Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1321: Đừng Hòng Mơ Tới

Trong lời nói của Lý Huyền Kỳ, nhắc tới một từ rất mấu chốt, khí tức.
Từ Khuyết đột nhiên kịp phản ứng lại, nếu giống như Lý Huyền Kỳ nói, hồn phách của hai người Hiên Viên Kỳ Thương cùng Quan Sở Sở này tràn ngập chấp niệm, là bởi vì khí tức của mình mới thức tỉnh, như vậy tất cả liền rõ ràng rồi.
Bởi vì khí tức của mình, bọn họ nhận lầm mình là con của bọn họ.
Như vậy vừa nãy mở ra cấm chế, hiển nhiên cũng là bọn họ.
Về phần vì sao bọn họ lại bởi vì khí tức mà thức tỉnh. . .
Từ Khuyết đã nghĩ thông suốt nguyên do, khóe miệng không nhịn được nhếch lên một vệt ý cười.
Rõ ràng, đơn giản chỉ có hai nguyên nhân. Hoặc là bởi vì Thái Ất Thiên Thư dính khí tức của Hiên Viên Uyển Dung, hoặc là do lúc mình vừa tới Thiên Châu, ở trên đỉnh Tuyết Vũ Sơn thu hồi cung điện kia, giữ lại một tia phân hồn của Hiên Viên Uyển Dung.
Mà độ khả thi của lý do thứ hai, rõ ràng càng lớn hơn, hoặc là cả hai loại khả năng đều tồn tại, mới thúc đẩy chuyện hiểu lầm này.
Nghĩ tới đây, trong lòng Từ Khuyết không khỏi vui mừng, lập tức lại giả vờ giả vịt thở dài, tỏ vẻ sầu bi cùng ưu thương lắc lắc đầu:
- Haizz, bọn họ ra đi quá sớm, ta cũng rất hối hận lúc trước lại tự mình phong ấn, khi tỉnh lại, tất cả đều đã cảnh còn người mất.
- . . .
Lý Huyền Kỳ yên lặng gật đầu, cũng cảm khái vạn phần, biểu thị có thể hiểu được cảm giác này.
Nhưng ngay sau đó, Từ Khuyết lại đột nhiên trừng mắt nhìn về phía Lý Huyền Kỳ, trầm giọng nói:
- Đúng rồi, nói đi nói lại, Lý Huyền Kỳ, hình như lão phu còn có một món nợ muốn tính rõ ràng với ngươi đây.
- Hả? Từ huynh, ta. . . ta nợ ngươi khi nào?
Lý Huyền Kỳ có chút ngơ ngác.
Từ Khuyết lúc này cười gằn:
- Thiên Cung Thư Viện các ngươi bây giờ đang truy nã lão phu kìa, ngươi nói xem món nợ này tính ở trên thân thể ngươi, hay là tính ở trên người những người còn lại của Thiên Cung Thư Viện?
- Cái gì? Chuyện này. . .
Lý Huyền Kỳ nghe thấy vậy lập tức ngạc nhiên.
Y không hỏi thế sự đã nhiều năm, thậm chí từ trình độ nào đó mà nói, y đã chết rồi, cho dù tấm thân thể bây giờ, cũng chỉ là một bộ thể xác nhìn thì ngon nhưng mà không dùng được, chỉ có thể ở bên trong tổ mộ đi lại, một khi rời khỏi tổ mộ, y sẽ hồn phi phách tán.
Đương nhiên, chuyện này cũng chỉ là trước mắt như vậy mà thôi, dù sao qua vài năm nữa, y cuối cùng cũng có thể tu thành viên mãn, rời khỏi nơi đây.
Nhưng bây giờ Từ Khuyết tìm đến y nói chuyện của Thiên Cung Thư Viện, y thật là có chút sợ hãi rồi, tuy rằng không biết tại sao Thiên Cung Thư Viện lại truy nã Từ Khuyết, nhưng bây giờ người ta có hai vị đại năng che chở, không cần bất kỳ lý do gì, đều có thể dễ dàng bóp chết y.
Vậy tâm huyết suốt đời của y, cũng sẽ đổ sông đổ bể hết.
- Từ huynh, việc này nhất định là có hiểu nhầm. Dựa theo bối phận, ngươi là sư tổ của Lý Huyền Kỳ ta, như vậy ngươi cũng là sư tổ của Thiên Cung Thư Viện, bọn họ chỉ là không biết thân phận của ngươi mới như vậy, mong ngươi có thể khoan dung độ lượng, đừng tính toán với bọn họ.
Lý Huyền Kỳ vội vàng nói, chỉ lo Từ Khuyết thật sự dựa theo lý do này, để hai vị tiền bối kia diệt y đi.
- A, nếu như lão phu thật sự muốn tính toán với bọn họ, ngươi cảm thấy Thiên Cung Thư Viện bây giờ còn có khả năng tồn tại sao? Lão phu chỉ là không thèm để ý mà thôi, nhưng bọn họ vẫn như con ruồi làm phiền lão phu, tính nhẫn nại của lão phu cũng có hạn.
Từ Khuyết thản nhiên nói, trong giọng nói tràn ngập cao ngạo và xem thường.
Lý Huyền Kỳ lập tức đáp:
- Từ huynh yên tâm, lại qua mấy ngày, chính là ngày giỗ của tổ tiên Thiên Cung Thư Viện chúng ta, đến lúc đó các đại lâu chủ cùng viện trưởng trong thư viện, đều phải đến đây tế bái và tiếp thu truyền thừa, đến lúc đó ta nhất định sẽ tự mình đứng ra, hướng về bọn họ giới thiệu thân phận của ngươi.
Nói đến đây, Lý Huyền Kỳ chần chờ một chút, lại ngẩng đầu lên kiên định nói:
- Từ huynh, ta có một yêu cầu hơi quá đáng, nếu Thiên Cung Viện đã không còn, ngươi có thể gia nhập Thiên Cung Thư Viện ta hay không, suất lĩnh nó đi về hướng mạnh mẽ, tương lai chúng ta cùng nhau phục hưng Thiên Cung Viện, khôi phục huy hoàng năm xưa của Thiên Cung Viện.
Y nói rất chân thành, bởi vì chuyện khôi phục Thiên Cung Viện này, đúng là giấc mộng và chấp niệm của y
Nếu có thể hoàn thành mục tiêu này, đối với y mà nói cũng có trợ giúp to lớn, giải quyết xong tâm sự, mới có thể đi được càng cao hơn càng xa hơn.
Mà bây giờ, Từ Khuyết xuất hiện, thêm vào hai đạo hồn phách chấp niệm này, khiến cho y nhìn thấy hi vọng, hi vọng rất lớn.
- Gia nhập Thiên Cung Thư Viện của ngươi?
Lúc này, Từ Khuyết lại nở nụ cười, lắc lắc đầu, tỏ vẻ khinh thường nói:
- Lý Huyền Kỳ, ngươi cảm thấy Thiên Cung Thư Viện nát này của ngươi, có tư cách chứa được ta sao? Đừng thấy tu vi bây giờ của lão phu thấp, thực lực và tư chất của ta vẫn có, cho dù bây giờ ngươi cho ta một vị trí lâu chủ, ta cũng nhìn không thuận mắt.
Lúc này Lý Huyền Kỳ trịnh trọng nói:
- Từ huynh hiểu lầm rồi, tuy rằng tu vi của ngươi bây giờ hơi thấp một chút, nhưng ta chân thành mời ngươi nhậm chức phó viện trưởng của Thiên Cung Thư Viện, ngày sau đợi tu vi của ngươi tăng lên, cho dù giao toàn bộ Thiên Cung Thư Viện vào trong tay ngươi, cũng không phải là vấn đề. Yêu cầu duy nhất của ta, chính là hi vọng ngươi có thể cùng ta bắt tay khôi phục Thiên Cung Viện.
Phó viện trưởng?
Con ngươi của Từ Khuyết trừng lớn, nỗ lực khắc chế vẻ mặt muốn cười to của mình.
Bọn Husky và Đoạn Cửu Đức ở ngoài sơn động, đã triệt để bội phục sát đất.
Mạc Quân Thần càng là tam quan bị phá vỡ, tâm thần rung mạnh, khó có thể tin.
Trước đây y vẫn rất không ủng hộ thủ đoạn của bọn Từ Khuyết và Husky, cho rằng quá hạ lưu quá vô sỉ quá đê tiện, sau bởi vì hết cách rồi, không xuống được thuyền giặc, chỉ có thể ép buộc mình đi tiếp thu.
Nhưng bây gờ, y đã triệt để bối rối, trơ mắt nhìn Từ Khuyết dùng dăm ba câu, dao động một trận, lại được Lý Huyền Kỳ mời nhậm chức phó viện trưởng của Thiên Cung Thư Viện.
Chuyện này. . .
Chuyện này quả thật là. . .
Trâu bò a!
Hô hấp của Mạc Quân Thần không nhịn được trở nên gấp gáp, cảm giác đạo của mình, loáng thoáng có thu hoạch khổng lồ.
Y đột nhiên hiểu ra, thế gian này vốn không hề có phân chia chính tà, tất cả đều là cái nhìn của thế tục, ngược lại chỉ cần trong lòng mình có thiện niệm, bảo trì nguyên tắc, dùng thủ đoạn gì cũng không thành vấn đề.
Cho dù thủ đoạn lại hạ lưu, lại đê tiện, lại vô sỉ, thì có làm sao?
Không thấy Từ bang chủ đã tự mình biểu diễn thực tiễn hay sao?
- Mạc hộ pháp, ngươi làm sao thế? Đột nhiên thở lớn như vậy, có cần thiết phải kích động như thế không? Đó đều là thao tác bình thường của Khuyết ca mà thôi.
Lúc này, Husky phát hiện dị dạng của Mạc Quân Thần, tỏ vẻ khinh thường nói.
- Không, chỉ là ta đột nhiên phát hiện thêm một loại ánh mắt để nhìn thế giới này, đây thực sự là. . . cuộc đời này không hối hận khi gia nhập Tạc Thiên Bang.
Mạc Quân Thần có chút vui vẻ nói, cho là mình đã thăng hoa, có tiến bộ, có thể tiếp nhận đồ vật mới.
Nhưng mà Liễu Tĩnh Ngưng ở bên cạnh đã muốn đưa tay che trán, trong lòng thầm than một tiếng, xong, lại dạy hư một người rồi.
. . .
Rất nhanh, liên tiếp bảy ngày liền vượt qua như thế.
Bọn Husky và Mạc Quân Thần vẫn bị cố định ở ngoài sơn động không thể động đậy như trước.
Từ Khuyết vẫn bị hồn phách của Quan Sở Sở ôm vào trong ngực, Hiên Viên Kỳ Thương vẫn như một người khổng lồ không ngã, trước sau đứng bảo vệ ở bên cạnh.
Lý Huyền Kỳ cũng đứng thẳng ở cách đó không xa, y mời Từ Khuyết nhậm chức phó viện trưởng của Thiên Cung Thư Viện, Từ Khuyết trả lời y là phải suy tính một chút, thêm vào ngày tế tổ của Thiên Cung Thư Viện sắp tới gần, y cũng lười trở về, trực tiếp canh giữ ở chỗ này cùng Từ Khuyết câu có câu không trò chuyện, tán gẫu tới những tháng ngày y ở Thiên Cung Viện lúc trước, lấy chuyện này kéo quan hệ với Từ Khuyết.
Dù sao ở trong mắt y, hai đạo hồn phách bên cạnh Từ Khuyết vô cùng đáng giá để y làm như vậy.
Trên thực tế, Từ Khuyết cũng đã liên tục vui vẻ bảy ngày bảy đêm, nhậm chức phó viện trưởng của Thiên Cung Thư Viện, chuyện tốt như thế kẻ ngu mới không muốn đây.
Một khi trở thành phó viện trưởng. . .
Đạo Thai Thần Thể của Thánh Tông là cái rắm gì!
Thần Nông Thị tộc là cái rắm gì!
Khương Hồng Nhan ta muốn gặp liền gặp, còn có thể ở trước mặt tất cả mọi người, tuyên bố chủ quyền, tức chết một đám người.
Nhưng mà, thân là một đời bức thánh, nên có ngạo khí vẫn là phải có, bức cách không thể ném đi, nếu như trả lời Lý Huyền Kỳ quá mau, vậy mình không khỏi có vẻ quá hạ giá rồi.
- Từ huynh, ta thật sự rất hi vọng có thể một lần nữa nhìn thấy huy hoàng ngày xưa của Thiên Cung Viện, bây giờ Thiên Cung Viện chỉ còn lại hai người chúng ta, chúng ta phải gánh vác lấy trọng trách này.
Lý Huyền Kỳ còn đang khổ sở khuyên bảo.
Từ Khuyết tính toán lấy thời gian, trước đây Lý Huyền Kỳ nói tới ngày tế tổ là ngay hôm nay, những lâu chủ cùng viện trưởng của Thiên Cung Thư Viện kia, hẳn là cũng sắp đi qua rồi.
Lúc này, hắn bày ra tư thái, giả vờ giả vịt thở dài nói:
- Haizz, thôi thôi, Lý Huyền Kỳ, nếu ngươi đã có ý nguyện vĩ đại như thế, lại thành tâm thành ý mời lão phu, lão phu cũng chỉ đành lòng dạ từ bi đồng ý với ngươi, huống hồ lão phu cũng rất hoài niệm Thiên Cung Viện, vì thế như ngươi mong muốn, cùng ngươi cộng đồng thời khôi phục Thiên Cung Viện.
- Được, như vậy thực sự là quá tốt rồi, cảm ơn Từ huynh tác thành.
Lý Huyền Kỳ tại chỗ vui vẻ nói.
Đối với y mà nói, Từ Khuyết đồng ý với chuyện này, liền mang ý nghĩa hai đạo hồn phách tổ tiên mạnh mẽ này, cũng sẽ trở thành nội tình của Thiên Cung Thư Viện.
Sau này Thiên Cung Thư Viện muốn chế bá Thiên Châu, quả thực là dễ như ăn cháo, muốn khôi phục Thiên Cung Viện, càng là ngay trong tầm tay.
"Xèo!"
Lúc này, một vệt sáng đột nhiên từ nơi sâu xa trong sơn động lướt tới, trực tiếp xuất hiện ở trên vách đá trong động, hóa thành một tia ánh sáng.
- Ồ, đệ tử của Thiên Cung Thư Viện ta đã đến rồi, hôm nay đã là ngày tế tổ, coi như là chuyện tốt đến cùng lúc. Từ huynh, ta trước tiên đi mở ra cấm chế để bọn họ đi vào, giới thiệu ngươi với bọn họ.
Lý Huyền Kỳ nhìn ánh sáng trên vách đá, mừng rỡ cười nói, trực tiếp xoay người mà đi.
Từ Khuyết nhìn theo bóng người y rời đi, ý cười nơi khóe miệng kia, đã cao cao nhếch lên.
Thiên Cung Thư Viện. . .
Khà khà, sau khi rời khỏi nơi đây không chơi tàn các ngươi, ta liền không mang họ Từ.
Khôi phục Thiên Cung Viện, đừng hòng mơ tới, không tồn tại!
Sau này Thiên Châu chỉ có thể có một bá chủ, đó chính là Tạc Thiên Bang ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận