Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 505: Bạo Tương Thịt Bò Hoàn (Bò Viên)

Cùng ngày, Từ Khuyết mang theo tất cả Dị tộc tiến vào trong hoàng cung, tạm thời dàn xếp bọn họ ổn thỏa
Mà Lôi Huyễn Thân cùng Nhã phu nhân đi trước, ở trong xe ngựa bắt đầu trò chuyện.
Từ Khuyết hiểu rõ, hai tên nam tử Hải tộc này cũng không phải là chỉ có hai người bọn họ, dựa theo Nhã phu nhân nói, bọn họ là ở mấy ngày trước đột nhiên xuất hiện ở trong Hoàng thành, tổng cộng có năm người.
Trong đó có một tên nam tử mặc áo đỏ, tựa hồ là người nói chuyện có ảnh hưởng nhất trong số mấy người.
Mấy người đến Hoàng thành, liền biểu diễn ra uy thế của Anh Biến kỳ, kinh sợ Cấm Vệ quân ở cửa cung, cũng yêu cầu cùng chủ nhân của Hoàng cung ra gặp mặt.
Lúc Nhã phu nhân nghe được tin tức, cũng khiếp sợ một trận, nhưng vẫn đi ra gặp mặt.
Ai biết vài tên thiếu niên kia nhìn qua ôn tồn lễ độ, phong độ ngời ngời, nhưng lại cực kỳ tùy tiện, không coi ai ra gì.
Nam tử áo đỏ trong đó mở miệng liền muốn cầu Nhã phu nhân thay phiên cùng bọn họ một đêm, lời nói vô cùng trực tiếp.
Nhã phu nhân lúc đó liền nổi giận, hạ lệnh tiễn khách, thậm chí trong bóng tối đã phái người đi cầu trợ các vương gia Anh Biến kỳ ở các thành xung quanh, mời bọn họ đến đây trợ giúp.
Nhưng ngoài ý muốn chỉ là, vài tên nam tử kia lại tủm tỉm cười rời đi, vẫn chưa lựa chọn ra tay.
Bọn họ dường như rất tự tin, thậm chí là cố ý cho Nhã phu nhân thời gian đi chuẩn bị, phái người đến trợ giúp.
Nhưng mấy ngày sau đó, những người kia sau khi ở bên trong Hoàng thành đi dạo một vòng, liền mất đi tung tích, Nhã phu nhân cũng không quá để ý.
Chờ tới hôm nay, bọn họ mới phái cung nữ tới, nói là cho Nhã phu nhân suy nghĩ ngày cuối cùng, vừa vặn Nhã phu nhân lại thu được tin tức Lý Bạch trở về, liền vội vã đi ra nghênh tiếp, chuyện phát sinh sau này, Từ Khuyết cũng đã rõ ràng.
- Ta vốn tưởng rằng bọn họ chỉ là đệ tử của một vài gia tộc danh vọng đến từ hải ngoại, không nghĩ rằng, bọn họ lại là người của Hải tộc.
Nhã phu nhân nhẹ giọng nói, thân thể ỷ ôi trên người cỗ Lôi Huyễn Thân của Từ Khuyết.
Từ Khuyết cười nhạt:
- Yên tâm đi, tuy rằng bọn họ mạnh mẽ, nhưng cuối cùng cũng chỉ là nguyên liệu nấu ăn còn tươi sống mà thôi.
- Có Lý công tử ở đây, thiếp thân cái gì cũng không sợ.
Nhã phu nhân ôm chặt Từ Khuyết nói.
...
Cùng lúc đó, chân thân chân chính của Từ Khuyết đã ở lại trong một gian tẩm cung.
Hắn bên kia lấy thần hồn chưởng khống huyễn thân cùng Nhã phu nhân trò chuyện, tỏ vẻ hờ hững, nhưng chân thân bên này, sắc mặt lại từ từ nghiêm nghị.
Bởi vì trận chiến ngày hôm nay, để Từ Khuyết đối với một ít cường giả Anh Biến kỳ của hải ngoại có nhận thức mới.
Những này người đến từ hải ngoại, truyền thừa pháp quyết mạnh mẽ hơn, so với cường giả Anh Biến kỳ của Ngũ Hành Sơn còn cường đại hơn rất nhiều, hơn nữa ở phương diện thân thể hoàn toàn chiếm cứ ưu thế cực lớn.
Nhưng ở trong mắt Từ Khuyết, những này người mạnh hơn nữa cũng không thể mạnh hơn mình.
Nhưng để cho hắn phát sầu chính là nếu như mình rời Ngũ Hành Sơn đi về hải ngoại, Hải tộc lại nhân cơ hội tấn công lại đây, hậu quả kia quả thật là không thể tưởng tượng nổi.
- Thôi, cùng lắm thì trước khi đi, thanh lý mấy gia tộc Hải tộc kia một lần!
Cuối cùng, Từ Khuyết cho ra kết quả này.
Ở một giới này, hết thảy đều phải dựa vào thực lực để nói chuyện.
Ngày hôm nay tuy rằng lúc hắn đánh hai con bì bì tôm, cảm giác được một chút áp lực, nhưng nếu như mang theo Kiếm Hội Kín cùng Sách Chiêu Hồn đầy tầng, vẫn có thể thuấn sát bọn chúng, không có chỗ nào kiêng kỵ, thậm chí là đối đầu với cường giả Hợp Thể kỳ cũng không chút sợ hãi nào.
- Liền quyết định như vậy đi, ngày mai sẽ đi tìm ba con hải sản khác.
Từ Khuyết giải quyết xong một nan đề, quyết định sẽ tra hỏi quê nhà của mấy tên Hải tộc kia, sau đó liền đi xét nhà!
...
Ban đêm, Từ Khuyết thủ tiêu hiệu quả của ngụy trang khôi lỗi, cũng cố ý từ trong hệ thống thương thành, mua một tấm mặt nạ da người mới, đeo ở trên mặt.
Hắn tiến vào ngự phòng, tự xưng là người của Tạc Thiên Bang, thuận lợi tìm tới thịt bò cùng thịt heo, còn đem bếp chuyển tới quảng trường lớn ở ngoài Kim Loan điện.
Đám Cấm vệ quân cũng bị Từ Khuyết gọi tới hỗ trợ, ở trên quảng trường lớn bày ra mấy chục cái bàn, đây là muốn mở tiệc mời hơn trăm người.
Liền buổi tối hôm đó, đông đảo Dị tộc nhận được tin tức, Tôn Ngộ Không mời tới Thực Thần bên trong Tạc Thiên Bang, muốn đích thân xuống bếp, mời tiệc mọi người.
Đoàn người đều trình diện, Nhã phu nhân ở được Lôi Huyễn Thân của Từ Khuyết làm bạn, cũng đi tới.
Tô Linh Nhi cùng Tô Tiểu Thất nguyên bản muốn đi tìm Từ Khuyết, nhưng đi dạo hết hoàng cung đều tìm không thấy hắn,
Không thể làm gì khác hơn là đi theo đám Dị tộc cùng đến đây.
Nhưng mọi người ngồi xuống, nhìn cái bàn trống rỗng, cùng với phía trước bày ra kệ bếp, lập tức sửng sốt.
Đây là muốn làm gì nha?
Nhã phu nhân cũng kinh ngạc một trận, nhìn về phía Lôi Huyễn Thân hỏi:
- Lẽ nào vị Thực Thần của Tạc Thiên Bang các ngươi kia, ở chỗ này nấu ăn sao?
- Không sai, Thực Thần nấu ăn, đó là một loại nghệ thuật. Nhìn hắn xuống bếp là một sự hưởng thụ.
Lôi Huyễn Thân cười nói.
Vèo!
Đang lúc này, có một vệt sáng đột nhiên từ trên nóc nhà chiếu xuống, chiếu vào vị trí kệ bếp.
Tất cả mọi người ở đây đều sững sờ.
Đột nhiên, một tên nam tử trên người mặc bạch y, tóc xám trắng đi ra, đứng ở vị trí kệ bếp.
Ánh mắt của hắn u buồn, tóc xám trắng, trong mắt tràn ngập cố sự, nếu là có người địa cầu ở đây, tất nhiên sẽ kinh ngạc thốt lên thành tiếng —— "Má ơi, Tinh Gia đến kìa"!
Từ Khuyết quen thuộc không có chuyện gì liền gây sự, vì thế hắn đem dáng vẻ bên ngoài đổi thành dáng dấp của Tinh Gia, còn cố ý lấy đầu tóc trắng, trang phục giống như Thực Thần, đến trước mặt mọi người.
Ánh đèn chiếu rọi xuống, loại thâm trầm trên mặt hắn hoàn mỹ giải thích cái gì gọi là hành động tinh xảo.
- Chào mọi người, ta là một diễn viên... à không đúng, ta là Tạc Thiên Bang Thực Thần! các ngươi có thể gọi ta Stephen Chu, cũng có thể gọi ta là Tinh Gia.
Từ Khuyết ngắn gọn tự giới thiệu về mình một phen, liền thanh âm đều tương tự như Tinh Gia.
Mọi người sửng sốt một chút, sau đó đều mở miệng đáp lại.
- Tinh Gia khỏe chứ.
- Thực Thần khỏe chứ.
- Ngưỡng mộ đại danh Thực Thần đã lâu, hôm nay tận mắt nhìn thấy, thực sự là có phúc ba đời.
...
Đám Dị tộc đều rất nể tình, thổi phồng các loại.
Từ Khuyết thì lại mặt không hề cảm xúc gật gù, sau đó vung tay lên, lấy ra thịt bì bì tôm ngày hôm nay mới lấy được.
Bì bì tôm, cũng được gọi là niệu tôm.
Ở bên trong điện ảnh Tinh Gia, loại niệu tôm này cùng thịt bò, là một loại hoàn mỹ tổ hợp, có thể làm thành bạo tương thịt bò hoàn!
Tất cả mọi người vừa nhìn thấy thịt bì bì tôm, khóe miệng cũng không nhịn được co rút.
Không thể nào, đêm nay thật ăn hải sản à?
"Tùng tùng tùng!"
Nhưng mà đúng vào lúc này, Từ Khuyết đột nhiên lấy ra hai cái dao phay, quay về thịt tôm nhanh chóng vung chém.
Mọi người lập tức ngẩn ra, đây là muốn làm gì? Băm nhỏ? Không cần thiết chứ?
Rất nhanh, một khối lớn thịt bì bì tôm hoàn chỉnh, trong nháy mắt thành thịt tôm băm nát, tiếp đó lại bị băm thành thịt tôm vụn, sau khi bị Từ Khuyết quấy vài lần, cho vào bên trong một cái đĩa sắt hình vuông, bỏ vào trong nồi chưng luộc.
Sau đó, con hàng này lại lấy ra một khối thịt bò lớn, lấy lực cánh tay kinh người, điên cuồng đập lên.
- Trời ơi, cái tên này điên rồi sao? Ra tay đập tàn nhẫn như thế?
Husky không biết lăn lộn tới đây từ lúc nào, cực kỳ tự nhiên ngồi vào bên trong yến hội, sau khi nhìn thấy Từ Khuyết đập thịt bò, kinh ngạc thốt lên thành tiếng.
Mọi người cũng đều cảm thấy buồn bực, thậm chí hơi nghi ngờ.
Người này đầu tiên là băm nhỏ thịt tôm, bây giờ lại đánh nát thịt bò, là sợ chúng ta nhai không nổi sao?
- Luôn cảm thấy có chút vô căn cứ.
Có người không khỏi cười khổ nói.
- Sẽ không là Thực Thần giả chứ?
- Kỳ quái, các ngươi xem, những thịt tôm bị băm kia, biến thành một khối rồi!
- Đây là muốn làm cái gì? Tại sao cắt thành một viên nhỏ?
- Ai nha, còn dùng tay đi lấy thịt bò băm, nặn thành một viên.
- Tính toán một chút, nói thế nào cũng là người mà Vu Yêu Hoàng điện hạ mời tới, chúng ta nhất định phải nể mặt.
- Cũng đúng, coi như khó ăn, cũng phải ăn sạch sẽ hết.
Rất nhiều Dị tộc đều đạt thành hiệp nghị, tỏ vẻ thấy chết không sờn.
Tô Tiểu Thất cũng bĩu môi nói:
- Hầu tử chết tiệt này lại biến mất, còn tìm tới Thực Thần gì đó lại đây, nhìn qua liền không đúng.
- Chớ nói lung tung!
Tô Linh Nhi nhẹ giọng trách mắng, ánh mắt thì lại ngờ vực đánh giá người ở dưới chùm sáng đang chăm chú nấu ăn kia.
- Tỷ tỷ, ngươi nói đây sẽ không phải là trò đùa dai của hầu tử chết tiệt kia chứ? Hắn cố ý tìm người làm đồ vật khó ăn cho chúng ta, tự mình liền lén lút trốn ở chỗ khác ăn món ngon rồi.
Tô Tiểu Thất suy đoán nói.
"Loảng xoảng!"
Rất nhanh, Từ Khuyết lấy ra một cái nồi to, đặt trên lò lửa, bắt đầu đun nước.
Nước bắt đầu sôi trào, hắn đem bạo tương thịt bò hoàn đã chuẩn bị xong, từng viên một hướng về trong nồi đổ tới, sau đó đậy nắp nồi lên, ngồi ở bên cạnh bắt đầu chờ đợi.
Tất cả mọi người ở đây cũng yên lặng như tờ, rầu rĩ nhìn tình cảnh này.
...
Một lát sau, thịt bò hoàn rốt cục bị đun sôi.
Từ Khuyết mở vung ra, gắp thịt bò hoàn từ bên trong ra.
Đoàn người đều thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng coi như là có thể ăn rồi.
- Nhìn qua hình như cũng không tệ.
- Hừm, có loại hương vị làm cho khẩu vị của người nở ra.
- Xem ra Thực Thần này đúng là không tệ.
Rất nhiều người bắt đầu gật đầu.
Nhưng vào lúc này, Từ Khuyết đột nhiên từ bên trong cầm lấy một viên thịt bò hoàn, cẩn thận tỉ mỉ nhìn một chút, đột nhiên ném về mặt đất.
Đương!
Thịt bò hoàn sau khi hạ xuống, trong nháy mắt lại nảy lên.
Từ Khuyết dùng tay tiếp được, lại thả xuống một lần nữa, thịt bò hoàn lại rơi xuống, lại bắn lên...
Tất cả mọi người há hốc mồm lần nữa.
Đây là làm gì thế?
Chúng ta đã chờ hơn nửa ngày, ngươi làm sao còn tự mình chơi?
Còn có cho ăn hay không?
Đúng lúc này, Từ Khuyết đã chơi đến nghiện đột nhiên nhìn về phía mọi người, tràn đầy phấn khởi nói:
- Các vị, nếu không yến hội đêm nay chúng ta bỏ qua đi, đổi thành giải thi đấu bóng bàn thì thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận