Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 644: Người Quen Ở Ngũ Hành Sơn

Từ Đông Hoang đến Nam Châu, đúng là có Truyền Tống Trận đi thẳng tới.
Nhưng Từ Khuyết không thể ngờ tới, một chuyến đi này dĩ nhiên đi ròng rã hơn một tháng.
Khoảng cách giữa hai nơi thực sự quá lớn, nếu tự mình phi hành, ẽ không có mười năm thì không có khả năng đến nơi được, càng không cần phải nói tới chuyện chỉ đi bộ.
Thời gian Từ Khuyết ở Đông Hoang cũng không lâu lắm, tuy hắn đi rất nhiều nơi, nhưng ở Đông Hoang đại lục thì chỉ là như muối bỏ bể, ví dụ như Táng Tiên Cốc này hắn đi nửa năm mà vẫn chưa đi hết mọi nơi, đây chỉ là một điểm nhỏ ở Đông Hoang đại lục.
Bây giờ dùng Truyền Tống Trận mà mất hơn một tháng, sau khi Từ Khuyết cảm thấy có chút bất ngờ, cũng bắt đầu tiếp nhận loại thời gian này cũng không phải là thời gian dài trong cuộc sống tu tiên.
Đối với tu tiên giả, đừng nói một hai tháng, dù cho là mười năm 20 năm, cũng chỉ qua đi trong nháy mắt.
Dù sao thứ mà bọn họ theo đuổi, không phải chỉ là tuổi thọ mấy trăm năm hoặc mấy ngàn năm, mà là muốn vĩnh hằng, muốn trường sinh.
- Ài, khi nào mới có thể đạt đến cảnh giới kia, chỉ cần một bước là có thể vượt qua tất cả.
Từ Khuyết cảm khái nói, trong lòng tràn ngập chờ mong đối với tương lai.
Hiện tại chân thân hắn còn chưa bắt đầu tu luyện, nhưng đã nắm giữ đạo uẩn, tiềm lực vô cùng lớn.
Husky rất xem thường lời cảm khái của Từ Khuyết, lắc đầu nói:
- Năm đó bản thần tôn đã bước nửa bước vào cảnh giới đó, đã có thể đi qua tất cả. Nếu là sau này trở thành Ma Long, hắt xì một cái cũng có thể thổi bay toàn bộ Đông Hoang khiến sinh linh đồ thán!
- Ngươi chém gió ít một chút thì sẽ chết à, năm đó khi ta còn là phàm nhân, chỉ cần khẽ động thủ, đã có hơn trăm triệu sinh linh biến thành tro bụi!
Từ Khuyết hờ hững đáp.
Rồi hắn quay sang quan sát bốn phía.
Lúc này bọn họ đã tới đại lục Nam Châu, chỉ có điều Truyền Tống Trận này đặt ở núi hoang, vừa mới ra khỏi hang một bước, lập tức có thể nghe được tiếng gầm gừ của Yêu thú trong núi mơ hồ truyền đến, giống như tiếng sấm.
- Đây không phải tiếng rống, chỉ là một ít Yêu thú khủng bố đang hít thở mà thôi.
Husky nghe xong, sau đó sắc mặt trở nên ngưng trọng nói.
- Hô hấp có thể so với tiếng sấm? CMN, ngươi xác định Yêu thú kia không phải bị viêm mũi chứ?
Từ Khuyết ngạc nhiên.
Từ khi đến Đông Hoang, hắn vẫn chỉ tiếp xúc với Nhân tộc, rất ít gặp phải Yêu thú hoặc nửa người nửa yêu, không ngờ hắn vừa đến Nam Châu, nửa bóng người cũng không thấy, trước tiên lại gặp phải Yêu thú.
- Hắc hắc, thực ra Truyền Tống Trận này nằm ở một biên giới vô cùng nguy hiểm của Nam Châu. Nhưng với thực lực Đạo Thân của ngươi, cộng với lực chấn nhiếp uy vũ của bản thần tôn, thì không cần sợ gì.
Husky nở một nụ cười rất tự tin.
Bộp!
Từ Khuyết đập một phát lên gáy Husky:
- Tỉnh lại đi, ngươi nhanh tỉnh lại cho ta, đừng tùy tiện ảo tưởng nữa, mau mau dẫn đường cho ta.
Husky sửng sốt, khó có thể tin:
- Khốn kiếp, vừa nãy bản thần tôn bị phàm nhân đánh đấy à? Sao có thể có chuyện đó?
- Ngươi lại làm bộ đi, ta trực tiếp để Đạo Thân đánh ngươi.
Từ Khuyết uy hiếp nói.
- Thất sách, vốn nghĩ rằng ngươi là phàm nhân thì bản thần tôn có thể hạ thấp tính cảnh giác...
Husky vô cùng không cam lòng lẩm bẩm vài câu, rồi cũng bước ra ngoài, bắt đầu điều tra địa hình, tìm kiếm phương hướng.
- Tìm được rồi, đi về phương hướng này, chúng ta có thể đến lối vào bí cảnh kia.
Một lát sau, Husky đã xác định được phương vị, chỉ về hướng đông nam nói.
Từ Khuyết cũng không phí lời, trực tiếp gọi ra Đạo Thân, để Đạo Thân điều động lôi điện, mang theo bọn họ phi hành.
Từ Đông Hoang tới đây, Từ Khuyết cố ý chọn toà Truyền Tống Trận này, chính là để khoảng cách tới bí cảnh gần hơn một chút.
Nhưng một chuyến đường này vẫn tiêu hao không ít thời gian.
Đi ròng rã bảy ngày bảy đêm, Từ Khuyết và Husky mới bay khỏi núi hoang, trên đường cũng gặp phải một số Yêu thú phi hành, nhưng đều bị Đạo Thân thuấn sát.
Nửa tháng sau, rốt cục bọn họ cũng chạy tới bên ngoài một thung lũng, hạ xuống mặt đất!
Dựa theo lời Husky từng nói, thung lũng này chính là lối vào bí cảnh, một trăm năm mở ra một lần, một lần chỉ mở ra ba năm, sau khi hết ba năm, tất cả mọi người đều sẽ bị tự động truyền tống ra, đồng thời sơn cốc cũng biến mất, toàn bộ khu vực hóa thành bình nguyên mênh mông vô bờ.
Nhưng khi Từ Khuyết cùng Husky đến nơi này, ngoài thung lũng người đông nghìn nghịt.
Nhưng nhìn kỹ lại, những người này cũng không phải tùy ý đứng loạn, mà là đứng theo trận doanh từng thế lực.
Bọn họ dựng rất nhiều lều trại, bên ngoài cắm cờ xí, ghi rõ tên từng thế lực, như thế có chút giống Hoa Sơn luận kiếm trong tiểu thuyết võ hiệp.
Từ Khuyết nhìn một chút, liền phát hiện không ít thế lực đến từ Đông Hoang, đương nhiên cũng có vô số thế lực lạ, có lẽ là đến từ Nam Châu hoặc Tây Mạc và Bắc Hải, đồng thời bên trong còn có các loại Yêu thú và Yêu tộc, tình cảnh hết sức kinh người.
Ánh mắt rất nhiều người đều nhìn kỹ lối vào thung lũng, chỗ kia có một bia đá lớn như núi, trên bia đá có vô số văn tự, tỏa ra huy mang, viết tên thế lực và người, những tên này theo trình tự mà phát sinh biến hóa, thỉnh thoảng có tên tuổi ảm đạm xuống, giống như một cái bảng xếp hạng.
- Một bí cảnh, lại có thể khiến tất cả các thế lực đều tới tham gia, có cần long trọng như vậy không?
Từ Khuyết kinh ngạc nói.
Husky cười hì hì:
- Tiểu tử, ngươi chớ xem thường bí cảnh này, có người nói bí cảnh này là một toà Thượng Cổ Thần Sơn, có rất nhiều tiên nhân, sau này mới ứt bỏ. Hơn nữa bên trong tổng cộng có chín tầng, càng đi lên, chí bảo càng nhiều, thậm chí có lời đồn rằng ở trên đỉnh núi thứ chín, có vô số Tiên Khí và Tiên Dược. Chỉ tiếc bản thần tôn năm đó phí hết tâm tư cũng chỉ có thể đến tầng thứ ba.
- Thời gian ba năm, mới đi tới tầng thứ ba?
Từ Khuyết nhất thời ngạc nhiên.
Husky khổ sở nói:
- Tiểu tử, đợi tới khi ngươi tiến vào ngươi thì sẽ biết, trong này lớn tới mức nào, năm đó bản thần tôn đi được ba tầng, tuyệt đối là tồn tại giữa vạn người. Ta dám cam đoan, bây giờ những người này đi vào, có thể trong vòng ba năm đi được hai tầng, đã rất đáng gờm rồi.
- Quá yếu rồi. Nếu tu vi của ta vẫn còn, trực tiếp đến tầng thứ chín, cởi quần xuống mà thải một bãi nước tiểu.
Từ Khuyết bắt đầu khoác lác.
Husky xem thường cười nói:
- Tiểu tử, nếu ngươi có thể tới tầng thứ tư, sau này bản thần tôn chính là heo.
- Thật hay giả, vậy sau này chẳng phải là ngươi không bằng chó lợn?
Từ Khuyết kinh ngạc nói.
- Khốn kiếp!
Husky nhất thời tức giận mắng.
Nhưng Từ Khuyết cũng không tiếp tục nháo với Husky, cất bước đi vào sơn cốc, tiến vào trong đám người.
Hắn cũng không vội vã đi vào bí cảnh, trước tiên hắn muốn nghe ngóng tin tức về Đoạn Cửu Đức đã.
Dựa theo tin tức trước kia, Đoạn Cửu Đức truyền tin tức ra ngoài từ đây, chứng tỏ hiện tại y rất có khả năng vẫn còn ở đây.
Nhưng đáng tiếc chính là, Từ Khuyết tùy tiện đi dạo một vòng, cũng không nhìn thấy người quen nào.
Dù sao bí cảnh đã mở ra hơn ba tháng, có lẽ đám người Liễu Tĩnh Ngưng đã đi vào từ lâu.
Bất đắc dĩ, Từ Khuyết không thể làm gì khác hơn là tìm kiếm trận doanh thế lực Cực Nhạc Tông.
Nhưng tìm hơn nửa ngày, nhưng không thu hoạch được gì, dù sao khu vực này quá to lớn, có biết bao thế lực đều tới tham gia, ít cũng có vài ngàn thế lực trận doanh!
- Ồ? Từ thiếu hiệp, đúng là ngươi?
Lúc này, một tiếng nói kinh ngạc, đột nhiên từ phía sau Từ Khuyết truyền đến.
Từ Khuyết ngẩn ra, quay đầu nhìn lại, nhất thời há hốc mồm.
Dĩ nhiên nhìn thấy người quen ở Ngũ Hành Sơn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận