Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1265: Bảo Vật Dưới Hồ

- Từ lão, ngài thích nơi này sao?
Nữ đệ tử mơ hồ cảm giác được trên biểu hiện của Từ Khuyết có một ít gợn sóng, hiếu kỳ hỏi.
- Đúng, rất thích.
Từ Khuyết gật đầu.
Nữ đệ tử lập tức nở nụ cười, có thể hiểu được loại tâm tình này của Từ Khuyết, dù sao mảnh Bàn Đào Viên này trước lúc bị vứt bỏ, chính là truyền thừa cấm địa mấy trăm ngàn năm của Dao Trì các nàng, dù cho bây giờ những Bàn Đào Thụ này không còn thần thái ngày xưa, vẫn là nơi đẹp nhất bên trong Dao Trì.
- Hài tử, ta có thể ngồi một mình ở chỗ này một lúc không? Ta rất thích chỗ này, ở đây, ta nhớ tới hồi ức tốt đẹp lúc còn trẻ cùng bạn già của ta dắt tay đồng hành.
Trong mắt Từ Khuyết hiện ra một ít nước mắt, nhìn về phía nữ đệ tử kia hỏi.
- Đương nhiên là có thể, Từ lão, vậy ta liền ở bên ngoài, chờ một lúc nếu như ngài muốn trở về phòng nghỉ ngơi, ta sẽ dẫn đường cho ngài.
Lúc này nữ đệ tử gật đầu cười nói.
Ở đây nàng cũng không lo lắng Từ Khuyết sẽ đi nhầm vào cấm địa khác, dù sao mảnh Bàn Đào Viên này chỉ có một cửa ra vào duy nhất, vả lại mảnh Bàn Đào Viên này xem như là đã bị vứt bỏ, cũng không lo vị lão nhân có vẻ bệnh này sẽ làm ra chuyện gì.
- Được rồi, cảm ơn, ngươi thực sự là một đứa trẻ tốt, có cơ hội cùng tắm rửa.
Từ Khuyết tỏ vẻ hiền lành nở nụ cười hòa ái.
- Từ lão khách khí. . . hả?
Nữ đệ tử vừa mới quay người định đi, lại đột nhiên kịp thời phản ứng lại, nửa câu nói sau vừ rồi của lão nhân gia này, hình như có cái gì đó không đúng.
Cùng tắm rửa?
Chuyện này. . . lão già không biết xấu hổ này muốn làm cái gì?
- Hả? Sao thế?
Lúc này, Từ Khuyết đàng hoàng trịnh trọng nhìn nữ đệ tử, trên mặt mang theo một ít nghi hoặc.
- Từ lão, ngài mới vừa nói đồng thời. . .
Nữ đệ tử thấy thế, cũng không khỏi sửng sốt một chút, lẽ nào vừa nãy mình nghe lầm? Nhưng mà không đúng rồi, rõ ràng nghe được có hai chữ tắm rửa.
- Ồ, ta vừa mới nói là có cơ hội thì có thể đồng thời xem tà dương tây chiếu, bởi vì ta có một chiêu Tịch Dương Lạc Thai Thần Quyền, muốn truyền thụ cho ngươi, nhưng quyền pháp này cần ở bên dưới tà dương, mới có thể cảm ngộ càng sâu, học được càng nhanh.
Từ Khuyết một lần nữa hòa ái dễ gần nói, giọng điệu vô cùng ôn hòa.
Lúc này nữ tử mới chợt hiểu gật đầu, trong lòng cũng xẹt qua một ít tự trách cùng hổ thẹn, một vị lão nhân gia thật tốt, vừa nãy tại sao mình có thể dùng ý nghĩ xấu xa đi vu hại hắn như thế, rõ ràng là mình không chú ý nghe, chuyện này thực sự quá là không tốt rồi.
Cuối cùng, nhìn bóng nữ tử cúi đầu rời đi, trên mặt Từ Khuyết lộ ra nụ cười giống như vui mừng, thực sự là đứa trẻ tốt nha.
Một mảnh Bàn Đào Viên to lớn, cũng cũng chỉ còn sót lại một mình Từ Khuyết.
Hồ nước xanh biếc trong veo, Bàn Đào Thụ óng ánh, đình đài, hành lang, lão nhân, đây là một bộ mỹ cảnh, mang hương vị cổ xưa.
Từ Khuyết bước chầm chậm tiến lên, đến trước cây Bàn Đào bị Husky lưu lại dấu móng vuốt kia, quan sát tỉ mỉ một chút, khóe miệng nhếch lên một nụ cười.
Husky lưu lại khí tức ở đây, lưu lại ký hiệu, chỉ có thể nói rõ dưới lòng đất ở chỗ này thật sự có đồ vật.
Từ Khuyết vừa rồi cũng thử nghiệm lấy thần thức dò xét, nhưng không có bất kỳ phát hiện nào, mà lúc Từ Khuyết mở ra mi tâm, sau khi Tiểu Kim Thân hòa vào trong thần thức, năng lực nhận biết đối với bốn phía trong nháy mắt tăng mạnh lên.
Hắn cảm giác được khu vực bên dưới Bàn Đào Viên này, ở sâu dưới đáy hồ, có một đoàn tiên nguyên đáng sợ.
Loại đáng sợ này, cũng không phải là làm cho người sợ hãi, mà là một loại có số lượng lớn đáng sợ đến mức làm người ta khó có thể tưởng tượng, độ dày đặc của tiên nguyên này, không yếu hơn Kim Chi Ngọc Dịch chút nào.
- Xem ra mảnh Bàn Đào Viên này không phải gặp vấn đề với thổ nhưỡng, mà là đồ vật dưới lòng đất kia cướp đi tất cả tinh hoa cùng chất dinh dưỡng ở thổ nhưỡng, thậm chí còn hút đi tiên nguyên của những Bàn Đào Thụ này.
Con ngươi của Từ Khuyết hơi híp lại, đã nhìn ra đầu mối.
Bây giờ ở trong mắt hắn, bên dưới mảnh Bàn Đào Viên này, có vô số sợi tiên nguyên, đang liên tục hướng về một đoàn ánh sáng ở chỗ sâu dưới đáy hồ chuyển vận tiên nguyên, mà đoàn ánh sáng kia cũng sẽ tặng lại một ít tiên nguyên trở về, để Bàn Đào Viên không đến nỗi bị khô héo, chỉ có điều so với tiên nguyên bị nó hấp thu, chút tặng lại ấy, kém xa mức có thể giúp Bàn Đào Thụ sống tiếp.
Vì thế dựa theo lời nữ đệ tử nói lúc vừa nãy, Dao Trì Thánh Mẫu dùng vô số thiên tài địa bảo miễn cưỡng cứu những gốc Bàn Đào Thụ này trở về, cũng chỉ là một loại phương pháp trị ngọn không trị gốc mà thôi, nhiều lắm chỉ là trì hoãn thời gian khô héo của những Bàn Đào Thụ này.
- Khà khà, vẫn phải là bản bức thánh ra tay, nói cho cùng, thứ các ngươi thiếu hụt chính là Sinh Linh Thánh Thủy.
Khóe miệng của Từ Khuyết giương lên, từ bên trong không gian chứa đồ của hệ thống lấy ra một cái bình ngọc nhỏ, thứ chứa ở bên trong, chính là Sinh Linh Thánh Thủy.
Lúc trước ở Nam Châu bí cảnh, Từ Khuyết rút khô tất cả Sinh Linh Thánh Thủy, vẫn luôn dùng mãi không hết, nhưng vật này cực kỳ quý giá, không chỉ là thứ mà luyện khí sư cực kỳ yêu thích, càng là bảo vật để cho luyện dược sư đỏ mắt.
Nó không chỉ có thể dùng luyện khí, cũng có thể dùng để luyện đan, nhưng tác dụng căn bản nhất, là có thể xúc tiến sinh trưởng của tất cả thực vật linh dược.
Bây giờ những cây Bàn Đào Thụ này, chỉ là lấy các loại thiên tài địa bảo cung cấp tiên nguyên cho bọn chúng, nhưng trên thực tế cũng không hề cung cấp sức sống cho bọn chúng.
Đây giống như là một người mắc bệnh, thầy thuốc chỉ truyền máu cho ngươi, nhưng không hề diệt trừ chứng bệnh bên trong cơ thể ngươi, mặc kệ là truyền tới bao nhiêu máu, sớm muộn đều phải chết.
"Lạch cạch!"
Từ Khuyết mở bình ngọc ra, đổ nguyên một bình Sinh Linh Thánh Thủy vào một gốc cây Bàn Đào trong đó.
Ngay sau đó, cả cây Bàn Đào Thụ bỗng nhiên run lên, toả ra sức sống mạnh mẽ, hồ nước lấy cây này làm trung tâm, nổi lên từng mảng từng mảng gợn sóng.
Lúc này hai tay Từ Khuyết hợp lại, đánh ra vài đạo pháp ấn, một luồng thủy hành tiên nguyên mạnh mẽ ngưng tụ ở trong lòng bàn tay, bỗng nhiên hướng về mặt hồ nhấn một cái.
Ầm!
Bàn Đào Thụ được đổ Sinh Linh Thánh Thủy vào, trong nháy mắt hướng hồ nước hai bên rẽ ra, Từ Khuyết rõ ràng có thể nhìn thấy Sinh Linh Thánh Thủy ở bên trong cây điên cuồng dịch chuyển, tẩm bổ cây Bàn Đào này, sau đó có tảng lớn tiên nguyên cũng điên cuồng theo rễ cây, tuôn tới mảnh nước bùn bên trong lòng đất kia.
Ầm!
Lúc này, lòng bàn tay của Từ Khuyết một lần nữa nhấn một cái xuống, trực tiếp thăm dò vào bên trong nước bùn, đồng thời thủy hành tiên nguyên đã chuyển đổi, biến thành thổ hành tiên nguyên, một luồng khí huyền hoàng, theo tiên nguyên của cây Bàn Đào Thụ kia dẫn động, một đường đi xuống bên dưới.
Rất nhanh, vẻn vẹn không tới mấy hơi thở, trong nháy mắt con ngươi của Từ Khuyết trở nên sáng ngời:
- Bắt được ngươi rồi!
Bàn tay của hắn đặt ở bên trong nước bùn, năm ngón tay bỗng nhiên nắm chặt lại luồng khí huyền hoàng ở nơi sâu xa dưới nền đất, thổ hành tiên nguyên trong nháy mắt hóa thành một bàn tay lớn, nắm chặt đoàn ánh sáng đáng sợ kia.
Ầm!
Từ Khuyết cấp tốc kéo bàn tay bên trong nước bùn lên, từng sợi nước bùn bắn toé ra, sau đó nước bùn cũng bị quấy ra một cái hố, tiếp đó liền xuất hiện một đoàn ánh sáng bị thổ hành tiên nguyên ràng buộc.
Đoàn ánh sáng ẩn giấu ở dưới đáy hồ không biết bao nhiêu năm này vừa xuất hiện, lơ lửng giữa không trung, xung quanh lập tức tỏa ra ánh sáng, toàn bộ Bàn Đào Viên đều bị một luồng tiên nguyên nồng nặc tràn ngập, sau đó có hương thơm tràn ngập ra, thấm ruột thấm gan.
"Vèo!"
Từ Khuyết thấy thế, cũng không cố gắng quan tâm xem đoàn đồ vật này là cái gì, lúc này tâm thần hơi động, vung tay lên, ném đoàn ánh sáng kia vào trong không gian chứa đồ của hệ thống, ngăn cách tất cả khí tức.
- Từ lão, làm sao thế?
Ngay sau đó, ánh sáng vừa mới tỏa ra, một bóng người liền vội vã chạy tới, chính là nữ đệ tử vừa rời đi kia.
Nàng lộ ra vẻ kinh sợ, vừa nãy lúc ở bên ngoài lại cảm ứng được một luồng tiên nguyên đáng sợ, lập tức liền chạy vào, chỉ lo Từ Khuyết ở bên trong Bàn Đào Viên làm ra chuyện gì đó kinh thiên động địa.
Nhưng mà chờ lúc nàng chạy vào đến nơi, tất cả đều đã được dẹp loạn, tiên nguyên bên trong Bàn Đào Viên chỉ nồng nặc hơn một chút so với vừa nãy, nhưng hiển nhiên không phải là loại đáng sợ mà nàng cảm giác được lúc ở bên ngoài kia, hoàn toàn là kém xa so với lúc đó.
- Hả? Không có chuyện gì không có chuyện gì, ta già rồi, có chút hoa mắt, muốn tới gần cây Bàn Đào này nhìn một chút mà thôi, được rồi, bây giờ ta đã nhìn xong, nên trở về phòng nghỉ ngơi rồi.
Từ Khuyết cười nhạt một tiếng, chống gậy, lại chậm rãi ung dung bước ra khỏi hồ nước, chậm rãi lên bờ.
Nữ đệ tử kia cũng không nghi ngờ gì hắn, khẽ gật đầu, chỉ là trước khi rời đi hiếu kỳ đánh giá mảnh Bàn Đào Viên này một chút, rất nghi hoặc tiên nguyên linh khí bên trong Bàn Đào Viên này, làm nồng nặc hơn trước một chút, còn có khí tức tiên nguyên lóe lên một cái rồi biến mất vừa nãy kia, đến cùng là xuất hiện ở đâu?
Nữ đệ tử tràn đầy nghi hoặc, nhưng nàng cũng mang theo Từ Khuyết, thuận lợi đưa Từ Khuyết trở về trong phòng.
Lúc cửa phòng đóng lại, Từ Khuyết lập tức liền gọi ra giao diện hệ thống, mở ra không gian chứa đồ.
Tuy rằng lúc trước mới quyết định không hãm hại người Dao Trì, nhưng lúc này thuần túy là tạo hóa cùng số mệnh của mình, không lấy chính là kẻ ngốc, đoàn ánh sáng kia thấy thế nào cũng là vật phi phàm.
Nhưng mà, lúc ánh mắt của hắn rơi vào không gian chứa đồ của hệ thống, có chút há hốc mồm.
- Thứ này lại là. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận