Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1159: Danh Chấn Lâm Tiên Giới

Giờ phút này, trên Sinh Tử Đài.
Lăng Phong ngồi xếp bằng trên mặt đất, đặt thẻ ngọc ở trước trán, cực kỳ chăm chú tu luyện kiếm quyết ở bên trong.
Từ Khuyết thì vẫn đứng tại chỗ, liền thẻ ngọc đều đã ném đi rồi, bắt đầu vận chuyển đồ vật lên trên đài, một vò lại một vò rượu, không ngừng từ bên trong không gian chứa đồ của hệ thống chuyển ra.
Dưới đài có vô số người vây xem, nhìn tới trợn mắt ngoác mồm, vô cùng ngơ ngác.
- Tên này muốn làm cái gì vậy?
- Hắn điên rồi sao? Lại không dành thời gian tu luyện, còn ở đây dọn đồ ra?
- Sẽ không phải là chưa đánh đã chịu thua chứ?
- Phốc, đến lượt ta thì ta cũng chịu thua, quyền pháp đối đầu kiếm pháp, làm sao mà đánh?
- Cũng đúng.
- Ồ, chờ một chút, các ngươi ngửi thấy mùi gì không?
- Rượu?
- Híttt, mùi rượu tinh khiết như vậy, từ đâu bay tới?
- CMN, các ngươi mau nhìn, là tiểu tử kia, tất cả đồ vật hắn vừa mới dọn ra đều là rượu!
- Trời ơi, hắn lại trực tiếp ở chỗ này uống rượu?
- Chẳng lẽ quyền pháp này thật sự có quan hệ với rượu? Cần phải uống say mới có thể đánh?
- Không đúng, tên này căn bản chưa bắt đầu tu luyện pháp quyết trong ngọc giản nữa, làm sao lại uống trước rồi?
Rất nhiều người đều kinh ngạc, kinh ngạc thốt lên thành tiếng.
Tần Tố Tố cũng vô cùng ngạc nhiên:
- Tên này đến cùng là đang giở trò quỷ gì thế?
- Ồ, tôn nữ ngoan, ngươi lại sốt sắng như vậy? Chẳng lẽ chuyện kia có khả năng chuyển biến tốt?
Con ngươi của lão giả mặc áo bào trắng lúc này sáng ngời.
Mắt phượng Tần Tố Tố trừng lên:
- Lão đầu, ngươi có cần râu mép nữa hay không?
- Cần cần.
Lão giả mặc áo bào trắng sợ đến lập tức che râu mép lại, hốt hoảng lùi về phía sau.
. . .
Mà giờ phút này, Từ Khuyết đã ở trên Sinh Tử Đài, ở trước mặt mọi người, liền tự mình tự uống rượu như thế.
Từ khi bắt đầu tu tiên, thêm vào rèn luyện thân thể bằng Minh Vương Trấn Ngục Thể, dù cho hắn không uống rượu, nhưng tửu lượng cũng mạnh mẽ kinh người.
Liên tiếp hai bình Hầu Nhi Tửu vạn năm vào bụng, nhưng một chút đều không lên não, mãi đến tận lúc trút xuống hai vò Mao Đài vạn năm lớn, đầu mới rốt cục cảm thấy được có một tí tẹo phiêu phiêu.
- Chà chà, có cảm giác rồi.
Từ Khuyết lập tức mừng lớn, hắn rõ ràng có thể cảm giác được, ở trong loại trạng thái này đi triển khai "Túy Tiên Quyền", uy lực tuyệt đối mạnh mẽ hơn lúc không uống rượu vừa nãy, trong cơ thể mơ hồ có thêm một luồng sức mạnh kỳ lạ đang chờ đợi bạo phát.
Cùng lúc đó, giao diện hệ thống cũng đột nhiên bắn ra một cửa sổ, bên trên cho thấy một nhóm số liệu:
Men say hiện tại: tầng 2.
- Ồ, hóa ra là tích lũy men say như vậy à?
Từ Khuyết lập tức vui vẻ, một lần nữa mở ra một bình Mao Đài vạn năm, rót vào trong miệng.
"Ực ực!"
"Ực ực!"
Một bình!
Hai bình!
Ba bình. . .
Mãi đến tận lúc toàn bộ mấy hòm rượu Mao Đài vạn năm đã bị uống xong, cả khuôn mặt của Từ Khuyết đều đỏ lên, chân đều đứng không vững nữa, ở tại chỗ loạng choạng, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ ngã sấp xuống.
Hệ thống thống kê men say, đã đạt đến tầng 11.
- A, đây là mấy số 1? Sao lại nhìn thấy bốn số 1? Không đúng không đúng, khẳng định là ta bị hoa mắt, bây giờ mới 1 tầng men say thôi ư, ta phải uống tới 100 tầng mới được!
Từ Khuyết duỗi tay chỉ về phía trước, tỏ vẻ say rượu thầm nói.
Lập tức, hắn nhìn về đám người phía dưới Sinh Tử Đài, hô lớn:
- Rượu, ai có rượu?
Mọi người đều trừng to mắt, ngơ ngác nhìn hắn, không có chút phản ứng nào.
Cái tên này liền nửa canh giờ cũng chưa tới, liền khiến mình uống thành bộ dạng này, kết quả cuộc tỷ thí này, sợ là không cần nghĩ cũng đã đoán được kết quả.
- Rượu, hôm nay có rượu hôm nay say, ha ha ha, lại uống một chén, hả? Rượu đâu? Tại sao lâu như thế còn không đưa tới?
Từ Khuyết nói rượu, đầu lưỡi đều sắp líu lại, nhưng vẫn còn đang đòi rượu.
- Rượu ở đây!
Đột nhiên, trong đám người có người hô lên một câu, sau đó hướng về phía Từ Khuyết ném tới mấy bình rượu.
Từ Khuyết tay mắt lanh lẹ, lập tức nâng lên mấy bình rượu lớn, mở nắp, không chút do dự liền rót vào trong miệng.
"Ực ực! Ực ực!"
Ding, cảnh cáo, kiểm tra thấy kí chủ uống trúng rượu giả, có khởi động công năng tự động khôi phục hay không?
m thanh thông báo của hệ thống lập tức vang lên.
Nhưng mà Từ Khuyết đã sớm say đến mức liền Husky đều không nhớ rõ, căn bản liền không nghe tiếng thông báo của hệ thống vào, vẫn tiếp tục nâng bình rượu, không ngừng hướng về trong miệng uống rượu.
"Ực ực!"
Ầm!
Mãi đến tận lúc mấy bình rượu giả bị uống sạch, tất cả bình rượu trong lồng ngực Từ Khuyết đều đã rơi ở trên mặt đất, mảnh vỡ văng đi mọi chỗ.
- y. . . 1234 ồ, đây là mấy số không?
Từ Khuyết ợ một tiếng no nê, tiếp tục xem men say lũy thừa trên giao diện hệ thống, lại phát hiện ra có thêm thật nhiều số không, mỗi con số đều đang bay tới bay lui, khó có thể đếm được rõ ràng.
Mà trên thực tế, men say của hắn đã cao tới tầng 100.
Đây là một số liệu khủng bố, một khi bộc phát ra, uy lực sẽ không thể tưởng tượng nổi.
Cũng may là Từ Khuyết đã từng rèn luyện thân thể qua, bằng không thì căn bản sẽ không chịu được men say như vậy, nhưng kỳ thực trong đầu bây giờ liền một ít lý trí cuối cùng cũng không còn, thuần túy dựa vào hoạt động của tế bào não mở nắp bình rượu ra.
"Ầm!"
Cùng lúc đó, Lăng Phong vốn vẫn trong tu luyện, đột nhiên mở hai mắt ra.
Thời gian nửa canh giờ, rốt cục đã đến.
- Xong rồi! Kiếm quyết này so với tưởng tượng của ta còn mạnh mẽ hơn, trận chiến này ta tất thắng.
Khóe miệng của Lăng Phong nhếch lên một vệt ý cười, tràn ngập tự tin.
Nhưng ngay sau đó, y liền đột nhiên ngẩn ra:
- Mùi gì thế? Mùi rượu nồng nặc như vậy?
Nói xong, trong nháy mắt ánh mắt của Lăng Phong liền rơi lên trên người Từ Khuyết cách đó không xa, cùng với một đống bình rượu lớn bị uống sạch ở trên đất, lông mày lập tức nhíu chặt lại.
- Bạch đạo hữu, trong nửa canh giờ ngươi ở chỗ này uống rượu?
Y trầm giọng hỏi.
- Hả, ai? Ai đang nói chuyện với ta? Có rượu không?
Từ Khuyết nghe được động tĩnh, bỗng nhiên xoay người lại, suýt chút nữa ngã sấp xuống, dưới chân lại theo bản năng bước ra một loại bộ pháp huyền diệu, lấy một loại tư thế quỷ dị, chống đỡ thân thể lại.
- Hừ, nửa canh giờ đã đến, quy củ chính là quy củ, ta đã cho ngươi cơ hội công bằng chiến một trận, nếu ngươi không quý trọng, vậy chớ có trách ta tâm ngoan thủ lạt.
Lăng Phong thấy dáng dấp kia của Từ Khuyết, trong lòng lập tức mừng lớn.
Y có thể thấy, Từ Khuyết đã mất đi ý thức, nằm trong loại trạng thái này, chẳng khác gì là trạng thái tự tìm đường chết.
Chỉ cần giết Từ Khuyết, Tiên Khí lại trở về với y, bí mật kia cũng không cần lo lắng bị bại lộ nữa.
- Ha ha, trời cũng giúp ta, tên khốn nhà ngươi, chịu chết đi!
Lúc này Lăng Phong cười lớn một tiếng, rốt cục lộ ra vẻ hung hăng càn quấy ngày xưa, tay cầm một thanh lợi kiếm cấp bậc pháp bảo, ngang trời vung lên, hóa thành một tia sáng màu tím, đột nhiên giết về phía Từ Khuyết.
Tất cả mọi người ở đây đều đem tình cảnh này nhìn ở trong mắt, đều lắc đầu.
- Thật không nghĩ tới, tên này sẽ thua trận như vậy.
- Nguyên bản lấy thực lực của hắn, coi như không địch lại, cũng có cơ hội đào tẩu, nhưng lại một mực tự tìm đường chết, khiến mình uống say thành dạng này.
Lão giả áo bào trắng cùng Tần Tố Tố cũng lắc đầu, một mặt bất đắc dĩ.
- Haizz thôi, giờ đến phiên lão phu xuất thủ cứu hắn một lần, bán một cái nhân tình cho hắn.
Lão giả mặc áo bào trắng nói, đang chuẩn bị cất bước đi ra ngoài, há mồm gọi Lăng Phong lại.
Y tin tưởng lấy thân phận của mình, Lăng Phong nhất định sẽ cho y mặt mũi, buông tha Từ Khuyết.
Nhưng mà ông lão còn chưa kịp mở miệng, nguyên bản Từ Khuyết còn đang loạng choạng trên đất, đột nhiên mở trừng hai mắt, kinh ngạc nhìn về phía đạo tử quang ở phía trước kia.
- Tử Hà? Tử Hà, là ngươi sao?
Từ Khuyết đột nhiên kinh hô, lập tức kéo thân thể loạng choạng kia, chân đạp bộ pháp huyền diệu quỷ dị, một cái chớp mắt, trong nháy mắt đã xuyên qua hư không, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Lăng Phong đang bay nhanh về phía trước.
"Coong!"
Cùng với một tiếng kim loại vang lanh lảnh, Lăng Phong triển khai ra Tử Huyền Lưu Quang Kiếm Quyết, đã mạnh mẽ bị cắt đứt.
Trong nháy mắt toàn trường hoàn toàn tĩnh mịch, liền ngay cả Lăng Phong cũng bối rối.
Ai cũng không thấy được đến cùng đã phát sinh cái gì, trước một giây Từ Khuyết còn ở cách đó không xa, lúc này đã xuất hiện ở trước mặt Lăng Phong, đồng thời còn dùng tay không nắm chặt lưỡi kiếm của Lăng Phong, không bị thương chút nào.
- Tử Hà đâu? CMN, Tử Hà đâu, mẹ nó, ngươi giấu Tử Hà của ta đi đâu rồi?
Sau khi Từ Khuyết nắm chặt lưỡi kiếm, kiếm quyết đã bị cắt đứt, trong nháy mắt tử quang cũng biến mất, hắn lập tức gấp đến độ phát hỏa, trừng mắt về phía Lăng Phong khiển trách.
- Ta. . . ta. . .
Lúc này Lăng Phong vẫn còn chấn động, cực kỳ ngơ ngác.
Y vẫn không thể nào nghĩ ra được, làm sao Từ Khuyết tiếp được chiêu kiếm này của y.
Tử Huyền Lưu Quang Kiếm Quyết rõ ràng cũng đã triển khai ra, lại bị mạnh mẽ cắt đứt như thế, đến cùng là đang phát sinh chuyện gì?
- CMN, tên khốn ngươi, nhanh giao Tử Hà ra đây!
Lúc này, Từ Khuyết lộ vẻ tức giận nhìn Lăng Phong, nắm lên nắm đấm, trực tiếp đập tới mặt y.
- Không tốt!
Lúc này mặt của Lăng Phong biến sắc, lập tức quăng đi lợi kiếm trong tay, thuấn thân một cái, lui gấp lại phía sau.
Nhưng một màn làm người trố mắt ngoác mồm lại phát sinh.
Dưới chân Từ Khuyết đạp lên bộ pháp ngổn ngang, mắt say mông lung, lảo đảo, lung lay lúc lắc, thân hình lại mơ hồ ở tại chỗ, một cái chớp mắt lại xuất hiện ở trước mặt Lăng Phong, nắm đấm còn duy trì loại xu thế hạ xuống vừa nãy, mạnh mẽ đập về phía khuôn mặt Lăng Phong.
"Ầm!"
Cùng với một tiếng vang trầm thấp, cả người Lăng Phong bị đánh bay ra.
- Tử Hà, trả Tử Hà lại cho ta!
Từ Khuyết còn đang nói lung tung, lại giơ nắm đấm lên, một cái chớp mắt lại xuất hiện trước mặt Lăng Phong một lần nữa, tiếp tục loạn quyền đập xuống.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Trong chốc lát, giao đấu trên Sinh Tử Đài, đã biến thành xu thế nghiêng về một bên.
Mọi người ở đây đều xem tới há hốc mồm, Lăng Phong căn bản là không có bất kỳ cơ hội hoàn thủ nào, thân thể không ngừng bị đánh bay ở trên Sinh Tử Đài, mỗi khi y bị đập bay đi ra ngoài, còn chưa rơi xuống đất, Từ Khuyết đã lại xuất hiện ở trước mặt y, nắm đấm cực kỳ trôi chảy nối liền nện xuống.
"Ầm!"
Cuối cùng, lúc Lăng Phong bị một quyền mạnh mẽ đánh bay ra khỏi Sinh Tử Đài, đã sớm bất tỉnh nhân sự, cả khuôn mặt sưng vù thành đầu heo, mái tóc màu đỏ bên trong lúc đánh nhau bị nện rơi mất hơn nửa, nhìn qua rất đáng thương, không đành lòng nhìn thẳng.
Toàn trường đã hoàn toàn tĩnh mịch, tất cả mọi người đều ngơ ngác sững sờ ở tại chỗ, tỏ vẻ ngơ ngác, trong lòng sợ hãi.
Kết quả này, ai cũng không nghĩ tới.
Lão giả áo bào trắng không nghĩ tới.
Tần Tố Tố càng không nghĩ tới.
Ầm!
Lúc này, Từ Khuyết đứng trên Sinh Tử Đài, sau khi thấp giọng nói một câu "Tử Hà", lại lay động thêm mấy lần, trực tiếp ngã lên trên đài đá, ngủ say như chết.
"Vèo!"
Gần như cùng lúc đó, Sinh Tử Đài nổi lên hiện một luồng ánh sáng, bên trên xuất hiện một hàng chữ lớn "Tạc Thiên Bang Trâu Bò, thắng!"
Ầm!
Tiếp đó, trên bầu trời Bách Hội Thành xuất hiện một tấm bảng phát sáng.
Thiên Đỉnh Bảng (Bán Tiên cảnh):
Thứ nhất: Ly Tiêu Nhiên.
Thứ hai: Dạ Cô Ngân.
Thứ ba: Vân Bách Xuyên.
Thứ tư: Tạc Thiên Bang Trâu Bò.
. . .
Xếp hạng của Thiên Đỉnh Bảng Bán Bảng bị thay mới, bố cáo khắp thiên hạ.
Bảng danh sách từ Bách Hội Thành, lại tới tất cả cổ thành bên trong Trấn Nguyên Tiên Vực, thậm chí toàn bộ Địa Châu, Thiên Châu, Huyền Hoàng Châu, cuối cùng truyền khắp toàn bộ Lâm Tiên Giới.
Thời điểm này, năm chữ "Tạc Thiên Bang Trâu Bò", danh chấn Lâm Tiên Giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận