Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 845: Khởi Hành

- Hả?
Từ Khuyết nhất thời ngạc nhiên.
Khương Hồng Nhan cũng hơi run run, hai người đều nhìn về phía Phật gia.
Phật gia lắc đầu cười nói:
- Các ngươi thật sự cho rằng dựa vào toà Trường Sinh Điện này là có thể về tứ đại châu ư? Không thể quay về, các ngươi có thể từ tứ đại châu đến đây, là bởi vì lúc đó Huyền Chân đại lục chưa mở ra thiên trận, một khi thiên trận mở ra, nó sẽ phong tỏa tất cả hư không Huyền Chân đại lục, ngăn cản ngoại địch xâm lấn, cũng ngăn cản người của Huyền Chân đại lục rời đi.
Nói đến đây, ý cười trên mặt Phật gia càng đậm, nhìn Từ Khuyết nói:
- Tiểu tử ngươi gây ra chuyện lớn như vậy, trên người nha đầu này lại có Trường Sinh Điện, Cơ lão đầu đã sớm mở ra thiên trận, ngăn cản các ngươi trốn về. Chẳng trách trên đường ta về còn đang suy nghĩ tại sao thiên trận lại được mở ra, hiện tại cuối cùng cũng hiểu được, nó vốn là nhằm vào hai người các ngươi.
Đậu xanh!
Từ Khuyết nhất thời trừng lớn hai mắt, căn bản không nghĩ tới thánh thượng còn có một chiêu như thế.
Khương Hồng Nhan cũng kinh ngạc, hiển nhiên nàng cũng không biết có chuyện như thế.
- Tiểu hữu, nghe ta một lời, thừa dịp Cơ lão đầu còn chưa đuổi tới, tốt nhất các ngươi nên tiến vào Đăng Tiên Lộ trước tránh một chút, đợi ta đột phá cảnh giới, đương nhiên sẽ đứng ra bảo vệ các ngươi.
Tằng Đại Phật Gia cười híp mắt nói, dáng vẻ như một kẻ gian thương.
Từ Khuyết xem như đã rõ, Tằng Đại Phật Gia nói lời này là đang nhắc nhở hắn, giao Hamburger kia ra.
- Ta nói Bàn Đại Phật này, ngươi không phải là muốn Hamburger kia chứ, ngươi nói là được rồi, nói vòng nửa ngày chỉ để nhắc nhở ta thôi sao?
Từ Khuyết tỏ vẻ không còn gì để nói, khinh bỉ, còn gọi ra biệt hiệu Phật gia.
Phật gia cũng không để ý, cười híp mắt nói:
- Nếu ngươi có thể giúp ta đột phá, ta sẽ nợ ngươi một món nợ ân tình, dùng để bảo đảm đưa ngươi về tứ đại châu. Nhưng trước đó, các ngươi thực sự nên tới Đăng Tiên Lộ để tránh một chút.
- Vì sao? Hamburger kia của ta có thể giúp ngươi đột phá cảnh giới trong nháy mắt, nghe rõ chứ, là đột phá trong nháy mắt.
Từ Khuyết nhíu mày nói, hiện tại hắn chỉ muốn về tứ đại châu bế quan, vốn không muốn tới Đăng Tiên Lộ.
- Tiểu hữu, chính là vì như vậy, ta mới cần thời gian để chuẩn bị. Một khi ta vượt qua bước kia, liền mang ý nghĩa phải vượt qua Thiên Kiếp cuối cùng để thành tiên, ta cần lấy trạng thái đỉnh cao nhất để nghênh đón nó.
Tằng Đại Phật Gia nở nụ cười khổ.
Bởi vì với tình hình hiện nay, y không đủ tự tin có thể vượt qua Thiên Kiếp cuối cùng để thành tiên, trạng thái này cần một quãng thời gian để tiến hành điều chỉnh, đến khi y hoàn toàn tự tin, đạo uẩn mạnh mẽ, thừa thế xông lên, y mới có thể chân chính đột phá bước kia.
- Ngất, chuyện này có gì đáng sợ, hiện tại ngươi hãy đứng trên Phật tháp, hô to vài tiếng ta là mạnh nhất, bảo đảm ngươi sẽ tràn ngập tự tin. Hoặc là ta cho ngươi viên thuốc bổ thận, để bù đắp phần tiêu hao?
Từ Khuyết không còn gì để nói.
Tằng Đại Phật Gia cười cười khoát tay áo một cái:
- Tiểu hữu, đây là vấn đề tâm tình, quan hệ đến chuyện đạo uẩn mạnh hay yếu, không phải đơn giản tự mình lừa mình có lòng tin là được. Đợi ngươi đến cảnh giới này, ngươi sẽ biết.
Nói đến đây, nhẫn trữ vật trên tay Tằng Đại Phật Gia khẽ động, lấy ra hai ngọc bài:
- Tiểu hữu, mấy tháng trước Đăng Tiên Lộ đã mở ra, chỉ có người có cảnh giới Độ Kiếp kỳ trở xuống mới có thể đi vào, có một lối vào vừa vặn ở gần Vạn Phật Môn, các ngươi hiện tại đi vẫn còn kịp, bằng không Cơ lão đầu sẽ thật sự giết tới đấy.
- Bàn Đại Phật, ngươi không tử tế. Vội vã đuổi chúng ta đi như thế, là sợ sau khi y đến phát hiện ngươi đồng mưu với chúng ta sao?
Từ Khuyết nhất thời cười híp mắt nói.
Nhưng hắn cũng không tính toán với Phật gia, dù sao đây chính là nhân chi thường tình, mắt thấy cơ hội thành tiên đã không còn xa, Phật gia tự nhiên sẽ không muốn mạo hiểm bị thương.
- Được thôi, đã như vậy, vậy ta sẽ tới Đăng Tiên Lộ dạo một vòng, tìm kiếm cơ duyên, thuận tiện bế quan cũng không tệ.
Cuối cùng Từ Khuyết vẫn nhận lấy hai ngọc bài kia, đây là Truyền Tống Phù để tiến vào Đăng Tiên Lộ.
Bởi vì hiện tại hắn với Khương Hồng Nhan thực sự không còn đường để đi, nếu thánh thượng thật sự tức giận, cho dù tới địa bàn của Thiên Thú Nhân tộc cũng vô dụng, cuối cùng vẫn sẽ bị song phương liên hợp tìm ra.
Nếu là như vậy, chẳng bằng đi vào Đăng Tiên Lộ dạo một vòng, vạn nhất gặp được tạo hóa gì, đến lúc đi ra có thể trực tiếp giết chết tên thánh thượng kia luôn.
- Tiểu hữu, tin ta không sai đâu, với số mệnh của các ngươi, tiến vào Đăng Tiên Lộ nhất định sẽ có thu hoạch.
Phật gia tươi cười nói.
Từ Khuyết cũng không muốn nói nhảm, vung tay lên, đột nhiên móc ra một lò luyện đan, bên trong là gậy cay mới luyện chế, còn có một đùi gà Orleans cất trong hộp.
- Mẻ gậy cay mới này coi như là lễ vật cho sinh nhật tiểu Phật nữ, còn vật này, ngươi nhanh chóng ăn đi, chúc ngươi sớm ngày thành tiên... nha không đúng, sớm ngày thành Phật.
Từ Khuyết nói xong, dắt tay Khương Hồng Nhan xoay người rời đi, giống như tính cách của hắn, đi dứt khoát vô cùng.
- Đa tạ tiểu hữu, nếu ta có thể thành công, nhất định sẽ tuân thủ hứa hẹn, bảo vệ các ngươi về tứ đại châu.
Tằng Đại Phật Gia chắp tay cảm ơn, ánh mắt lập tức nhìn về phía hộp giữ tươi kia, hai tay không khỏi run rẩy.
Trong hộp này, chính là thần vật có thể giúp y trong nháy mắt đột phá cảnh giới sao?
Nhưng nhìn cứng như thế, mùi vị có ngon không?
...
Đi khỏi Phật tháp, Từ Khuyết cùng Khương Hồng Nhan lần thứ hai ẩn dấu thân hình cùng khí tức, từ bên trong Vạn Phật Môn lặng yên rời đi.
Mãi đến khi tìm đến một vùng hoang vu trong sa mạc, bọn họ mới dừng lại.
- Tiểu cô nương, nghĩ một chút xem, có muốn đi Đăng Tiên Lộ hay không?
Từ Khuyết nhìn về phía Khương Hồng Nhan, mỉm cười hỏi.
Từ Phật gia nói bọn họ đi Đăng Tiên Lộ, nhưng Khương Hồng Nhan vẫn không nói gì, Từ Khuyết không biết nàng có nguyện ý đi hay không, vì thế lúc này mới mở miệng hỏi dò.
Nếu nàng không muốn, Từ Khuyết sẽ không nhắc lại chuyện Đăng Tiên Lộ.
Khương Hồng Nhan hé miệng nở nụ cười:
- Tiểu tử, chút chuyện này ngươi còn không quyết định được sao?
- Đương nhiên là được rồi. Đi, Từ Khuyết ca ca dẫn ngươi đi gây chuyện... phi, không đúng, dẫn ngươi đi du sơn ngoạn thủy!
Từ Khuyết nói xong, mạnh mẽ dắt tay nhỏ Khương Hồng Nhan lao về phía xa.
Dựa theo hướng chỉ của Phật gia lúc trước, Từ Khuyết rất thuận lợi tìm được lối vào Đăng Tiên Lộ.
Đăng Tiên Lộ đã mở ra mấy tháng, dù ở nơi hẻo lánh này cũng không thiếu bóng dáng tu sĩ.
Có người vừa từ bên trong đi ra, có kẻ lại đang chuẩn bị đi vào, cũng có nhiều người muốn ở nơi này kiếm chút tiện nghi.
Từ Khuyết cùng Khương Hồng Nhan đều đã dịch dung, hóa thân thành tu sĩ bình thường, trực tiếp bước tới lối vào.
Tuy nói là lối vào, nhưng cũng giống như một toà Truyền Tống Trận, trong tâm trận óng ánh huy mang, sóng nước lấp loáng, giống như một mặt hồ.
Từ Khuyết cùng Khương Hồng Nhan đều lấy ra ngọc bài, sau khi bóp nát, nhất thời cảm nhận được mảnh huy mang này truyền đến lực kéo, trực tiếp kéo hai người đi vào trong.
Mãi đến khi hai người biến mất tại chỗ, xung quanh cũng không có bất kỳ người nào để ý đến bọn họ, dù sao nơi này mỗi ngày đều có người đi ra đi vào, mọi người đã quen từ lâu.
...
Mà lúc này, Từ Khuyết và Khương Hồng Nhan giống như đã bước vào đường hầm hư không.
Bón phía xung quanh một mảnh tăm tối, thân thể hai người không ngừng tiến về phía trước, cảm giác rất giống như lúc từ tứ đại châu đến Huyền Chân đại lục, nhưng may là có ngọc bài ở trong tay, bọn họ vẫn không cảm giác được lực lôi kéo trong hư không.
Một đường bình yên vô sự, chỉ một lúc sau, trước mắt liền xuất hiện một bạch quang to bằng hạt gạo.
Chớp mắt một cái, bạch quang đột nhiên lớn lên, lại chớp mắt một cái, hai người đã đồng thời rơi trên mặt đất!
Bốn phía truyền đến mùi thơm ngát, thấm ruột thấm gan, khiến Từ Khuyết không nhận rõ là hương vị trên người Khương Hồng Nhan hay là hương thơm của hoa cỏ bốn phía.
Linh khí ở đây vô cùng nồng đậm, thậm chí so với Nam Châu bí cảnh còn đậm hơn một phần.
Từ Khuyết lập tức xác định, nơi này đúng là địa phương tốt để bế quan tu luyện.
Nếu ở đây tu luyện hai ba năm, hắn có đầy đủ tự tin đạt tới Độ Kiếp kỳ, đương nhiên, nếu có kẻ nào không có mắt đến tìm chết, vậy hắn không cần tu luyện, nhanh chóng liền có thể nhảy vào Đại Thừa kỳ.
Đến lúc đó, cho dù không có Tiên Khí, hắn cũng sẽ trở thành tồn tại vô địch trên cả thế gian, gặp lại thánh thượng, nhất định sẽ ép y xuống đất đánh một trận.
- Nhanh, nhanh vây nó, đừng để nó chạy!
Đột nhiên, từ phía xa truyền đến tiếng động rối loạn cùng tiếng hô, giống như có người đang đuổi giết ai đó.
- Nhanh đến phía trước, chặn đường của nó!
- Tiên sư nó, lại dám tiểu trên đầu chúng ta, chán sống rồi!
- Mùi vị nước tiểu của con chó này quả thực khó có thể chịu đựng, khiến cho người giận sôi, thiệt thòi nó còn không thấy ngại tự xưng là sói!
- Sư huynh nói rồi, ngày hôm nay nhất định phải bắt được nó, cho dù là sói, cũng phải đem nó hầm thành canh thịt chó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận