Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1144: Hạt Giống Không Đáy

Vào giờ phút này, thế giới quan của Phong Lan Vũ và Tiểu Như đều đã loạn tung trời.
Từ lúc nào mà đan điền Tiên Nguyên bị vỡ tan vẫn có thể trị liệu?
Từ khi nào mà một viên đan dược lại có thể giải quyết vấn đề mà ngay cả Đại La Kim Tiên cũng phải bó tay toàn tập?
Nhưng trước mắt, chuyện này lại đang diễn ra.
Sau khi Từ Khuyết nuốt vào một viên "Đan dược" màu xanh, liền bắt đầu bế quan tu luyện, cả người giống như một khối bàn thạch, vô thanh vô tức, thậm chí khí tức Tiên Nguyên cuồng loạn trong đan điền cũng đang chầm chậm tiêu tan.
- Chuyện này. . . làm sao có khả năng?
- Một viên đan dược đã có thể giải quyết?
Phong Lan Vũ cùng Tiểu Như vô cùng kinh hãi, đưa mắt nhìn nhau, không biết phải nói gì.
Một chuyện kinh hãi như thế, nếu như truyền ra ngoài, e rằng ngay cả Trấn Nguyên đạo nhân cũng sẽ cười các nàng đang khoác lác.
- Nhị tiểu thư, hiện. . . hiện tại chúng ta nên làm gì, chúng ta sắp đến Ly Khâu thành rồi, tên tiểu tử này không biết lúc nào mới có thể kết thúc.
Tiểu Như đột nhiên nghĩ đến một vấn đề mấu chốt, khẩn trương hỏi.
Phong Lan Vũ nhìn Từ Khuyết nhắm chặt hai mắt, ngồi xếp bằng trên mặt đất, do dự một lát, cuối cùng cắn răng nói:
- Đi qua Ly Khâu thành, kéo dài một quãng thời gian.
- Hả? Nhưng mà chúng ta không còn nhiều thời gian, nhiều nhất. . . nhiều nhất chỉ còn lại ba tháng.
Tiểu Như nhất thời kinh hô.
- Vậy liền. . . cho hắn 3 tháng đi.
Ánh mắt Phong Lan Vũ hơi dời, nhìn về phía trước phi thuyền, thấp giọng đáp.
Nếu như tay không quay về, đừng nói ba tháng, cho dù là ba năm cũng vô dụng, vì thế lần này nàng phải buông tay đánh cược một lần.
. . .
Cùng lúc đó, cả người Từ Khuyết đã rơi vào một trạng thái kỳ diệu.
Hắn giống như trở lại thời điểm đang được thai nghén trong bụng mẹ, cả người giống như có một luồng sức mạnh nhu hòa vây quanh ôm ấp, thân thiết mà ấm áp, vô cùng ôn hòa và yên tĩnh.
Thần hồn cùng khí tức đều thu lại ở trong cơ thể, từ từ tụ lại về đan điền.
Ở trung tâm đan điền mênh mông rộng lớn, một hạt giống Thanh Liên đang tản ra vầng sáng nhàn nhạt, trôi nổi ở chính giữa, Tiên Nguyên Ngũ Hành bốn phía vốn cuồng bạo hỗn loạn, lúc này bắt đầu điên cuồng tràn vào bên trong hạt giống Thanh Liên!
Tình huống như thế, giống như một khối bọt biển ném vào biển rộng, điên cuồng hút lấy nước biển, đáng sợ chính là năng lực hút nước của khối bọt biển này giống như vĩnh viễn không có điểm dừng, không ngừng không nghỉ rút lấy tất cả, có xu thế nhất định phải rút lấy sạch sẽ biển rộng Tiên Nguyên ở đây.
Từ Khuyết không biết chuyện này, vẫn rơi vào trạng thái nửa ngủ nửa tỉnh như trước, dường như lạc vào bên trong mộng cảnh.
Từ trước tới giờ hắn chưa từng yên tĩnh như vậy, thân thể cũng giống như quay về nguyên dạng, chỉ còn xác ngoài là bất biến, nhưng bên trong thân thể bào gồm kinh mạch gân cốt huyết dịch các loại, từ từ trở về thời kì trẻ con, lại dần dần từ trẻ con trưởng thành, không ngừng luân hồi.
Một ngày.
Hai ngày.
Ba ngày.
. . .
Thời gian chầm chậm trôi qua, cho đến bốn mươi chín ngày sau, hai mắt Từ Khuyết cuối cũng cũng khẽ động đậy.
Thần hồn của hắn từ từ thức tỉnh, hạt giống Thanh Liên trong đan điền hơi nứt ra một vết rách nhỏ đến mức khó có thể phát hiện, nhưng Ngũ Hành Tiên Nguyên vốn như đại dương mênh mông, lúc này đã bị hấp thu đến mức không còn một mống, thậm chí ngay cả Tiên Nguyên Lôi thuộc tính rút lấy từ Thiên Kiếp cũng biến mất không còn tăm hơi.
Đan điền rộng lớn mênh mông, lúc này đã hoàn toàn trống rỗng, giống như một hư không thâm thúy, lại tựa như hố đen vũ trụ, khiến cho người khiếp sợ!
"Hô!"
Từ Khuyết dùng thần thức nhìn rõ ràng nhìn tất cả những thứ này, trong lòng ngược lại thở phào nhẹ nhõm.
Tuy rằng tất cả Tiên Nguyên đều không có, nhưng từ xưa tới nay Từ Khuyết vốn không thiếu thuốc để bù đắp Tiên Nguyên, hắn tin tưởng mình tùy tiện đổi trong hệ thống ra mấy bình đan dược, rất nhanh sẽ có thể lại tu luyện từ đầu, trọng điểm là hiện tại đan điền đã được chữa trị, đã không còn nguy hiểm đến tính mạng.
Điều này cũng có ý nghĩa là thực lực của hắn rất nhanh sẽ có thể trở về trạng thái đỉnh phong.
- Hạt giống Hỗn Độn Thanh Liên, thật thú vị.
Từ Khuyết khẽ mỉm cười, liếc hạt Thanh Liên toả ra vầng sáng màu xanh nhạt một chút, rồi cấp tốc rút thần hồn khỏi đan điền.
Vèo!
Sau một khắc, Từ Khuyết đã ngồi xếp bằng bên trong phi thuyền hơn một tháng không động đậy, con ngươi cuối cùng cũng mở ra
Nhưng lúc này, bên trong phi thuyền hoàn toàn yên tĩnh, Phong Lan Vũ cùng Tiểu Như đều ở trong phòng, khí tức vô cùng vững vàng, có lẽ đang tu luyện.
Từ Khuyết cũng lười đánh thức các nàng, trực tiếp gọi ra cửa hang hệ thống, đổi lấy mấy bình đan dược khôi phục Tiên Nguyên, trực tiếp đổ vào trong miệng.
Đan dược vào miệng lập tức tan ra, dược tính trong nháy mắt như hồng thủy mãnh thú, điên cuồng tràn vào các kinh mạch, nhằm về phía đan điền.
Nhưng đối với đan điền của Từ Khuyết vốn khác hẳn với người thường thì chút dược lực này chỉ như muối bỏ bể, nhưng vốn ôm ý nghĩ có thể bù đắp bao nhiêu thì bù đắp bấy nhiêu nên Từ Khuyết một hơi nuốt mấy bình đan dược còn lại!
"Ầm!"
Tất cả đan dược bị hòa tan, hóa thành một luồng linh khí lớn, giống như thủy triều dâng lên trong cơ thể, bao phủ khắp đan điền.
Trên mặt Từ Khuyết rốt cục lộ ra nụ cười thỏa mãn, dược tính này ít nhất có thể giúp hắn trong nháy mắt khôi phục một phần tư Tiên Nguyên, lại phối hợp với công năng tự động khôi phục của hệ thống, đồng thời tiếp tục uống thuốc, có lẽ không tới nửa canh giờ, hắn sẽ có thể khô phục lại thực lực đỉnh phong.
Nhưng đột nhiên, nụ cười trên mặt Từ Khuyết cứng lại.
Mấy chục viên đan dược hóa thành Tiên Nguyên, mới vừa tràn vào đan điền, thậm chí còn chưa kịp có động tĩnh, hạt giống Thanh Liên kia lại đột nhiên như mãnh thú mở ra miệng lớn như chậu máu, điên cuồng hút lấy chỗ Tiên Nguyên kia, trực tiếp thôn phệ đến không còn một mống.
Giữa đan điền rộng lớn, chớp mắt lại biến thành một mảnh trống không.
- CMN!
Từ Khuyết trong nháy mắt trừng mắt, há to mồm.
Thế này là sao?
Vất vả lắm mới giải quyết được mầm họa, bây giờ lại khiến mình rơi xuống một cái hố càng lớn hơn?
Mẹ nó, chẳng trách luôn cảm thấy đan điền có chút kỳ quái, hóa ra gia hỏa này biến thành lão chuột trộm gạo?
Lúc này Từ Khuyết mới chợt hiểu, bởi vì xưa nay hắn chưa từng thấy đan điền của mình trống rỗng như thế, công năng tự động khôi phục của hệ thống vừa mở ra, nhất định sẽ cuồn cuộn không ngừng bù đắp Tiên Nguyên bị mất đi, nhưng lần này tỉnh lại, hắn phát hiện bên trong đan điền của mình cái gì cũng không có, trong khoảng thời gian ngắn không kịp phản ứng.
Hiện tại coi như đã rõ ràng, hóa ra công năng tự động khôi phục của hệ thống vừa bù đắp được một chút Tiên Nguyên, toàn bộ lại bị hạt giống Thanh Liên này trộm đi, hơn nữa hiện tại càng điên cuồng hơn. Ngay cả Tiên Nguyên do đan dược hóa thành cũng trắng trợn trộm mất.
- Ta kháo, hệ thống, giúp ta lấy hạt giống Thanh Liên kia đi, ta không nuôi nổi nó!
Từ Khuyết lập tức cầu viện hệ thống.
Hệ thống trực tiếp đáp lại nói:
Ding, trải qua kiểm tra, hạt giống Thanh Liên đã hòa làm một thể cùng kí chủ, không thể phân cách, không thể lấy ra.
- Cái gì?
Từ Khuyết há hốc mồm.
Không thể phân cách, không thể lấy ra?
Vậy ta phải làm sao bây giờ? Vẫn nuôi nó, mãi đến khi mọc rễ nẩy mầm, thậm chí biến thành Hỗn Độn Thanh Liên?
Dù cho hắn thời gian mấy vạn năm cũng không đủ dùng a!
- Kí chủ đừng lo, hạt giống Thanh Liên sắp thức tỉnh, mời tiếp tục tưới Tiên Nguyên, sau khi nó tỉnh lại, thì sẽ căn cứ tu vi kí chủ, ở tình huống không ảnh hưởng tới kí chủ sẽ lấy ra Tiên Nguyên.
Lúc này, tiếng hệ thống nhắc nhở lại vang lên.
Từ Khuyết nghe xong thì sắc mặt mới chuyển biến tốt, khẽ gật đầu, chỉ cần hạt giống Thanh Liên này không phải động không đáy lấp mãi không đầy, thì vẫn có thể miễn cưỡng tiếp thu.
- Tính toán một chút, ngược lại đều dùng mấy chục viên đan dược của ta, cũng không ngại thêm mấy chục viên.
Cuối cùng, Từ Khuyết lần thứ hai đổi thêm với hệ thống mấy viên đan dược khôi phục Tiên Nguyên, đơn giản đổ toàn bộ vào trong miệng.
Nhưng tình huống giống đúng như trước, tất cả dược lực vừa hóa thành Tiên Nguyên tràn vào đan điền, lập tức bị hạt giống Thanh Liên hút hết không còn một mống.
- Ta kháo, vẫn chưa xong? Được, ta không tin không thể cho ngươi ăn no!
Từ Khuyết thấy thế liền không vui, ngược lại đã mất 100 viên đan dược, cũng không ngại dùng thêm 100 viên.
Lúc này, hắn lại đổi lấy hơn trăm viên đan dược, liên tiếp không ngừng đổ vào trong miệng, trực tiếp đấu với hạt giống Thanh Liên.
Nhưng rất nhanh. . .
- Còn không được? Quên đi, dù sao cũng đã dùng 200 viên đan dược, lại tiếp 200 viên!
- Ta XXX, 400 viên đan dược còn chưa đủ?
- Hệ thống, cho ta đổi 500 viên đan dược, ta không tin, lần này còn không thành công, ta trực tiếp ăn phân!
- Trời ơi. . . Đến cân phân. . . phi không đúng, đổi lấy 600 viên đan dược!
- Ta kháo, lấy 1 ngàn viên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận