Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1091: Một Loạt Hành Động Liền Mạch

- Cô nương, ngươi còn sững sờ ở đấy làm gì? Mau tránh ra, thuốc trừ sâu DDVP của Tạc Thiên Bang ta có dược tính rất mạnh, cẩn thận bị lan đến!
Lúc này, âm thanh Từ Khuyết từ trên không trung truyền đến.
Nữ tử đột nhiên hồi thần, không chần chờ chút nào, thân hình lập tức loáng một cái, nhanh chóng lui lại phía sau.
Không phải nàng sợ bị thuốc trừ sâu DDVP gì đó của Từ Khuyết thương tổn, mà là nếu còn không đi nữa, chờ kiến chúa xuất hiện, nàng sẽ không đi nổi.
Nhưng khi nàng vừa chạy được mấy trăm mét, lại nhìn thấy Từ Khuyết đang bay trở về, sau lưng còn đeo một thùng sắt, thông với một đường ống, bị hắn cầm trên tay.
- Đạo hữu, ngươi làm cái gì vậy, chạy mau!
Nữ tử lập tức kinh hô.
Nàng cũng không nghĩ rằng Từ Khuyết chỉ dựa vào một chút độc dược là có thể đẩy ngã được kiến sinh cơ chúa có thực lực Địa Tiên cảnh.
- Hắc hắc, đây chính là thuốc trừ sâu DDVP có phương pháp phối chế mới của Tạc Thiên Bang.
Từ Khuyết nở nụ cười, nắm cần bình thuốc trừ sâu DDVP, chân đạp Phong Hỏa Luân, lấy tốc độ cực nhanh để thay đổi vị trí trên không trung, tới gần dãy núi kia.
Luồng khí thế khi nãy kia khiến Từ Khuyết biết cái gọi là có thể so với Địa Tiên cảnh đáng sợ đến dường nào.
Vì thế trước tiên hắn lấy ra Phong Hỏa Luân, phải bảo đảm an toàn của bản thân trước, sau đó mới lấy ra thuốc trừ sâu DDVP, chuẩn bị tấn công.
Lúc bắt đầu, Từ Khuyết còn định dựa vào thuốc trừ sâu DDVP để giết chết ổ kiến sinh cơ này.
Nhưng hiện tại hắn đã bỏ đi ý nghĩ này, những còn kiến sinh cơ cùng với kiến sinh cơ chúa kia tuyệt đối không đơn giản, dù thuốc trừ sâu DDVP này bỏ ra mấy vạn điểm điểm trang bức đổi lấy, cũng không thể giết chết kiến chúa, thậm chí ngay cả kiến sinh cơ phổ thông cũng rất khó độc chết.
Nhưng dù không đánh chết, tạm thời hun ngất bọn chúng thì không thành vấn đề.
Mục tiêu của Từ Khuyết rất rõ ràng, hắn chỉ muốn gạo sinh cơ, cũng không để ý đến sống chết của những con kiến sinh cơ này, dù sao chỉ cần có thể tìm ra gạo sinh cơ, chuyện khác liền không thành vấn đề
"Vèo!"
Trong nháy mắt, Từ Khuyết chân đạp Phong Hỏa Luân trở lại vị trí lúc trước, thần hồn mở ra toàn bộ, tỏ vẻ nghiêm túc, đem cần bình thuốc trừ sâu DDVP nhét vào hang nhỏ mà xẻng Lạc Dương đã đào ra, sau đó ấn xuống một đầu.
Chỉ nghe "Loạt xoạt" một tiếng, một luồng sương trắng mang theo mùi gay mũi bỗng tuôn ra, lúc này Từ Khuyết đã ngưng tụ đạo uẩn và thần hồn, hòa vào trong đó, dẫn dắt những luồng sương này, mạnh mẽ rót vào bên trong cửa động.
Nhưng khi thần hồn hắn vừa xâm nhập vào lòng đất được chốc lát, đột nhiên lại gặp một luồng thần hồn càng mạnh mẽ hơn ngăn cản.
"Ầm!"
Một tiếng vang trầm thấp, thần hồn mà Từ Khuyết đưa vào lòng đất trong nháy mắt tan vỡ, cả chân thân của hắn cũng trực tiếp bị một sức mạnh đánh bay, thân thể trong nháy mắt giăng đầy vết rách, máu tươi từ trên không trung rơi xuống.
Trong lòng Từ Khuyết cảm thấy cả kinh, hắn đã tính toán thực lực con kiến sinh cơ chúa kia ở mức lớn nhất, nhưng vạn vạn không nghĩ tới, kiến chúa này lại hung mãnh như vậy, chỉ là uy thế của một đạo thần hồn quét tới, đã đập cho hắn bị thương.
Cũng may mà là thân thể hắn đủ mạnh, nếu như đổi thành tu sĩ Bán Tiên cảnh phổ thông, tuyệt đối đã nổ tung thành một đám mưa máu tại chỗ.
- Thật đáng sợ, Địa Tiên cảnh. . . không giống người thường.
Trong lòng Từ Khuyết không khỏi thầm than, chung quy vẫn là hắn vẫn đánh giá thấp thực lực cảnh giới này.
Tuy rằng hắn đã từng giết Nhân Tiên cảnh, nhưng chuyện này đều tiến hành trong tình huống đặc thù, sau đó lại gặp được cường giả Nhân Tiên cảnh của tam đại thư viện, nhưng từ đầu tới đuôi đều không chân chính giao thủ, nên không thể hiểu rõ thực lực Nhân Tiên cảnh đạt đến mức độ nào.
Vì thế tất cả chỉ có thể dựa vào suy đoán, nhưng hiện tại hắn mới biết, đối mặt với những cường giả cấp bậc này, thực lực chênh lệch thực sự quá lớn.
Dù có Tiên Khí trong tay, hắn cũng biết nếu chính diện đối đầu với con kiến chúa có thể so với cường giả Địa Tiên cảnh kia, mình chắc chắn không phải là đối thủ.
Nhưng. . . có thuốc trừ sâu DDVP thì khác rồi.
Trước tiên hun ngất ngươi, đến trước mặt ngươi rồi cướp đồ vật của ngươi, ngươi có thể làm gì?
Khóe miệng Từ Khuyết giương lên, nhanh chóng mở ra công năng tự động khôi phục của hệ thống, chân đạp Phong Hỏa Luân nhanh chóng bay về cửa động.
Khi nãy thần hồn hắn tuy bị nổ tung, nhưng đồng thời cũng nổ rách màn chắn thần hồn mà con kiến chúa kia bố trí, để một lượng lớn thuốc trừ sâu DDVP bay vào, hiện tại hắn có thể xác định, đám kiến sinh cơ kia còn có cả kiến chúa kia, giờ khắc này đều đã choáng váng, bị thuốc trừ sâu DDVP khiến cho hoa mắt váng đầu.
Thời điểm này, chính là thời cơ tốt nhất để cướp gạo sinh cơ!
"Ầm!"
Từ Khuyết thu thuốc trừ sâu DDVP lại, thân hình vọt thẳng vào cửa động, thần hồn ngưng tụ lại, điên cuồng thăm dò vào trong đó, rất nhanh đã tìm được vị trí để gạo sinh cơ, một mạch cuốn lấy, sau đó mới nhanh chóng rút lui ra.
Ở mấy trăm mét ngoài dãy núi, nữ tu sĩ xinh đẹp kia nhìn một loạt hành động này mà há hốc mồm.
Nàng khó có thể tin, cứ trơ mắt nhìn Từ Khuyết phun đồ vật vào cửa động, sau đó bị một đạo thần hồn đánh đến mức cả người nứt ra, rồi hắn cả người đầy máu tươi lại xông lại, sau đó cuốn lên một đống gạo sinh cơ, rồi từ bên trong lui ra.
Một loạt hành động liền mạch dứt khoát, đơn giản mà dứt khoát.
- Chuyện này. . . làm sao có khả năng?
Trong lòng nữ tử vạn phần kinh hãi, hoàn toàn không nghĩ ra Từ Khuyết làm thế nào được.
Phải biết, kiến chúa có thể so với cường giả Địa Tiên cảnh kia, dù chỉ là một tia thần hồn cũng vô cùng cường đại.
Những năm qua nàng từng chứng kiến vô số cường giả Nhân Tiên cảnh, còn chưa ra tay đã chết dưới thần hồn của kiến chúa, nhưng hiện tại Từ Khuyết không chỉ không chết, mà lại thành công trộm lấy ra gạo sinh cơ, chuyện này quả thực quá kinh người rồi.
- Cô nương, chạy mau a! Kiến chúa kia tỉnh lại rồi!
Lúc này, Từ Khuyết đột nhiên há mồm hét, chân đạp Phong Hỏa Luân, chớp mắt một cái đã xuất hiện trước mặt nàng.
- Hả?
Nữ tử sững sờ, đột nhiên tỉnh táo lại.
Nhưng sau một khắc, nàng chỉ thấy hoa mắt, cảm giác tay nhỏ bị người khác kéo lại, thân hình bị một lực kéo mạnh mẽ tác động, chớp mắt một cái cả người đã bay ra xa mấy chục dặm, lấy một tốc độ khủng khiếp mà bay về phía xa.
- Đạo hữu, ngươi. . .
Nàng cuối cùng đã phản ứng lại, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Từ Khuyết đang kéo nàng chạy trốn.
- Đừng nói chuyện, ngưng thần hồn, ẩn dật khí tức. Móa nó, kiến chúa kia cũng quá mạnh, ta tăng mạnh liều thuốc, chỉ có thể khiến nó mê man mấy giây.
Từ Khuyết tỏ vẻ ngưng trọng nói, tiếp tục giẫm Phong Hỏa Luân, triển khai tốc độ đến cực hạn.
Hắn không dám thả lỏng một chút nào, dù sao trình độ lớn nhất của Phong Hỏa Luân cũng chỉ có thể phát huy ra tốc độ ngang với Địa Tiên cảnh, nhưng vấn đề là đầu kiến chúa kia cũng có thể so với Địa Tiên cảnh, không chạy nhanh một chút, mấy phút nữa sẽ bị đuổi kịp.
- Đạo hữu, đừng lo, chúng ta đã an toàn, kiến chúa kia không thể đuổi theo, chúng nó tuy rằng mạnh mẽ, nhưng không thể rời sào huyệt quá xa, nếu không sẽ rơi vào kỳ suy yếu.
Lúc này, nữ tử mở miệng nhắc nhở.
- Ồ?
Từ Khuyết vừa nghe, lúc này mới mở rộng thần hồn thăm dò.
Đúng như dự đoán, chỉ còn từng tiếng gào thét truyền từ phía xa, nhưng không thấy con kiến chúa kia truy giết tới.
Trong nháy mắt, hắn thở phào nhẹ nhỏm, yên tâm.
- Đạo hữu, ngươi. . .
Lúc này, nữ tử nhìn Từ Khuyết, há mồm muốn nói chuyện.
- Hừ!
Từ Khuyết đột nhiên hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:
- Con kiến chúa kia hẳn là nên vui mừng vì mình không đuổi kịp, bằng không ta sẽ triển khai tuyệt chiêu khiến nó phải chết! Cô nương, ánh mắt này của ngươi có ý gì? Ngươi sẽ không nông cạn cho rằng vừa nãy ta đang chạy trốn chứ, kỳ thực ta là đang chuẩn bị ra đại chiêu, người Tạc Thiên Bang chúng ta, xưa nay đều không biết hai chữ "Chạy trốn"! Hả? Vẻ mặt này là không tin sao? Đi một chút nào, ta này mang ngươi trở lại, để ngươi tận mắt chứng kiến tuyệt chiêu của ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận