Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1438: Các Ngươi Nói Đủ Chưa

Toàn trường một mảnh vắng lặng, sắc mặt tất cả mọi người đều đại biến, khó có thể tin.
Trong đám người Tạc Thiên Bang này, lại có một vị Tiên Vương.
Tất cả mọi người đều nhìn Tử Hà tiên tử, cực kỳ kinh hãi, trước đây họ không nhận thấy được điểm này, thậm chí lai lịch của nàng, so với tổ tiên Tiên Vương những thế lực này, còn sớm hơn ba ngàn năm.
Nhưng kinh khủng hơn chính là, vị Tiên Vương của Thần Nông Thị tộc kia sau khi nói xong, lại khiến mọi người giật nảy mình.
Sau lưng Tạc Thiên Bang, quả thực còn tồn tại một vị cường giả Tiên Tôn cảnh.
Tiên Vương cùng Tiên Tôn đều có, chẳng trách Tạc Thiên Bang dám hành sự như thế, thực lực mười phần.
Gia chủ Thường gia Thường Đoạn Canh, lúc này trong lòng nghĩ đến mà sợ hãi.
Lúc trước khi chất vấn Từ Khuyết, y cũng không cảm giác được, nữ nhân trên mặt che lụa mỏng, khí chất xuất trần, đứng bên cạnh Từ Khuyết lại là một vị Tiên Vương.
Còn việc sau lưng Tạc Thiên Bang có ẩn giấu một vị Tiên Tôn hay không, điểm này Ám Ảnh Phật bọn họ đều đang đoán, nhưng không dám xác định.
Nhưng hiện tại vị Tiên Vương của Thần Nông Thị tộc này vừa mở miệng, lại giống như là đang khẳng định suy đoán này.
Cơ Khinh Hàn cùng Cơ Vô Vân cũng tỏ vẻ kinh ngạc.
Chẳng trách Dược Thần lại vô thanh vô tức bị bắt từ hậu viện Thường gia, nếu như đúng là đại năng Tiên Tôn cảnh ra tay, thì tất cả những việc này đều thuận lý thành chương rồi.
Nhưng để mọi người càng cảm thấy hứng thú, là hiệp ước trong miệng vị Tiên Vương kia liên tục nhắc tới hai lần.
Hiệp ước Tiên Đế.
Giữa những đại nhân vật kia, chẳng lẽ có ước định gì đó?
- Hiệp ước Tiên Đế, chẳng lẽ là một số quy tắc Tiên Đế dùng để hạn chế Tiên Tôn Tiên Vương?
- Vô cùng có khả năng là như vậy, thậm chí là ước định không thể ra tay với hậu bối, vì thế sau khi Tạc Thiên Bang giết Dược Thần, mới dẫn tới nhiều vị Tiên Vương như vậy.
- Nhưng loại hiệp ước này, có cần thiết không?
- Đúng rồi, nếu Tiên Vương Tiên Tôn không thể giết hậu bối cảnh giới thấp, thì bọn họ. . . còn xây dựng uy nghiêm như thế nào?
- Các ngươi đừng đoán nữa, ta nghĩ hiệp ước Tiên Đế này, chỉ sợ là không đơn giản như vậy.
Rất nhiều người thấp giọng trò chuyện nghị luận, nhưng không nói ra được nguyên cớ.
Trái lại đám người Từ Khuyết bên này, cũng kinh ngạc một trận.
Vị Tiên Vương của Thần Nông Thị tộc kia đứng ở nơi đó hô to để tiền bố Tiên Tôn của Tạc Thiên Bang đi ra, khiến mấy người Từ Khuyết đều suýt chút nữa đã cho rằng Hiên Viên Uyển Dung đến rồi.
Nhưng Từ Khuyết không cảm giác được khí tức của Hiên Viên Uyển Dung, Tử Hà tiên tử cũng không hề phát hiện, chuyện này thật sự khiến người ta có chút không hiểu ra sao.
- Móa nó, từ lúc nào chúng ta có cường giả Tiên Tôn?
Husky nhìn về phía Từ Khuyết.
Từ Khuyết nhún nhún vai, vẻ mặt cũng kỳ quái nói:
- Không có nha, trời mới biết tên Tiên Vương ngốc này đang nói cái gì.
- Sợ là đầu bị lừa đá rồi.
Đoạn Cửu Đức cũng đắc ý nói.
Hai người một chó đối thoại, không có ý tứ che giấu một chút nào, cứ quang minh chính đại nói ra như vậy.
Tất cả mọi người trong nháy mắt trừng lớn hai mắt, nhìn về phía Từ Khuyết, đồng thời hít vào một ngụm khí lạnh.
Tên tiểu tử này điên rồi sao?
Lại mắng Tiên Vương của Thần Nông Thị tộc là ngốc?
CMN, trọng điểm là bọn họ còn phủ nhận Tạc Thiên Bang có cường giả Tiên Tôn.
Đây là muốn giấu đầu hở đuôi, hay là muốn làm mất mặt vị Tiên Vương kia?
- A, thứ miệng chó không thể khạc ra ngà voi, gia trưởng nhà ngươi giáo dục ngươi như vậy sao?
Lúc này, vị Tiên Vương của Thần Nông Thị tộc kia cười lạnh một tiếng, hai vẫn tay như trước chắp sau lưng.
Vèo!
Sau một khắc, hư không lại nổi lên một trận gợn sóng, một chưởng vô hình đột nhiên xuất hiện trước mặt Từ Khuyết, lấy tốc độ điện quang, mạnh mẽ đánh lên trên mặt hắn.
"Ầm!"
Nhưng bàn tay kia còn chưa chạm đến Từ Khuyết, đã bị một đạo huy mang đánh tan tại chỗ, chính là Tử Hà tiên tử ra tay, thay Từ Khuyết cắt ngang một chưởng này.
Sau đó Tử Hà tiên tử lại giơ tay, ngưng tụ một mảnh huy mang hừng hực, biến ra một thanh trường kiếm sắc bén, muốn chém về vị Tiên Vương kia, cực kỳ hung hăng.
- Tuyền Nhi, dừng tay!
Từ Khuyết vội mở miệng hô, ngăn cản Tử Hà tiên tử.
Hiện tại không phải thời điểm đấu võ, lấy thực lực của Tử Hà tiên tử, tuy có thể chắc thắng tên Tiên Vương của Thần Nông Thị tộc kia, nhưng nếu thật sự chiến đấu, thì chín vị Tiên Vương khác cũng ra tay, như thế Tử Hà tiên tử sẽ chịu thiệt.
Trọng điểm là cấm chế mà hắn cùng Husky và Đoạn Cửu Đức bố trí, tất cả đều ở ngoài Thiên Sát Thành, nếu như khai chiến ở đây, sẽ rất khó bảo đảm có thể thuận lợi triển khai kế hoạch.
- Hả? Ngươi muốn làm trái với hiệp ước Tiên Đế?
Tên Tiên Vương của Thần Nông Thị tộc nhíu mày, lạnh lùng nhìn về phía Tử Hà tiên tử hỏi.
Chín vị Tiên Vương cũng ngẩn ra, giống như không nghĩ tới Tử Hà tiên tử lại mạnh mẽ như vậy, ngăn trở một chiêu này rồi còn muốn phản kích.
- Hắn, là nam nhân của ta.
Tử Hà tiên tử vẻ mặt lạnh nhạt, đưa tay chỉ về Từ Khuyết, cực kỳ bá khí nói.
Bạch!
Toàn trường trong nháy mắt yên lặng như tờ, mười vị Tiên Vương càng sững sờ tại chỗ, khó có thể tin.
- Ngươi. . . nam nhân của ngươi?
Nữ tử Tiên Vương dáng vẻ trẻ tuổi, thuần khiết kia cực kỳ kinh ngạc nhìn Tử Hà tiên tử.
Sau một khắc, mười vị Tiên Vương đều nở nụ cười.
Ý tứ châm chọc cùng trào phúng, hoàn toàn lộ rõ trên mặt, không hề che giấu một chút nào.
- Buồn cười, quá buồn cười!
- Đường đường là một vị Tiên Vương, lại mặt dày như vậy, dám ở trước mặt mọi người nói ra lời nói hoang đường cỡ này!
- Cốt linh tiểu tử này còn chưa tới 200 tuổi, có thể đạt tới Nhân Tiên cảnh, ngược lại đúng là có tư chất thượng thừa, nhưng ngươi lại tuyển hắn làm đạo lữ của ngươi? Trâu già gặm cỏ non, cũng không phải ăn như vậy.
Mấy vị Tiên Vương liên tục chê cười, giống như cho rằng đây là một chuyện cười hoang đường đến cực điểm.
Nhưng Tử Hà tiên tử vẫn lãnh đạm như trước, cực kỳ bình tĩnh, khẽ lắc đầu một cái:
- Hắn không phải đạo lữ của ta, là nam nhân của ta.
Đạo lữ của nàng cùng với nam nhân của nàng, hai từ này nghe vào cũng không hề khác gì nhau.
Bởi vì đều là có ý tứ đồng nhất.
Nhưng Tử Hà tiên tử rất cố chấp với điểm này, giống như đang tuyên bố một loại chủ quyền, nam nhân của nàng, so với làm đạo lữ của nàng, càng có khẳng định và kiên định.
- A, tỷ tỷ có thể mặt dày như vậy, muội muội thật sự rất kính nể.
Nữ tử Tiên Vương tuổi trẻ kia, nở nụ cười.
Nàng nhìn qua vẫn có vẻ thuần khiết như trước, nhưng lần này ngữ điệu chê cười, lại đánh mất hai chữ thanh thuần đi, chỉ còn hai chữ khác.
- Ồ?
Lúc này, mọi người ở đây lại ngẩn ra.
Mười vị Tiên Vương cũng cả kinh!
Ánh mắt của mọi người, trong nháy mắt đều tụ tập đến trên người Từ Khuyết bên cạnh Tử Hà tiên tử!
Từ Khuyết giờ phút này, sắc mặt đã âm trầm từ lâu, hai mắt đen như mực, sát khí mạnh mẽ.
Hắn đứng tại chỗ, một luồng sát khí khủng bố, từ trong cơ thể hắn không ngừng tuôn ra, vờn quanh toàn thân, góc áo không gió mà động, cả người giống như một ma đầu bại lộ bộ mặt thật.
- Sát khí thật mạnh.
- Người tu luyện ma công?
- Hừ, chẳng trách cốt linh còn chưa tới 200 tuổi, đã có thể bước vào Nhân Tiên cảnh, hóa ra một ma tu.
- Cũng may là hắn ở Thiên Châu, nếu như là ở vạn năm trước, người như thế sớm đã bị chém chết rồi.
Lúc này mấy vị Tiên Vương đồng thời nhíu mày, xoi mói bình phẩm, tràn ngập căm ghét.
- Các ngươi nói đủ chưa?
Từ Khuyết nhàn nhạt ngẩng đầu lên, quét về phía mười vị Tiên Vương.
Nhóm Tiên Vương đồng thời ngẩn ra, sau đó khóe miệng bọn họ giương lên, lắc lắc đầu, căn bản khinh thường để ý tới hắn.
- Móa nó, xong rồi, các ngươi đều xong rồi, dám trêu Khuyết ca, chán sống cả rồi!
Husky vội nhảy ra liên tục chỉ vào mười tên Tiên Vương.
- Híttt, mười tên ngu xuẩn, lá gan thực sự là quá lớn!
Đoạn Cửu Đức cũng tỏ vẻ kinh sợ, thậm chí không tự chủ mà đang lui về phía sau.
Nhưng Từ Khuyết vẫn có vẻ rất bình tĩnh như trước.
Dáng vẻ bình tĩnh trước khi bão táp đến, khiến người ta cảm thấy cực kỳ ngột ngạt và nghẹt thở.
- Nói đủ rồi, hãy đến đây!
Hắn lên tiếng nói, con ngươi nhàn nhạt đảo qua mười vị Tiên Vương, tiếp tục nói:
- Ta, muốn đánh mười tên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận