Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1469: Hắn Chính Là Từ Khuyết

Tổ hợp hai người một chó đột nhiên xuất hiện này, khiến cho tất cả mọi người ở đây cũng vì thế mà ngẩn ra.
Nhưng ngay sau đó, sắc mặt của mọi người biến đổi.
- Chuyện này. . .
- Sao có thể?
- Husky và Đoạn Cửu Đức, làm sao lại xuất hiện ở chỗ này?
- Tin tức bên ngoài truyền lưu, không phải nói hai người bọn họ đi cùng Từ Khuyết sao, đều bị vây ở Thiên Sát Thành?
- Chờ một chút, người trẻ tuổi này, sẽ không phải chính là Từ Khuyết chứ?
Có người đột nhiên hô lên một tiếng, toàn trường đột nhiên vắng lặng.
Sau đó, một tên nam tử mang theo suy tư nói:
- Tuy rằng chúng ta vẫn luôn chỉ nghe nói tới cha của Từ Khuyết, nhưng chưa từng nhìn thấy Từ Khuyết, nhưng xem ánh mắt của tên này, còn có một thân bĩ khí kia, rất giống cha của Từ Khuyết.
- Hơn nữa vừa nãy hắn còn hỏi ai ở sau lưng nghị luận hắn, lẽ nào thật sự chính là Từ Khuyết?
- Bọn họ không chết, còn chạy tới?
- Chẳng lẽ những tổ tiên Tiên Vương chạy tới trước kia, không vây được bọn họ?
Lập tức, đông đảo học sinh đều bắt đầu bàn luận, khó có thể tin.
Dù cho là viện trưởng của Thiên Cung Thư Viện, còn có hộ đạo của của Thánh Tông cùng với Minh Diệc Hiên, giờ phút này đều vô cùng kinh ngạc.
Tất cả mọi người đều cho rằng, bọn Từ Khuyết không thể sống sót đi ra, dù cho có thể, cũng nhất định là tổ tiên Tiên Vương của Thiên Cung Thư Viện cùng Thánh Tông sẽ nhúng tay, khống chế bọn họ lại.
Nhưng bây giờ, tình huống hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của bọn họ.
Bọn Từ Khuyết không chết cũng thôi đi, hơn nữa cũng không bị bất kỳ người nào khống chế lại, liền quang minh chính đại như vậy, tiêu tiêu sái sái xuất hiện ở Thiên Cung Thư Viện.
Như vậy chỉ có hai loại khả năng, một là bọn họ từ trong tay đám Tiên Vương của Thần Nông thị tộc chạy trốn ra, hai là bọn họ không bị đám Tiên Vương vây lại, ma xui quỷ khiến chạy đến Thiên Cung Thư Viện.
Từ này hai loại khả năng này mà phán đoán, mọi người càng tin tưởng chuyện phía sau.
Dù sao độ khả thi của chuyện phía trước thực sự là quá thấp, một vãn bối tuổi còn trẻ, muốn từ trong tay rất nhiều đại năng Tiên Vương chạy trốn, sao có thể có chuyện này được?
- Không đúng, cảnh giới của tên này, lại là. . . Đại La Tán Tiên ?
Lúc này, Lý phó viện trưởng tỏ vẻ kinh hãi, kinh hô thành tiếng.
Đại La Tán Tiên , đây chính là tồn tại có cảnh giới ngang hàng với y.
Nhưng nam tử trước mắt này còn quá trẻ tuổi, cốt linh rõ ràng còn chưa tới 200 tuổi.
"Hítttt!"
Có một phen tiếng kinh hô của Lý phó viện trưởng, mọi người ở đây cũng kịp thời phản ứng lại, sau khi điều tra cảnh giới của Từ Khuyết, đều hít vào một ngụm khí lạnh, tâm thần rung mạnh.
Dù là Đạo Thai Thần Thể Minh Diệc Hiên này, giờ phút này cũng khó có thể bình tĩnh.
Đại La Tán Tiên, so với Kim Tiên sơ cảnh y mạnh mẽ hơn vô số lần, dù cho y tu luyện ra Đạo Thai Thần Thể tiểu thành, căn bản cũng không thể bù đắp được chênh lệch cảnh giới cỡ này, dù sao giữa bọn họ, còn cách một đại cảnh giới là Thái Ất Tiên.
- Tiểu tử. . .
Lúc này, một giọng nói du dương dễ nghe, ôn hòa giống như yến ngữ oanh ca truyền tới.
Mọi người quay đầu nhìn về phía Khương Hồng Nhan, đều há hốc mồm.
Khương Hồng Nhan giờ phút này, nơi nào còn có một chút lạnh lùng của lúc trước?
Nàng bây giờ giống như một toà băng sơn triệt để hòa tan, hóa thành một dòng nước nhu hòa, trên mặt hơi mang theo nụ cười, càng khiến người ta cảm thấy đủ để khuynh tuyệt thiên hạ.
Khương Hồng Nhan trước mắt, cùng Khương Hồng Nhan vừa nãy, hoàn toàn chính là như hai người khác nhau.
Tất cả mọi người đều cực kỳ ngạc nhiên, khó có thể tin.
Trong nháy mắt sắc mặt của Minh Diệc Hiên âm trầm đến đáng sợ, lòng đố kị trong con ngươi thiêu đốt, cho tới nay, Khương Hồng Nhan đều nhắm mắt làm ngơ đối với y.
Nói dễ nghe một chút chính là tính cách của Khương Hồng Nhan lành lạnh lãnh đạm, làm cho người ta có một loại cảm giác tránh xa người ngàn dặm.
Nhưng nói khó nghe chút, chính là y không lọt được vào mắt Khương Hồng Nhan, hoặc là nói, trong mắt Khương Hồng Nhan xưa nay không hề có y.
Nhưng bây giờ Khương Hồng Nhan lại đột nhiên như biến thành người khác, lộ ra nụ cười nhã nhặn như vậy, đây là thứ tất cả mọi người chưa từng thấy.
Mà biểu hiện này của nàng, hiển nhiên chỉ thuộc về một người, Từ Khuyết.
- Tiểu cô nương, ta tới đón ngươi.
Lúc này, Từ Khuyết đã đi đến trước mặt mọi người, tương tự không nhìn mọi người ở đây, ánh mắt chỉ quan tâm tới Khương Hồng Nhan, cười híp mắt nói.
Tiểu cô nương, tiểu tử?
Xưng hô giữa hai người này, để mọi người ở đây đều thẹn thùng một trận, rồi lại lòng sinh ra tràn đầy ước ao đố kị.
Đây đơn giản là thức ăn cho chó, suýt chút nữa khiến bọn họ nghẹn chết rồi.
- Ồ, nơi này tại sao lại có những thứ đồ này? Bảo bối thật nhiều, có phải là năm đó bản thần tôn để lại ở Thiên Cung Thư Viện, quên mang đi không?
Lúc này, Husky áp sát tới, tập trung tới những sính lễ kia, hai mắt tỏa ánh sáng.
- Thối lắm, đây là lão đầu ta ban đầu để ở chỗ này.
Đoạn Cửu Đức cũng vội vàng chạy tới, chỉ lo không mở miệng, liền không được chia đồ vật.
Khóe miệng của mọi người Thiên Cung Thư Viện đều co giật, năm đó Khương Hồng Nhan mang Đoạn Cửu Đức cùng Husky đến Thiên Cung Thư Viện, mọi người đã sớm hiểu rõ sự vô sỉ của hai con hàng này, giờ phút này có chút thấy nhiều không trách rồi.
- Những thứ này là sính lễ.
Nhưng mà, Khương Hồng Nhan lại bình tĩnh đáp lại một tiếng, giải thích lai lịch của những thứ đồ này, nhưng từ đầu đến cuối, đôi mắt đẹp của nàng vẫn nhìn Từ Khuyết.
- Sính lễ?
Từ Khuyết khẽ mỉm cười.
- Ừm.
Khương Hồng Nhan gật đầu:
- Sính lễ của Thánh Tông cho ta, ta không thu.
- Làm sao không thu đây, kỳ thực cũng không có chuyện gì, ngươi nhận lấy cũng không có gì, cùng lắm chúng ta làm cái từ hôn.
Từ Khuyết tiện hề hề cười nói.
- Như vậy không được.
Khương Hồng Nhan nhẹ nhàng lắc đầu, rất chăm chú.
Nàng cũng không phải là lo lắng từ hôn sẽ mang đến ảnh hưởng, mà là nàng có nguyên tắc của mình, nhận lấy sính lễ sẽ sẽ giống như đồng ý thông gia, mặc kệ là đồng ý thật hay là đồng ý giả, xưa nay nàng đều chỉ có thể có một quyết định, chính là từ chối.
- Cũng đúng, thu sính lễ rồi lại hối hôn, đối với danh tiếng của chúng ta cũng không tốt.
Từ Khuyết cũng thật lòng gật đầu theo, nhưng lại chuyển đề tài:
- Vậy dứt khoát cướp đi. . .
Nói còn chưa dứt lời, hai bóng người lập tức liền lao ra.
- Gào!
- Hây!
Husky và Đoạn Cửu Đức vô cùng kích động hưng phấn, giống như chờ câu nói này của Từ Khuyết lâu lắm rồi.
Một người một chó nhằm phía vị trí đám sính lễ này, la lớn:
- Đừng nhúc nhích, CMN đừng nhúc nhích, đánh cướp đây!
- Không sai, Tạc Thiên Bang đánh cướp, tất cả đều ôm đầu ngồi xổm xuống.
Bạch!
Trong chốc lát, tất cả mọi người ở đây trừng to mắt, muốn phun ra ngoài một ngụm máu tươi.
Đánh cướp?
Đùa gì thế?
Liền ba người các ngươi, một thân đầy chuyện phiền toái, còn dám ở chỗ này đánh cướp?
Ỷ vào một tên Đại La Tán Tiên Từ Khuyết, liền cho rằng Thiên Cung Thư Viện không có ai sao?
Sắc mặt của rất nhiều người đều trở nên khó coi.
Nhưng mà Khương Hồng Nhan vẫn mang theo nụ cười nhàn nhạt trên mặt như trước, tựa hồ đối với một màn "hoang đường" này, cũng không cảm thấy có cái gì hoang đường.
- Hồng Nhan, ngươi nhìn một chút, ở trong đó có đồ vật ngươi yêu thích hay không.
Lúc này, Từ Khuyết cười tủm tỉm nhìn Khương Hồng Nhan nói.
Khương Hồng Nhan khe khẽ lắc đầu, đang chuẩn bị nói chuyện.
Từ Khuyết lại nói bổ sung:
- Ta sẽ tìm thứ đồng dạng đưa cho ngươi.
Khương Hồng Nhan không khỏi dừng lại, sau đó mỉm cười nở nụ cười:
- Nếu như ngươi muốn đưa ta, ta sẽ chọn Tinh Không Hỏa Hoa.
Tinh Không Hỏa Hoa?
Mọi người vừa nghe được lời này, đều há to miệng.
E rằng bên trong phần sính lễ này, quý giá nhất cũng chỉ có Tinh Không Hỏa Hoa mà thôi.
Then chốt là Từ Khuyết còn nói sẽ tìm thứ tương tự để đưa cho Khương Hồng Nhan, nghĩa bóng chính là sẽ không lấy từ bên trong phần sính lễ này, nhưng bây giờ Khương Hồng Nhan mở miệng nói muốn Tinh Không Hỏa Hoa hi hữu quý giá như vậy, Từ Khuyết làm sao có khả năng lấy ra được?
- Ồ? Chọn cái này ư?
Từ Khuyết lại đột nhiên lộ ra vẻ thất lạc, lắc đầu nói:
- Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ chọn đồ vật gì đó quý trọng một chút, ví dụ như Tiên Khí gì đó.
- ? ? ?
Trong nháy mắt đầu của tất cả mọi người đều là một dấu chấm hỏi.
Tiên Khí còn có thể quý giá hơn Tinh Không Hỏa Hoa, ngươi điên rồi ư?
- Nhưng nếu ngươi đã yêu thích, vậy ta sẽ đưa ngươi một chút để vui đùa đi.
Lúc này, Từ Khuyết lại mở miệng một lần nữa, đồng thời vung tay lên, từ dưới khố móc ra một luồng ánh sáng quỷ dị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận