Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 923: Từ Khuyết! !!

Lúc này, tầng sâu bên trong trụ sở bí mật của sở nghiên cứu.
Trong một gian phòng kín trang trí xa hoa, ngọn đèn sáng ngời, đồ dùng trong nhà đầy đủ.
Trên vách tường bốn phía, còn có cửa sổ máy tính mô phỏng hoàn cảnh sinh thái chân thật, như thực như ảo, để người ta sinh ra ảo giác mình đang ở bên ngoài.
Từ Phỉ Phỉ đang ngồi ở trước một tủ sách, bàn tay nhỏ bé chống cằm, lẳng lặng ngồi, khuôn mặt như có điều suy nghĩ.
Vốn là dựa theo kế hoạch, vài ngày trước cô đã rời đi, trở lại Hoa Hạ.
Thật không nghĩ đến vẫn bị bại lộ, còn chưa kịp rời khỏi căn cứ đã bị bắt lại, giam lỏng ở chỗ này.
Nhưng mà tất cả những thứ này, cô cũng đã đoán trước từ sớm, dù sao đây là sở nghiên cứu của tài phiệt Rothschild, một cái gia tộc sừng sững mấy trăm năm mà không suy yếu, thủ đoạn há có thể đơn giản?
Cộng thêm nơi này ẩn tàng sâu như thế, cũng hoàn toàn đoạn tuyệt khả năng chạy trốn của cô.
Cho nên Từ Phỉ Phỉ đã bỏ đi ý định đào tẩu, bây giờ cô đang suy nghĩ mình có nên tạm thời phối hợp với sở nghiên cứu của tài phiệt Rothschild, giao cách điều chế kia ra hay không.
"Cộc!"
"Cộc!"
"Cộc!"
Ngón tay của cô nhẹ gõ lên mặt bàn, thần sắc trên khuôn mặt cũng càng ngày càng chăm chú, cân nhắc phân tích kế hoạch tiếp theo.
Cô rất rõ ràng, bây giờ sở dĩ có thể có được đãi ngộ tốt như vậy, tất cả đều là vì đối phương còn cần tới cô, thậm chí là chỉ có thể cần cô.
Bởi vì trước mắt người có thể độc lập chế tạo ra cách điều chế, hoặc là giao ra cách điều chế, toàn bộ thế giới chỉ có một mình cô.
Chuyện này quan hệ đến kế hoạch phát tài trong tương lai của tài phiệt Rothschild, cho nên bọn họ rất có kiên nhẫn ngồi chơi vơi cô.
Về phần sự kiên nhẫn này của đối phương có thể kiên trì bao lâu, trong nội tâm của Từ Phỉ Phỉ cũng không biết được.
Hơn nữa làm cho cô đau đầu nhất chính là, nếu như giao ra cách điều chế, vậy kế tiếp cô cũng chỉ có một kết quả, tài phiệt Rothschild nhất định sẽ giết cô diệt khẩu
- Không thể tưởng được kết quả sẽ là như thế này.
Nghĩ vậy, Từ Phỉ Phỉ lắc đầu cười khổ.
Cho tới nay, mục tiêu của cô chỉ có một, chính là ở nước ngoài đạt một phen đại thành tựu, làm cho chính mình mạnh mẽ, mạnh đến mức có thể trở về Hoa Hạ, chống lại Hạ gia, báo thù cho anh trai mình.
Nhưng không nghĩ tới, con đường báo thù này lại khó khăn như thế.
Thật vất vả bò tới loại độ cao như ngày hôm nay, cuối cùng không ngăn được lực lượng của thế lực lớn.
Tài phiệt Rothschild, đó là một tồn tại còn đáng sợ hơn Hạ gia, âm thầm thao túng cả một quốc gia, Từ Phỉ Phỉ biết bây giờ mình chỉ có hai con đường có thể đi.
Hoặc là mang theo bí mật cách điều chế, cho đến chết đều không thể lộ ra.
Hoặc là đưa ra điều kiện với gia tộc Rothschild, để bọn họ hủy diệt Hạ gia, sau đó mình liền giao ra cách điều chế.
Đương nhiên, bất kể là chọn lựa như thế nào, cô đều khó thoát khỏi cái chết.
- Haizz, thật đúng là khiến người ta đau đầu.
Từ Phỉ Phỉ bóp nhẹ lấy mi tâm, thở dài, thần thái cũng rất bình tĩnh, cũng không có vì mình chỉ còn đường chết mà cảm thấy bất an hoặc sợ hãi.
Dù sao bây giờ cô đã có được một trái tim kiên cường, sớm đã không phải là cô bé năm đó nữa.
Hôm nay cô đã không sợ tử vong, mà là lâm vào bên trong lựa chọn muốn cứu vớt toàn bộ thế giới hay là muốn báo thù cho Từ Khuyết.
Ding!
Lúc này, cửa phòng đột nhiên vang lên một tiếng vang nhẹ, sau đó một cái cửa sắt máy móc dày hơn mười cm chậm rãi mở ra.
Đôi mắt của Từ Phỉ Phỉ lập tức lạnh lẽo, quay đầu nhìn lại, lạnh lùng nói:
- Cút ra ngoài, tôi đã nói không có lệnh thì chớ quấy rầy tôi!
Người tới chính là mấy người lúc trước ở trong phòng họp quan sát hình ảnh truyền trực tiếp kia.
Mà lúc này, khuôn mặt của mấy người đều chất đầy vui vẻ, thậm chí mang theo vẻ lấy lòng, đứng ở cửa ra vào cũng không dám đi vào.
Một người trong đó mở miệng nói:
- Từ tiểu thư tôn kính, kỳ thật chúng tôi là tới đón cô rời đi.
- Rời đi?
Từ Phỉ Phỉ vô ý thức biến sắc, cho rằng đối phương muốn hạ thủ nhanh như vậy.
Nhưng ngay sau đó, cô liền ý thức được có chuyện không bình thường, đối phương rõ ràng dùng "tôn kính" để xưng hô, thái độ này hoàn toàn trái ngược với lúc đầu.
- Đúng đúng, Từ tiểu thư, anh trai cô yêu cầu trong ngày hôm nay phải nhìn thấy cô, cho nên bây giờ chúng ta cần lập tức tiễn cô lên đường.
Nam tử khẽ gật đầu, thập phần khách khí.
Anh trai mình?
Từ Phỉ Phỉ nghe xong, lập tức biến sắc, trầm giọng nói:
- Mấy người có ý gì? Bây giờ đã muốn giết tôi rồi sao?
- Hả?
Mấy người ở cửa ra vào lập tức sững sờ, một nam tử trẻ tuổi vội vàng giải thích nói:
- Không phải đâu Từ tiểu thư, chúng tôi không phải muốn giết cô, là anh trai Từ Khuyết của cô đang bắt cóc Robert tiên sinh, ở trước mặt người của toàn thế giới, bảo chúng tôi đưa cô đến đấy.
- Gì đó?
Từ Phỉ Phỉ liền ngây dại tại chỗ.
Anh trai mình bắt cóc Robert tiên sinh?
Các ngươi bị bệnh tâm thần à?
Anh trai ta đã chết bao nhiêu năm rồi? Chẳng lẽ còn có thể từ bên trong hũ cốt leo ra ngoài sao?
- Khụ, Từ tiểu thư, cô nhìn đoạn video này một chút sẽ hiểu, chúng tôi đã lưu lại rồi.
Lúc này, trong tay nam tử trẻ tuổi xuất hiện một cái máy tính bảng, vuốt vuốt vài cái.
TV trong phòng Từ Phỉ Phỉ lập tức sáng ngời, hình ảnh trong máy tính bảng đã được đưa lên.
Trong đoạn video, Từ Khuyết tay cầm một cái kìm cắt móng tay màu hồng nhạt, gác ở trên cổ Robert, vô cùng khí phách hướng về phía camera nói chuyện.
Vẻ mặt kia, khí thế kia, thoáng cái làm Từ Phỉ Phỉ sợ ngây người, mặt mũi tràn đầy thất thần, khó có thể tin.
- Điều này... điều này sao có thể?
Cô kinh ngạc nhìn Từ Khuyết trên màn hình, khuôn mặt quen thuộc, cùng với giọng điệu bỉ ổi lúc nói chuyện kia, hoàn toàn trùng khớp với người anh trai trong trí nhớ của cô.
Anh hai không chết?
Trong đầu Từ Phỉ Phỉ lập tức lóe ra ý nghĩ này, tiếp đó, cô lại tận mắt nhìn thấy sau khi Từ Khuyết nói xong lời uy hiếp, dùng một ngọn lửa giết chết vài thành viên nhà Rothschild.
Lập tức, trong óc cô gần như trống rỗng, tâm thần rung mạnh.
...
Cùng lúc đó, trong khu biệt thự.
Trong tay Từ Khuyết còn cầm kìm cắt móng tay, không ngừng thử điều chỉnh vị trí, có vẻ đang tìm mạch máu trên cổ Robert.
Robert đổ mồ hôi lạnh đầu đầy, thở mạnh cũng không dám, vẻ mặt đau khổ cẩn thận từng li từng tí nói:
- Từ tiên sinh, căn cứ bên kia đã phát tới tin tức, bọn họ đang mang theo em gái của ngài trở về, hơn nữa không hề động tới một sợi lông của cô ấy, ngài có thể buông tôi ra trước không?
Từ Khuyết trực tiếp đập một tay lên trên đầu Robert, cười lạnh nói:
- Chớ suy nghĩ quá nhiều, trước khi tôi nhìn thấy em gái tôi, mấy người một tên cũng đừng hòng chạy.
Nói đến đây, đột nhiên hắn ngẩng đầu nhìn về phía camera, khuôn mặt đột nhiên lộ ra nụ cười ngây thơ xán lạn nói:
- Các vị bằng hữu đang xem truyền hình trực tiếp, cảm thấy ta vừa mới gõ đầu Robert đẹp trai không, mời double-click 666! Haizz, cảm tạ vị bằng hữu gửi tới hỏa tiễn, cảm tạ bằng hữu gửi tới du thuyền, ta lại gõ thêm vài cái cảm tạ các vị!
"PHỐC!"
Khán giả toàn thế giới đang xem đột nhiên phun nước tại chỗ.
Cư dân mạng Hoa Hạ thì cười muốn rớt hàm.
- 666!
- Ha ha, cười chết ta rồi, cái này quá biết làm trò!
- Bây giờ là TV trực tiếp ah! CMN sao đột nhiên biến thành mạng lưới trực tiếp rồi?
- Cmn double-click 666, cn hỏa tiễn du thuyền, tên này chính là đang kiếm cớ gõ đầu tên Robert kia sao?
- Đúng thế, TV sao có thể gửi những cái này?
- Đậu phộng, cái gì là không thể? Tạc Thiên Bang ta không gì không làm được!
- Đến, các huynh đệ Tạc Thiên Bang, cùng chú ý, hỏa tiễn du thuyền gì đó dùng sức nện, Tạc Thiên Bang ta không thiếu chút tiền này!
- Mẹ, tên ment bên trên kia, trước đó ta còn tưởng ba xàm! Nhưng bây giờ ta thực sự tin, mịa nó liền người thừa kế nhà Rothschild đều dám uy hiếp, đúng là không thiếu tiền!
...
Mà lúc này, Từ Khuyết vẫn còn đang hướng về ống kính, không qua bao lâu liền chơi các trò hành hạ Robert, sau đó điện thoại trong tay rốt cục vang lên.
Toàn thân y khẽ run rẩy, vội lo lắng nhận điện thoại, lập tức quay đầu nhìn về phía Từ Khuyết nói:
- Từ tiên sinh, em gái ngài đã được an toàn đưa đến rồi, ngay ở bên ngoài.
- Ồ? Hiệu suất làm việc rất không tệ.
Từ Khuyết nhíu mày, tâm niệm vừa động, cả khu biệt thự trong nháy mắt hạ xuống.
Mọi người trong phòng lập tức kinh hãi, cảm giác giống như thang máy đang rơi xuống, sinh ra cảm giác mất trọng lượng.
Rầm!
Đột nhiên, khu biệt thự vững vàng trở lại chỗ cũ, mọi người mới miễn cưỡng ổn định gót chân, nhưng trong nội tâm đã bị sợ tới mức không rõ.
Mà lúc này, Từ Khuyết đã mang theo Khương Hồng Nhan, cất bước từ trong biệt thự đi ra.
Bên ngoài, một nữ hài mặc áo khoác, tóc ngắn duyên dáng yêu kiều, ở dưới sự bảo vệ của vài tên người ngoại quốc cùng binh sĩ, chậm rãi đi tới.
Lúc Từ Khuyết đi ra khỏi biệt thự kia, cũng đã trông thấy Phỉ Phỉ.
Từ Phỉ Phỉ cũng nhìn thấy Từ Khuyết, bước chân đột nhiên dừng lại, kinh ngạc đứng ngay tại chỗ.
Cho dù là trên đường tới đây, cô vẫn nghĩ tới vô số khả năng, thậm chí suy đoán đây có phải là âm mưu của Rothschild hay không.
Nhưng lúc này tận mắt nhìn thấy anh trai của mình, lòng của cô rốt cục rơi xuống, hốc mắt nhịn không được hiện ra nước mắt ướt át.
Anh ấy thật sự là không chết!
Đây là thật, không phải đang nằm mơ!
Thế nhưng mà, tại sao nhiều năm qua lại không xuất hiện?
Vì sao nhiều năm như vậy đều không tới tìm mình?
Hắn có biết những năm này mình trải qua như thế nào không?
- Từ Khuyết, tên hỗn đản anh!
Lúc này, Từ Phỉ Phỉ khóc hô lên một tiếng, vừa tức vừa vui mừng, nện bước hai chân thon dài, trực tiếp chạy về phía Từ Khuyết.
CMN!
Từ Khuyết xem xét biểu lộ của Từ Phỉ Phỉ, ngay lập tức nhớ tới tính dã man của nha đầu này khi còn bé, liền nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn về phía Robert hô to:
- Nhanh, giúp ta liên hệ khoa chỉnh hình nước Đức!
Bạn cần đăng nhập để bình luận