Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1648: Báo Ứng Tới

Ầm!
Nương theo tiếng vang trầm, lại có một tên tu sĩ bị nổ thành huyết vụ, mất mạng tại chỗ.
Những người còn lại nhao nhao luống cuống, không biết tiếp theo có đến lượt mình hay không?
Bọn họ giống như những người vừa mới chết đi, đều chưa cảm ngộ được đạo bí pháp thứ hai.
Nếu tiếp tục như vậy, rất nhanh liền đến phiên bọn họ.
Lại nhìn đến Từ Khuyết, xung quanh có vô số Pháp Tướng hiển hóa, trong lòng đám người không khỏi bi thương.
Dựa vào cái gì loại người như thế lại ngộ được nhiều bí pháp đến như vậy?
Chúng ta thành kính lễ Phật, nhưng lại không ngộ được mảy may?
Thật buồn cười, thật đáng buồn.
Thật. . . bất đắc dĩ.
"Ài!"
Lúc này, Từ Khuyết nhìn điểm trang bức mình kiếm được, chỉ mới hơn một trăm vạn, không khỏi thở dài.
Một ải này mình bỏ ra gần năm trăm vạn điểm trang bức, hiện tại mới chỉ thu hồi một phần năm.
Mặc dù ngộ được mấy vạn loại bí pháp, Chính Khí Phong Ma Kinh cũng giải phong đến tầng thứ hai.
Thế nhưng. . . không thu hồi điểm trang bức, ngẫm lại vẫn cảm thấy mình thua thiệt.
Bất quá nhìn biểu lộ tuyệt vọng của đám người, Từ Khuyết không khỏi lắc đầu.
"Thôi vậy, tiếp tục tú nữa cũng không vớt vát được gì, chuồn thôi!"
"Hệ thống, không cần che giấu, mở phong ấn, ta muốn đến cửa thứ ba."
Hắn lười tiếp tục dông dài, trực tiếp bảo hệ thống giải phong ấn hoa sen trên người mình ra.
"Oanh!"
Phong ấn vừa giải trừ, cánh sen thứ hai trên cổ tay Từ Khuyết, trong nháy mắt được thắp sáng.
Một đạo phật quang từ dưới chân hắn phóng lên tận trời.
Từ Khuyết tắm rửa bên trong phật quang, cảm thụ một cỗ khoái cảm khó nói lên lời, toàn thân tê dại, đôi mắt không khỏi nheo lại, cảm ngộ của mình đối với bí pháp Phật môn, tựa hồ càng sâu sắc hơn.
"Xảy. . . xảy ra chuyện gì?"
Đám người đều bị phật quang hấp dẫn, ánh mắt lần nữa trở lại chỗ Từ Khuyết.
"Hắn đang làm gì?"
"Ha ha!" Có người cười lạnh một tiếng: "Vừa rồi hắn lừa gạt chúng ta, hiện tại e là báo ứng đến rồi!"
"Thật có khả năng, Tạc Thiên Bang Từ Khuyết, đi chết đi!"
Người kia vừa dứt lời, thiên địa lần nữa vang lên tiếng chuông cổ phác.
"Đông ~ "
Trong nháy mắt nghe thấy tiếng chuông đưa tang, đám người càng vững tin suy nghĩ của mình
Từ Khuyết nhất định là bị báo ứng, người tiếp theo bị nổ thành huyết vụ, chính là hắn.
Tất cả mọi người đều ngừng thở, lẳng lặng nhìn Từ Khuyết.
Nhưng mà, mấy chục giây trôi qua.
Từ Khuyết bên trong Phật quang không những không nổ, ngược lại hồng quang đầy mặt, khóe miệng còn mang theo ý cười, dường như rất hưởng thụ.
"Chuyện này. . ."
Thời điểm mọi người thấy một màn này, đều không khỏi nhướng mày.
"Vì sao hắn không nổ?"
"Không phải chứ, tiếng chuông kia rõ ràng đã vang lên, dựa vào cái gì hắn không nổ?"
"Thiên địa bất công!"
"Thượng Thương không có mắt!"
"Nào chỉ không nổ, nhìn bộ dáng của hắn, tựa hồ còn chiếm được tạo hóa truyền thừa ghê gớm!" Có người căm giận bất bình nói.
Rất nhanh, trong ánh mắt kinh dị của mọi người, phật quang dần dần tiêu tán, tiếng chuông cũng chậm rãi biến mất. . .
Sau đó một đạo âm thanh tang thương vang lên: "Thí luyện giả đầu tiên tham ngộ mười môn bí pháp xuất hiện, giải trừ cấm chế."
Hả?
Giải trừ cấm chế?
Thời điểm mọi người nghe thấy lời này, đều ngạc nhiên không thôi.
Cho nên hiện tại không cần nơm nớp lo sợ, tiếp tục tham ngộ bí pháp rồi?
Vừa rồi chẳng phải đã trách oan cho Từ đạo hữu rồi?
Hóa ra gia hỏa này thật có năng lực phá giải cấm chế nơi đây, giải cứu mọi người?
Ánh mắt đám người không khỏi xuất hiện vẻ cổ quái, nhao nhao hướng về Từ Khuyết.
"Đinh! Chúc mừng túc chủ Từ Khuyết vô ý trang bức thành công, thu hoạch được 111111 điểm trang bức "
"Đinh! Chúc mừng túc chủ Từ Khuyết vô ý trang bức thành công, thu hoạch được 222222 điểm trang bức "
. . .
"Ngạch!"
Từ Khuyết há to miệng, có chút kinh ngạc.
Bản Bức Thánh lãng một đợt, còn thuận tay cứu người?
Mấu chốt là một đợt này, thế mà có gần trăm vạn điểm trang bức nhập trướng.
Đắc ý a!
Tâm tình Từ Khuyết trong nháy mắt biến tốt, ánh mắt nhìn về phía đám người, cảm khái vạn phần:
"Chư vị, hiện tại các ngươi minh bạch lòng từ bi của ta đi? Ta quả thật không đành lòng nhìn các ngươi. . ."
Ầm!
Còn chưa dứt lời, gần đó lại bạo phát một tiếng vang trầm.
Lại có một tên tu sĩ, bị nổ thành huyết vụ ngay tại chỗ.
Toàn trường trong nháy mắt lặng ngắt như tờ.
Tất cả mọi người sững sờ.
"Chuyện này. . . sao có thể?"
"Không phải nói cấm chế đã được giải trừ sao? Vì sao còn như thế?"
"Từ đạo hữu, ngươi giải thích cho chúng ta, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Đám người nhao nhao nhìn về phía Từ Khuyết.
Bản thân Từ Khuyết cũng một mặt mơ hồ, trừng trừng mắt: "Giải thích cái rắm, CMN chuyện này liên quan gì đến ta?"
"Ngươi. . ."
Ầm ầm!
Đột nhiên, mặt đất xuất hiện lay động rất nhỏ.
Bên trong ao sen, một cái cổng vòm đá khổng lồ chậm rãi dâng lên, bên trong cổng vòm ẩn chưa lực lượng hư không, cùng vòng xoáy ở giữa. . .
Nếu như tinh tế cảm giác, còn có thể cảm ứng được không gian phương thế giới này, tựa hồ bị đoàn vòng xoáy hư không kia khiên động.
"Đây là thứ gì?"
"Một cánh cửa?"
Tất cả mọi người đều bị cổng vòm đá khổng lồ hấp dẫn.
"Chẳng lẽ đây chính là đại môn thông hướng cửa tiếp theo?"
"Chờ đã, vừa rồi âm thanh kia nói giải trừ cấm chế, chẳng lẽ là chỉ có thể rời khỏi nơi này, không phải giải trừ nguy hiểm nơi đây?"
Có người đột nhiên nói.
Đám người ngẫm lại, đều nhao nhao gật đầu, thật là có khả năng này.
". . ."
Từ Khuyết đứng ở cách đó không xa, hơi nhíu mày lại.
Cửa này qua loa như vậy sao?
Chỉ cần có một người tham ngộ mười loại bí pháp, tất cả mọi người liền có thể tiến vào cửa ải tiếp theo?
Vậy nếu từ đầu đến cuối không ai tham ngộ mười loại bí pháp, chẳng lẽ mọi người đều phải chết ở chỗ này?
Hoặc là bản Bức Thánh tham ngộ quá nhiều bí pháp, vừa giải trừ phong ấn, thiên địa nơi này liền ngầm thừa nhận tất cả mọi người vượt qua kiểm tra?
"Ầm!"
Lúc này, gần đó lại vang lên một tiếng trầm đục.
Vẫn là một tên tu sĩ xui xẻo, tại chỗ nổ thành huyết vụ.
"Không tốt, đi mau!"
"Cửa ải này quá nguy hiểm, nhanh chóng tiến vào cửa tiếp theo thì hơn."
Đám người lập tức rối loạn, nếu lưu lại nơi này, chỉ có thể ngoan ngoãn chờ chết, hy vọng duy nhất, chính là xông về phía trước, có lẽ còn có một chút hy vọng sống.
Thế là đám người không nghĩ quá nhiều, cuống quít lao vào cổng vòm đá khổng lồ.
"Ta kháo, rõ ràng là ta mở đại môn thông quan, các ngươi thế mà đi vào trước ta?"
Từ Khuyết lập tức nhướng mày lên, chuẩn bị xông vào theo.
"Thí chủ."
Đột nhiên, tăng bào thiếu niên lúc trước xuất hiện, chắp tay trước ngực, gọi Từ Khuyết lại.
"Nha, Bóng Đèn Nhỏ, thế nào?" Từ Khuyết cười tủm tỉm hỏi.
Thiếu niên tăng bào cũng không xoắn xuýt xưng hô này, nhàn nhạt mở miệng nói: "Thí chủ thật hiểu thấu tất cả bí pháp Phật môn nơi đây?"
"Nghĩ muốn biết?"
Từ Khuyết thu hồi nụ cười trên mặt, liếc mắt: "Liên quan gì đến ngươi? Thứ này tùy duyên, tùy duyên có hiểu không?"
"Thí chủ. . ."
Bóng Đèn Nhỏ há miệng còn muốn nói cái gì.
"Aaaa!"
Bên trong cửa vòm đá, bỗng nhiên truyền ra tiếng kêu thê thảm. . .
"Ồ?"
Từ Khuyết cùng Bóng Đèn Nhỏ đều biến sắc, theo tiếng nhìn tới.
"Xem ra cửa ải lần này không đơn giản, nhanh như vậy đã có nguy hiểm."
Từ Khuyết cười hắc hắc, hơi nghiêng người, trực tiếp phóng về phía cửa đá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận