Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1047: Nhân Vật Phản Diện Chết Vì Nói Nhiều

- Ồ, đúng là nói cái gì thì đến cái đó.
Từ Khuyết nhìn về phía không trung, con ngươi hơi nheo lại, cười nhạt.
Trên không trung, mây xanh đan chéo, hóa thành Thanh Đằng, lơ lửng trên không trung, khí thế mạnh mẽ.
Vài bóng người tuổi trẻ từ trên trời giáng xuống, một thân thanh y, mang theo hơn mười vị cường giả Thiên Giác Ngưu tộc phía sau, thế tới hung hăng, dùng tư thái cao cao tại thượng nhìn xuống mà giáng lâm.
Cầm đầu là một tên nam tử tuấn lãng, ánh mắt đảo qua đoàn người Từ Khuyết, đột nhiên dừng lại trên người Khương Hồng Nhan.
Sau đó, y khẽ giật mình, ánh mắt khó có thể dời đi.
- Ở một địa phương nhỏ như thế này, lại có nữ tử thiên tư như vậy? Thậm chí so với những Thánh Nữ truyền thừa kia còn hoàn mỹ hơn.
Trong lòng nam tử tuấn lãng vô cùng kinh ngạc.
Chỉ liếc mắt một lần, y đã xác định, nữ nhân này là nữ tử đẹp nhất mà y gặp trong đời này, khiến y mê muội hơn so với bất kỳ Tiên Khí nào, y nhất định phải cướp được tới tay.
"Ầm!"
Trong nháy mắt, mấy người đã rơi xuống mặt đất, chân không chạm đất, khói xanh lượn lờ, Tiên Khí bàng bạc.
Linh khí bốn phía giống như vờn quanh mọi người, đột nhiên tụ lại trên người bọn họ.
Đây cũng không phải là bọn họ cố ý hành động, mà là do cảnh giới và đạo uẩn.
Bán Tiên cảnh, dù chỉ cao hơn Đại Thừa kỳ một cảnh giới, nhưng cũng coi như đã bước vào ngưỡng cửa "Tiên", hoàn toàn không phải Đại Thừa kỳ có thể so sánh.
- Xong rồi!
Lúc này, vẻ mặt hơn mười bang chúng Tạc Thiên Bang đã xám như tro tàn.
Bọn họ hiểu rõ những "Tiên Nhân" này rất mạnh mẽ, dưới Tiên Nhân Cảnh, vạn vật đều là giun dế, nói một cách đơn giản chính là những "Tiên Nhân” này muốn đánh chết người dưới Tiên Nhân Cảnh, liền dễ dàng như ép chết một con kiến thôi.
Dù bọn họ tràn ngập tự tin đối với thực lực của Từ Khuyết, nhưng lúc này cũng hoàn toàn hoảng sợ.
Dù sao Từ Khuyết mới chỉ có cảnh giới Độ Kiếp kỳ, bên trên Độ Kiếp kỳ còn có Đại Thừa kỳ, trực tiếp kém hai đại cảnh giới, trận chiến này còn đánh thế nào? Chính là tự tìm đường chết mà.
- Mấy vị tiên sư, những kẻ này chính là dư nghiệt Tạc Thiên Bang, còn có tiểu bạch kiểm áo bào đen kia, chính là ma đầu Từ Khuyết!
Lúc này, đám cường giả Thiên Giác Ngưu tộc ở phía sau, trực tiếp mở miệng nói với vài tên nam nữ trẻ tuổi, còn nói Từ Khuyết thành tiểu bạch kiểm.
Phản ứng đầu tiên của Từ Khuyết chính là nhếch miệng cười, nhiệt tình hô:
- Cảm ơn! Rất ít người trắng trợn khen ta đẹp trai như vậy, cảm ơn!
- Hừ!
Cường giả Thiên Giác Ngưu tộc căn bản lười phí lời với Từ Khuyết, trong mắt bọn họ, lần này Từ Khuyết chắc chắn phải chết.
Đám người Tạc Thiên Bang càng mạnh mẽ co rút khóe miệng, đã nhiều năm như vậy, bang chủ trong lòng bọn họ vẫn luôn vô sỉ như thế, căn bản không phân biệt trường hợp.
- Tạc Thiên Bang. . . bang chủ?
Lúc này, trong mấy tên nam nữ trẻ tuổi, nam tử cầm đầu tuấn lãng kia lại đưa mắt nhìn tới Từ Khuyết, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười lạnh, giống như trào phúng, càng giống như không nhìn.
Một nữ tử trẻ khác cũng bước về phía trước, sau khi đánh giá Từ Khuyết một chút, lắc lắc đầu:
- Ngươi chính là Đại Ma Vương Từ Khuyết trong miệng bọn họ sao? Xem ra đám người này đều đã đánh giá cao ngươi, ngươi chỉ có cảnh giới Độ Kiếp kỳ mà thôi, không đáng để nhiều người chúng ta tới giết ngươi như vậy.
Nói đến đây, khóe mắt nữ tử lạnh lùng liếc qua đám cường giả Thiên Giác Ngưu tộc kia.
Đám cường giả Thiên Giác Ngưu tộc nhất thời thay đổi sắc mặt, "Phù phù" một tiếng toàn bộ quỳ trên mặt đất, cực kỳ sợ hãi nói:
- Tiên sư thứ tội! Ta. . . chúng ta cũng đã rất lâu chưa thấy hắn, xuất phát từ sự thận trọng mới đánh giá cao thực lực của hắn như vậy!
- Thôi, mặc dù có chút quá mức hưng sư động chúng, nhưng mấy ngày gần đây rất tẻ nhạt, tìm một chút chuyện làm cũng không tệ.
Cô gái trẻ nhàn nhạt đáp.
- Cảm ơn Ninh Tiên sư.
Đám cường giả Thiên Giác Ngưu tộc trong nháy mắt như được đại xá, vội dập đầu nói cám ơn.
Đồng thời, nội tâm bọn họ càng mừng như điên.
Bọn họ không nghĩ tới, năm đó Từ Khuyết yêu nghiệt như vậy, đi mười mấy năm mới trở về, lại mới chỉ có cảnh giới Độ Kiếp kỳ.
Độ Kiếp kỳ là khái niệm gì? Ở trước mặt những Tiên Nhân này, căn bản không đáng nhắc tới.
- Khụ khụ, các ngươi chính là đám Tiên Nhân kia sao? Từ đâu đến thế?
Lúc này, Từ Khuyết vội ho một tiếng, cười tủm tỉm hỏi.
Từ khí tức trên người vài tên nam nữ trẻ tuổi này hắn cảm giác được, mấy người đều mới chỉ là Bán Tiên cảnh mà thôi, thậm chí còn chỉ là Bán Tiên cảnh sơ kỳ, chỉ có tên nam tử tuấn lãng kia mới đạt tới Bán Tiên cảnh trung kỳ, khí tức xem như cũng mạnh nhất.
- Ngươi đúng là rất lạnh nhạt, giống như đã gặp người có có cảnh giới như chúng ta?
Lúc này, nam tử tuấn lãng mở miệng, cười mà không phải cười nhìn Từ Khuyết.
Nhìn thấy bọn họ còn có thể bình tĩnh như thế, ngoại trừ kẻ ngu si, cũng chỉ có những nhân tài mới dám như thế.
u
Mà trực giác nói cho y biết, Từ Khuyết cũng không phải kẻ ngu.
- Xin chào, cũng từng giết, đều là gà đất chó sành.
Từ Khuyết cười tủm tỉm đáp.
Lời nói này mặc dù là thật, tuy nhiên vẫn có chút khoác lác.
Lúc trước hắn ở trong Luyện Nguyệt Cung và Thiện Ác thôn, đúng là đã giết qua Bán Tiên cảnh cùng Nhân Tiên cảnh, nhưng đó là vì bên trong có pháp tắc hạn chế, mạnh mẽ hạn chế đám người kia đến thực lực Đại Thừa kỳ, vì thế Từ Khuyết mới dễ dàng thành công như vậy.
Nhưng hiện tại, đồng thời tiếp xúc gần với những Bán Tiên cảnh không bị áp chế, Từ Khuyết liền rõ ràng, chênh lệch thực lực giữa mình cùng bọn họ lớn đến mức nào.
Dù cho vận dụng Bức Vương Quyền giá 50 ngàn thậm chí trăm ngàn điểm trang bức, e rằng cũng không thể khiến những người này bị thương.
Bởi vì song phương không chỉ chênh lệch về chân nguyên, còn có cả đạo vận.
Đạo vận của Từ Khuyết tuy rằng mạnh mẽ, nhưng trước sau còn chưa đủ hùng hậu, đạo vận của người khác tuy rằng rất bình thường, nhưng lại hùng hậu vô cùng.
Đưa ra so sánh, hiện tại đạo vận của Từ Khuyết giống như một con sư tử vừa ra đời, gào khóc đòi ăn. Mà đạo vận của những cường giả Bán Tiên cảnh này, đã thành lợn rừng thành thục.
Nói về thành tựu tương lai, sư tử khẳng định mạnh hơn.
Nhưng hiện tại, lợn rừng thành niên muốn đánh chết một con sư tử vừa ra đời mà không có bất kỳ sự che chở nào, thực sự dễ như ăn cháo.
Nhưng Từ Khuyết không có bất kỳ lo lắng nào!
Hắn không chỉ có Phong Hỏa Luân là loại Tiên Khí để thoát thân cùng truy sát, mà còn nắm giữ một Kiếm Linh cường hãn.
Khi đám Bán Tiên cảnh này còn chưa đến, Kiếm Linh đã trực tiếp nói một câu với Từ Khuyết:
- Dưới Nhân Tiên cảnh, một kiếm là đủ! Nhân Tiên cảnh, một kiếm không đủ thì hai kiếm!
Lời này rất trâu bò, nhưng cũng cho thấy thực lực hiện tại của Kiếm Linh.
Nó muốn nói cho Từ Khuyết biết, Bán Tiên cảnh chỉ cần một kiếm là có thể thuấn sát, Nhân Tiên cảnh nhiều lắm cũng chỉ ba đường kiếm, nhưng không nói tới Địa Tiên, có lẽ là vì nó chưa hoàn toàn khôi phục thực lực ngày xưa, hơn nữa cũng có quan hệ với chất lượng đoạn kiếm gãy mà nó phụ linh, không thể khiến Kiếm Linh phát huy ra sức mạnh lớn hơn.
- Giết qua? Ngươi còn đã từng giết Bán Tiên cảnh? Ha ha!
Lúc này, vài tên nam nữ trẻ tuổi nghe được Từ Khuyết trả lời, không khỏi nở nụ cười, trong mắt tràn ngập vẻ châm chọc.
Độ Kiếp kỳ tiêu diệt Bán Tiên cảnh? Chuyện này mặc kệ thế nào, đều là chuyện không thể nào.
- Đúng, không quan tâm các ngươi có tin hay không, ta chính là đã từng giết qua.
Từ Khuyết cười đáp.
Nam tử tuấn lãng lắc đầu:
- Không cần phí lời thêm nữa, mục đích chúng ta tới nơi này ngươi hiểu rõ chứ, nhưng ngươi khác những người mà chúng ta gặp ở một giới này, ngươi hình như rất có niềm tin, hay là trước khi chúng ta ra tay, ngươi có thể nói một chút, ngươi đến từ nơi nào, miễn cho tương lai có chút hiểu lầm.
Nam tử tuấn lãng rất trực tiếp, y nhìn ra Từ Khuyết tự tin, loại tự tin này không phải giả, vì thế trước khi ra tay, y muốn để Từ Khuyết tự giới thiệu, nhìn xem thế lực sau lưng Từ Khuyết có chọc nổi hay không.
- Ta? Các ngươi không phải đã biết rồi sao, ta là bang chủ Từ Khuyết Tạc Thiên Bang.
Từ Khuyết cười nhẹ, tiếp tục duy trì bình tĩnh.
Hắn đã chuyển Kiếm Linh đến đoạn kiếm gãy bán phẩm Tiên Khí, nhưng Kiếm Linh còn cần một chút thời gian để củng cố, trước đó, hắn không thể ra tay.
Bằng không, hắn đã không muốn nói nhảm, khi nam tử tuấn lãng nhìn chằm chằm Khương Hồng Nhan, hắn đã trực tiếp dùng một kiếm chém tới rồi.
- Ha ha, nếu ngươi không muốn tự giới thiệu, vậy thì đừng trách chúng ta, nhưng trước đó, chúng ta có thể nói cho ngươi, chúng ta đến từ Thanh Đằng Thư Viện Lâm Tiên Giới.
Nam tử tuấn lãng mở miệng cười nói, con ngươi lóe ra sát cơ, chuẩn bị ra tay.
Từ Khuyết nghe vậy, lại khẽ ngẩn ra: "Hóa ra là Lâm Tiên Giới nha, thật là khéo, người bị ta giết lúc trước cũng đến từ Lâm Tiên Giới, hơn nữa ta còn cùng Dao Trì Thánh Nữ. . . Ồ!
Nói còn chưa dứt lời, Từ Khuyết đột nhiên dừng lại, sau đó khóe miệng không nhịn được khẽ cong.
Kiếm Linh ở trong đoạn kiếm gãy kia đã củng cố xong.
Cuối cùng thì không cần kéo dài thời gian nữa rồi
- Dao Trì Thánh Nữ? Ngươi quen Dao Trì Thánh Nữ?
Lúc này, vài tên nam nữ trẻ tuổi lại đột nhiên biến sắc mặt, rất kinh ngạc nhìn Từ Khuyết.
- Hắc hắc, liên quan rắm gì tới các ngươi? Đúng rồi, có một câu không biết các ngươi đã từng nghe nói chưa?
Từ Khuyết tỏ vẻ đắc ý, không chút kiêng kỵ:
- Nhân vật phản diện đều chết vì nói quá nhiều.
Tiếng nói vừa dứt, chỉ nghe "Cheng" một tiếng, Từ Khuyết đột nhiên đánh ra đoạn kiếm này.
Một luồng khí thế hủy thiên diệt địa, trong nháy mắt từ bên trong đoạn kiếm gãy tuôn ra, bao phủ toàn trường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận