Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1058: Vô Sỉ

- Cái gì?
Không chỉ là Từ Khuyết, liền ngay cả Husky cùng Đoạn Cửu Đức cũng đồng thời kinh hãi kêu thành tiếng, tỏ ra khiếp sợ, cực kỳ ngơ ngác.
Lời nữ tử này nói quá đáng sợ, lại nói chủ nhân của Táng Tiên Cốc ra lệnh cho bọn họ đi vào, chuyện này há không phải là đang nói người bên trong kia vẫn còn sống sao?
Phải biết, Táng Tiên Cốc này tồn tại đến nay đã mấy chục ngàn năm, nếu như chủ nhân bên trong còn sống sót, vậy đoán chừng phải là nhân vật ở thời đại mấy đời trước của Husky.
- Nữ oa tử, ngươi đừng nói bậy nói bạ nha, lão đầu ta đã hỏi dò được, rõ ràng chính là các ngươi đi vào đào bảo vật, nói khó nghe chút chính là trộm mộ, đừng kéo nguy hiểm ra như vậy có được không?
Lúc này Đoạn Cửu Đức trừng mắt nói.
Nữ tử lắc lắc đầu:
- Ta nói đều là sự thật, không cần thiết phải đem những chuyện này ra lừa các ngươi. Lúc trước sau khi chúng ta đi vào tứ đại châu, Táng Tiên Cốc liền truyền tới một âm thanh, tất cả mọi người của tam đại thư viện chúng ta đều nghe được rất rõ ràng.
- Thanh âm gì? Nói cái gì?
Từ Khuyết lúc này hỏi lại.
- Là thanh âm của một nữ nhân, giống như đến từ hằng cổ xa xôi, tràn ngập uy nghiêm, kêu gọi chúng ta tiến vào trong Táng Tiên Cốc, giúp nàng mở ra mộ ấn, đồng thời còn phân phối số ít người đi về những tuyệt địa khác, điều tra xem có những người khác tỉnh lại hay không.
Sắc mặt của nữ tử ngưng trọng nói.
Những người khác?
Từ Khuyết nghe thấy vậy, trong lòng lập tức rùng mình, chẳng lẽ bên trong chín đại tuyệt địa, đều mai táng những đại nhân vật thời đại viễn cổ kia, mẹ nó, vậy nếu như đều thả ra, tứ đại châu chẳng phải là sẽ đại loạn? Đến lúc đó thì bản bức thánh còn lăn lộn thế nào được nữa?
- Không đúng, nếu như người phụ nữ kia ban bố mệnh lệnh như thế, dựa vào cái gì mà các ngươi phải nghe nàng?
Đoạn Cửu Đức cơ trí hỏi.
Nữ tử cầm roi dài lập tức cười lạnh một tiếng:
- Lúc đó chúng ta cũng không thèm để ý tới, nhưng nàng đến từ Thiên Nhân tộc, nắm giữ một loại thần hồn thuật, ở bên trong hồn phách của mỗi người chúng ta gieo xuống dấu ấn, nếu không nghe theo, đợi sau này lúc nàng đi ra, sẽ tiêu diệt chúng ta. Nhưng nếu như chúng ta hỗ trợ, sau khi chuyện thành công, nàng liền giúp chúng ta rời khỏi nơi đây, đồng thời Tiên Khí cùng bảo vật bên trong Táng Tiên Cốc, đều tùy ý để chúng ta chọn. Ngươi nói xem chúng ta có muốn nghe hay không?
- Ặc. . .
Đoạn Cửu Đức ngượng ngùng sờ sờ mũi, ngượng ngập cười nói:
- Chuyện tốt như thế, đương nhiên vẫn là nghe theo thì tốt hơn.
- Đúng vậy, đổi thành bản thần tôn, bản thần tôn cũng sẽ vui vẻ, dù sao có thể lấy được Tiên Khí! Ồ, không đúng, mẹ nó, lúc trước bản thần tôn cũng tiến vào trong Táng Tiên Cốc, nàng làm sao lại không tìm bản thần tôn nhờ hỗ trợ? Đậu phộng, thực sự là có mắt không tròng!
Husky lộ ra vẻ không cam lòng nói.
- Cẩn thận họa là từ miệng mà ra.
Nữ tử cầm roi dài cười lạnh nhắc nhở.
Husky sửng sốt một chút, sau khi kịp thời phản ứng lập tức che miệng lại, con ngươi vội vã quét ra xung quanh, thật sự giống như sợ bị trả thù.
- Được rồi, ít ở chỗ này giả thần giả quỷ, nếu nàng thật sự có năng lực đó, đã sớm tự mình bò ra ngoài, còn cần phải để người khác đi hỗ trợ sao?
Từ Khuyết lạnh giọng nói, lộ ra vẻ thô bạo.
Tối thiểu ở trước lúc người phụ nữ kia thoát vây, hắn cũng không sợ một chút nào cả.
- Các ngươi bây giờ đang tiến hành đến một bước nào rồi? Mộ ấn khi nào thì mở ra?
Từ Khuyết hỏi.
Nữ tử cầm roi dài thành thật trả lời:
- Bây giờ vẫn còn ở khu vực bên ngoài, chỉ có đạo vận của cảnh giới Bán Tiên cảnh trở lên mới có thể xóa dần mộ ấn này đi, nhưng đáng tiếc là nhân số của chúng ta không đủ, tiến triển vô cùng chậm chạp, e rằng chí ít cũng phải cần thời gian trăm năm mới có thể mở ra.
- Ồ? 100 năm?
Lông mày của Từ Khuyết lập tức nhíu lại, nếu như là một trăm năm sau, vậy thì không cần hoảng hốt, dù sao khi đó đoán chừng hắn đều đã mạnh đến không tưởng tượng được, còn cần sợ chủ nhân của Táng Tiên Cốc này sao?
- Ồ, không đúng, chờ một chút!
Đột nhiên, Từ Khuyết tựa hồ đã nghĩ tới điều gì, bỗng nhiên nhìn về phía nữ tử cầm roi dài:
- Những thẻ ghi điểm kia của các ngươi, có phải là do người phụ nữ trong Táng Tiên Cốc kia làm ra?
- Không phải nàng.
Nữ tử cầm roi dài trực tiếp lắc đầu:
- Nếu như nàng có thể đi ra bên ngoài đưa đồ, e rằng đã sớm đưa Tiên Khí ở bên trong mộ ra, giúp chúng ta công phá mộ ấn rồi.
Từ Khuyết nghe vậy, lúc này mới khẽ gật đầu.
Nguyên bản hắn còn cho rằng chuyện lúc trước mình ở trên Đăng Tiên Lộ giết Thiên Nhân tộc, bị người phụ nữ trong Táng Tiên Cốc kia biết được, cho nên mới lấy chuyện này trả thù Tạc Thiên Bang, nhưng bây giờ xem ra, tựa hồ không phải là như vậy.
Nhưng hình như mình cũng không đắc tội qua những đại lão khác mà.
- Tiểu tử, chớ suy nghĩ lung tung, bản thần tôn suy đoán, có lẽ là do ngươi làm quá nhiều chuyện xấu rồi, trời xanh đang trả thù ngươi.
Husky an ủi.
- Cút đi, muốn trả thù cũng sẽ trả thù ngươi!
Từ Khuyết lúc này lườm Husky một cái, nhưng trong lòng lại có chút chột dạ, dù sao thật nói đến, mình đắc tội ác nhất, hình như thực sự là ông trời.
Cùng lúc đó, nữ tử cầm roi dài bình tĩnh nhìn Từ Khuyết, trầm giọng nói:
- Một vấn đề cuối cùng ta cũng đã trả lời xong, khi nào ngươi thả ta rời đi?
Từ Khuyết lập tức nở nụ cười:
- Chờ một chút, đừng nóng vội mà, hỏi đúng là hỏi xong rồi, nhưng chúng ta còn có đại mạo hiểm nữa mà.
- Ngươi không tuân thủ hứa hẹn?
Mặt của nữ tử kia lập tức biến sắc, hơi lùi về phía sau một bước.
Tuy rằng nàng không biết cái gì là đại mạo hiểm, nhưng nhìn giọng điệu này của Từ Khuyết, liền biết con hàng này không chịu thả người.
- Ta khẳng định sẽ tuân thủ hứa hẹn, nhưng tiền đề là ngươi phải dẫn chúng ta tiến vào trong tiên trận, đồng thời không thể để cho người khác phát giác ra.
Từ Khuyết cười nói.
Đến đều đến rồi, nào có đạo lý nào mà không đi vào? Câu nói đại loại như chỉ ở bên ngoài chơi bảo đảm không đi vào, bản thân liền không tồn tại.
- Hả? ngươi. . . ngươi muốn ta mang bọn ngươi tiến vào tiên trận?
Nữ tử cầm roi dài không khỏi ngẩn ra, khó có thể tin.
Dù sao Từ Khuyết làm như vậy, chẳng khác gì là thả hổ về rừng, hơn nữa còn muốn đích thân vào bên trong núi, hầu như là đang tự chui đầu vào lưới.
Đổi tới bất cứ người nào, khẳng định đều sẽ không làm như thế, bởi vì một khi nàng tiến vào trong tiên trận, nhất định sẽ trực tiếp dựa vào sự hiểu biết đối với trận pháp mà chạy trốn, sau đó mật báo, tìm tiên sinh của thư viện đến giúp đỡ.
- Chờ đã, chẳng lẽ là ngươi muốn ta lấy tâm ma tuyên thề, không thể bại lộ sự tồn tại của các ngươi?
Đột nhiên, nữ tử cầm roi dài kịp phản ứng lại, vô cùng thông minh đoán ra khả năng này.
Nhưng mà Từ Khuyết lại lắc lắc đầu, cười nói:
- Tâm ma tuyên thề quá mức mịt mờ, ta không tin thứ này, ta muốn chính là ở bên trong thần hồn của ngươi trồng vào một viên Thần Hồn Chủng Tử, nếu ngươi dám bán chúng ta đi, trong chớp mắt ta liền có thể giết chết ngươi ngay.
- Không thể!
Nữ tử cầm roi dài lúc này cả giận nói:
- Nếu là như vậy, vậy ta tình nguyện lựa chọn cái chết!
Một khi bị trồng vào Thần Hồn Chủng Tử, không chỉ là mình sẽ không hề còn bí mật gì nữa, thậm chí là sẽ có thể trở thành con rối, mặc cho người sai phái, đây quả thật là sống còn khó chịu hơn chết, lấy tính cách của nàng tuyệt đối không thể đáp ứng.
- Ặc!
Từ Khuyết đột nhiên lúng túng một trận, rất thẹn thùng vỗ vỗ gáy nói:
- Nhưng vừa nãy lúc ngươi hôn mê, ta cũng đã trồng Thần Hồn Chủng Tử vào rồi. Thật là, làm sao ngươi không nói sớm cho ta biết, bây giờ muốn lấy ra đều không lấy ra nổi nữa rồi, ngươi nói phải làm như thế nào cho phải?
- Cái gì?
Trong nháy mắt nữ tử cầm roi dài trợn to hai mắt, suýt chút nữa đã hộc máu ra ngoài.
Cái gì gọi là không nói sớm nói cho ngươi một chút?
Chuyện như vậy còn cần phải nói trước hả?
Đổi lại là ngươi thì ngươi có đồng ý không?
- Cô nương, trước tiên ngươi đừng kích động mà. Ngươi nhìn ánh mắt của ta đi, ngươi chăm chú xem, có phải là nhìn thấy sự chân thành hay không? Ta lấy nhân cách đảm bảo, chỉ cần ngươi an ổn mang chúng ta đi vào, ta tất định giúp ngươi lấy Thần Hồn Chủng Tử ra.
Từ Khuyết dùng sức trợn tròn mắt nói.
Husky vội vàng tiếp lời nói:
- Đúng đúng, bản thần tôn lấy sói phẩm đảm bảo, tiểu tử này nói chính là sự thật.
Đoạn Cửu Đức cũng gật đầu:
- Nữ oa tử, lão đầu ta ăn muối còn nhiều hơn ngươi ăn cơm, mãnh liệt kiến nghị ngươi tin tưởng tiểu tử này một lần.
Nữ tử cầm roi dài đã tức giận đến run cả người, cảm giác bị lừa gạt thảm hại.
Tuy nói tu đạo nhiều năm như vậy, nàng cũng gặp phải không ít người vô sỉ nói không giữ lời, nhưng vô sỉ như Từ Khuyết thì đúng là lần thứ nhất thấy, quả thực không biết xấu hổ đến mức tận cùng, không ai có thể sánh.
Hơn nữa lão đầu cùng con chó này cũng không phải thứ tốt gì, lại mở mắt nói lời bịa đặt, tưởng bổn cô nương bị ngốc sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận