Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 258: Bảo Khố Hoàng Thất

- Ầm ầm!
Tiếng kinh hô của tên tu sĩ mới vang lên, cả mặt vách tường đột nhiên theo tiếng sụp đổ, một luồng bụi bặm trong nháy mắt bị cuốn lên.
Cấm chế trên không trung, màn bình phong ánh sáng nổ thành một đoàn mảnh vỡ vô hình, hóa thành linh khí, hoàn toàn tiêu tan.
Mọi người nhìn mương máng to lớn trên mặt đất này, mãi chưa hoàn hồn.
10 cái máy xúc, quả nhiên lợi hại.
Khai quốc Đế Hoàng mời cường nhân bày xuống cấm chế, lại dễ dàng bị phá tan như vậy, Tạc Thiên Bang này, thật sự quá đáng sợ.
Chỉ là ở Từ Khuyết xem ra, loại cấm chế này cũng chẳng có gì ghê gớm, đơn giản chính là mượn dùng năng lực cấm vệ của hoàng cung, biết người khác không thể có thời gian đào lâu như vậy, cho nên mới bày xuống loại cấm chế hạn chế pháp quyết cùng pháp khí này.
Nhưng vị cường nhân kia khẳng định cũng không ngờ được, Từ Khuyết lại có loại đại sát khí là máy xúc này.
Mà mấy tu sĩ bị Từ Khuyết gọi tới lái máy xúc kia, mỗi một người đều hưng phấn phi thường, tu vi của phần lớn bọn họ đều không cao, có một tên càng chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ cũng chạy tới tham gia náo nhiệt.
Cầm lái loại thần khí máy xúc uy vũ thô bạo này, quả thực là một đường nghiền ép đi lên.
Âm thanh rầm rầm ầm ầm của máy xúc kia, còn có cánh tay máy uy lực vô cùng kia, để những người tu chân thổ dân này hoàn toàn kinh hồn bạt vía.
Thứ này thật mẹ nó là thần khí!
Một tên tu chân giả Luyện Khí kỳ đều có thể cầm lái lật đổ cấm chế mạnh mẽ nhất trong hoàng cung Hỏa Quốc, còn không cần tiêu hao chút linh lực nào.
...
- Này này này... Được rồi! Được rồi! Cấm chế đều đã phá vỡ, các ngươi còn ở đây chơi cái gì? Tường vây bên kia không cần thiết phá hoại.
Từ Khuyết sau khi suất lĩnh tiểu phân đội máy xúc ầm ầm ầm lái đi vào, lại phát hiện, những tiểu tử kia lại còn đi tụt lại phía sau. Trực tiếp hủy đi cấm chế tường vây bên chính diện này liền được rồi, ai nghĩ đến đám người kia còn chơi đến nghiện, liền mặt bên những bức tường kia cũng một đường nghiền ép đi tới, thậm chí ngay cả dọc theo đường đi những thái giám trong cung đều không buông tha, quả thực là còn nghiện hơn cả mình, chơi còn tàn nhẫn hơn!
- Mau mau mau mau... Đều trở lại cho ta! Thần khí như máy xúc, liền dùng như lưỡi dao! Nói ngươi đấy! Tên Luyện Khí kỳ kia, ngươi cmn lại đem máy xúc đuổi theo một tên thái giám Nguyên Anh kỳ, cảm giác Trang Bức có phải là rất sảng khoái hay không?
Nhìn thấy những thái giám cao thủ kia bị máy xúc ép đến chạy loạn khắp nơi, ngã sưng mặt sưng mũi, Từ Khuyết vui vẻ, suýt chút nữa cười đau cả hông, thầm nghĩ xem ra vẫn đúng là rất cần thiết mở một cái phân hiệu trường dạy nghề máy xúc Lam Tường.
...
- Phò mã gia, tha mạng!
- Xin mời phò mã gia lên Truyền Tống Trận!
Tro bụi bay lên, vài tên thái giám còn ở lại bị ép đến mức liên tục lăn lộn chạy tới, quỳ rạp xuống lối vào, hung hăng xin tha.
Hỏa Hoàng dặn dò bọn họ phá hoại Truyền Tống Trận, bọn họ đáp một tiếng dạ.
Nhưng trên thực tế bọn họ cũng không dám phá hoại.
Ở trong vài lần giao chiến liên tục này, Hỏa Hoàng liên tiếp bị thua, bây giờ càng rơi xuống kết cục thoát thân đi tế thiên, bất tri bất giác, uy nghiêm ngày xưa của Hỏa Hoàng đã bị Từ Khuyết che lại.
Cho tới sau khi Hỏa Hoàng rời đi, sợ hãi của mấy tên thái giám này đối với Từ Khuyết hơn xa với Hỏa Hoàng.
Vì thế bọn họ vi phạm mệnh lệnh của Hỏa Hoàng, không dám thật phá hoại Truyền Tống Trận, chỉ lo sẽ bị Từ Khuyết trả thù, đều đi ra quỳ xin tha.
Từ Khuyết cũng vui vẻ, vừa vặn còn có thể kiếm chút điểm Trang Bức, không cần mua Thần Hành Xuyên Toa Phù.
Lại nói cực phẩm Linh Thạch, trên người hắn có nhiều, lúc trước giết qua những cường giả Nguyên Anh kỳ cùng Anh Biến kỳ kia, hết thảy nhẫn chứa đồ đều bị hắn vơ vét, bên trong ngoại trừ một chút đan dược cùng pháp quyết thấp kém, duy nhất có giá trị chính là Linh Thạch.
Khoảng thời gian này sau khi Từ Khuyết tháng ngày tích lũy xuống, trong không gian trữ vật của hệ thống, đã sớm tồn đầy một đống lớn Linh Thạch, hầu như có thể nói là chồng chất như núi, giàu có đến mức nứt đố đổ vách.
Chỉ là một khối cực phẩm Linh Thạch, căn bản không thành vấn đề.
- Coi như các ngươi thức thời, nếu như các ngươi vừa rồi thật phá hoại Truyền Tống Trận, ta trực tiếp tìm tiểu jj của các ngươi bún! Mau mở đi!
Khóe miệng của Từ Khuyết giương lên, cất bước liền hướng bên trong đạp đi.
Nữ Đế cũng từ trên máy xúc đi xuống, bước tới Thiên Điện Cấm Địa, ánh mắt rơi vào trên lầu các.
- Nơi đây chính là tàng bảo các Cơ gia Hỏa Nguyên Quốc.
Nữ Đế truyền âm nói, phảng phất đang nhắc nhở Từ Khuyết cái gì.
Từ Khuyết có hệ thống tại thân, đối với cái gọi là bảo vật gì đó ở thế giới này, kỳ thực cũng không có hứng thú quá lớn, nhưng nghĩ tới mình còn có không ít pháp quyết chờ công pháp tinh hoa đi thăng cấp, lúc này cũng không chần chờ, một cước liền đá văng cửa đá ở lầu các ra.
Thiên Điện Cấm Địa chỉ ở bên ngoài bày một lớp cấm chế, liền không sợ bị người xông vào, cửa lớn trên lầu các cũng hoàn toàn không có đề phòng.
Một cước này của Từ Khuyết đá ra ngoài, bảo bối trong lầu các rực rỡ muôn màu, trong nháy mắt toàn bộ bày ra ở trước mặt mọi người.
Hết thảy tu sĩ ở đây nhất thời trợn to mắt, khó có thể tin.
- Trời ơi, chuyện này... Đây chính là nội tình Hoàng thất sao?
- Lại có nhiều bảo vật như thế.
- Mau nhìn, thanh Hoàng Kim Long Văn Kiếm này, không phải là trăm năm trước một vị lục tinh Luyện Khí Sư rèn ra sao? Lại bị đặt ở đây.
- Còn có cái Linh Quang Giáp này cũng là pháp khí giáp bảo vệ cấp bậc lục tinh.
- Thanh Thiên Trượng, đây không phải là chí bảo mà Mộc Nguyên Quốc năm đó bị mất trộm sao? Sao lại ở đây?
- Ồ, chờ chút, trên cái giá kia bày, chính là Âm Dương Thần Châu trong truyền thuyết?
- Ngạo tào, đúng rồi. Vật ấy là chí bảo ở chỗ giao giới giữa Thủy Nguyên Quốc cùng Hỏa Nguyên Quốc, ngàn năm mới ngưng tụ một viên tinh hoa.
- Nơi này dĩ nhiên lại có năm viên, chẳng phải là năm ngàn năm đến nay, chí bảo tinh hoa hai nước đều bị sưu tầm ở nơi đây?
- Thủy Nguyên Quốc lẽ nào không hề phát hiện sao?
...
Tất cả mọi người phát hiện ra đồ vật rất ghê gớm, cuối cùng có năm viên hạt châu, gây nên tất cả mọi người ở đây kinh ngạc thốt lên, đều đem ánh mắt nhìn về phía Nữ Đế.
Trong mắt Nữ Đế hơi lấp loé, sắc mặt vẫn bình tĩnh như cũ, như có điều suy nghĩ.
- Vật này rất lợi hại phải không?
Từ Khuyết truyền âm hỏi.
Nữ Đế liếc mắt nhìn hắn, nhẹ nhàng trả lời:
- Là một kiện chí bảo, nhưng... Tác dụng không lớn.
- A? Tại sao?
Từ Khuyết ngẩn ra, hơi nghi hoặc một chút.
Nữ Đế đáp:
- Thủy Hỏa vốn là bất dung, nhưng vật ấy lại thập phần thần kỳ, ngưng tụ hai loại chân nguyên Hỏa Nguyên Quốc cùng Thủy Nguyên Quốc, hóa thành âm dương nhị khí, tràn ngập trong đó, là một loại thiên địa tinh hoa tự chủ ngưng tụ chí bảo.
- Vậy tại sao nói tác dụng của nó không lớn?
- Bởi vì bên trong Ngũ Quốc này, cũng không tồn tại pháp quyết Âm Dương giao hòa, cho dù là những năm ta ở hải ngoại cũng chưa từng nghe nói có người có thể đồng thời tu luyện âm dương nhị khí pháp quyết, vì thế đó vật ấy bình thường bị dùng cho luyện khí, nhưng hiệu quả có thể phát huy lại vô cùng nhỏ bé.
Âm dương nhị khí?
Từ Khuyết nghe xong Nữ Đế truyền âm, nhất thời ngạc nhiên.
Âm Dương giao hòa pháp quyết, bên trong ngũ quốc lại không có, liền hải ngoại cũng không có?
CMN, thế giới này cũng quá yếu đi, ta tùy tùy tiện tiện đều có thể lấy ra mấy bộ đó
- Vì thế ý của ngươi là nói, nếu như có pháp quyết Âm Dương giao hòa, vật này sẽ có tác dụng lớn?
Con ngươi của Từ Khuyết sáng lên.
Nữ Đế hơi kinh ngạc, nghi hoặc nhìn Từ Khuyết một cái, gật gù, không lên tiếng!
Nhưng trong lòng kinh ngạc một trận, trực giác nói cho nàng, loại vẻ mặt này của Từ Khuyết, khẳng định không đúng lắm.
Chẳng lẽ... hắn có pháp quyết có thể làm cho Âm Dương giao hòa?
Không thể nào, thời kỳ thượng cổ xác thực từng xuất hiện loại pháp quyết này, nhưng đến nay đã sớm thất truyền, tại sao hắn lại có?
Bạn cần đăng nhập để bình luận