Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1380: Thời Cơ Chưa Tới

Tiêu Thiên Ngân đưa tay ra, chậm rãi xóa đi vật dơ bẩn trên mặt, nhưng cũng không có cảm giác buồn nôn.
Y chỉ cảm thấy nghi hoặc, vì sao mình vừa mở cánh cửa này ra, lại có đồ vật như vậy từ trên trời rơi xuống, đây là dấu hiệu các tổ tiên cho mình hay là gì?
- Đây là ý gì?
Tiêu Thiên Ngân trước sau có chút khó có thể phản ứng lại.
Cho dù là Đại La Kim Tiên, cũng bị tình huống trùng hợp này khiến cho có chút choáng váng.
Nếu như là phân của Husky rơi xuống trước, thì y nhất định sẽ quan tâm tình hình trên không trung trước, nhưng trùng hợp là sau khi y mở ra cánh cửa này, gây nên động tĩnh lớn, thì đống phân này mới rơi xuống trên mặt y.
Không chỉ nhanh chuẩn tàn nhẫn, hơn nữa còn là trạng thái tiêu chảy.
Vì thế, Tiêu Thiên Ngân cảm giác rất ngơ ngác, theo bản năng cho rằng đây là ý tứ do các tổ tiên gửi tới, có lẽ là muốn báo trước một số chuyện nào đó.
- Chẳng lẽ là thời cơ ta mở ra không đúng?
Tiêu Thiên Ngân lần thứ hai lẩm bẩm, ánh mắt hoang mang nhìn về phía cánh cửa kia.
Giờ khắc này, cả cánh cửa lớn đã hoang toàn biến mất, bắn ra từng gợn sóng, lại dần chuyển hóa thành một mảnh huy mang, từng sợi khí tức cổ điển mà thần bí, từ bên trong chậm rãi tản ra.
Cánh cửa này, đã đóng chặt mấy chục ngàn năm.
Người phía sau cửa, chính là các đại năng ở các thời đại trước, mỗi một vị đều từng ở thời đại Tiên Đế trên Thiên Châu, kinh sợ một phương, vô địch thiên hạ.
Căn cứ tổ huấn ghi chép của Thánh Tông, các tổ tiên tuổi già bị thiên địa quy tắc biến hóa, thời đại Tiên Đế héo tàn, mang ý nghĩa toàn bộ thế giới sẽ tiến vào một thời đại mạt pháp, nói cách khác không chỉ có vô số thiên tài địa bảo sẽ biến mất, ngay cả thời cơ bọn họ lên cấp cùng thiên địa quy tắc, cũng sẽ biến mất.
Trong tình huống không nhìn thấy tương lai như vậy, các đại năng nghĩ đến một phương pháp, phong ấn bản thân, lưu lại cho nhóm đời sau có tư chất tốt đẹp, tiếp tục duy trì phát triển tông môn, chờ đợi thời đại mới đến hãy thức tỉnh lại bọn họ.
Nhưng mãi cho tới nay, mỗi người kế thừa vị trí tông chủ Thánh Tông, đều không biết lúc nào mới là thời đại mới, tổ huấn cũng chưa từng nói tới điểm này, vì thế bọn họ phán đoán là, chính là thế gian xuất hiện cường giả cấp bậc Tiên Vương, vậy thì chứng minh thời đại mới đến rồi.
Đương nhiên, điều này cũng chỉ là một loại suy đoán, tuy rằng độ khả thi rất lớn, nhưng không có ai dám dễ dàng đi thử nghiệm.
Dù cho là Tiêu Thiên Ngân, vốn cũng không có ý định mở ra cánh cửa này sơm như vậy, đánh thức các tổ tiên, nhưng lúc này Từ Khuyết lại giết đến tận cửa như thế, khiến y cảm giác được nguy cơ, cũng khiến y nổi giận, vì thế y muốn mở ra cánh cửa này, không chỉ vì muốn tiêu diệt Từ Khuyết, mà còn muốn thanh tẩy Thiên Châu một lần nữa.
"Ầm!"
Lúc này, phía sau cửa lớn, đột nhiên tuôn ra một khí thế mạnh mẽ như dời núi lấp biển, khiến cho người ta nghẹt thở từ trước mặt vọt tới.
Tiêu Thiên Ngân đường đường là Đại La Kim Tiên, khoảng cách tới Tiên Vương cảnh cũng chỉ cách một bước, nhưng lúc này lại bị khí thế này kinh sợ đến sắc mặt trắng bệch, liên tục rút lui, không thể không vận chuyển tiên nguyên trong cơ thể để chống lại.
Dù là như vậy, thân thể Tiêu Thiên Ngân vẫn chậm rãi bị đẩy về sau.
Nhưng nội tâm Tiêu Thiên Ngân lại mừng như điên, chỉ dựa vào một luồng khí thế, đã đủ để bức bách một Đại La Kim Tiên như y đến tình cảnh như thế, đây là uy thế mà vị Từ lão kia đều không thể cho y, đủ để chứng minh chủ nhân phát ra khí thế này, mạnh mẽ đến đâu.
- Hừ, truyền nhân Thánh Tông ta không chịu được sao? Chỉ một chút khí thế của bản quân cũng không chống đỡ được, làm sao thành đại khí?
Lúc này, một giọng nói không giận tự uy, khí thế bàng bạc, đột nhiên từ sau cửa truyền đến.
Giọng nói này cực kỳ chất phác, giống như thánh huấn, trùng kích vào đầu óc Tiêu Thiên Ngân.
- Đệ tử ngu dốt, mong tổ tiên thứ tội.
Lúc này Tiêu Thiên Ngân đã ngã quỵ trên mặt đất, la lớn.
Đối mặt với Thánh Tông tổ tiên mãnh liệt như vậy, y không còn chút uy nghiêm của tông chủ nào
- Được rồi, lão Thượng, hậu nhân có thể thủ vệ nơi đây nhiều năm như vậy, đã là việc không dễ, hiện nay còn vâng theo tổ huấn thức tỉnh chúng ta, ngươi không cần trách cứ y.
Đột nhiên, một giọng nói khàn khàn khác truyền đến.
Nghe ra được, đây là một nữ nhân đã có tuổi.
Nhưng không chờ Tiêu Thiên Ngân kịp phản ứng, phía sau cửa lớn lại truyền tới động tĩnh.
Có người "Ồ" một tiếng, tức giận nói:
- Vô sỉ, chúng ta không nên thức tỉnh vào lúc này, thời cơ còn chưa tới, tên khốn này, ngươi dám đánh thức chúng ta trước thời gian?
Ầm!
Vừa dứt lời, một luồng khí thế kinh khủng bao phủ tới, trước tiếp đánh lên ngực Tiêu Thiên Ngân.
Lập tức chỉ nghe "Ầm" một tiếng vang thật lớn, Tiêu Thiên Ngân tại chỗ bị đánh bay ra, đập ầm ầm trên vách núi phía sau, thân thể đều dính vào trong đó, khóe miệng tràn ra một vòi máu tươi, trong đầu vang lên ong ong.
Y lại bối rối!
Thời cơ còn chưa tới?
Ta đánh thức tổ tiên sớm?
Xong, này đã phạm tội lớn rồi!
Lý trưởng lão, CM nhà ngươi, ta muốn giết chết ngươi!
- Lão Thượng, tính khí ngươi làm sao không thay đổi chút nào thế? Trước nghe tiểu bối này nói rõ nguyên nhân một chút, có lẽ y đánh thức chúng ta trước thời gian, cũng là sự tình ra nguyên nhân.
Lúc này, giọng của vị lão phụ nhân lại vang lên, rất là ôn hòa.
Một giọng nói hùng hậu nhưng đầy giận dữ khác nói:
- Tính khí ta làm sao? Y đánh thức chúng ta sớm cả trăm năm, tương lai Thiên Châu gông xiềng mở ra, Tiên Khí thức tỉnh, chúng ta đều sẽ chậm hơn những lão gia hoả khác gần vạn năm. Vạn năm tu vi tuy không nhiều, nhưng trăm năm đổi vạn năm, đủ để kéo dài chênh lệch thực lực giữa chúng ta cùng với những lão gia hoả khác, ảnh hưởng cực kỳ lớn.
- Chớ vội, việc này cũng không phải không thể cứu vãn, nếu chúng ta đều tỉnh rồi, ngươi nghĩ những lão gia hoả khác, có thể đợi được trăm năm sau mói mới tỉnh sao?
Lão phụ nhân cười nhạt một tiếng.
Giọng nói hùng hậu kia cũng không trả lời nữa.
- Tiểu bối, ngươi tới nói đi, vì sao đánh thức chúng ta trước thời gian?
Lúc này, lão phụ nhân lại lên tiếng hỏi dò Tiêu Thiên Ngân.
Tiêu Thiên Ngân từ vách đá bên trong lướt ra, một mặt kinh hoảng ngã quỵ trên mặt đất, kính nể nói:
- Hồi bẩm tổ tiên, đệ tử cũng không biết khi nào mới là thời đại mới đến, vì thế trong truyền thừa các đời, chúng ta đều ngầm thừa nhận khi thế gian xuất hiện cường giả cấp bậc Tiên Vương, chính là thời đại mới đến. Mà những ngày gần đây Thiên Châu xuất hiện một vị Tiên Vương, thậm chí có khả năng là cường giả trên cả Tiên Vương, giờ khắc này hắn còn bước vào Thánh Tông chúng ta, đệ tử cảm thấy tông môn gặp nạn, chỉ có thể đi tới thức tỉnh các tổ tiên.
Sau khi giải thích, Tiêu Thiên Ngân vẫn như trước quỳ trên mặt đất, mặt cúi gằm mặt đất, chậm chạp không dám nhúc nhích.
Phía sau cửa lớn cũng rơi vào trầm mặc.
Một lát sau, giọng của lão phụ nhân kia mới truyền đến:
- Tiên Vương hoặc trên cả Tiên Vương? Chẳng lẽ có người còn thức tỉnh sớm hơn chúng ta? Vậy chuyến này hắn đến đây, chỉ sợ cũng là cố ý muốn bức bách ngươi đánh thức chúng ta. . . cũng được, việc này không trách ngươi, đã có người tỉnh rồi, vậy thì mọi người cùng nhau tỉnh đi, chỉ là trăm năm, cũng không tính là gì.
- Đa tạ tổ tiên.
Tiêu Thiên Ngân nghe xong, lúc này mới dám thở phào một hơi.
Dù y không biết có mấy vị tổ tiên sau cửa lớn này, nhưng từ trong giao lưu ngắn ngủi này xem ra, vị lão phụ này là người có tính khí tốt nhất, so với một lão đầu tử khác thì tốt hơn rất nhiều.
"Ầm!"
Nhưng còn không chờ Tiêu Thiên Ngân mở miệng nói cái gì nữa, cả người đột nhiên nổ tung tại chỗ, hóa thành một vũng máu, tung rơi trên mặt đất, ngay cả hồn phách cũng không thể tránh được một kiếp
Sau một khắc, giọng nói lạnh lùng của lão phụ nhân này mới chậm rãi truyền đến:
- Ta nói không trách ngươi, nhưng không nói không phạt ngươi.
Thanh âm hùng hậu ông lão nở nụ cười:
- Chà chà chà, Lý lão thái bà, ngươi nói ta tính khí nóng nảy, nhưng nếu bàn về tâm ngoan thủ lạt, không ai sánh nổi với ngươi.
- Thế này có là gì? Một tên Đại La Kim Tiên rác rưởi, tương lai cũng không có chỗ dụng võ gì, giết liền giết, Thánh Tông ta nếu có thể bảo tồn đến nay, trong môn phái nhất định có vô số người, còn sợ không thiếu người dùng hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận