Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1288: Bảo Bối Hoàn Mỹ

Bạch Thải Linh đứng tại chỗ, vẻ mặt vô cùng quái lạ.
Lúc này Từ Khuyết lại nhìn nàng rồi cười, nhưng không hiểu vì sao Bạch Thải Linh lại cảm thấy Từ Khuyết không phải đang nhìn nàng.
Tuy ánh mắt rơi vào vị trí của nàng, nhưng ánh mắt lại giống như đang nhìn thứ khác, đây là một cảm giác rất kỳ lạ.
- Là ảo giác sao?
Lông mày Bạch Thải Linh cau lại, theo bản năng dời tầm mắt, không để ý đến Từ Khuyết.
Dù sao thì hiện tại đối với bên ngoài, thân phận nàng là con dâu của ông lão này, nếu ở ngay trước mắt mọi người như vậy, lại đầu mày cuối mắt với ông lão này, truyền đi nhất định sẽ có ảnh hưởng rất lớn.
Nhưng cảm giác của Bạch Thải Linh thực sự không sai, tuy rằng Từ Khuyết nhìn về phía nàng, nhưng thực tế là đang nhìn chằm chằm vào hệ thống rồi cười.
Nếu như muốn luyện khí, như vậy khẳng định là không thể thiếu được luyện khí tinh hoa.
Vừa nãy Mạc Quân Thần cũng đã nói, đưa Tử Hư Canh Kim dung hợp phụ thuộc vào một vật, vẫn có thể trở thành là trung phẩm Tiên Khí như thường, chỉ cần có thêm luyện khí tinh hoa thì cấp bậc cũng sẽ không ngừng lại ở trung phẩm Tiên Khí, nói không chừng có thể chơi ra đến thượng phẩm Tiên Khí ấy.
Đến lúc đó dù có đối mặt với thiên tài Thiên Tiên cảnh, một côn gõ xuống, e là đối phương không chỉ hôn mê, nói không chừng đầu cũng sẽ nổ tung luôn.
Vừa nghĩ tới cảnh đó, lại nhìn mười mấy vạn điểm luyện khí tinh hoa bên trong hệ thống, có thể không cười sao?
- Mạc hộ pháp, hay dùng cây tuyệt thế côn này làm chủ khí đi, dung hợp Tử Hư Canh Kim vào trong đó.
Từ Khuyết hét lớn một tiếng, cánh tay khẽ vung một cái.
Vèo!
Hắc côn bay vút qua, hư không chấn động tạo lên từng gợn sóng, rồi đột nhiên xuất hiện trước mặt Mạc Quân Thần.
Ánh mắt của mọi người nhìn tới, sau đó đều cảm thấy ngạc nhiên.
- Cây gậy này . . . không khỏi quá phổ thông rồi đi?
Có người mơ hồ nói.
Lần đầu tiên Từ Khuyết lấy ra cây côn này đã trực tiếp gõ Y Trọng của Thần Nông Thị tộc hôn mê, nhưng khi đó tất cả mọi người cảm thấy cây gậy này cũng không có gì kì lạ, chủ yếu vẫn là thực lực ông lão này quá mạnh, mới có thể dùng một đòn gõ ngất Y Trọng.
Hiện tại lại nhìn tới ông lão này ném ra cây hắc côn này, mọi người thực sự có chút mơ hồ.
Cây gậy này nhìn qua không có gì lạ, vì sao lại lấy ra làm chủ khí?
Dù sao cây gậy này ngay cả pháp khí cũng không phải đó.
- Cha của Từ bang chủ, chuyện này. . . ngươi nhất định muốn để vật này trở thành chủ khí? Có phải có chút lãng phí hay không?
Mạc Quân Thần tay cầm lấy hắc côn, thoáng kinh ngạc nhìn về phía Từ Khuyết.
Cường đại như y, là Khí Đế nhất phẩm, cũng nhìn không ra hắc côn này có gì đặc biệt, thực sự không hiểu tại sao Từ Khuyết lại muốn dùng Tử Hư Canh Kim quý giá vào cây gậy này.
- Đừng hỏi, cây gậy này rất quan trọng với lão phu, là bảo bối của lão phu, ngươi cứ việc luyện chế là được.
Từ Khuyết chắc chắn nói.
Vẻ mặt mọi người đều vô cùng kỳ quái, sau đó thổn thức một trận.
Vị lão nhân giống như một đại năng trên cả Tiên Vương này, xem ra thật sự đã già rồi, lại coi một cây gậy phổ thông là bảo vật, chẳng lẽ lại coi cây gậy này là vật thay thế hắn sao?
- Khụ, hình như hắn dùng cây côn này đánh vào đầu Y Trọng.
Có người không nhịn được thấp giọng nói.
Ở đây rất nhiều người nghe xong đều ngầm hiểu.
Chỉ có đám nữ đệ tử Dao Trì và Bạch Thải Linh là vẻ mặt mờ mịt, lúc này còn nói tới Y Trọng làm gì? Có liên quan gì với cây gậy này sao?
"Ầm!"
Cùng lúc đó, Mạc Quân Thần đã ra tay.
Nếu Từ Khuyết đã nói muốn dung hợp lên cây gậy này, y cũng không cần khuyên nhiều, dù sao tất cả Tử Hư Canh Kim đều là của Từ Khuyết, y có cảm thấy đáng tiếc cũng không thể làm chủ xử lý những Tử Hư Canh Kim này.
Dù sao từ lúc bắt đầu y đã hứa với Từ Khuyết là có thể luyện chế thành công, ai ngờ Thần Hỏa lại xuất hiện biến cố, bây giờ Từ Khuyết chủ động yêu cầu dung hợp Tử Hư Canh Kim vào cây hắc côn này, y còn có thể nói gì nữa đây.
Xèo!
Từng sợi tiên nguyên mạnh mẽ từ đầu ngón tay Mạc Quân Thần bắn tới đoàn Tử Hư Canh Kim ở trạng thái lỏng trong Thần Hỏa kia, cẩn thận thăm dò kéo lên một sợi dây dài, sau đó song chỉ ngưng lại, nhanh chóng đưa Tử Hư Canh Kim về phía một đầu hắc côn.
Tử Hư Canh Kim ở trạng thái lỏng như tơ nhện nhỏ bé, sau khi bắn về hắc côn, trong nháy mắt như rắn cuốn dây, vờn quanh hắc côn, dùng một cách thức kỳ lạ mà lan ra, cuối cùng gắt gao dung hợp lên trên cây gậy, nhanh chóng ngưng kết lại tạo thành một đồ đằng mỹ lệ.
Hơn nữa khi càng nhiều Tử Hư Canh Kim cuốn lấy một đầu hắc côn, đồ đằng cũng từ sợi nhỏ biến thành lớn lên, toàn bộ đồ đằng càng rõ ràng, đến khi Tử Hư Canh Kim tiêu hao gần một nửa, đồ đằng mới hoàn thành hoàn chỉnh.
Mạc Quân Thần cũng chưa dừng lại ở đây, y tiếp tục vung hai tay lên, tay áo bay bay, lại cuốn lấy Tử Hư Canh Kim ở trạng thái lỏng trong Thần Hỏa, đánh về phía một đầu khác của hắc côn , lần thứ hai hình thành đồ đằng.
Đồ đằng giống như đúc lúc trước, lại mất thêm gần một nửa Tử Hư Canh Kim, hình thành một khối hoàn chỉnh.
"Ầm!"
Cùng lúc đó, hai tay Mạc Quân Thần bỗng cách không đánh ra, đánh về phía Tử Hư Canh Kim trạng thái lỏng còn lại, đánh về phía giữa hắc côn.
Mọi người ở đây vừa nhìn thế, lập tức đứng ngồi không yên.
Đây là có ý muốn dùng hết tất cả Tử Hư Canh Kim a. Bọn họ lưu lại nơi này, chính là nghĩ có thể chia một chén canh, dù khi nãy Từ Khuyết đã lộ ra suy nghĩ muốn độc chiếm tất cả Tử Hư Canh Kim, bọn họ cũng không dám ra tay.
Nhưng bây giờ nhìn thấy Mạc Quân Thần muốn dùng hết tất cả Tử Hư Canh Kim, rốt cục bọn họ cũng không kiềm chế được.
- Dừng tay!
- Chờ một chút!
Thiên tài của Đế Thọ Sơn cùng Chu Vương Cung đồng thời mở miệng, ánh mắt cũng quét về phía Từ Khuyết, trầm giọng nói:
- Từ lão, ngươi làm như vậy e là không thích hợp, dựa theo quy củ, vật phát hiện ở chỗ này, ngươi có thể chiếm phần lớn, nhưng cũng nên phân chia cho chúng ta một chút chứ.
Nói xong, người hai thế lực lớn đều nhìn Từ Khuyết, Ám Ảnh Phật của Cơ Vô Vân cũng nhìn Từ Khuyết, ngay cả Dao Trì cũng không ngoại lệ.
Nhưng Dao Trì không hùng hổ doạ người như các thế lực còn lại, dù sao trong mắt các nàng, giá trị lớn nhất của Từ Khuyết vẫn là trợ giúp các nàng thức tỉnh Bàn Đào Viên.
- Hừ!
Từ Khuyết đột nhiên nghiêng đầu cười lạnh, lạnh lùng nói:
- Lão phu chỉ nói một lần, Tử Hư Canh Kim này không phải phát hiện ở chỗ này, mà do lão phu tự mình mang đến, ta chỉ mượn những hỏa diễm ở đây để luyện hóa mà thôi, nếu các ngươi muốn cướp, cứ việc phóng ngựa lại đây, thế nhưng hậu quả tự gánh lấy.
Khi Từ Khuyết nói lời này, sức lực mười phần.
Hiện tại hắn không lo lắng về chuyện ai dám ra tay với hắn, bởi vì ở đây cách Thần Hỏa gần như vậy, hắn có biện pháp mượn Thần Hỏa đốt đám người kia thành tro bụi.
Nhưng mọi người nghe được lời này, lại bắt đầu kiêng kỵ với Từ Khuyết.
Từ lúc bắt đầu bọn họ đã ngộ nhận Từ Khuyết là đại năng trên cả Tiên Vương, hơn nữa biểu hiện liên tiếp vài lần, bọn họ hiểu lầm Từ Khuyết càng sâu sắc, bây giờ Từ Khuyết lại nói chắc chắn như vậy, càng khiến bọn họ vững tin ông lão này là đại năng trên cả Tiên Vương.
Tuy rằng bọn họ tin tưởng rằng Từ Khuyết không dám phát huy thực lực Tiên Vương ở nơi này, nhưng biết đâu?
Biết đâu ông lão này thật sự dám ra tay, thậm chí chỉ cần dùng tới thực lực Thái Ất Tiên đã đủ để tiêu diệt toàn bộ bọn họ ở đây, thậm chí còn có thể liên lụy tới thế lực sau lưng bọn họ.
Nguy hiểm trong chuyện này cũng quá lớn.
Trong khoảng thời gian ngắn, người ba phe thế lực đưa mắt nhìn nhau, bắt đầu chần chờ.
Ầm!
Nhưng đúng lúc này, một tiếng vang trầm thấp vang lên.
Mạc Quân Thần đã khống chế bộ phận Tử Hư Canh Kim ở trạng thái lỏng cuối cùng này đánh về phía phần giữa hắc côn, bao bọc toàn bộ cây gậy lại.
Toàn bộ cây gậy lập tức biến thành màu tím đen, hoàn toàn khác màu đen tuyền lúc ban đầu.
Toàn thân gậy màu tím đen, hai đầu có đồ đằng vây quanh, hơn nữa rõ ràng so với phần thân còn lớn hơn một vòng, nhìn qua vô cùng bá khí và cao quý, toàn bộ cây gậy càng lộ ra một luồng sát khí vô hình khiến người ta phải kinh hãi run rẩy.
- Haiz, đã muộn.
Người ba thế lực lớn đều lắc đầu thở dài.
Khi nãy bọn họ chần chờ, đồng nghĩa với việc từ bỏ cướp giật Tử Hư Canh Kim.
Cuối cùng bởi vì không dám đánh cuộc, sợ hậu quả sẽ vượt qua giá trị Tử Hư Canh Kim, thậm chí còn sẽ liên lụy đến thế lực sau lưng.
"Hô!"
Lúc này, tay áo bào Mạc Quân Thần vung lên, vẻ mặt trắng nhợt hạ xuống từ trên không, đồng thời cây gậy mới tinh này, cũng cuốn lên một cơn gió muốn nhằm về phía Từ Khuyết.
Lúc này Từ Khuyết vung tay lớn chặn lại, hô:
- Chờ một chút, trước tiên ngừng lại, ta muốn thêm chút tinh hoa vào, như vậy mới có thể tạo ra bảo bối hoàn mỹ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận