Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 204: Sức Chiến Đấu Kinh Hãi Thế Tục

- Cái gì?
- Chuyện này... Đây là vật gì?
- Ngọn lửa màu đen hóa thành hai cánh, thế gian có loại pháp quyết này sao?
- Đây rốt cuộc là loại lửa gì? Lại nắm giữ khí thế cuồng bạo đáng sợ như thế, loại nhiệt độ cao nóng rực này căn bản chưa từng thấy qua.
Lập tức, tất cả mọi người ở đây bị dọa sợ.
Chuyện Từ Khuyết dùng Bát Hoang Phá Diệt Diễm hóa thành hai cánh, đặt ở Tu Tiên Giới, quả thực là tồn tại kinh thế hãi tục.
Nếu như là dị tộc, vậy còn dễ nói. Nhưng tất cả mọi người đều nhìn ra được, đôi cánh này, rõ ràng chính là dùng hỏa diễm ngưng tụ thành, hơn nữa ngọn lửa kia còn là màu đen, giống như một đoàn khói đen thăm thẳm, làm người ta phải sợ hãi.
- Thật đáng sợ, cái tên này đến cùng đã trải qua chuyện gì?
- Ngăn ngắn một năm, làm sao có khả năng một bước nhảy vào Nguyên Anh kỳ tầng bảy, còn nắm giữ pháp quyết mạnh mẽ như vậy, sư phụ Đoạn Cửu Đức của hắn thật sự lợi hại như vậy sao?
- Không xong rồi, ta linh cảm kế tiếp khẳng định có một hồi chiến đấu đáng sợ, vẫn nên trước tiên lui ra xa khỏi cung điện thì tốt hơn.
Vài tên tu sĩ chịu không nổi loại áp lực đáng sợ này, khom người, lặng lẽ từ trong đám người chuồn ra, trốn ra bên ngoài hoàng cung.
Mà Hỏa Hoàng cũng nhìn kỹ Từ Khuyết, sắc mặt ngưng lại, trong mắt hiện lên một tia tham lam.
- Cỗ hỏa diễm này, nếu trẫm đoạt được...
Ông ta thấp giọng nói một câu.
Bên cạnh Huyễn Phi nghe được, sắc mặt lần nữa trắng bệch một trận.
Nàng hiểu rất rõ thủ đoạn của vị Hỏa Hoàng này, tàn nhẫn mà vô tình, khiến cho người sinh ra sợ hãi, giống như thế gian này, chỉ cần là đồ vật Hỏa Hoàng muốn, ông ta nhất đinh6 phải có được
Lập tức, ánh mắt của Huyễn Phi nhìn về phía Từ Khuyết, lại nhiều thêm một ít đồng tình.
Nàng cảm thấy, thiếu niên đáng thương kia, chỉ sợ lại phải gặp một lần tuyệt vọng nữa rồi.
Nhưng mà, đây chính là số mệnh của hắn.
Dù cho hắn nhiều kỳ ngộ hơn nữa, lại trở về từ cõi chết.
Chỉ cần đối nghịch cùng Hỏa Hoàng, vậy thì tránh không khỏi số mệnh bị diệt vong lần nữa.
Bởi vì ở trong mắt Huyễn Phi, Hỏa Hoàng là vô địch, dù cho tu vi của Từ Khuyết tăng nhanh như gió lên tới Nguyên Anh kỳ tầng bảy thì có làm sao? Chỉ là một cái bia đỡ đạn hơi hơi mạnh một chút thôi.
"Ầm!"
Cùng lúc đó, mười mấy tên cấm vệ ngang trời nhằm phía Từ Khuyết, phi kiếm cùng trường kích, mang theo pháp quyết mạnh mẽ, từ bốn phương tám hướng lao tới, vây giết Từ Khuyết.
Đầy trời đều bị các loại ánh sáng pháp quyết tràn ngập, sáng sủa óng ánh, khí tức cuồng bạo bàng bạc.
Tất cả mọi người trên mặt đất đều nhìn chằm chằm không chớp mắt, nhìn kỹ không trung.
Nhưng mà, ý cười ở khóe miệng Từ Khuyết chưa tan chút nào, hắn hơi suy nghĩ, gọi ra hệ thống.
- Hệ thống, ta mua Sách Chiêu Hồn Mejai. Kích hoạt hai bộ thần trang, còn có Vô Cực Kiếm.
Ding, chúc mừng kí chủ mua thành công Sách Chiêu Hồn Mejai, tiêu hao 1200 điểm Trang Bức!
Sách Chiêu Hồn Mejai:
Trang bị đến từ bên trong game liên minh anh hùng, cấp bậc tứ tinh. Tục xưng: Sát Nhân Thư!
Giết chết kẻ địch cảnh giới ngang nhau, có thể thu được một tầng vinh quang, giết chết kẻ địch cảnh giới cao hơn, có thể thu được hai tầng vinh quang, mỗi một tầng vinh quang có thể để uy lực pháp quyết của kí chủ tăng gấp đôi, cao nhất có thể chồng chất đến ba mươi tầng, kí chủ mỗi lần bị thương sẽ rơi xuống một tầng.
Uy lực của Sách Chiêu Hồn Mejai còn kinh khủng hơn Kiếm Hội Kín rất nhiều lần, chỉ cần giết một người, Từ Khuyết liền có thể làm cho uy lực pháp quyết của mình tăng lên gấp đôi.
Nếu giết xong ba mươi người, tích lũy đầy ba mươi điểm.
Ha ha, Phật Nộ Hỏa Liên uy lực tăng gấp 30 lần, Từ Khuyết tin tưởng, Hỏa Hoàng này không chết cũng phải tàn phế.
Huống chi, bây giờ trong cơ thể hắn còn có Bát Hoang Phá Diệt Diễm xếp hạng thứ sáu trên Dị Hỏa Bảng, ba loại Dị Hỏa dung hợp thành Phật Nộ Hỏa Liên, uy lực đương nhiên không thể tưởng tượng.
Khí huyết trong cơ thể Từ Khuyết đã không nhịn được sôi trào lên.
Hệ thống tự động trang bị Giáp Tâm Linh và Dây Chuyền Chữ Thập cho hắn, đồng thời Vô Cực Kiếm cũng xuất hiện trong tay Từ Khuyết.
"Ầm!"
Gần như cùng lúc đó, pháp quyết của mười mấy tên cấm vệ cùng với các loại pháp khí bỗng nhiên ầm ầm đánh xuống.
Từ Khuyết không hề có ý tránh né, thân thể bị bao phủ bởi những công kích cuồng bạo chói lóa kia.
Sức mạnh cuồng bạo, trên không trung nổ vang hóa thành một đạo sóng gợn vô hình khuếch tán ra, xông lên phá huỷ một vài nóc nhà của kiến trúc bốn phía.
Sắc mặt của mọi người ở đây đều cứng đờ, ngơ ngác nhìn tình cảnh này.
- Cái... Cái gì? Liền kết thúc như thế?
- Hỏa Hoàng còn chưa ra tay, Từ Khuyết này liền bị cấm vệ giết như vậy?
- Đây không khỏi... Quá ngoài ý muốn đi, tại sao hắn lại đứng im ở đó không tránh chứ?
- Dù sao cũng là hơn mười vị cấm vệ cao thủ Nguyên Anh kỳ đồng thời vây đánh, dù cho Từ Khuyết này đạt đến Nguyên Anh kỳ viên mãn, e rằng cũng không chống đỡ được, huống hồ hắn mới chỉ là tầng thứ bảy.
- Vốn tưởng rằng còn đại chiến một hồi, đúng là không nghĩ tới, liền kết thúc như vậy.
Mọi người đều lắc đầu.
Con ngươi của Hỏa Hoàng cũng hơi buông xuống, cười lạnh nói:
- Hỏa diễm mạnh mẽ như vậy, lại bị ngươi ngưng tụ làm cánh, xem ra còn không dùng được, liền cấm vệ của trẫm đều không đối phó được, còn dám mưu toan giết trẫm?
- Ha ha, được lắm cẩu Hoàng Đế.
Đột nhiên, bên trong chỗ nổ tung truyền đến một tiếng cười nhạo của Từ Khuyết.
Mọi người ở đây bỗng nhiên cả kinh, quay đầu nhìn tới, ngây người tại chỗ.
Chỉ thấy ngọn lửa thiêu cả bầu trời kết thúc, khói đen tiêu tan, bóng người màu đen kia vẫn sừng sững như cũ, vạt áo bay theo gió.
Mọi người từ từ thấy rõ dung mạo của hắn, thanh tú tuấn lãng, thanh niên kia chính là Từ Khuyết.
Khóe miệng hắn hơi nhéch lên một nụ cười lạnh, tràn ngập xem thường cùng cương quyết, làm người ta phải sợ hãi.
Hầu như ngay trong nháy mắ này, trong cơ thể Từ Khuyết đột nhiên bay ra ngoài chín con lam long, từ trên trời vút nhanh mà xuống, bỗng nhiên rót vào đỉnh đầu hắn.
"Ầm!"
Một tiếng rồng gầm vang lên, vang vọng toàn trường.
Vô Cực Kiếm màu vàng trong tay Từ Khuyết đột nhiên cao tốc chấn động, hóa thành một vệt ánh sáng vàng óng ánh óng, đồng thời dưới chân hắn bước ra tảng lớn sấp sét, hồ quang đan chéo, đinh đinh vang vọng, bao trùm thân hình của hắn.
Người cùng kiếm vào đúng lúc này hợp lại làm một.
Bóng đen cùng kim quang hai đạo ánh sáng đột nhiên phô thiên cái địa, mang theo khí tức cuồng bạo, hướng mười mấy tên cấm vệ lao xuống, sau đó xuyên qua thân thể của bọn họ.
Phốc! Phốc! Phốc!
Lúc này, thân hình của mười mấy tên cấm vệ Nguyên Anh kỳ từ trên không trung hơi ngưng lại, đồng thời nổi lên từng đám từng đám sương máu, thân hình như diều đứt dây từ không trung rơi xuống.
"Ầm" mấy tiếng vang trầm, mấy chục thi thể cường giả Nguyên Anh kỳ nằm ngổng ngang trong cung, máu tươi tung đầy đất, nhanh chóng chảy ra, thấm ướt giày của rất nhiều người.
Toàn trường trong phút chốc rơi vào một mảnh yên lặng, yên tĩnh đến mức có thể nghe được cả tiếng kim rơi.
Mỗi người đều há hốc mồm, tỏ rõ vẻ dại ra, gần như nghẹt thở nhìn tình cảnh này, chậm chạp không thể tỉnh táo lại.
Nguyên Anh kỳ tầng bảy, độc chiến hơn mười vị cấm vệ Nguyên Anh kỳ tầng năm, sáu trong cung, còn trong nháy mắt giết ngược lại?
- Chuyện này...
- Sao có thể?
- Vừa nãy đến cùng đã phát sinh chuyện gì
- Tại sao... Tại sao hắn lông tóc không tổn hại, khi nãy rõ ràng hắn bị những pháp quyết kia công kích mà.
- Không, lấy tốc độ vừa nãy của hắn, rõ ràng chính là cố ý chống đỡ những chiêu thức kia, nhưng... nhưng mà, tại sao lại không bị thương chút nào cơ chứ?
Trên mặt mỗi người đều tràn ngập chấn động, kinh ngạc.
Từ Khuyết thể hiện ra năng lực thực chiến, quả thực làm người khác kinh thế hãi tục!
Bạn cần đăng nhập để bình luận