Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 482: Thiên Tài Tạc Thiên Bang Ra Trận

Lúc này, ở sau núi của Thái Dịch Phái.
Một bóng người bay về phía chân trời sau đó đột nhiên hiện thân, chính là Từ Khuyết.
Hắn nhanh chóng vào cửa hàng hệ thống đổi lấy một quyển pháp quyết Huyễn Thuật Phân Thân, sau đó nhanh chóng tu luyện.
Loại Phân Thân Thuật này chỉ là pháp quyết cấp Địa giai trung cấp, thuộc về Huyễn Thuật, có thể tạo ra mười phân thân.
"Vèo!"
Từ Khuyết vừa bấm pháp quyết, trong nháy mắt phía sau xuất hiện mười làn khói trắng, sau đó mười người cùng khoác áo bào đen xuất hiện, bộ dáng giống Từ Khuyết như đúc.
Những phân thân này đều không có lực công kích, nhưng khí thế mọi mặt lại rất sống động, có thể dùng để doạ dẫm kẻ địch.
Từ Khuyết vốn có Tam Thiên Lôi Huyễn Thân, nhưng một huyễn thân rất khó trang bức, hiện tại nếu đã có cơ hội, vậy thì phải tranh thủ làm một lần, dù sao cuối cùng ra tay cũng chỉ cần một mình hắn là được rồi.
- Đến đến đến, hệ thống, cho ta mấy chục tấm mặt nạ, a, trên trán đeo một dải băng viết ba chữ Tạc Thiên Bang, quần áo cũng đổi một chút, thêm mấy đóa hồng vân lên đi.
Từ Khuyết vô cùng bận rộn tạo hình cho những phân thân này.
Mặt nạ màu đen che giấu dung mạo, áo bào đen còn thêu mấy đóa hồng vân, nhìn qua rất giống hỏa ảnh Ninja xuất hiện.
- Tiểu tử, tiểu tử, việc này cho thần tôn một chân, nếu không bản thần tôn sẽ vạch trần ngươi.
Lúc này, Husky lại chạy tới, hưng phấn hô lớn.
Nó đã sớm biết Từ Khuyết giả mạo khắp nơi gây chuyện, cái gì mà Tiêu Viêm, Hoa Vô Khuyết, Lý Bạch, tất cả đều chỉ có một mình hắn.
Nhưng Husky cảm thấy việc này quá kích thích, còn có thể mạnh mẽ khoe khoang, nó vô cùng muốn tham dự.
Lông mày Từ Khuyết nhíu lại:
- Ngươi cũng muốn tham dự? Được, vậy lát nữa ngươi phải phối hợp tốt, đến phiên ngươi ra trận sẽ gọi ngươi là Tạc Thiên Bang Husky giá lâm!
- Gào, bản thần tôn không phải là Husky, tên này quá khó nghe, bản thần tôn là Tạc Thiên Bang Uy Vũ Vương.
Husky vung móng vuốt, tự hào nói.
Từ Khuyết lắc đầu, khinh bỉ nói:
- Cái gì Uy Vũ Vương, thật khó nghe, vừa nghe đã cảm thấy không có văn hóa, vẫn nên đổi đi, nếu không thì ngươi đừng tham gia.
- Đổi cái gì? Chỉ cần không phải Husky, tên gì bản thần tôn cũng chấp nhận.
Husky buồn bã nói, thật sự nó rất muốn tham dự vào chuyện này.
Từ Khuyết suy nghĩ một chút, hỏi:
- Được kêu là Cứu Cực Bì Quái?
- Không được!
Husky lên tiếng từ chối, chủ vì nó nghe không hiểu cái tên này có ý gì, cảm thấy vô căn cứ.
Từ Khuyết trừng mắt nhìn nó:
- Ngươi không phải đã nói ngoại trừ tên Husky, tên gì cũng có thể sao? Được rồi, lại cho ngươi một cơ hội nữa, gọi là Bì Bì.
- A? Bì Bì mù? Bản thần tôn không có mù!
Husky đau khổ nói.
Nhưng Từ Khuyết mặc kệ nó, khẽ động thần niệm, triển khai ra Tam Thiên Lôi Huyễn Thân, gọi ra huyễn thân có thể có bảy phần thực lực so với bản thể, cũng để cho hắn mang theo mặt nạ da người, hóa thân thành Hoa Vô Khuyết.
Sau đó Từ Khuyết vung tay lên.
"Bạch!"
Mười cỗ phân thân lập tức bay lên trời, lao về cửa lớn củaThái Dịch Phái.
Từ Khuyết khóe miệng khẽ cong, đi đến bên cạnh Husky, kéo vòng cổ của nó, hô lớn:
- Bì Bì Tôm, chúng ta đi!
Rồi trong nháy mắt hóa thành một bóng mờ, khí thế mạnh mẽ, bay vút đi.
...
Cùng lúc đó, trong phòng nghị sự của Thái Dịch Phái.
Tô Vân Lam ngồi trên ghế chủ vị, đứng bên cạnh là ba Trưởng lão Nguyên Anh kỳ, đây chính là cao tầng của Thái Dịch Phái.
Mà trên mấy chiếc ghế khác, có đến tám cường giả Nguyên Anh kỳ, quần áo chỉnh tề, ra vẻ đạo mạo, trên áo bào thêu ký hiệu của Thiên Võ Tông, tổng hợp thực lực đã gấp ba lần Thái Dịch Phái.
Tám cường giả này do một người đàn ôngng niên khoác áo bào trắng dẫn đầu, nếu Từ Khuyết ở đây, nhất định có thể nhận ra, nam tử trung niên áo bào trắng này chính là Tông chủ Thiên Võ Tông Trương Đan Sơn.
Chỉ hơn một năm thời gian, khí thế trên người Trương Đan Sơn, so với lúc trước mạnh mẽ hơn rất nhiều, từ Anh Biến Kỳ tầng năm tăng lên Anh Biến Kỳ tầng sáu, đây là một lần lột xác lớn, đã sắp đuổi kịp Hỏa Hoàng.
Đồng thời dung mạo của ông ta cũng trẻ lại rất nhiều, dáng vẻ nho nhã phong độ.
Có thể xưng là một trung niên mỹ nam, cộng với thực lực của ông ta, ở ngũ quốc cũng được xem là tồn tại đứng đầu.
Nhưng khi ông ta gặp được Tô Vân Lam lần đầu đã nhất kiến chung tình, đạo tâm vốn nhiều năm bình tĩnh đã bị phá vỡ, ông ta muốn Tô Vân Lam trở thành đạo lữ của mình.
Nhưng Tô Vân Lam trước sau luôn giữ một khoảng cách với ông ta, dù mấy lần Trương Đan Sơn đưa tới thiên tài địa bảo quý giá, Tô Vân Lam đều không nhận, phái người đưa trở lại.
Đến khi Trương Đan Sơn không nhịn được nữa, nên hôm nay tự mình đến đây, muốn đặt sính lễ, để Tô Vân Lam thành hôn cùng ông ta, kết thành đạo lữ.
Không khí trong phòng nghị sự cực kỳ nặng nề và ngột ngạt.
- Tô chưởng môn, với thân phận Trương Tông chủ của chúng ta, đã mấy lần bỏ xuống mặt mũi để cùng ngươi đàm luận việc này, ngươi đều cố ý tránh không nói chuyện, không khỏi cũng quá không nể mặt rồi?
Lúc này, một tên Trưởng lão của Thiên Võ Tông hừ lạnh nói.
- Thiên Võ Tông chúng ta tuy không phải đại tông phái gì, nhưng ở Hỏa Nguyên Quốc cũng là một trong tam đại tông, ngươi làm như vậy, là muốn để Thiên Võ Tông chúng ta bị người trong thiên hạ chế nhạo sao?
Một lão giả khác cũng lên tiếng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Tô Vân Lam.
Tô Vân Lam vẫn xinh đẹp giống như trước, có tri thức hiểu lễ nghĩa, trên người có một loại khí chất nữ cường nhân thành thục, đối mặt tình huống như thế, trên mặt nàng vẫn tiếp tục duy trì ý cười, lạnh nhạt nói:
- Được Trương Tông chủ ưu ái ta rất cảm kích, nhưng trong lòng ta đã có người hợp ý, không thể kết thành đạo lữ cùng Trương Tông chủ, mong Trương Tông chủ có thể hiểu rõ đại nghĩa, không nên tiếp tục dồn ép không tha.
"Ầm!"
Lúc này, một lão giả của Thiên Võ Tông tức giận đập bàn, đứng vụt dậy, hừ lạnh nói:
- Hừ, đây là Tô chưởng môn muốn đối địch cùng Thiên Võ Tông chúng ta sao? Chỉ dựa vào Tiêu Viêm của Tạc Thiên Bang nho nhỏ, có thể so với Trương Tông chủ chúng ta?
- Ngươi rõ ràng là đang nhục nhã Trương Tông chủ chúng ta, lẽ nào có lí đó!
- Chớ có nghĩ rằng các ngươi có trận pháp và Thần Uy Pháo thì chúng ta không dám ra tay, nếu không phải Trương Tông chủ tự mình mở miệng ngăn cản, chỉ bằng các ngươi có quan hệ với người Tạc Thiên Bang đã đủ để các ngươi chết một ngàn lần.
Mấy tên trưởng lão khác của Thiên Võ Tông cũng thi nhau gầm lên, vỗ bàn đứng dậy, đồng thời thả ra thần hồn, ép tới Tô Vân Lam.
Sắc mặt Tô Vân Lam nhất thời ngưng lại, cắn răng kiên trì, chống lại thần hồn của mấy tên cường giả Nguyên Anh kỳ này.
- Làm càn!
Một Trưởng lão Thái Dịch Phái ở bên cạnh ngồi không yên, mở miệng quát mắng:
- Các ngươi đừng quá mức, nơi này là Thái Dịch Phái, các ngươi dám ra tay ở nơi này ư?
"Ầm!"
Đột nhiên, một sức mạnh vô hình tuôn ra, như núi lớn ép xuống, đập lên ngực Trưởng lão Thái Dịch Phái, đánh bay y khiến y đập ầm ầm rơi vào vách tường phòng nghị sự.
"Phốc" một tiếng, vị Trưởng lão của Thái Dịch Phái phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt biến thành trắng bệch.
- Trương Tông chủ, ngươi làm thế là muốn ỷ thế hiếp người sao?
Tô Vân Lam ngồi không yên nữa, đứng dậy giận giữ nói.
Nàng không ngờ Trương Đan Sơn lại hung hăng như vậy, lúc trước còn nho nhã có lễ, ngày hôm nay một lời không hợp đã ra tay hại người.
- Vân Lam, bản Tông chủ chỉ giúp nàng quản giáo một số thuộc hạ không hiểu chuyện mà thôi, sao nàng lại nổi giận?
Trương Đan Sơn cười nhạt, trong mắt tràn ngập vẻ trêu tức, cầm lấy chén trà bên cạnh, tinh tế thưởng thức, giống như đang thưởng thức Tô Vân Lam.
Ông ta lãnh đạm cười nói:
- Ngày hôm nay bản tông chủ lại đây, chính là cho ngươi một lựa chọn, hoặc là trở thành đạo lữ của bản tông, hoặc là... Thái Dịch Phái các ngươi sẽ phải chết.
- Ngươi... ngươi dám!
Tô Vân Lam tức giận đến mức sắc mặt trắng xanh, nhưng trong lòng không nhịn được sinh ra một cảm giác vô lực.
Nàng biết, nếu Trương Đan Sơn thật sự muốn ra tay, Thái Dịch Phái căn bản không phải là đối thủ của ông ta.
Bởi vì ông ta là cường giả Anh Biến Kỳ tầng sáu, là tồn tại hàng đầu ở ngũ quốc.
- Các ngươi cấu kết cùng Tạc Thiên Bang, mà Tạc Thiên Bang Từ Khuyết lại từng phá hủy Thiên Võ Tông của ta, vì thế chúng ta diệt Thái Dịch Phái các ngươi là danh chính ngôn thuận, thế nhân có thể làm gì? Tạc Thiên Bang có thể thế nào?
Trương Đan Sơn cười lạnh nói, không có sợ hãi.
Vèo!
Nhưng đúng vào lúc này, một thanh âm phá không đột nhiên truyền đến từ ngoài phòng nghị sự.
- A!
Ngay sau đó, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, chỉ nghe "Ầm" một tiếng, một tên đệ tử Thiên Võ Tông ở ngoài cửa canh gác bị người ném vào, máu me khắp người, đã tắt thở từ lâu.
Nháy mắt tất cả mọi người phòng nghị sự đều biến sắc, vội vàng đứng dậy nhìn ra phía ngoài cửa.
- Làm càn, người nào?
Trương Đan Sơn lên tiếng quát mắng.
Sau một khắc, bên ngoài truyền đến từng tiếng đinh tai nhức óc, khí thế mạnh mẽ.
- Tạc Thiên Bang Hoa Vô Khuyết ở đây!
- Tạc Thiên Bang Diệp Lương Thần ở đây!
- Tạc Thiên Bang Lý Bạch ở đây!
- Tạc Thiên Bang Dương Quá ở đây!
- Tạc Thiên Bang Ngũ Ngũ Khai ở đây!
- Tạc Thiên Bang Xà Bì Quái ở đây!
Bạn cần đăng nhập để bình luận