Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 743: Nhìn Kìa, Có Bất Ngờ

Lúc này, Tử Hà tiên tử đã nói không thành lời, nàng cũng không biết phải nói gì, trong lòng cũng ngơ ngác.
Liên tiếp hai lần, nàng đều cho rằng Từ Khuyết đã chết rồi.
Nhưng đến bây giờ, hắn vẫn không có một chút biểu hiện uể oải nào do mất sinh khí, sinh khí mạnh mẽ vẫn không ngừng truyền đến.
Chuyện này quá mức kỳ quái!
Một thiếu niên Kim Đan kỳ, sao lại có sinh khí dồi dào như vậy?
Dù là Đại Thừa kỳ đỉnh phong cũng không thể làm được như thế.
- Chí Tôn Bảo, ngươi... tại sao sinh khí của ngươi lại dồi dào như vậy?
Rốt cục, nàng không nhịn được mở miệng hỏi, trong lòng không thể không nghi ngờ.
Nghe thế, sắc mặt Từ Khuyết ngưng lại, khoát tay nói:
- A Tử cô nương, đừng để ý đến những chi tiết này. Ta vừa nghĩ ra, chúng ta không thể từ bỏ hi vọng sống tiếp như vậy, chúng ta phải nghĩ biện pháp phá tan trận pháp này.
- Phá tan trận pháp này?
Tử Hà tiên tử khẽ lắc đầu, trong lòng cay đắng, nàng không quá am hiểu về trận pháp, nhất là đại trận này, lấy biển rộng làm bàn cờ, vô số quân cờ, biến số quá nhiều, đã vượt xa năng lực nhận biết của nàng.
- Ta đến thử xem, ta hiểu một chút về trận pháp, xem có thể phá giải hay không.
Từ Khuyết từ tốn nói, lần này hắn là nói thật lòng.
Vừa nãy hắn vừa nói chuyện rồi lại hát, đột nhiên lại dừng lại hai lần, cũng không phải là giả chết, mà là đang kiểm tra hệ thống.
Nhưng hắn lật tung cả cửa hàng hệ thống mà cũng không tìm được thứ gì hữu dụng, ngược lại tìm được một quyển bách khoa toàn thư về kỳ phổ.
Trong bách khoa toàn thư về kỳ phổ có một số hướng dẫn chơi cờ, còn có một số cách phá giải ván cờ kinh điển.
Từ Khuyết nhìn qua tất cả các cách phá giải ván cờ một lần, đơn giản chính là vì phá cục.
- Vạn vật trên thế gian này, có âm sẽ có dương, có đen sẽ có trắng, có sinh sẽ có tử. Mặc kệ là loại nào, đều là vừa đối lập lại cùng tồn tại. Chỉ cần chúng ta phá huỷ một loại trong đó, đánh vỡ cân bằng, thế thì chúng ta có thể phá tan trận pháp này rồi.
Từ Khuyết nói, ánh mắt nhìn quanh tứ phương, dáng vẻ vô cùng tự tin.
Tử Hà tiên tử sửng sốt một chút, gật đầu nói:
- Những thứ này ta cũng hiểu rõ, nhưng trận pháp này quá thâm ảo, mỗi quân cờ đại biểu một trận vị, đồng thời không ngừng biến hóa, biến số quá lớn, sợ rằng chỉ dựa vào ngươi và ta sẽ không đủ lực để phá.
Từ Khuyết khẽ gật đầu, nhưng trong lòng lại thầm vui.
Những lời Tử Hà tiên tử nói không sai, trận pháp này sở dĩ khó, là vì trận vị quá nhiều, hơn nữa lại không ngừng biến ảo, thật sự không phải người nào cũng có thể phá.
Nhưng lần này hắn thật sự dẫm hải vận cứt chó, hoặc là có liên quan đến dây tơ hồng, trong hàng ngàn hàng vạn quân cờ trận vị này, hắn lại đụng tới một quân đại biểu cửa sinh, cũng là một quân duy nhất trong hàng vạn quân cờ.
Nếu đã tìm được cửa sinh thì còn sợ gì? Dù cho trận pháp có thâm ảo hơn nữa, chỉ cần cửa sinh bị người nhìn thấu, vậy trận pháp này sẽ trở nên vô dụng thôi.
Vì thế đúng như Từ Khuyết vừa nói, chỉ cần có thể đánh vỡ cân bằng giữa sinh khí và tử khí thì trận pháp sẽ tự sụp đổ.
Trong trận cờ này, cờ đen đại biểu cho tử khí, cờ trắng đại biểu sinh khí, mặc kệ ván cờ này nguy hiểm đến đâu, chỉ cần cờ đen hoặc cờ trắng có một phương thất bại, vậy thì mang ván cờ này có thể kết thúc rồi.
Ván cờ vừa kết thúc, trận pháp cũng sẽ không còn.
Nghĩ tới đây, sắc mặt Từ Khuyết trở nên nghiêm túc, nhìn về phía Tử Hà tiên tử, chân thành nói:
- A Tử cô nương, ta có một ý tưởng lớn mật.
- Ý tưởng gì?
Tử Hà tiên tử ngẩn ra.
- Ta muốn xuống biển.
Từ Khuyết đáp.
- Hả?
Tử Hà tiên tử lần thứ hai ngẩn ra.
Xuống biển? Xuống biển nào?
Chờ chút, không phải là hắn muốn nhảy vào biển này chứ?
Tử Hà tiên tử phản ứng lại, sắc mặt thay đổi, nói ra:
- Không thể, trong biển này tất cả đều là tử khí, nếu như ngươi nhảy xuống, cho dù có nhiều sinh khí hơn cũng sẽ bị thôn phệ trong nháy mắt.
- Vậy thì thế nào? Chí Tôn Bảo ta chưa từng sợ hãi cái chết.
Từ Khuyết nói năng hùng hồn khí phách, ưỡn ngực, tiếp tục nói:
- Huống chi nếu chúng ta ở lại chỗ này, cũng chỉ có một con đường chết, chẳng bằng liều mạng một lần.
Tử Hà tiên tử nghe vậy, không khỏi trầm mặc.
Nàng cũng cảm thấy đúng là như vậy, nếu như tiếp tục lưu lại nơi này, cuối cùng chính là một con đường chết, chẳng bằng liều mạng, chỉ có điều... nhảy xuống biển, thật sự là liều mạng sao? Sợ là sẽ chết càng nhanh hơn thôi.
- À... À... A Tử cô nương, ta đi đây!
Lúc này, Từ Khuyết đột nhiên truyền một lượng sinh khí lớn vào trong cơ thể Tử Hà tiên tử, rồi lập tức buông tay nàng ra, dưới chân ngưng tụ một ám kình, đạp xuống viên cờ màu trắng, trực tiếp cả người cùng viên cờ đều chìm xuống biển.
- Chí Tôn Bảo!
Tử Hà tiên tử cả kinh thốt lên.
Dù nàng đã có chuẩn bị, nhưng cũng không nghĩ tới Từ Khuyết nói đi là đi như vậy, không chần chừ chút nào nhảy vào trong biển.
Mà giờ khắc này gọi hắn cũng vô ích, hắn đã chìm vào trong biển như thế, vô thanh vô tức.
- Haiz!
Nàng khẽ thở dài một cái, trong lòng có chút thất vọng.
Rõ ràng chỉ là bèo nước gặp nhau, nhưng tận mắt thấy hắn chìm vào trong biển, nội tâm nàng cảm thấy giống như đã mất đi một người rất quan trọng.
- Thôi, đợi cỗ pháp thân này chết đi, ta nhất định sẽ trở về, dù thế nào cũng phải phá tan trận này, lập mộ bia cho ngươi.
...
...
Cùng lúc đó, Từ Khuyết dĩ nhiên đã thuận lợi từ vị trí cửa sinh chìm vào đáy biển.
Thuận lợi ngoài ý liệu, bên dưới cửa sinh không có bất kỳ tử khí nào, ngược lại càng chìm xuống dưới, sinh khí tràn vào trong cơ thể hắn càng nhiều.
- Không được, tiếp tục như vậy sợ rằng không kiên trì được tới đáy biển.
Từ Khuyết khẽ nhíu mày.
Hắn biết mấu chốt phá trận này nằm ở dưới đáy biển, chỉ cần phóng thích đồ vật cướp đoạt sinh khí, trận pháp sẽ bị phá giải.
Nhưng sinh khí gần đáy biển quá lớn, thân thể hắn căn bản không có cách nào chịu đựng được lâu.
- Ồ, đúng rồi!
Đột nhiên, hai mắt Từ Khuyết sáng ngời, phảng phất như nghĩ tới điều gì.
Vèo một tiếng, hắn móc ra một thú linh túi, nhanh chóng bấm pháp quyết, mở ra một lỗ hổng.
Lỗ hổng vừa mở ra, bên trong lập tức truyền đến mấy tiếng quát lớn.
- Tiểu súc sinh, lẽ nào có lí đó, ngươi dám giam chúng ta ở đây!
- Vô sỉ, Huyền Chân hoàng thất ta nhất định phải cùng ngươi không chết không thôi!
- Trên trời dưới đất, không có ai có thể bảo vệ được ngươi.
Vài tên cường giả bán bộ Độ Kiếp kỳ bị Từ Khuyết giam ở bên trong gào thét không ngừng.
Trên mặt Từ Khuyết bày ra vẻ kinh ngạc, nói:
- Các vị tiền bối, tại hạ Chí Tôn Bảo, bất ngờ thu được túi này, tại sao các ngươi lại ở trong này?
- Hả?
Vài tên cường giả ngoại lai sững sờ, lúc này mới phát hiện người mở thú linh túi ra, lại không phải là Từ Khuyết, mà là một thiếu niên có gương mặt xa lạ.
- Các vị tiền bối, đừng gấp, tại hạ sẽ nhanh chóng cứu các ngươi ra.
Từ Khuyết tỏ vẻ chính khí nói, không chậm trễ mở túi thú linh ra.
Vèo! Vèo! Vèo!
Trong nháy mắt, vài tên cường giả ngoại lai hóa thành lưu quang, nhanh chóng vọt ra khỏi túi thú linh.
Chỉ là còn chưa kịp hỏi rõ thân phận Từ Khuyết thì mấy người này lập tức bị sinh khí mạnh mẽ xung quanh khiến cho kinh ngạc đến ngây người.
- Chuyện này... đây là bảo địa cỡ nào?
- Sao lại có sinh khí mạnh mẽ như vậy?
- Cơ duyên, cơ duyên! Cơ duyên của chúng ta rốt cục đến rồi!
- Ha ha ha, trời cũng giúp ta!
Mấy người lấy lại tinh thần, tiếng cười lớn vang lên tại chỗ.
Đến cảnh giới nhuư bọn họ, sinh khí đối với bọn họ mà nói quả thực là báu vật vô giá, chỉ cần sinh khí dồi dào thì hi vọng đột phá Độ Kiếp kỳ cũng càng lớn.
- Các vị tiền bối, mau quay lại, có ngạc nhiên lớn!
Lúc này, trong thời khắc bọn họ đang điên cuồng vui mừng, tiếng nói của Từ Khuyết vang lên từ phía sau bọn họ.
Mấy người nghe vậy, theo bản năng quay đầu nhìn lại.
Kết quả liền há hốc mồm tại chỗ, chỉ nhìn thấy trên gương mặt xa lạ của thanh niên kia, mang theo một nụ cười quen thuộc mà bọn họ nằm mơ cũng thấy, ngay sau đó, chính là côn ảnh dày đặc gõ xuống đầu bọn họ.
Đậu!
Trong lòng mọi người trong nháy mắt chửi ầm lên, suýt chút nữa đã phun máu ra ngoài.
Hắc côn, lại là hắc côn!
Đùng! Đùng! Đùng!
Sau một khắc, mấy người không kịp rên một tiếng, bị gõ ngất tại chỗ.
Từ Khuyết không lãng phí thời gian, trực tiếp lôi mấy người lại đây, che bên ngoài mình, để cơ thể bọn họ hấp thu sinh khí mở đường cho mình.
Sau đó, hắn lại nhanh chóng chìm xuống dưới đáy biển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận