Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 717: Vô Đề

- Đây là cây gậy lúc trước ngươi dùng để gõ ngất ta à?
Khương Hồng Nhan hơi run run, nhìn hắc côn trong tay Từ Khuyết, có chút ngạc nhiên.
Nàng khôi phục ký ức, nhưng chuyện phát sinh sau khi tỉnh lại đều nhớ rõ rõ ràng ràng.
Khóe miệng của Từ Khuyết lập tức co giật, ngượng ngùng cười nói:
- Tình huống lúc đó nguy hiểm, không thể không dùng một chiêu này được. Cây gậy này có thể bỏ qua thực lực của đối phương, chỉ cần thừa dịp y chưa sẵn sàng, liền có thể gõ ngất y.
- Thế gian lại có pháp khí thần kỳ như thế.
Khương Hồng Nhan kinh ngạc nhìn cây gậy của Từ Khuyết, sau khi đánh giá một lát, nàng mới khẽ lắc đầu, tiếp tục nói:
- Nhưng nó vẫn không thể đối kháng lại ông ta. Người đi vào Độ Kiếp kỳ, đã có thể cảm ứng được thiên địa vạn vật, bất kỳ người hoặc vật nào đều không thể thoát khỏi. Huống chi, ông ấy đã là Đại Thừa kỳ đỉnh phong.
- Vậy ta cũng sẽ có biện pháp.
Từ Khuyết đáp lại, bên trong hệ thống thương thành cái gì cũng có, nhất định có thể tìm ra biện pháp khắc chế cường giả Đại Thừa kỳ.
Cùng lắm tìm cơ hội giết cường giả Độ Kiếp kỳ chân chính một lần, lấy gói quà lớn thần bí do hệ thống ban thưởng, lại dùng Khí Vận Quang Hoàn để mở, nhất định sẽ có hi vọng.
Khương Hồng Nhan lắc lắc đầu:
- Nếu như ta không đi, tứ đại châu sẽ rất nguy hiểm, gông xiềng sắp bị phá nát, nếu ông ấy biết ta không chịu đi ra ngoài, nhất định sẽ mạnh mẽ công phá nơi này, lấy thực lực của ông ấy, năm năm là được.
Năm năm?
Từ Khuyết vừa nghe thấy lời này lập tức liền vui vẻ, cũng thở phào nhẹ nhõm!
Còn tưởng rằng lập tức phải đối kháng với Đại Thừa kỳ đỉnh phong nữa chứ, không nghĩ rằng nhanh nhất cũng cần năm năm, vậy còn sợ cái rắm gì?
Bản Bức Vương hai năm đã có thể tu luyện tới Luyện Hư kỳ từ con số không, thời gian năm năm, Hợp Thể kỳ bắt vào tay, thậm chí còn có thể đột phá đến Độ Kiếp kỳ.
Đến lúc đó, đạo uẩn mạnh mẽ biết bao, uy lực của Bức Vương Quyền thăng hoa, chỉ là Đại Thừa kỳ, quả thực liền giống như giun dế mà thôi.
- Tiểu cô nương, sao ngươi không nói sớm. Còn có năm năm nữa đúng không, vậy ta liền yên tâm, năm năm này ngươi ngoan ngoãn theo ta, năm năm sau ta để ngươi chứng kiến cái gì gọi là người đàn ông mạnh mẽ nhất.
Từ Khuyết lộ ra nụ cười ung dung, còn đưa tay ra, giống như sủng nịch nhẹ nhàng vuốt cái mũi tinh xảo của Khương Hồng Nhan một cái.
Khương Hồng Nhan lập tức ngây người, cũng không né tránh, bởi vì một màn này quá quen thuộc, đã không phải là lần đầu tiên.
Lúc trước ở trước mặt loại thiên kiếp đáng sợ kia, Từ Khuyết cũng từng làm như vậy, kết quả hắn thật sự vì nàng đẩy lên một mảnh trời, giúp nàng chặn lại thiên phạt kinh khủng kia.
Bây giờ sắp đối mặt với loại đối thủ không cách nào ngang hàng kia, hắn vẫn có thể tự tin như thế.
- Có phải là cảm thấy ta đẹp trai tới sững sờ rồi không?
Từ Khuyết cười dài nói.
Khương Hồng Nhan lấy lại tinh thần, không khỏi tức giận lườm một cái, lắc đầu cười nói:
- Không đứng đắn.
Nàng không nhắc lại chuyện muốn về Huyền Chân đại lục nữa, bởi vì lúc này, nàng đã làm ra quyết định, phải tin tưởng thiếu niên trước mắt này, thiếu niên này đã từng sáng tạo vô số kỳ tích không thể tin, còn vì nàng đẩy lên một mảnh trời.
...
Mà lúc này, tất cả cổ thành trong phạm vi khu vực Táng Tiên Cốc đã loạn tung lên.
Các cường giả ngoại lai từ lâu đã truyền ra tin tức, bọn họ yêu cầu chân thân của Từ Khuyết xuất hiện, cũng trao trả Khương Hồng Nhan, còn phải quỳ trước mặt bọn họ nhận cái chết.
Chuyện này quả thật là một cái yêu cầu ngông cuồng hung hăng.
Rất nhiều người đều hoảng lên, bởi vì đổi thành bọn họ, nghe được câu nói như thế, khẳng định không thể xuất hiện, dù cho Đông Hoang bị tàn sát cũng không ai đi làm ra loại chuyện hi sinh này.
Huống chi, đối tượng mà lần này đối phương yêu cầu lại là Từ Khuyết.
- Xong, lấy tính cách của tên Từ Khuyết kia, hắn sao có thể đồng ý với loại yêu cầu này.
- Trước đây suýt chút nữa bị hắn lừa, thật sự cho rằng hắn sẽ đi hi sinh bản thân cứu vớt tứ đại châu, vạn vạn không nghĩ tới a! Con hàng này lại lấy một cái phân thân đi qua, sau đó tiếp tục chơi trò biến mất.
- Hiển nhiên hắn sợ rồi, bằng không làm sao đến nay vẫn không hiện thân? Bộ phân thân kia chỉ là vì tranh thủ thời gian cho hắn chạy trốn mà thôi.
- Chúng ta nên làm gì? Dân chúng vô tội, nên đi nơi nào đây?
Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều người bên trong tòa cổ thành đều bàng hoàng.
Nhưng muốn nói ai thấp thỏm bất an nhất, vẫn là Cực Lạc Tông.
Các cường giả ngoại lai đã buông lời, thế lực chịu tàn sát đầu tiên chính là Cực Lạc Tông, còn bao gồm Husky và Đoạn Cửu Đức
Lúc Từ Khuyết cùng Khương Hồng Nhan ở bên ngoài du sơn ngoạn thủy, tin tức đã truyền đi ra bên ngoài.
Cực Lạc Tông trước tiên làm ra ứng đối, lập tức mở ra toà Linh giai trận pháp kia của Từ Khuyết, lựa chọn phong sơn.
Husky và Đoạn Cửu Đức biệt tăm biệt tích, không ai nhìn thấy bọn họ nữa.
Nhưng ở trong mắt mọi người, cách làm của Cực Lạc Tông cũng chỉ là giãy giụa trước khi chết là thôi.
Ở trước mặt nửa bước Độ Kiếp kỳ, trận pháp Linh giai đáng là gì, chống đỡ được nhất thời, chặn không được một đời.
Huống hồ những cường giả ngoại lai kia có năm tên nửa bước Độ Kiếp kỳ, còn có tám tên Hợp Thể kỳ đỉnh phong, nếu những người này đồng thời ra tay, chỉ cần một ngày, trận pháp Linh giai sẽ bị công phá trong nháy mắt.
- Cực Lạc Tông sắp xong rồi!
Rất nhiều người thở dài, cảm thấy đồng tình đối với Cực Lạc Tông.
Nhưng mà, lúc Từ Khuyết cùng Khương Hồng Nhan trở lại cổ thành, sau khi nghe được mấy cái tin tức này, đều chỉ nở nụ cười nhạt.
Đặc biệt là Từ Khuyết, trên mặt lộ ra châm biếm và cười lạnh.
Cực Lạc Tông bị tàn sát? Không tồn tại!
Bị tàn sát, chỉ có thể là những cường giả ngoại lai kia mà thôi.
- Ta giết bọn họ, ngươi có để ý không?
Từ Khuyết nhìn về phía Khương Hồng Nhan, hỏi.
Khương Hồng Nhan lắc lắc đầu:
- Một đời trước đối với ta mà nói đã trở thành dĩ vãng. Nếu như ta không trở lại, e rằng bọn họ sẽ lập tức trở mặt, ra tay với ta. Đối với bọn họ mà nói, đế vương chân chính của Huyền Chân đại lục vẫn là cha ta, ta chỉ là con rối để ông ta củng cố quyền thế mà thôi.
- Củng cố quyền thế? Chẳng lẽ Huyền Chân đại lục không chỉ có một Đại Thừa kỳ đỉnh phong?
Từ Khuyết kinh ngạc nói.
Một cường giả Đại Thừa kỳ đỉnh phong ở Tu Tiên Giới đã là tồn tại đứng hàng đầu, muốn quyền thế, theo lý mà nói chỉ dùng thực lực áp chế liền dễ như ăn cháo, lại còn phải cần nhờ thủ đoạn?
- Không sai, ở ngoài tứ đại châu còn có hai mảnh đại lục, một cái là Huyền Chân đại lục ở ngoài Vô Tận Hải Vực Bắc Hải, một cái là Huyền Linh đại lục ở ngoài hải vực Đông Hoang. Trên hai mảnh đại lục này, nói riêng về Đại Thừa kỳ đỉnh phong, đã có hơn trăm người.
Khương Hồng Nhan gật đầu nói.
Từ Khuyết lập tức khiếp sợ, rất là không hiểu nói:
- Vì sao lại như vậy? Chênh lệch giữa tứ đại châu cùng hai mảnh đại lục này, không khỏi cũng lớn quá đi?
Khương Hồng Nhan lắc lắc đầu:
- Điểm ấy ta cũng không rõ ràng, có lẽ là bởi vì tứ đại châu bị gông xiềng ảnh hưởng, rất nhiều người vào lúc đột phá Luyện Hư kỳ, bước vào Hợp Thể kỳ, tu vi khó có tiến triển.
- Xem ra gông xiềng này cũng thật là thú vị.
Con ngươi của Từ Khuyết híp lại, thấp giọng nói.
Mà lúc này, hai người đứng bên trong tòa cổ thành, trên đường phố từ lâu đã vây đầy tu sĩ.
Rất nhiều người nghe được tin Từ Khuyết xuất hiện, lập tức đứng ngồi không yên chạy tới đây, muốn nhìn xem hắn đến cùng có hi sinh hay không.
Nhưng bây giờ nhiều người đã đến đây như vậy, lại không ai dám mở miệng hỏi hắn.
Bởi vì tất cả mọi người đều rõ ràng, yêu cầu của các cường giả ngoại lai ki quá hà khắc.
Giết người chẳng qua là đầu rơi xuống đất, nhưng lại muốn Từ Khuyết quỳ ở trước mặt bọn họ nhận cái chết, quả thực là một loại sỉ nhục.
- Ồ, nhiều người như vậy à, đều nhìn ta làm gì thế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận