Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1531: Khoác Lác?

Bạch!
Trong khoảnh khắc, toàn trường hoàn toàn vắng lặng.
Phần chat trong kênh trực tiếp cũng ngưng lại, vài giây trôi qua vẫn không có dòng chat mới nào xuất hiện.
Tất cả mọi người đều nghe tới bối rối.
Tập đoàn Hạ thị nổi danh nhất Kinh Thành sắp phá sản?
Sao có thể như thế được, tập đoàn Hạ thị sừng sững nhiều năm như vậy sớm đã nổi danh toàn quốc, thậm chí cũng phát triển ra thị trường nước ngoài, lúc trước liên tục mang đến tin tức tốt, náo động thị trường chứng khoán, kéo theo giá trị cổ phiếu tăng lên, sao có thể nói phá sản liền phá sản?
Chưa nói đến các thành viên làm trong bộ máy nhà nước ở Hạ gia, phần lớn người đều không biết, nhưng mọi người trong cuộc đều biết Hạ gia có thể như mặt trời giữa trưa ở Hoa Hạ như vậy không phải chỉ nhờ vào một mình Hạ gia lão gia tử, làm sao có thể tức nói xuống ngựa liền xuống ngựa?
Còn nữa, cho dù những chuyện này đều phát sinh, Hạ Lạc Kình không chịu được tin dữ, nhưng ngươi làm sao sẽ biết tinh thần y sẽ tan vỡ nhảy lầu?
Cái này tính là Dự Ngôn Thuật gì chứ, cũng quá gạt người rồi đi.
- Hừ, Từ Khuyết, cậu có thể giết tôi, tôi không nghi ngờ điều đó. Thế nhưng cậu nói Hạ thị chúng tôi sắp ngã ngữa phá sản, đây đúng là chuyện cười, cậu căn bản không biết gì về sức mạnh Hạ gia chúng tôi!
Lúc này, Hạ Lạc Kình nở nụ cười lạnh.
Giờ khắc này y cũng không để ý đến Từ Khuyết đang phát trực tiếp, quang minh chính đại nói ra khỏi miệng như thế, không phải là do y ngông cuồng hay hung hăng, mà đây hoàn toàn là thực lực và sự tự tin của y.
Cho dù ngày hôm nay y ở đây nói những lời này, y cũng không cần lo lắng sẽ có hậu quả gì.
Y tin chắc lấy thực lực Hạ gia y, điều khiển một chút dư luận như thế này cũng không thành vấn đề gì.
- Thế à? Nhưng mà Dự Ngôn Thuật của tôi cũng rất chuẩn đó, không tin cậu có thể chờ xem, bình thường chỉ cần nửa canh giờ là có hiệu lực ngay.
Từ Khuyết cười híp mắt nói ra, đồng thời đầu ngón tay hướng về màn hình di động nhấn một cái, thao tác đơn giản mở ra ứng dụng đồng hồ đếm ngược.
Rất nhanh, bên trong khung chat ầm ầm dậy sóng.
- Chủ thớt, anh tính sai thời gian rồi!
- Nửa canh giờ là 30 phút, không phải 10 phút đâu!
- Chắc lúc trước tiết toán của chủ thớt là do giáo viên thể dục dạy rồi!
- Thối lắm, đừng hễ gặp chuyện gì là lôi giáo viên thể dục vào có được không? Nửa giờ là 30 phút, đây là thường thức căn bản!
. . .
Rất nhiều người bởi vì Từ Khuyết cài đặt đồng hồ đếm ngược chỉ có mười phút mà nháo cả lên.
Từ Khuyết một mặt hờ hững, khẽ cười nói:
- Mọi người hiểu lầm rồi, khi nãy tôi nói bình thường trong nửa canh giờ sẽ có hiệu lực, nhưng tình huống lần này không bình thường, mười phút hẳn là đủ rồi.
Mười phút?
Mấy vị bắc đẩu võ lâm, kể cả đám nam tử mặc âu phục Hạ gia cùng với Hạ Lạc Kình đều sửng sốt một chút, sau đó vẻ mặt vô cùng quái lạ.
Mười phút, Hạ gia phá sản rơi đài?
Chuyện này làm sao có thể?
Cho dù có thủ đoạn thông thiên, muốn cho Hạ gia phá sản tron vòng mười ngày còn rất khó, huống chi chỉ vẻn vẹn mười phút đây.
- Hừ, đúng là chuyện cười!
Hạ Lạc Kình cười lạnh một tiếng, lắc đầu liên tục, cho rằng Từ Khuyết đang tự rước lấy nhục.
Lâm lão bản bên cạnh cũng đã chậm rãi khôi phục bình tĩnh, đạm mạc nói:
- Hạ công tử, sân thượng đã chuẩn bị xong, cậu có thể sử dụng thang máy này để đi lên bất cứ lúc nào.
- ? ? ?
Vẻ mặt Hạ Lạc Kình nhất thời cứng đờ, kinh ngạc nhìn về phía Lâm lão bản.
Chuẩn bị sân thượng xong rồi?
Bệnh thần kinh à, điên rồi sao?
Lâm lão bản cô lại tin lời tên Từ Khuyết kia?
Lại nói, cho dù Hạ gia thật sự rơi đài, năng lực chịu đựng của bổn thiếu gia cũng không kém như vậy, còn tinh thần tan vỡ?
Cổ nhân từng nói, sâu kiến còn cố gắng sống tạm bợ, tôi tuyệt đối sẽ không đi nhảy lầu.
Tình cảnh lập tức khôi phục sự bình tĩnh, nhưng mà bầu không khí càng ngày càng có vẻ không đúng.
Từ Khuyết bày mưu nghĩ kế, dáng vẻ tràn đầy tự tin, thực sự khiến chó đám người Hạ gia mất bình tĩnh, thậm chí Hạ Lạc Kình cũng bắt đầu hoài nghi.
Không thể nào?
Không đến nỗi chứ?
Hạ gia ta làm sao có thể trong vòng mười phút liền xong đời?
Chẳng lẽ cái tên này thật sự biết thứ tà môn ma đạo Dự Ngôn Thuật kia?
. . .
Giờ phút này, bên dưới cao ốc đã bu đầy người, phần lớn đều là những người được báo thang máy trục trặc nên sơ tán, cũng có một phần nhỏ là những người đang xem Từ Khuyết phát trực tiếp, cố ý tới tìm hiểu tình hình.
Bên trong cũng bao bao gồm ba người bạn cùng phòng của Từ Khuyết.
Bọn họ một đường đi xe đến chỗ này, lại bị cảnh sát chặn lại không cho vào trong cao ốc.
Nơi này đã bị cảnh sát vây quanh, còn kéo cả băng rôn cảnh giới.
Một cái thang máy bị trục trặc, có cần phải làm ra động tĩnh lớn như vậy không?
- Ồ, hai người mau nhìn, kia không phải Lâm hoa khôi trường mình và mỹ nữ cổ trang ư?
Lão tứ vẻ mặt gian giảo đánh giá, đã nhìn thấy bóng người Lâm Ngữ Hi và Hiên Viên Uyển Dung ở bên trong cao ốc.
- Ta kháo, sao hai người bọn họ lại ở cùng một chỗ thế?
Lão nhị lúc này kinh ngạc thốt lên, cũng nhìn thấy hai người.
- Hiện tại đừng quản hai người bọn họ, lão tam ở bên trong chơi Dự Ngôn Thuật gì gì đó, sợ là sắp xấu mặt rồi.
Lão đại lắc đầu, tỏ vẻ lo lắng.
Ngày hôm nay việc này nháo lớn như vậy, Hạ gia nhất định sẽ tìm Từ Khuyết tính sổ, hậu quả khó mà lường được.
- Đều do tôi, đáng lẽ không nên cho còn hàng này mượn tài khoảng trực tiếp, hiện tại hắn chơi đến phát điên rồi.
Lão nhị một mặt tự trách.
- Xì, bây giờ nói những lời này có tác dụng quái gì, mau mau nghĩ biện pháp đi.
Lão đại nói rằng.
- Nghĩ biện pháp? Hay là chúng ta đi đánh bom tập đoàn Hạ thị đi?
Lão tứ nói ra, còn làm ra vẻ mặt nghiêm túc.
Lão đại và lão nhị không thèm nhìn con hàng này nữa.
Cùng lúc đó, Lâm Ngữ Hi và Hiên Viên Uyển Dung đã bị cảnh sát và bảo vệ sơ tán đến một góc khách sạn, đứng chờ cùng những người khác.
Nhưng hai người hiện tại vẫn đang nhìn chằm chằm màn hình di động, Lâm Ngữ Hi là bởi nhận được tin nhắn của bạn cùng phòng, mới biết Từ Khuyết đang phát trực tiếp, cùng Hạ Lạc Kình nháo lên.
Nguyên bản cô chỉ tưởng rằng đây chỉ là trò đùa, ai ngờ con hàng này dùng tay kéo thang máy, lấy sức một người, uy hiếp một đám người cầm súng như vật.
Dọa người hơn chính là, cái tên này nói cái gì mà Dự Ngôn Thuật, muốn cho Hạ gia phá sản rơi đài.
Chuyện này. . . chơi hơi lớn rồi.
- Là bởi vì mình, hay là. . . cô ấy?
Trong lòng Lâm Ngữ Hi tự nhủ, ánh mắt không nhịn được nhìn về phía Hiên Viên Uyển Dung, suy đoán nguyên nhân Từ Khuyết làm như thế.
Nhưng trong lòng cô kỳ thực đã có đáp án, tuyệt đối là bởi vì Hiên Viên Uyển Dung, dù sao cô gái này thật sự quá hoàn mỹ, bất luận là tướng mạo hay là khí chất, Lâm Ngữ Hi cô tuy là hoa khôi của trường, nhưng cũng tự biết không bằng.
. . .
Thời gian, từng phút từng phút trôi qua.
Ba phút!
Năm phút!
Chín phút đã trôi qua. . .
Trên tầng cao nhất, mọi người đều khẩn nhìn chằm chằm thời gian, nội tâm bắt đầu sốt sắng lên.
Hiện tại đã đến một phút cuối cùng, chỉ còn mấy chục giây là đúng mười phút, đến thời gian có hiệu lực Dự Ngôn Thuật mà Từ Khuyết nói.
Kết quả cuối cùng sẽ như thế nào?
Chuyện này là thật, hay chỉ là do tên kia khoác lác mà thôi?
Dù cho Hạ Lạc Kình biết điều Từ Khuyết tiên đoán không thể phát sinh, nhưng trong lòng y lúc này cũng không nhịn được bắt đầu căng thẳng.
Tí tách!
Tí tách!
Kim giây trên đồng hồ cứ liên tục quay, từng giây từng giây một.
Bên trong các loại tâm tình phức tạp của mọi người, mười phút Từ Khuyết định ra đã đến.
Tất cả mọi người không hẹn mà cùng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Từ Khuyết.
Từ Khuyết nhìn bộ đếm ngược bên trong điện thoại di động, cũng vừa hay kết thúc, khóe miệng hơi giương lên, giơ tay phải.
Lạch cạch!
Hắn búng ngón tay một cái, cười híp mắt nói:
- Các vị, tiếp theo chính là thời khắc chứng kiến kỳ tích.
Vù!
Gần như cùng lúc đó, điện thoại di động của Hạ Lạc Kình đột nhiên chấn động.
Tiếp theo, điện thoại di động của hai tên đầu mục mặc âu phục Hạ gia cũng đột nhiên chấn động.
Ba người sợ hết hồn, lúc này lấy điện thoại di động ra, vừa nhìn tin nhắn trong điện thoại, sắc mặt đột nhiên biến đổi, một luồng khí lạnh chạy thằng từ lòng bàn chân đến đỉnh đầu bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận