Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1416: Xong Xong Xong

Đậu phộng!
Trong nháy mắt Từ Khuyết tê cả da đầu.
Chuyện này cũng quá khủng bố rồi.
Đoạn Cửu Đức chết tiệt, nói cái gì không được, nhất định phải đề cập chuyện này, quả thực là một đòn trí mạng.
Hồng nhan tri kỷ của bản bức thánh quá nhiều, bản bức thánh cũng không có cách nào mà.
Chính là năng lực càng lớn, trách nhiệm càng lớn, đẹp trai giống như bản bức thánh, ưu tú như vậy, phong cách nam nhân như thế, bị mấy em gái yêu thích, không phải là một chuyện rất bình thường hay sao?
Đây chẳng lẽ là bản bức thánh đã sai rồi?
Là bản bức thánh hoa tâm?
Là bản bức thánh chủ động ghẹo các nàng?
Đúng!
Nhưng đây dù sao vẫn thuộc về nhân tố không thể đối kháng, thiên ý không thể trái mà.
- Ha ha, sư tôn, ngươi xem, tiểu tử này không có lời nào để nói, hắn ở bên ngoài có rất nhiều nữ nhân, theo lời của Husky lão sư mà nói, tiểu tử này chính là một nam nhân cặn bã!
Đoạn Cửu Đức nắm lấy chân đau của Từ Khuyết, con ngươi sáng ngời, ngạc nhiên mừng rỡ hô lên.
Bạch!
Từ Khuyết rõ ràng đã cảm giác được, cặp ánh mắt sau lưng mình kia càng thêm băng hàn.
Trong chốc lát, cổ họng hắn chấn động, trừng mắt về phía Đoạn Cửu Đức quát to:
- Đoạn Cửu Đức, ngươi thật là to gan, dám ở đây nói ẩu nói tả, phải bị tội gì?
- Ẩu tả cái rắm, ngươi có dám nói là lời của lão đầu ta không đúng không?
Đoạn Cửu Đức vô cùng kiên cường, hung hăng tức giận cãi lại.
- Thật thật giả giả có cái gì cần nói? Ngươi chấp nhất cái gọi là thật giả như vậy, thực sự khiến bản sư công quá thất vọng rồi.
Từ Khuyết nghĩa chính từ nghiêm, lớn tiếng răn dạy.
Hắn giơ tay lên, chỉ về phía Đoạn Cửu Đức, tiếp tục nói:
- Quan trọng hơn chính là, khí trời ngày hôm nay đẹp đẽ như vậy, rất thích hợp ăn đồ nướng, vì sao ngươi ở chỗ này kéo những chuyện không quá quan trọng này? Chẳng lẽ là muốn ngăn cản chúng ta nướng thịt?
Nướng thịt?
Đoạn Cửu Đức lập tức ngẩn ra, lập tức muốn thổ huyết.
CMN chuyện này cùng nướng thịt có quan hệ rắm gì, ngươi còn dám cứng rắn xoay chuyển đề tài hơn một chút nữa không?
- A Tử, chúng ta đừng ở chỗ này nói nhăng với y nữa, ngươi nhìn bầu trời tươi đẹp như vậy, không bằng chúng ta đi nướng thịt đi, chúc mừng chúng ta đoàn tụ một chút.
Lúc này Từ Khuyết đã cười híp mắt nhìn về phía Tử Hà tiên tử, mạnh mẽ liền xoay chuyển câu chuyện.
Nhưng mà Tử Hà tiên tử vẫn trừng trừng nhìn chằm chằm vào Từ Khuyết, khẽ lắc đầu một cái, con ngươi nhắm lại, lãnh đạm hỏi:
- Ngươi có rất nhiều hồng nhan tri kỷ sao?
- Không có, đây tuyệt đối là nói xấu, căn bản không thể nói là rất nhiều.
Từ Khuyết vỗ ngực, đại nghĩa lẫm nhiên hô lên, nghiễm nhiên là một bộ không thẹn với lương tâm.
- Mấy người?
Tử Hà tiên tử hờ hững hỏi.
- Ai nha, không có mấy người đâu.
Từ Khuyết khoát tay áo một cái, tiếp đó khiếp sợ nhìn về phía sau Tử Hà tiên tử, kinh hô:
- Mau nhìn, nơi đó có một con yêu thú!
- Đó là một con chim sẻ.
Tử Hà tiên tử liền đầu cũng không cần quay lại, trực tiếp đáp lại Từ Khuyết, lập tức tiếp tục lạnh như băng hỏi tới:
- Có mấy người?
- y. . . Tính cả ngươi, tám người.
Từ Khuyết gian nan nuốt một ngụm nước bọt, thành thật khai báo ra.
Từ Tô Vân Lam đến Nhã phu nhân, còn có mấy người Tô Linh Nhi, Tiểu Nhu, đúng là tám người rồi.
- Bảy người.
Tử Hà tiên tử lắc lắc đầu, tỏ vẻ lạnh nhạt nói:
- Không cần tính cả ta, ta cũng không phải là hồng nhan tri kỷ của ngươi.
Đậu phộng!
Từ Khuyết khóc không ra nước mắt, thật vất vả cứu vãn được đoạn quan hệ này, CMN lại bị Đoạn Cửu Đức làm hỏng rồi.
Hmm, tức giận a!
Mặc kệ kết quả ra làm sao, Đoạn Cửu Đức tuyệt đối sẽ chịu không nổi.
Nghĩ tới đây, ánh mắt của Từ Khuyết mạnh mẽ quét về phía Đoạn Cửu Đức.
Đoạn Cửu Đức rất kiên cường đối diện cùng Từ Khuyết, không chút nào kinh sợ, thậm chí ở nơi khóe miệng còn treo lên nụ cười thắng lợi.
- Sư tôn anh minh, tiểu tử này nhiều hồng nhan tri kỷ như vậy, vốn là một tên cặn nam, ngài tuyệt đối đừng bị vẻ đẹp trai bên ngoài của hắn lừa dối, Husky lão sư nói rồi, người có dáng dấp càng đẹp trai, liền càng biết lừa người!
Đoạn Cửu Đức mặt mày hớn hở nói.
Trong lòng dài thở ra một hơi, chí ít không cần gọi Từ Khuyết là sư công nữa.
- Làm càn!
Nhưng mà, Tử Hà tiên tử một lần nữa quát lớn một tiếng, trong nháy mắt để nụ cười trên mặt Đoạn Cửu Đức hoàn toàn cứng lại!
Nàng tỏ vẻ lạnh lẽo nhìn chằm chằm tới Đoạn Cửu Đức, trầm giọng nói:
- Quá tam ba bận, ngươi lại nói năng lỗ mãng với hắn nữa, bản tọa sẽ nghiêm trị không tha!
- . . .
Trong nháy mắt lòng của Đoạn Cửu Đức nguội hơn nửa.
Má ơi! Đây căn bản là sư tôn đã hoàn toàn bị lừa gạt đi rồi, còn có thiên lý không? Còn có vương pháp không?
- Khà khà, A Tử, không sao cả không sao cả, đừng nóng giận, bọn tiểu bối này không hiểu chuyện, sau này ta sẽ dạy dỗ y nhiều hơn.
Từ Khuyết lập tức cợt nhả, lại đưa tay nắm ở eo thon của Tử Hà tiên tử.
Nhưng lần này, Tử Hà tiên tử lại bước ra một bước, tránh ra tay của Từ Khuyết, lạnh nhạt nói:
- Quan hệ của chúng ta chỉ là quen biết, nếu ngươi lại bất kính với ta nữa, ta cũng sẽ không buông tha cho ngươi.
Nói xong, nàng trực tiếp xoay người, một thân đạo bào theo gió dương động, thân hình từ từ mơ hồ, xuất hiện ở ngoài mấy trăm thuớc.
- A Tử, chờ một chút, đừng đi, Tiểu Nhu các nàng ở đâu?
Từ Khuyết vừa nhìn thấy Tử Hà tiên tử phải đi, lập tức liền cuống lên, vội vàng mở miệng truy hỏi.
Tử Hà tiên tử đã đi xa, lúc này mới đột nhiên dừng lại.
Nàng khẽ chau mày, biểu hiện phức tạp nhìn về phía Từ Khuyết, sắc mặt có vẻ hơi nghiêm túc.
Nội tâm của Từ Khuyết lập tức hơi hồi hộp một chút, có loại dự cảm xấu:
- Nói cho ta, các nàng làm sao rồi?
- Ngươi. . .
Tử Hà tiên tử nhìn Từ Khuyết một chút, lập tức lắc lắc đầu:
- Ngươi vẫn là đừng nên động trước, việc này ta có thể giải quyết, lần sau trở về, nhất định mang các nàng hoàn hảo không chút tổn hại về cho ngươi.
Thật sự xảy ra vấn đề rồi?
Sắc mặt của Từ Khuyết khẽ thay đổi, lúc này bước ra một bước, đột phá tốc độ âm thanh, trong nháy mắt rơi vào trước mặt Tử Hà tiên tử.
- Ta không thể không quản, nói cho ta, các nàng đến cùng bị làm sao?
Sắc mặt của Từ Khuyết nghiêm túc, trầm giọng nói.
Hắn cũng không biết những năm này Tử Hà tiên tử mang theo bọn Tiểu Nhu đi nơi nào, nhưng vẻ mặt bây giờ của Tử Hà tiên tử, rõ ràng chính là đã xảy ra vấn đề rồi.
- Ngươi liền để bụng các nàng như thế.
Tử Hà tiên tử nhìn chăm chú Từ Khuyết một lát, gật đầu:
- Yên tâm đi, ta sẽ dẫn các nàng trở về.
- Câm miệng!
Lúc này Từ Khuyết hét lớn một tiếng, khắp khuôn mặt đều là vẻ tức giận.
Một tiếng hống bất thình lình, cũng khiến Tử Hà tiên tử cùng với Đoạn Cửu Đức đang đi theo phía sau choáng váng rồi.
- Ngươi nhìn ra ta để ý tới các nàng, vậy ngươi không thấy được ta cũng để ý tới ngươi sao?
Từ Khuyết mạnh mẽ nhìn chằm chằm vào hai con mắt của Tử Hà tiên tử, lớn tiếng nói:
- Cái gì gọi là ta đừng động? Cái gì gọi là ngươi sẽ dẫn các nàng trở về? Dựa vào cái gì mà tất cả chuyện nguy hiểm, để một mình ngươi đi gánh vác?
- Ta. . .
Tử Hà tiên tử hơi kinh ngạc, há miệng.
Nhưng mà nói còn chưa dứt lời, Từ Khuyết lại đột nhiên đưa tay ôm nàng vào trong ngực một lần nữa, nhẹ giọng nói:
- Ta không muốn một mình ngươi đi mạo hiểm, ngươi hiểu chưa?
- Mặc kệ phát sinh bất cứ chuyện gì.
- Mặc kệ là chuyện của ngươi hay là chuyện của ta.
- Ta đều sẽ không cho phép một mình ngươi đi đối mặt!
Nói đến đây, Từ Khuyết đem Tử Hà tiên tử ôm càng chặt hơn:
- Ngươi hiểu chưa?
- Ừm.
Tử Hà tiên tử lẳng lặng gục ở trong lồng ngực của hắn, nhẹ nhàng gật đầu, nhỏ nhẹ đáp.
Ầm!
Cách đó không xa, Đoạn Cửu Đức đặt mông co quắp ngồi xuống đất, vẻ mặt đưa đám, quả thực là muốn chết.
Xong, xong, xong rồi!
Lần này lão đầu ta thật sắp có thêm một sư công rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận