- Hệ thống, nhanh tra một chút xem rốt cuộc là bảo bối gì, ta mới tiện đúng bệnh hốt thuốc.
Những lúc như thế này, Từ Khuyết chỉ có thể gọi hệ thống nhờ giúp đỡ.
Hắn không dám dùng thần hồn để thăm dò, chỉ sợ sẽ kinh động đối phương.
Ding, kiểm tra thấy là hạ phẩm Tiên Khí, nhưng cách kí chủ quá xa, không thể thu lấy, mời kí chủ đi tới một khoảng cách gần, cũng mở một ô Tiên Khí sưu tầm các.
Tiếng thông báo của hệ thống lập tức vang lên!
Từ Khuyết trợn to hai mắt, hạ phẩm Tiên Khí?
CMN, bên trong Hoang Vực này lại có Hạ phẩm Tiên Khí?
Lãi rồi, lần này thực sự là lãi to rồi!
Trên mặt Từ Khuyết lộ ra vẻ vui mừng, hiện tại điểm trang bức trên người hắn còn hơn một triệu, mở một ô Tiên Khí sưu tầm các không hề có áp lực.
Hắn ở Trấn Nguyên Tiên Vực phóng túng lâu như vậy, còn tiếp xúc với con đường luyện khí, Từ Khuyết đã biết Tiên Khí quý giá cỡ nào, bán phẩm Tiên Khí tuy rằng có rất nhiều, nhưng hạ phẩm Tiên Khí thì không thường thấy, đến nay hắn chưa từng gặp qua cái nào, ngay cả Phong Hỏa Luân của hắn cũng là hạ phẩm Tiên Khí, hơn nữa còn lấy được nhờ hệ thống rút thưởng.
Vì thế hiện tiêu hao mấy trăm ngàn điểm trang bức khai thông một ô Tiên Khí sưu tầm các, đổi lấy một kiện hạ phẩm Tiên Khí, Từ Khuyết cảm thấy không thiệt thòi.
- Hắc, rất tốt, mở một ô Tiên Khí sưu tầm các cho ta, ta sẽ đào hết hang núi này!
Từ Khuyết lập tức cảm thấy hứng thú, dưới chân xuất ra một mảnh thiểm điện, ngang trời lướt trên, nhằm về phía đỉnh sơn động.
Sau một khắc, hắn lấy ra một lợi kiếm, bay nhanh về sơn động chém lên, không ngừng đào bới, đá vụn cũng dồn dập rơi xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận