Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 662: Có Muốn Ăn Bò Bít Tết Không?

Tới, tự mình động đi!
Trong lời nói của Từ Khuyết lộ ra một luồng thô bạo, loại tài xế già như hắn, ở trên địa cầu chỗ nào cũng có, một lời không hợp liền sẽ lái xe đi.
Nhưng mọi người ở Tu Tiên Giới lại vĩnh viễn không lĩnh hội tới hàm nghĩa trong lời nói của hắn, cho nên đông đảo tu sĩ ở đây đều rất là ngờ vực.
Rõ ràng chỉ là một phàm nhân, lời nói như thế nào đều nắm giữ khí thế như vậy?
Thậm chí có một ít mỹ phụ đang đứng ở những năm tháng khát khao, giờ phút này lúc nhìn về phía Từ Khuyết, trong mắt càng có thêm một chút màu sắc kì lạ, hơi liếm môi một cái, suy tư.
Ngược lại là Thánh Nữ ở Bắc Hải kia, lại khẽ mỉm cười, cũng không thật sự lên đường đến đây.
- Đa tạ ý tốt của công tử, nhưng tiểu nữ tử vẫn cần chưởng khống thuyền trận, tương lai nếu như có cơ hội, nhất định phải thưởng thức thuyền của công tử một phen.
Thánh Nữ ở Bắc Hải kia nhẹ giọng nói, âm thanh uyển chuyển dễ nghe, khiến cho người mê mẩn.
- Tốt tốt! Giường của ta rất lớn, cô nương có thể mang thêm mấy tỷ muội đến.
Từ Khuyết rất vui vẻ gật đầu nói.
- Được, đa tạ công tử nhiệt tình, sau khi bí cảnh kết thúc, tiểu nữ tử ở Vân gia của Bắc Hải chờ công tử đến.
Thánh Nữ ở Bắc Hải kia cười nói.
- Bắc Hải Vân gia, được được, ta nhớ kỹ rồi.
Từ Khuyết cười càng vui vẻ hơn.
Nếu như làngười của Thủy Nguyên Quốc ở đây, nhất định sẽ bị cái nụ cười này của Từ Khuyết làm cho giật mình, bởi vì lúc trước hắn mang binh xét nhà hô lên không lấy một cây kim một sợi chỉ, chính là nụ cười như thế.
Mà một ít nam tu sĩ ở đây, lúc này lại liên tục cười lạnh, thầm nghĩ trong lòng rằng Từ Khuyết vô tri.
Người tinh tường cũng nhìn ra được, thái độ của Thánh Nữ Vân gia tốt như vậy, đơn giản chính là vừa ý thuyền của Từ Khuyết, tương lai Từ Khuyết nếu thật sự dám chạy tới Bắc Hải Vân gia gặp mặt cùng nàng, e rằng sẽ trực tiếp bị diệt khẩu rồi cướp đi chiếc thuyền này.
- Tạo hình của chiếc thuyền này rất quái lạ, chất liệu kỳ lạ, xác thực cũng rất đẹp, rất mới mẻ.
Có người bắt đầu quan sát du thuyền của Từ Khuyết, nhiều hứng thú nói.
Loại chuyện mới mẻ này đối với tu sĩ mà nói, có sức hấp dẫn nhất định.
- Xem ra hắn giấu rất sâu, lúc bắt đầu không lấy ra, phỏng chừng là giấu ở trong nhẫn trữ vật. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, hắn nếu như đều có thuyền, tại sao còn đứng ở chỗ này không đi?
Lúc này, có người ngờ vực nói.
Bên người lập tức có người cười to:
- Ha ha, lẽ nào các ngươi đã quên hắn chỉ là một phàm nhân sao? Căn bản không có cách nào thôi thúc chiếc thuyền này, vì thế cũng chỉ có thể đứng ở chỗ này thôi.
- Thì ra là như vậy, suýt chút nữa quên việc này.
Mọi người đều bừng tỉnh gật đầu.
Cùng lúc đó, Đổng Căn Cơ cùng nam tử của Thiên Giác Ngưu tộc cũng nhìn lẫn nhau một chút, khóe miệng đều nhếch lên một vệt ý cười lạnh lẽo, cảm thấy tới thời điểm ra tay với Từ Khuyết rồi
- Từ Khuyết, món nợ mà ngươi nợ Tiêu Diêu Lâu, có phải là nên trả rồi không?
Đổng Căn Cơ đứng trên thuyền lớn, hai tay chắp sau lưng, nhìn chằm chằm Từ Khuyết lạnh giọng quát lên.
Lúc như thế này làm khó dễ, y cảm thấy rất chắc chắn.
Tiếp đó, nam tử của Thiên Giác Ngưu tộc cũng đi ra, cười nhạt nói:
- Không nghĩ tới thế gian còn có người to gan như vậy, dám nợ Tiêu Diêu Lâu, Đổng lâu chủ, Thiên Giác Ngưu tộc ta không ưa nhất là loại vô lại này, ta quyết định giúp ngươi đòi công đạo.
- Vậy thì cảm ơn Ngưu huynh rồi.
Đổng Căn Cơ cười đáp.
Hai người tùy tiện một xướng một họa, lập tức liền thuận lý thành chương liên thủ, ánh mắt đều dán vào Từ Khuyết, đằng đằng sát khí.
Toàn trường thì lại hoàn toàn yên tĩnh, không có ai đứng ra nói thêm cái gì, bọn họ đều thờ ơ lạnh nhạt.
Trong lòng bọn họ đều hiểu rõ, Từ Khuyết từng đắc tội với Tiêu Diêu Lâu, còn Thiên Giác Ngưu tộc tại sao cũng nhúng tay, chuyện này không phải thứ mà mọi người quan tâm, dù sao nói cho cùng, Từ Khuyết chỉ là một phàm nhân giun dế, không cần đến bọn họ đi quan tâm.
"Vèo!"
Nhưng mà, một tiếng xé gió đột nhiên vang lên, chợt trên du thuyền lướt ra hai bóng người!
Chính là Đạo Thân và Lôi Huyễn Thân của Từ Khuyết.
Bọn họ đều có tóc bạch kim, hình dáng tuấn lãng, mặt không hề cảm xúc từ phía sau boong tàu đi ra, trực tiếp đi đến trước mặt Từ Khuyết.
Từ Khuyết cười tủm tỉm nhìn về phía Đổng Căn Cơ cùng nam tử của Thiên Giác Ngưu tộc, lắc đầu nói:
- Đạo lý thiếu nợ thì trả tiền thì là hiển nhiên, thế nhưng ta hình như không nợ Tiêu Diêu Lâu các ngươi thứ gì, nếu như có, xin lấy chứng cứ ra một chút.
Đổng Căn Cơ lập tức nhíu mày, khoảng thời gian này tuy rằng y thân ở bên trong bí cảnh, nhưng vẫn có thể thu được một ít tin tức ngoại giới mang đến, biết Từ Khuyết có hơn mười hộ đạo giả đi theo, hơn nữa mỗi người đều có thực lực phi phàm, hầu như có thể so với Từ Khuyết lúc trước.
Đây cũng là nguyên nhân mà Đổng Căn Cơ muốn chờ đến vùng biển này mới giết Từ Khuyết, chỉ là y không nghĩ tới, hộ đạo giả của Từ Khuyết lại cường đại như thế, lại có thể lừa dối, đến đây còn sớm hơn cả bọn họ.
Mà mọi người ở đây cũng đều kinh ngạc, rất là kinh ngạc.
- Xảy ra chuyện gì? Vì sao đột nhiên có thêm hai người?
- Không đúng, vừa rồi rõ ràng chỉ có một mình hắn xuống biển, làm sao có khả năng xuất hiện thêm hai người?
- Ta nhận ra một người, vừa nãy ở bờ biển còn thay tiểu tử kia chặn lại uy thế, nhưng hắn xuống biển lúc nào, vì sao chúng ta đều không cảm thấy được?
Rất nhiều người đều nghi hoặc, khó có thể tin, hai cường giả Anh Biến kỳ, lại có thể giấu diếm ngay dưới mắt bọn họ, chạy tới nơi này còn sớm hơn bọn họ.
- Đổng lâu chủ, chuẩn bị xong chưa?
Lúc này, nam tử Thiên Giác Ngưu tộc truyền âm với Đổng Căn Cơ, căn bản liền không đem Đạo Thân cùng Lôi Huyễn Thân của Từ Khuyết để ở trong mắt, dù sao đây cũng chỉ là hai Anh Biến kỳ.
Nhưng lúc này Đổng Căn Cơ lại lắc lắc đầu:
- Ngưu huynh, chờ chút đã, bây giờ còn không phải lúc.
Hộ đạo giả xuất hiện, y liền biết mình không có cách nào ra tay với Từ Khuyết.
Ở trên mảnh Nghịch Lưu Hải này, nếu gợi ra đại chiến, liền khó có thể tránh việc không cẩn thận đụng vào cấm chế trên không trung, đến lúc đó sẽ cực kỳ bất lợi cho bọn họ.
Vì giết Từ Khuyết, dẫn đến mất đi ưu thế tranh cướp Sinh Linh Thánh Thủy, điều này hiển nhiên không đáng giá.
Mà nam tử Thiên Giác Ngưu tộc lại lập tức sững sờ, hiển nhiên không nghĩ ra tại sao Đổng Căn Cơ lại đột nhiên thay đổi chú ý.
Thế nhưng gã cũng rõ ràng lòng dạ của Đổng Căn Cơ rất sâu, nếu đã nói chờ chút, vậy mình khẳng định không thể động thủ.
Cũng không phải là bởi vì kiêng kỵ cái gì, mà là nếu như không có Đổng Căn Cơ dẫn đầu, một mình gã ra tay, sẽ bị người khác chế nhạo gã ức hiếp một phàm nhân giun dế, chuyện này đối với Thiên Giác Ngưu tộc bọn họ mà nói, là chuyện rất mất mặt.
Từ Khuyết cũng không để ý tới hai người Đổng Căn Cơ, ánh mắt quét về phía Lôi Huyễn Thân, cười nhạt tự nói:
- Cũng nên đi đón bọn Husky lại đây rồi.
Nói xong, tâm thần hơi động, hắn từ trong không gian trữ vật của hệ thống lấy ra một chiếc máy bay trực thăng, đột nhiên xuất hiện ở nóc du thuyền.
- Ồ, đây là vật gì?
Con ngươi của tất cả mọi người lần nữa sáng ngời, đối với đồ vật tạo hình cổ quái như máy bay trực thăng này, cảm thấy vô cùng tò mò.
Từ Khuyết cũng không để ý tới mọi người kinh ngạc, lười biếng nằm ở trên boong thuyền, hưởng thụ ánh mặt trời, vừa nghe âm thanh thông báo trang bức thành công của hệ thống truyền đến trong đầu, rất là thích ý.
Mà Lôi Huyễn Thân của hắn đã cất bước bước vào bên trong máy bay trực thăng, bắt đầu khởi động động cơ, cánh lập tức chuyển động, cấp tốc trở nên nhanh hơn, cuốn lên cuồng phong kịch liệt.
"Thình thịch thình thịch..."
Tiếng vang táo bạo, trong nháy mắt bao phủ tứ phương.
Cùng với Lôi Huyễn Thân kéo cần điều khiển, máy bay trực thăng đột nhiên bay lên không, đem mặt biển bình tĩnh thổi đến mức lõm vào.
- Cái gì? Vật ấy lại có thể bay lên trời?
Đông đảo tu sĩ lập tức kinh ngạc.
Bọn họ đều nhận ra được, máy bay trực thăng này căn bản cũng không có bất kỳ linh khí nào lưu động, thuộc về phàm vật, nhưng lại có thể dễ dàng lên không như thế, thực sự có chút quỷ dị.
- Quả thực là như vậy, không có linh lực lưu động, liền sẽ không bị cấm chế trên Nghịch Lưu Hải xoá bỏ, nếu như chúng ta có thể có được vật ấy...
Nhìn máy bay trực thăng nhanh chóng lướt về phía bờ biển, con ngươi của rất nhiều người bắt đầu trở nên sáng ngời, nổi lên tâm tư.
Rõ ràng tốc độ của máy bay trực thăng này, so với thuyền lớn của bọn họ còn nhanh hơn nhiều, thậm chí còn vượt xa tốc độ lướt sóng vừa nãy của Từ Khuyết.
Nếu có thể có được vật này, bọn họ muốn đi lấy Sinh Linh Thánh Thủy, quả thực như lấy vật trong túi, muốn đoạt vị trí đệ nhất, càng là dễ như trở bàn tay.
- Công tử, vừa rồi là vật gì?
Thánh Nữ của Vân gia Bắc Hải cũng không bình tĩnh được, vội mở miệng hỏi dò.
Thuyền của Từ Khuyết mặc dù nhìn rất đẹp, nhưng tương tự không có một chút linh khí nào lưu động, ở dưới cái nhìn của Thánh Nữ Vân gia, nhiều lắm chính là đồ vật đáng giá sưu tầm mà thôi.
Nhưng cục sắt vừa mới bay ra ngoài liền không giống, lại thần kỳ như thế, không dựa vào linh khí và chân nguyên lại có thể bay đi, nếu như Vân gia của các nàng có thể có được vật ấy, hoàn toàn có thể đoạt được số một trong cuộc giao đấu, thậm chí là lấy đi tất cả Sinh Linh Thánh Thủy.
- Được gọi là máy bay trực thăng! Tên là Thủy Bì Đa Dã Kết Y, mô hình SERO-276!
Mí mắt Từ Khuyết đều không nhấc chút nào, tỏ vẻ hờ hững đáp.
- Không biết công tử còn có máy bay trực thăng dư thừa hay không? Tiểu nữ tử đồng ý lấy Linh Thạch mua!
Thánh Nữ của Vân gia lúc này nói ra.
Mọi người ở đây lập tức thầm nói không ổn, lại bị Vân gia ở Bắc Hải cướp trước một bước.
Từ Khuyết lại trực tiếp lắc đầu nói:
- Không còn, Tạc Thiên Bang chúng ta cũng chỉ có một chiếc Thủy Bì Đa Dã Kết Y!
Nói xong, hắn còn giả vờ hiếu kỳ nhìn về phía Thánh Nữ của Vân gia hỏi:
- Lẽ nào cô nương đối với máy bay trực thăng càng có hứng thú hơn sao? Ai nha, làm sao không nói sớm đây, nếu cô nương mở miệng, ta nhất định đưa máy bay trực thăng cho cô nương rồi.
Không nói sớm?
Hừ, ngươi làm sao không sớm lấy ra?
Mọi người lập tức tức xạm mặt lại, dù là Thánh Nữ của Vân gia, nụ cười trên mặt lúc này cũng có chút cứng ngắc.
Nhưng mà, Thánh Tử Thánh Nữ cùng với đông đảo cường giả của Đông Hoang, giờ khắc này lại trở nên cảnh giác.
Phần lớn bọn họ đều đã từng qua lại với Từ Khuyết, ví dụ như Khương gia đại trưởng lão Khương Ngọc Thụ, Tiêu Diêu Lâu Đổng Căn Cơ, Kính Hoa Thủy Nguyệt Phái Tần Cơ, mỗi vị cường giả của Cung gia Bạch gia, đều đã từng bị Từ Khuyết hãm hại đến mức rất thảm.
Bây giờ Từ Khuyết lấy ra một chiếc du thuyền, lại lấy ra một chiếc máy bay trực thăng, rõ ràng là lợi khí có thể dễ dàng đoạt được vị trí thứ nhất trong Nghịch Lưu Hải giao đấu.
Nhưng hắn lại không đi cướp thứ tự, ngược lại đứng ở chỗ này, như là đang cố ý khoe khoang cho mọi người thấy, hiển nhiên ở trong chuyện này rất không đúng.
Liên tưởng đến những thủ pháp bẫy người của Từ Khuyết lúc trước kia, tu sĩ ở Đông Hoang lập tức mặt đen lại.
Rõ ràng, cái tên này lại muốn bẫy người rồi!
"Thình thịch thình thịch..."
Lúc này, tiếng vang của máy bay trực thăng lần nữa truyền đến.
Mọi người lập tức thay đổi sắc mặt, đều quay đầu nhìn lại.
Trên trực thăng đã có thêm mấy bóng người, chính là Liễu Tĩnh Ngưng cùng Đoạn Cửu Đức, còn có một con chó.
- Chuyện này... đây cũng quá nhanh đi?
Có người lúc này khiếp sợ.
Phải biết, bọn họ bỏ ra vài canh giờ, mới từ bờ biển chạy tới vùng biển này, nhưng máy bay trực thăng kia mới rời đi không tới một lúc liền đưa Liễu Tĩnh Ngưng và Đoạn Cửu Đức từ bờ biển tới.
Tốc độ như thế, quả thực gần bằng tu sĩ phi hành rồi, hơn nữa quan trọng nhất chính là, máy bay trực thăng không bị cấm chế trên bầu trời Nghịch Lưu Hải ảnh hưởng chút nào.
Trong nháy mắt, rất nhiều người ở đây đều có ý động, có chút không nhịn được, nếu không phải là trên trực thăng có Đoạn Cửu Đức đang ngồi, đoán chừng bọn họ đã sớm mạnh mẽ ra tay tranh cướp.
Mà theo máy bay trực thăng tới gần, bầu trời cũng truyền đến tiếng kinh hô của Đoạn Cửu Đức cùng Husky.
- Oa!
- Oa oa!
- Oa oa oa!
Lão đầu và con chó kia có vẻ thập phần hưng phấn, ngồi ở trên trực thăng ngó dáo dác, cảm thấy rất thần kỳ, vừa kinh ngạc thốt lên vừa cười ngây ngô.
Lúc này, Từ Khuyết cất bước đi tới biên giới boong tàu, ngẩng đầu cười nói:
- Husky, có muốn ăn bò bít tết hay không? Muốn ăn, liền mau mau hạ xuống, làm thịt con trâu kia đi.
Nói xong, hắn đưa tay chỉ về tên nam tử Thiên Giác Ngưu tộc kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận