Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1644: Ta Muốn Tất Cả

Trải qua một trận cảm giác không gian vặn vẹo, hình ảnh trước mắt Từ Khuyết dần dần khôi phục rõ ràng.
Hắn hiếu kì dò xét xung quanh, mình bị đưa đến một mảnh ao sen lớn như biển.
Ao sen to đến kinh người, vô số diệu liên nở rộ ở trên mặt nước.
Phía trên mỗi đóa diệu liên, đều có một đồng tử trẻ tuổi đứng đấy, nhưng đồng tử chỉ là một cái bóng hư vô phiêu miễu, nhìn rất không chân thật.
"Thú vị đấy."
Từ Khuyết mỉm cười, không có nóng nảy hành động.
Dù sao mình lợi dụng hệ thống bật hack, nhất định nhanh hơn tất cả mọi người ở đây, thời gian rất dư dả. . .
Sưu!
Trong đầu vừa nghĩ đến đây, phiến ao sen lại có thêm một vị thiếu niên mặc tăng phục.
". . ." Từ Khuyết lập tức trừng trừng mắt.
Mẹ nó, nhanh như vậy?
Nhưng sau khi thiếu niên xuất hiện, cũng không nhìn nhiều Từ Khuyết, trực tiếp ngồi xếp bằng ở trên một đóa diệu liên, chậm rãi dung hợp với đồng tử hư ảo kia.
Sau đó, sau lưng thiếu niên sinh ra từng đạo phật quang.
"Ngọa tào, tên gia hỏa này còn hack hơn cả hack?"
Từ Khuyết hoài nghi nhìn chằm chằm thiếu niên tăng phục.
Bất quá sau khi đối phương ngồi xếp bằng xuống, lại không còn có động tác khác.
"Chẳng lẽ lại ngộ thiền ở trong ao sen?"
Từ Khuyết nói thầm một tiếng.
Hắn quyết định hỏi trước một chút.
Nhớ đến âm thanh xuất hiện ở vòng đầu tiên, giờ phút này lại không xuất hiện, đành phải ngửa đầu hô to: "Uy! m thanh gì đó ơi, ngươi không ra giải thích cửa thứ hai chơi như thế nào sao?"
Ba~!
Há miệng tru lên, không dẫn âm thanh kia tới, trái lại bừng tỉnh thiếu niên trong ao sen, phật quang trên thân y trong nháy mắt tiêu tán.
Ý cảnh bị phá, tăng phục thiếu niên cũng không giận, thập phần bình tĩnh, chậm rãi đứng dậy, nhìn về phía Từ Khuyết: "Thí chủ, ngươi quấy rầy ý cảnh của bần tăng."
"Không sao, người xuất gia các ngươi không phải đều coi trọng duyên phận sao? Bị quấy rầy nói rõ duyên còn chưa tới, tiểu hòa thượng tiếp tục cố lên a." Từ Khuyết khoát tay áo nói.
". . ." Tăng phục thiếu niên trong nháy mắt nghẹn lời, tựa hồ bị câu này nói trúng, cho nên cũng không nhiều lời, tự mình đi đến một đóa diệu liên khác.
"Ấy, tiểu hòa thượng. . . à không, đại sư, đều đã tỉnh dậy, không bằng giới thiệu cho ta biết làm thế nào vượt qua cửa ải này?" Từ Khuyết nhìn về phía tăng phục thiếu niên, lộ ra nụ cười xán lạn.
Tăng phục thiếu niên cau mày lại, nhàn nhạt đáp: "Tùy duyên."
Nói xong, y trực tiếp hướng chỗ sâu ao sen, dường như muốn tránh đi Từ Khuyết đáng ghét.
"Nha a!"
Từ Khuyết đưa mắt nhìn tăng phục thiếu niên đi xa, cười cười, thân hình nhảy lên, thử bước sang một đóa diệu liên khác.
Sưu!
Đúng lúc này, một đạo ánh sáng lóe lên.
Một tên lão giả gầy gò xuất hiện trong ao sen.
Lão giả cũng chú ý tới Từ Khuyết, mở miệng hỏi: "Đạo hữu, xin hỏi nơi đây là cửa thứ hai sao?"
Từ Khuyết lườm lão đầu một cái, tức giận nói: "Ngươi hỏi ta ta biết hỏi ai? Tự mình ngộ đi, đừng phiền ta!"
"Ấy. . ." Lão đầu một mặt mộng bức, mình có nói gì sai sao?
Tính tình tiểu tử này, sao lại táo bạo như vậy?
Chậc chậc chậc, người tuổi trẻ bây giờ, đúng là càng ngày càng không tưởng nổi.
Lúc này, Từ Khuyết đã ngồi xếp bằng trên một đóa diệu liên, học bộ dáng lúc đầu của tăng phục thiếu niên, bắt đầu cảm ngộ ý cảnh hình chiếu đồng tử phía trên diệu liên.
Một lát sau, Từ Khuyết không ngộ được gì.
Sau nửa canh giờ, vẫn gió êm sóng lặng.
Một canh giờ trôi qua, trong ao sen đã có hơn mười người, Từ Khuyết vẫn là không có bất kỳ cảm ngộ gì.
"Cái quỷ gì thế này!"
Từ Khuyết lập tức mở mắt, phát hiện diệu liên xung quanh đã ngồi đầy người, trong đó đã có mấy người sắp hoàn toàn dung hợp với đồng tử hư ảo.
"Mẹ nó! Rõ ràng là nhằm vào ta, lão tử không chơi." Từ Khuyết giận mắng một tiếng, hơn nữa còn xen lẫn mấy phần thần hồn cộng minh, nhất thời đánh thức mấy tên tu sĩ sắp dung hợp hình chiếu ý cảnh.
"Đạo hữu, yên tĩnh!" Đám người trợn mắt nhìn chằm chằm Từ Khuyết.
Nếu không phải nơi đây hạn chế tranh đấu, bọn họ nhất định phải ấn tên tiểu tử này xuống đánh một trận.
Lão giả lúc trước từng hỏi qua Từ Khuyết, lúc này nhịn không được mở miệng nói: "Tiểu hữu, cửa ải này cần bình tĩnh mới cảm ngộ được vô thượng diệu pháp, lấy tâm tính của ngươi, tất nhiên không được."
Từ Khuyết nghe xong lời này, lập tức cũng có chút không vui.
Chỉ là Tiên Tôn, lại dám dạy Đại La Kim Tiên ta làm việc, ông ta lấy đâu ra tự tin?
Không phải chỉ là cảm ngộ diệu pháp thôi sao?
Khó sao?
Không, không khó chút nào, ta muốn bật hack!
Từ Khuyết gọi ra giao diện hệ thống, bắt đầu hỏi thăm.
Kết quả hệ thống hồi đáp, thật đúng như là lão đầu kia nói, bên trong hình chiếu đồng tử ẩn chứa diệu pháp Phật môn, cần tĩnh tâm cảm ngộ mới được.
Bất quá, hệ thống cũng có thể hỗ trợ cảm ngộ, hơn nữa giá cả thấp đến mức khó tin.
Phá giải một cái hình chiếu, vậy mà chỉ cần hai trăm điểm trang bức.
"Ghê gớm ghê gớm, hệ thống cũng đổi tính."
Từ Khuyết lập tức sướng đến phát rồ, trên mặt lộ ra ý cười.
Mọi người thấy Từ Khuyết nhếch miệng lên cười, đều lắc đầu: "Ài, niên kỷ còn nhỏ, không chịu được đả kích, mới thế đã phát điên rồi?"
"Đáng tiếc, thấy hắn tiến vào cửa thứ hai trước một bước, ta còn tưởng hắn là thiên tài bất thế, nào ngờ. . ." Lão giả nặng nề thở dài một hơi.
"Có lẽ bởi vì trước đây trùng hợp, tuỳ tiện phá quan, trong lòng mới tự mãn, kết quả đến đây vấp phải trắc trở, liền mất tâm trí."
. . .
Từ Khuyết không thèm để ý mấy người này, trực tiếp để hệ thống phá giải đóa diệu liên dưới chân.
Một lát sau. . .
"Đinh! Chúc mừng túc chủ 'Từ Khuyết thu hoạch được Phật môn bí pháp Long Trảo Thủ!"
Quả nhiên.
Sắc mặt Từ Khuyết lập tức tối sầm.
Ta biết ngay hệ thống không có hảo tâm như vậy, hai trăm điểm trang bức liền phá giải, có thể cho ra thứ tốt gì.
Còn Phật môn bí pháp Long Trảo Thủ?
Cái đồ chơi này không học ta cũng biết nha, một trảo một trái bưởi.
"Không được, phải tiếp tục phá giải, vạn nhất có bí pháp tốt. . ."
Từ Khuyết ngẫm nghĩ, quyết định tiếp tục thử nghiệm.
Dù sao hiện tại mình có đến mấy trăm vạn điểm trang bức, chỉ là mấy trăm điểm, trò trẻ con.
"Đinh! Chúc mừng túc chủ Từ Khuyết thu hoạch được Phật môn bí pháp Đại Bi Ấn!"
"Đinh! Chúc mừng túc chủ Từ Khuyết thu hoạch được Phật môn bí pháp Đại Từ Phú!"
. . .
Ngắn ngủi mười hơi, hệ thống liên tục phá giải năm đóa diệu liên, Từ Khuyết cũng thu được năm loại Phật môn bí pháp.
Nhưng rất nhanh, hắn liền phát hiện một cái bug!
Mặc dù Phật môn bí pháp không cao siêu, nhưng thắng ở số lượng nhiều.
Nếu như mình lĩnh ngộ hơn vạn đóa diệu liên trong ao sen, chẳng phải mình sẽ có hơn vạn loại bí pháp?
Sau đó dùng Vạn Pháp Hợp Nhất. . .
Tê!
Nghĩ đến đây, Từ Khuyết lập tức hít sâu.
Nhất định phải lãng a!
"Ồ, chờ đã!"
Ngay lúc Từ Khuyết chuẩn bị làm một vố lớn, lại phát hiện ấn ký hoa sen trên cổ tay phát sinh biến hóa.
Sau khi phá giải năm đóa diệu liên, cánh hoa sen thứ hai cũng đã sáng lên một nửa.
Chuyện này mang ý nghĩ, nếu như mình phá giải mười đóa diệu liên, liền sẽ bị truyền tống đến cửa thứ ba?
Hắn nhìn lướt qua ao sen, nơi này có hơn một vạn loại bí pháp, sao chỉ có thể lấy đi mười loại?
Vạn nhất bên trong ao sen, ẩn chứa giải thưởng độc đắc thì sao?
Không được, vạn loại bí pháp, ta muốn tất cả!
"Hệ thống, có biện pháp giúp ta ẩn tàng tham ngộ bí pháp, không để ấn ký phát hiện hay không?"
"Đinh! Một trăm vạn điểm trang bức!"
"? ? ?"
Từ Khuyết thầm nghĩ khá lắm, khó trách phá giải diệu liên dễ dàng như vậy, hóa ra là ở chỗ này đợi mình.
Được, ngươi ngưu bức!
"Chơi!"
Từ Khuyết cũng không nhiều lời, trực tiếp vung tay lên, ra dấu đồng ý.
Hệ thống thu phí mắc như vậy, chứng minh suy đoán của mình là đúng, hơn vạn loại bí pháp, có ẩn giấu bí pháp bất phàm.
"Đinh! Chúc mừng túc chủ Từ Khuyết thu hoạch được Phật môn bí pháp Kim Cương Pháp Tướng!"
"Đinh! Chúc mừng túc chủ Từ Khuyết thu hoạch được Phật môn bí pháp Lục Tự Pháp Ấn!"
"Đinh! Chúc mừng túc chủ Từ Khuyết thu hoạch được Phật môn bí pháp Đại Nhật Chỉ!"
. . .
Rất nhanh, âm nhắc nhở của hệ thống điên cuồng vang lên.
Từ Khuyết cũng nhìn thấy ấn ký hoa sen trên tay, quả thật không còn biến hóa.
"Hắc hắc, lần này không uổng công."
Hắn lần nữa nở nụ cười, một bên cười, một bên di chuyển giữa các đóa diệu liên, hoán đổi vị trí.
Thời điểm phá giải trăm đóa diệu liên, ao sen đã có hơn ngàn người.
Mấy người mới tới nhìn thấy có thân ảnh áo trắng nhảy nhót trong ao sen, còn đang cười.
Bọn họ nhất thời có chút choáng váng.
"Cửa ải này cần liên tục di chuyển trên ao sen giống như hắn sao?" Có người cau mày hỏi.
Bên cạnh, một lão giả chậm rãi mở mắt ra.
Thời gian một canh giờ, ông ta đã phá giải hai đóa diệu liên.
Ông ta đi tới đóa diệu liên thứ ba, thuận tiện trả lời tu sĩ kia: "Cửa ải này cần tham ngộ diệu pháp ẩn chứa bên trong hình chiếu đồng tử, về phần thiếu niên kia, không cần để ý tới, chỉ đang lòe người mà thôi."
"Đúng đấy, ta thấy hắn nhảy đến mấy chục đóa diệu liên, nhưng chưa từng tĩnh tâm tham ngộ một đóa."
"Đâu chỉ mấy chục đóa, ta thấy hắn đã nhảy hơn trăm đóa rồi."
"Tên kia hẳn không cách nào tham ngộ, nhưng lại không muốn mất mặt, cho nên mới làm thế."
"Thì ra là vậy!"
Đám người nghe thế, đều bừng tỉnh gật đầu, nhìn về phía Từ Khuyết, thần sắc không khỏi khinh bỉ cùng coi nhẹ.
"Được rồi, để ý đến hắn làm gì, chúng ta nên nắm chặt thời gian tham ngộ, tiến vào cửa ải tiếp theo."
"Không sai!"
. . .
Oanh!
Đột nhiên, chỗ sâu ao sen xuất hiện một đạo quang hoa đỏ vàng.
Ánh mắt đám người lập tức bị hấp dẫn tới.
Ngay cả Từ Khuyết cũng dừng lại, hơi ngẩng đầu lên: "Tên tiểu trọc đầu kia gây động tĩnh không nhỏ a."
"Thu!"
Một tiếng chim khiếu vang lên.
Bất luận là tu sĩ bên ngoài ao sen, hay là tu sĩ đang tham ngộ phía trên diệu liên, đều bị tiếng kêu này chấn nhiếp.
Sau một hồi, phương xa đột nhiên xuất hiện một cái hình chiếu kim sắc đại điểu.
Mặc dù mọi người đều biết kim sắc đại điểu chỉ là hình chiếu, nhưng hai chân vẫn bất giác run rẩy.
"Đây là. . . đây là thứ gì?" Một tên Tiên Vương ngơ ngác nhìn hình chiếu đại điểu.
Đám người nuốt nước miếng, không có ai trả lời.
Thời khắc mọi người kinh dị, đại điểu chậm rãi vỗ cánh, phía trên ao sen nổi lên trận trận gợn sóng. . .
"Chuyện này sao có thể, nó chỉ là một đạo hình chiếu! Sao có thể ảnh hưởng đến sự vật chân thực tồn tại?" Có người kinh hô.
Cùng lúc đó, linh khí bên trong không gian cũng điên cuồng hội tụ hướng đại điểu, dường như đang triều bái.
"Thu!"
Lại một âm thanh vang vọng chân trời.
Nhưng lần này không có loại khí tức khiến người e ngại, mà là một loại cảm giác ấm áp, ẩn chứa mấy tia thiền ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận