Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1547: Đạo Vận Cao Thấp

- Cái gì? Người nhìn thấy Uy Vu Vương?
Nam tử khôi ngô nghe vậy, trong nháy mắt sắc luật kinh biến
- Không sai, lúc đó ta nghe nói nó muốn trộm bảo khố của Thiên Cung Viện, ta liền không chút do dự xông lên ngan nó lại, nhưng đáng tiếc chung quy vẫn chậm một bước, nó đã trực tiếp truyền tống rời đi, nếu như ta không tính sai, có lẽ hiện tại nó đã ở trong bảo khố rải.
Tử Khuyết tố rõ về tiếc nuối nói.
- Đáng ghét, sao người không nói sớm
Nam tử khôi ngô trừng mắt Từ Khuyết, vô cùng căm tức.
- Ngươi cũng không có hỏi mà.
Tử Khuyết lẽ thằng khí hùng đáp.
- Người.... Nam tử khôi ngô nhất thời bị nghẹn ở trong họng.
- Duên đi, hiện tại cũng không phải quá muộn, ta bẩm báo trưởng lão chuyện này trước đã, ngươi mau mau đến Diễn Võ Trường, nếu như lần này có thể bắt được Uy Vu Vương, vậy sẽ tính cho người một phân công lao,
Nói xong, Nam tử khối ngô vội vàng rời đi, ngay cả sơn môn cũng không giữ nữa.
Rõ ràng, bắt lấy Husky tựa hồ còn quan trọng hơn việc thủ hộ Sơn môn rất nhiều.
Bất quá lấy địa vị của Thiên Cung Viên, có người giữ cữa hay không cũng không quan trọng vào thời đại này ở Thiên Châu, sợ là cũng không có ai dám trực tiếp xông vào sơn môn Thiên Cung Viện, Nam tử khối ngỔ Sở dĩ ở đây, phông chừng chỉ phụ trách tiếp đón những tu sĩ tới thẦm gia chiêu tân đại hội mà thôi.
Nhưng mà Từ Khuyết nhìn theo bóng lưng Nam tử khôi ngô đang đi xa, khóe miệng lại xuất hiện một nụ cười xấu xa.
Hắn hơi suy nghĩ gọi ra hệ thống, từ bên trong lấy ra mấy món đồ nhỏ, lòng bàn tay nhẹ nhàng vung lên,
Xéo! Mấy món đồ nhỏ kia nhất thời hóa thành lưu quang lướt và bốn phía sơn môn, hòa vào trận văn bên trên mặt đất, hồ sơ đạt trận hơi lay động một chút, động tỉnh nhỏ bé không đáng kể, không có ai phát hiện ra cả.
- Xong, có thể an tâm phóng túng chơi đùa rồi.
Từ Khuyết cười nhẹ, xoay người đi đến phương hướng Diễn Võ Trường,
Chỗ này hắn cũng cũng không cần người khác dẫn đường, mấy vạn năm sau hắn đã từng tới một lần, khi đó ở đây còn đang tổ chức thiên tuyển đại điển, hắn lại quang minh chính đại cướp Thái Ất thiên thạch đi.
Bất quá giờ khắc này quay lại địa phương quen thuộc kia, nội tâm Từ Khuyết lại kinh hai không thôi.
Lúc trước hắn tiến vào nơi này, tuy rằng tất cả vẫn còn mới tinh hoàn hảo, nhưng lại trống trải tịch liêu, lộ ra một loại cố đơn âm u đây từ khi,
Thiên Cung Viện to lớn cũng chỉ còn lại mười mấy tên cường giả Tiên Vương Tiên Tôn được hấn giải phong ra
Nhưng hiện tại hoàn cảnh xung quanh lại đối lập một trời một vực, đây là Thiên Cung Viện đang ở thời kì đỉnh cao mấy vạn năm trước, ngay cả Hiên Viên Uyển Dung vẫn còn chưa hoàn toàn trường thành, thế nhưng Thiên Cung Viện đã chế bá Thiên Châu, một nhà độc đại, bễ nghễ thiên hạ.
Lúc trước Từ Khuyết nghe qua thuyết pháp này cũng không phản đối, hiện tại tận mắt nhìn mới cảm thấy khó có thể tin, có chút chấn động.
Chỉ là xuyên qua sơn môn đi tới Diễn Võ Trường, Từ Khuyết đã nhìn thấy hơn trăm tên đệ tử Thái Ất Chân Tiên.
Bọn họ đang làm gì?
CMN, bọn họ đang quét rác, đang lau chùi phòng ốc!
Bên cạnh còn có một tên Nam tử Đại La Kim Tiên đang phụ trách giám sát, thỉnh thoảng mặt không có cảm xúc quát mắng vài câu.
- Làm ăn kiểu gì thế, có biết quét hay không? Có biết chà rửa hay không?
- Thiên Cung Viên ta tại sao lại bồi dưỡng ra đám phế vật như các ngươi, mười ngày còn không thể chém giết 100 con yêu thú đồng giai, mấy trăm tên đệ tử cùng các ngươi nhập viện đều chém giết 150 con, còn có mười tên đệ tử kiệt xuất tiêu diệt hon 800 con!
- Các người tự để tay lên ngực minh ngẫm xem có hổ thẹn hay không? Xứng đáng với công sức Thiên Cung Viện đã bỏ ra bồi dưỡng các ngươi không?
- Trưởng lão phong ấn tu vi các ngươi, phạt các ngươi làm những việc này, đây cũng là muốn tốt cho các ngươi, bồi dưỡng tâm tình các ngươi, có cơ hội ngộ ra đạo vận cao hơn…
Nghe tên Nam từ Đại La Kim Tiên kia phát biểu, hơn trăm tên đệ tử Thái Ất Chân Tiên đều xấu hổ cúi đầu.
Từ Khuyết đi qua con đường này, cũng cúi đầu vội vã đi nhanh.
Trời ơi, Thiên Cung Viện mấy vạn năm trước lại yêu nghiệt như thế ư?
Nhưng mà đi về phía trước, Từ Khuyết lại nhìn thấy hơn trăm tên đệ tử Đại La Kim Tiên đang điều động pháp bảo, hóa thành lưu quang xẹt qua bầu trời, cực kỳ vội vàng
Ở phía sau đám đệ tử Đại La Kim Tiến còn có một tên Tiên Vương, trên người mặc áo bảo hai màu đen xanh giao nhau, vừa nhìn liền biết chính là đệ tử tinh anh, lúc này đang truy đuổi mấy tên đệ tử Đại La Kim Tiên,
- Sư huynh, hạ thủ lưu tình a, lần khảo hạch này chúng ta chịu thua.
Hơn trăm tên đệ tử Đại La Kim Tiên vừa chạy trốn vừa hò hét
- Đúng đó sư huynh, chúng ta là Bính Tự Viện, có thể mạnh tới đâu, ngài không thể hạ thủ lưu tình sao?
Đệ tử tinh anh Tiên Vương cảnh hừ lạnh:
- Trưởng lão có lệnh, tiêu chuẩn Bính Tự Viện các ngươi là mười chiều, ngay cả mười chiếu của ta đều không tiếp nối, vậy phải tiếp tục sát hạch, người bị thương nặng sẽ bị giáng xuống Đinh Tự Viện.
- Đậu xanh!
Từ Khuyết nhìn tình cảnh này quả thực muốn thổ huyết.
Đại La Kim Tiên tiếp được mười chiếu của Tiến Vương mới coi như đạt tiêu chuẩn? Hơn nữa đây còn chi là tiêu chuẩn Bính Tự Viện?
Phía trên con có Ất Tự Viện, Giáp Tự Viện, vậy chẳng phải đảm đệ tử Đại La Kim Tiên cảnh kia còn cường hãn hơn?
Trâu bỏ a!
Từ Khuyết một đường đi tới, triệt để được mở rộng tầm mắt, dù sao tình cảnh này ở niên đại của hắn quả thật quá hiếm thấy.
Nhiều Thái Ất Tiên và Đại La Tiên như thế, nhiều đệ tử Tiên Vương cảnh tinh anh như vậy, quan trọng là thực lực mỗi người bọn họ mạnh hơn gấp mấy lần tu sĩ đồng giai ở hậu thế.
Thậm chí là tên Nam tử Đại La Kim Tiên lúc trước thủ sơn môn kia, Từ Khuyết tự nhận không sử dụng cơ chế trả thù của hệ thống, cũng chỉ có thể chia ba bảy với đối phương.
ĐƯƠng nhiên, hắn 7, đối phương 3, phân thắng vẫn rất cao, nhưng SO VỚI mấy tên Đại La Kim Tiến ở hậu thế bị một quyền của hắn miếu sát, tên giữ cửa kia đa rất mạnh rồi.
- Đạo hữu, người đi nhảm rồi.
Lúc này, một thanh âm từ nơi không xa truyền đến.
Từ Khuyết ngẩn ra, theo tiếng nhìn tới, một thanh niên dáng người hơi ốm mặc áo lẦm đang nhìn hắn nói ra:
- Bên kia là khu sát hạch Thái Ất Tiên cảnh, chúng ta Đại La Tiên cảnh, phải đi đến chỗ này.
Từ Khuyết vừa nghe, cũng phát hiện mình thất thản nãy giờ, đúng là đi nhảm.
Tuy mình đã đến Diễn Võ Trường, nhưng trên mặt đất đều đánh dấu phân chia các khu vực kiểm tra sát hạch khác nhau, tổng cộng chia làm ba khu vực lớn, lần lượt là khu vực Thái Ất Tiên cảnh, khu vực Đại La Tiên cảnh, còn có khu vực dành cho Tiền Vương cảnh.
Nói cách khác, chiêu tân đại hội lần này, cảnh giới thấp nhất cũng phải cần có Thái Ất Tiên.
Mà vị trí thanh niên ốm đang đứng chính là khu kiểm tra dành cho Đại La Tiên cảnh, lúc này nơi đó đã tụ tập hơn một nghìn tu sĩ.
- Đa tạ đạo hữu.
Đối phương có hảo ý nhắc nhở, sau khi Từ Khuyết đi tới cũng nở nụ cười chấp tay nói cảm ơn.
- Không sao, nói không chừng qua ngày hôm nay, chúng ta sẽ là đồng môn rồi.
Thanh niên ốm tùy ý khoát tay áo một cái, cũng quan sát Từ Khuyết, khóe miệng giương lên:
- Đạo hữu xưng hô như thế nào?
- Tạc Thiên Bang Thanos.
Từ Khuyết duy trì hình tượng nho nhã lễ độ, chắp tay nói:
Bạn cần đăng nhập để bình luận