Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1225: Trận Pháp

Không thể đi?
Mấy người lập tức ngẩn ra, đều nhìn về phía Lam Tâm Nguyệt.
Husky nhảy nhót lên đầu tiên, trợn mắt nói:
- Vì sao thế, dựa vào cái gì mà không thể đi, ngươi là đang ghen tỵ với vẻ uy vũ oai hùng của bản thần tôn sao?
- Lam cô nương, chẳng lẽ chỗ kia có gì cổ quái?
Từ Khuyết đè đầu của Husky xuống, nếu như Lam Tâm Nguyệt đã tới bí cảnh này rồi, nàng nói không thể đi, khẳng định là có đạo lý.
Lam Tâm Nguyệt gật đầu:
- Bên trong bí cảnh này, bất kỳ địa phương nào cũng có thể đi, chỉ có vùng bình nguyên kia quanh năm bị mây mù bao quanh, rất nhiều tu sĩ thử nghiệm bước vào trong đó, đều bị mây mù làm tan chảy, đây là ta tận mắt nhìn thấy.
- Ồ. . . mây mù này còn có thể ăn thịt người?
Từ Khuyết lập tức hiếu kỳ nhìn về phía vùng bình nguyên kia, phía trên mây mù lượn lờ, không hề nhìn ra có chỗ nào cổ quái.
Lúc này, Tần Tam Lập cũng mở miệng nói:
- Lam cô nương nói không sai, nơi này xác thực chính là cấm địa bên trong Minh Vương Chi Cảnh, mỗi một lần bí cảnh mở ra, đều có người thử nghiệm tiến vào bên trong, hoài nghi truyền thừa của Minh Vương đang ở bên trong, nhưng người đi vào, hầu như đều khó có thể bình yên lui về được.
- Hầu như? Chính là nói cũng có ngoại lệ, có người đã từng hoàn hảo không chút tổn hại nào trở lại?
Từ Khuyết lập tức hỏi.
Tần Tam Lập gật đầu:
- Ừm, mây mù kỳ thực chỉ là ảo giác, nguy hiểm chân chính chính là vùng bình nguyên kia, hoàn toàn chính là một toà đại trận tế tự, mỗi một cây cỏ đều là một phần trong trận, người đi vào đều sẽ bị hiến tế, bị mất mạng tại chỗ. Nhưng đã từng có một ít người mang theo Tiên Khí hộ thể, bước vào trong đó tìm kiếm qua, hoàn hảo không chút tổn hại nào trở về, nhưng cũng không thu hoạch được gì, ở trong đó kỳ thực không có thứ gì cả,
- Tiên Khí? Ồ, vậy cũng thật sự là không khéo, ta chính là không bao giờ thiếu loại đồ chơi này.
Từ Khuyết lập tức nở nụ cười, trong không gian trữ vật hệ thống của hắn có cất giữ không ít Tiên Khí, trong đó cũng có một chút đồ phòng ngự, đúng là có thể dùng để hộ thể, chống đỡ mảnh tế tự đại trận này.
- Nhưng bên trong không có thứ gì, hoàn toàn chỉ là một tòa trận pháp, không cần thiết phải mạo hiểm như vậy chứ?
Tần Tam Lập lắc đầu, nếu như thật sự có Minh Vương truyền thừa, qua nhiều năm như vậy sớm đã bị người lấy đi, sẽ không lưu đến bây giờ.
Husky lập tức không phục nói:
- Ngươi biết cái gì, thứ như là truyền thừa, há có thể tùy tiện bị người lấy đi? Bản thần tôn có thể xác định, bên dưới trận pháp này, tuyệt đối có truyền thừa.
- Nói như vậy, chúng ta phải đào trận pháp này ra?
Từ Khuyết cau mày nói, chuyện này thực sự là có chút phiền phức.
- Không sai, những người kia đều chỉ là đi vào dạo một vòng, nhưng không nghĩ tới trong lòng đất có khả năng có truyền thừa, tiểu tử, mau mau đi vào đào xem.
Husky lộ ra vẻ tự tin nói.
Tần Tam Lập lập tức trợn tròn mắt:
- Ai nói những người kia chưa đào? Bọn họ liền Tiên Khí đều sử dụng, há có thể buông tha lòng đất? Lúc trước bọn họ đào xuống mọi chỗ, nhưng đáng tiếc căn bản vô dụng, cách mỗi một canh giờ, mặt đất cùng trận pháp đều sẽ tự động khôi phục thành nguyên trạng.
- Vậy khẳng định là tư thế đào của bọn họ không đúng.
Husky hung hăng đáp.
- Husky lão sư hình như biết rất nhiều nha, vậy ngươi nói nên đào như thế nào?
Lúc này, Đoạn Cửu Đức cũng đặt câu hỏi.
Husky lập tức liền im lặng, nó cũng chỉ là tùy tiện kêu gào, thật dính đến năng lực thực hành, vậy thì một thứ cũng không biết.
- Chuyện này. . . tuy rằng bản thần tôn không biết, nhưng năm đó lúc bản thần tôn ở đảo quốc trên Địa Cầu, liền gặp phải một nam nhân rất lợi hại, vô cùng biết đào bới, tên hình như là Đông Ưng, biệt hiệu ngón tay vàng.
- Ngón tay vàng? Nam nhân dùng ngón tay đào động?
Đoạn Cửu Đức nghe vậy, lộ ra vẻ khiếp sợ.
- Không sai, lúc trước bản thần tôn vẫn còn muốn tìm y học mấy chiêu, nhưng hành trình quá vội vàng, thế là liền quên mất.
Husky gật gật đầu.
- Được rồi, CMN đừng lái xe lung tung nữa đi.
Lúc này, Từ Khuyết xua tay cắt ngang câu chuyện của Husky cùng Đoạn Cửu Đức, ánh mắt ngưng lại, nhìn về phía vùng bình nguyên xa xa kia, trầm giọng nói:
- Nếu như ta không đoán sai, trận pháp này không thể đào, chắc là phải phá giải mới có thể đi vào trong lòng đất.
Trước đây hắn còn không có cảm giác gì, nhưng theo hắn nhìn chăm chú vào vùng bình nguyên kia, càng mơ hồ bắt đầu cảm thấy có một loại quen thuộc không tên, giống như thật sự hình thành một loại cộng hưởng cùng Minh Vương Trấn Ngục Thể.
Hiện tại, hắn có một loại kích động muốn đi vào.
- Tiểu tử, ngươi biết phá trận như thế nào sao?
Husky tò mò hỏi.
Từ Khuyết khẽ lắc đầu:
- Trước tiên đi qua xem một chút đã.
Nói xong, liền dẫn đầu cất bước hướng về phía trước mà đi.
Hắn có một loại cảm giác, trận pháp này tựa hồ có quan hệ với Minh Vương Trấn Ngục Thể.
- Từ đạo hữu, chuyện này. . . thật sự phải đi sao?
Lam Tâm Nguyệt có chút chần chờ, tuy rằng nàng cảm thấy thực lực của Từ Khuyết rất phi phàm, nhưng vùng bình nguyên này quả thật đã chết đi vô số người, hơn nữa nàng còn tận mắt nhìn thấy, thực sự là cực kì quỷ dị.
- Yên tâm đi, chỉ ở bên ngoài nhìn một chút thôi.
Từ Khuyết nở nụ cười, lập tức dưới chân bước ra một mảnh thiểm điện, thân hình trong nháy mắt lao về phía trước.
Không lâu lắm, hắn rơi vào ngoại vi bình nguyên, cũng không tới gần mảnh mây mù kia.
Mấy người bọn Husky cùng Đoạn Cửu Đức đều theo sát phía sau tới đây, đoàn người đứng ở ngoài bình nguyên, lúc này mới nhìn rõ ràng cảnh vật trong vùng bình nguyên này, quả thực là có Càn Khôn khác.
Mỗi một cây cỏ đều có độ cao giống nhau, nhưng vị trí sinh trưởng lại rất kỳ lạ, có một loại cảm giác rất chỉnh tề, sinh trưởng theo đường vòng cung đặc biệt, khiến cho người tat thấy thoải mái.
- Ồ, loại phương vị này, tựa hồ có liên quan với Ngũ Hành.
Tần Tam Lập cũng nhìn ra một chút đầu mối, cau mày thầm nói.
Từ Khuyết gật gật đầu:
- Không sai, nhìn từ nơi này, trận pháp phía trên vùng bình nguyên này có hình tròn, nhưng cũng chia làm năm bộ phận, phân biệt đại biểu cho ngũ hành, chỉ có bên trong khu vực bị mây mù bao phủ không nhìn ra cái gì, có lẽ nơi đó chính là mấu chốt để phá trận.
- Tiểu tử, muốn đi lên xem một chút hay không?
Husky lại bắt đầu giựt giây.
Vèo!
Từ Khuyết cũng không phí lời, trực tiếp từ trong không gian trữ vật của hệ thống lấy ra một mảnh kim loại thanh đồng, chỉ to bằng bàn tay.
Tần Tam Lập lại nhận ra vật ấy, lập tức kinh ngạc nói:
- Bán phẩm Tiên Khí Thanh Y Giáp Phiến?
- Khà khà, nhặt được lúc trước ở biên giới Hoang Vực.
Từ Khuyết gật đầu cười nói.
Vật này đúng là nhặt được, lúc trước ở biên giới Hoang Vực hắn giết nhiều người như vậy, trong đó có không ít cường giả Thiên Tiên cảnh có mang theo bán phẩm Tiên Khí, chỉ có điều không có cơ hội dùng đền, toàn bộ đã bị giết chết, tất cả đồ vật đều trở thành chiến lợi phẩm của Từ Khuyết.
Mảnh kim loại thanh đồng trước mắt này, chính là một trong những chiến lợi phẩm thuộc về cấp bậc bán phẩm Tiên Khí, chỉ cần đem Tiên Nguyên tràn vào trong đó, liền có thể thôi thúc, gọi ra một cái Thanh Y Giáp hộ thể, sức phòng ngự vô cùng mạnh mẽ.
- CMN, vậy chúng ta làm sao bây giờ?
Đoạn Cửu Đức tha thiết mong chờ nhìn Từ Khuyết thôi thúc Thanh Y Giáp, lập tức hâm mộ nói.
Từ Khuyết lắc lắc đầu:
- Các ngươi chờ ở bên ngoài, ta và Husky vào xem xem là được rồi.
Tuy rằng hắn còn có một ít bán phẩm Tiên Khí loại hộ thể, nhưng Đoạn Cửu Đức cùng Lam Tâm Nguyệt chỉ có tu vi Nhân Tiên cảnh, khó có thể phát huy toàn bộ sức mạnh của Tiên Khí, cho dù phát huy được cũng không có cách nào kiên trì lâu.
Về phần Husky, Từ Khuyết đúng là không có chút lo lắng nào, thân thể của con chó ngu ngốc này cực kỳ mạnh mẽ, sức phòng ngự tuyệt đối vượt qua bán phẩm Tiên Khí, dẫn nó đi vào hoàn toàn sẽ không gặp phải nguy hiểm gì.
Nhưng Husky lại lập tức nhảy vài bước về phía sau, nói:
- Đậu phộng, tiểu tử, mình ngươi đi là được rồi, kéo theo bản thần tôn làm cái gì, bản thần tôn sẽ không đi đâu, ngươi phá tan trận pháp trước đi, bản thần tôn lại cùng ngươi đi vào dạo một vòng.
- Tên nhát gan nhà ngươi, sợ cái quái gì thế?
Từ Khuyết nói, đều qua nhiều năm như vậy, tính nhát gan này của Husky vẫn không thay đổi một chút nào.
- Hừ, đừng dùng phép khích tướng, bản thần tôn nói không đi là không đi, đây là nguyên tắc và tôn nghiêm của một con sói!
Husky lộ ra vẻ ngạo nghễ nói.
Nguyên tắc? Tôn nghiêm?
Từ Khuyết vui mừng, lắc đầu nói:
- Husky, còn muốn ăn đậu hủ thúi không?
- Ôi đậu phộng, bản thần tôn cũng muốn nhìn một chút, trận pháp này có gì ghê gớm, tiểu tử, chúng ta đi thôi!
Thân thể của Husky chấn động, trâu bò hò hét cất bước về phía trước.
Thế là ở bên trong vẻ mặt ngưng trọng của mấy người Tần Tam Lập, Từ Khuyết lấy ra Thanh Y Giáp, cả người bị một cái khôi giáp toả ra vầng sáng màu xanh bao trùm, cùng Husky cất bước lướt về phía trung tâm bình nguyên.
Một người một chó, rất nhanh đã bị mây mù nuốt mất, nhưng mây mù lại không hề tạo thành chút nào ảnh hưởng nào đối với bọn họ.
Từ Khuyết cũng rất kinh ngạc, hắn cảm thấy cho dù không có Thanh Y Giáp, những mây mù kia cũng sẽ không đả thương hắn được, nhưng xuất phát từ ổn thỏa, Từ Khuyết cũng không thật sự thu hồi Thanh Y Giáp, cứ tiếp tục hướng tới phía trước lao đi.
Không lâu lắm, Từ Khuyết cùng Husky thuận lợi đi tới giữa vùng bình nguyên, mây mù trên đỉnh đầu mờ ảo, trên mặt đất lại là một mảnh thổ địa bóng loáng, không có một ngọn cỏ.
Nhưng hạt cát trên mặt đất đang thong thả chảy xuôi, giống như một dòng sông cát.
- Ồ, có chút không đúng. . .
Đột nhiên, Từ Khuyết kinh ngạc hô lên, pháp quyết Minh Vương Trấn Ngục Thể vậy mà lại đang tự vận chuyển, tiên nguyên trong cơ thể đột nhiên phân chia thành ngũ hành, tẩy rửa tất cả kinh mạch.
Ngay sau đó, hạt cát trên mặt đất cấp tốc lưu động, tốc độ từ từ tăng nhanh.
Mà Từ Khuyết cũng đang chầm chậm chìm xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận