Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1536: Thiên Châu Có Biến

Từ Khuyết tỏ vẻ kinh sợ, trừng lớn hai mắt nhìn chằm chằm vào hình ảnh trước mặt.
Con đường trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một cái lỗ hổng.
Không phải mặt đường bị hư hại, mà là vùng hư không trước mắt phá toái, xuất hiện một loạt hình ảnh không thuộc về thế giới này.
Nó giống như một mặt hình chiếu giả lập, hoặc là hải thị thận lầu, hết sức kinh người.
Chuyện này nhiều lắm cũng chỉ có thể khiến cho người bình thường cảm thấy kinh ngạc, thế nhưng Từ Khuyết lại sợ rồi, bởi vì hình ảnh trước mắt xuất hiện chính là cảnh tượng ở Thiên Châu.
Trong hình, ngọn lửa chiến tranh thiếu cả bầu trời, vô số tu sĩ điều động pháp khí phóng lên trời, hóa thành từng đạo lưu quang, ngan vạn pháp quyết óng ánh trên không trung nổ tung tóe, giống như từng quả pháo hoa nổ tung, khiến cho người ta nhìn mà than thở.
Đây là một hồi hỗn chiến lớn đến mức đáng sợ, bóng người lít nha lít nhít khiến cho Từ Khuyết khó mà đoán được cụ thể có bao nhiêu người, nhưng hắn biết, chí ít tu sĩ hơn một nửa Thiên Châu đều thẦm chiến, hơn nữa tất cả đều có thực lực trung
thượng: Thiên Tiên, Kim Tiên, Thái Ất Tiên, Đại La Kim Tiên, thậm chí Tiên Vương Tiên Tôn đều ra hết.
Ở bên trong cuộc hỗn chiến, Từ Khuyết mơ hồ nhìn thấy một vài bóng người quen thuộc.
Dao Trì Thánh Mẫu suất lĩnh đông đảo nữ đệ tử môn hạ, Thánh Nữ Bạch Linh cũng ở trong đó, bọn họ ra sức triển khai pháp quyết, đánh về vòm trời, phía hình ảnh che khuất, Từ Khuyết không nhìn thấy kẻ địch.
Thần Nông Thị, Ám Ảnh Phù Đồ Tông, Phương Thốn Tiên Tông… những đại tông môn Từ Khuyết từng có duyên gặp mặt đều đang thẦm chiến, thảo phạt kẻ địch Từ Khuyết không nhìn thấy.
Rõ ràng trận chiến này 14 Tiên Vực Thiên Châu đều thẦm gia ở trong đó.
- Chuyện gì thế này, hình ảnh này là thế nào?
Trong lòng Từ Khuyết kinh hãi không ngớt, mấy người ở Thiên Châu, bọn họ đang đánh ai… hoặc là đang ngăn cản ai xâm lượt?
- Chuyện này...
Cùng lúc đó, Hiên Viên Uyển Dung trong xe cũng kinh ngạc thốt lên một tiếng, biểu hiện trong nháy mắt trở nên cực kỳ nghiêm nghị.
Nàng cũng nhìn thấy hình ảnh xuất hiện bên ngoài xe, nhưng dựa vào nét mặt của nàng, tựa hồ không nhìn ra bao nhiêu khiếp sợ, thay vào đó chính là một loại cảm giác bất an và cảnh giác.
- Xảy ra chuyện gì, đây là gì
Mấy người bạn chung ký túc xá với Từ Khuyết, lúc này cũng nhìn thấy hình ảnh trước xe, bọn họ đều kinh ngạc không thôi,
Lâm lão bản sau khi kinh ngạc liền nhíu mày, trầm giọng nói:
- Lẽ nào có lí đó, là ai dựng hình chiếu lập thể ở lối đi thế này?
- Đây không phải là gì hình chiếu lập thể.
Từ Khuyết SỜ SỜ cằm, trầm giọng nói ra, ánh mắt cũng quét về phía Hiên Viên Uyển Dung, hỏi:
- Thiên Chầu xảy ra vấn đề rồi sao?
- Không sai, còn nhanh hơn ta dự đoán…
Hiên Viên Uyển Dung theo bản năng gật gật đầu, nhưng lời mới vừa nói một nửa, đôi mắt đẹp của nàng đột nhiên phát lạnh, trực tiếp tập trung nhìn Từ Khuyết:
- Người biết Thiên Châu? Không đúng, ngươi không bị mất ký ức?
- Sớm đã lấy lại rồi, hiện tại không phải lúc để ý những thứ này, người mau nói sự tình Thiên Chầu đi.
Từ Khuyết khoát tay áo một cái, thúc giục,
Thiên Châu loạn thành như vậy, hắn cũng không tâm tư tiếp tục ngụy trang, chỉ lo lắng an nguy đám người Khương Hồng Nhan.
Bất quá có hai tên ranh mãnh Husky và Đoạn Cửu Đức, thêm vào trước đám người đều trốn ở trong sơn động, hẳn là sẽ không quá nguy hiểm.
Nhưng mà tình huống này cũng chỉ là tạm thời, trời mới biết Thiên Châu hiện tại đối mặt với nguy cơ gì, vạn nhất mình trở lại muộn, vậy lúc đó có hối hận cũng không kịp.
- Thiên Châu còn có một cái tên khác, chính là Thiên Chu, chu là con thuyền độc mộc.
Sắc mặt Hiên Viên Uyển Dung lãnh đạm nhìn chăm chú Từ Khuyết một lúc lâu, chậm rãi mở miệng:
- Đây là lục địa duy nhất có thể đi tới Thần Vực, bây giờ gông xiềng đã phá, những chậu khác tự nhiên sẽ đến tranh đoạt Thiên Châu.
- Vì thế hiện tại bọn họ đang đối kháng với tu sĩ đại lục khác? Không giống mà.
Từ Khuyết ngạc nhiên nói.
Này tựa hồ không đúng lắm, dựa theo Tử Hà tiên tử lúc trước từng nói, Thiên Châu là một đại lục bị phong đóng rất nhiều năm, trình độ thực lực yếu hơn những đại lục khác rất nhiều, ví dụ như Tiên Vân Châu, thực lực xa xa cao hơn Thiên Châu, đồng thời còn có tứ đại Tiên Đế tọa trấn.
Nếu như gông xiềng Thiên Châu bị phá, những đại lục khác muốn chiếm lĩnh Thiên Châu, tuyệt đối là chuyện dễ dàng, thậm chí không cần tấn công như vậy, chỉ cần Tiên Đế hoặc là có đủ cường giả Tiên Tôn đứng ra liền có thể, Thiên Châu nhất định sẽ không chiến mà hàng.
Nhưng hiện tại tình huống này, tu sĩ Thiên Châu, tông môn 14 đại Tiên Vực toàn bộ đoàn kết đối kháng ngoại địch, khiến cho người ta không thể tưởng tượng nổi.
Đám người Thiên Chầu kia lại đoàn kết nhất trí đối ngoại?
Không đời nào!
- Không sai, xác thực không giống.
Đúng như dự đoán, Hiên Viên Uyển Dung cũng gật đầu, đáp lại vấn đề của Từ Khuyết.
Tu sĩ Thiên Châu tựa hồ không phải đang đối kháng với tu sĩ đại lục khác.
- Vậy tình huống trước mắt là thế nào?
Từ Khuyết tiếp tục hỏi.
Hắn liên tục nhìn chằm chằm vào hình ảnh ngoài xe, trước sau chỉ có thể nhìn thấy tu sĩ Thiên Chầu đang chiến đấu, căn bản không nhìn thấy trong hình ảnh những khu vực khác, ví dụ như đối thủ của bọn họ là ai.
- Chuyện gì thế, hai người đang nói vấn đề gì vậy?
Lúc này, lão đại ký túc xá mở miệng nói chen vào.
Lúc này Từ Khuyết mới phát hiện, mấy người trong xe đều đang kinh ngạc mơ hồ nhìn hắn và Hiên Viên Uyển Dung, hiển nhiên nghe không hiểu hai người bọn họ đang nói về vấn đề gì.
Hiên Viên Uyển Dung không để ý đến mấy người bọn họ, ánh mắt khẩn trương nhìn chằm chằm hình ảnh phía trước, sau một lúc lâu mới trầm giọng nói:
- Nếu như ta không đoán sai, hẳn là những thứ bên trong phong ấn xuất hiện.
Từ Khuyết vừa nghe, cũng không giải thích cho những người khác, kinh ngạc nói:
- Những thứ đó?
Lời này của Hiên Viên Uyển Dung khiến cho Từ Khuyết cảm giác có chút kinh sợ, cái gì gọi là những thứ đó, ý là thứ bây giờ Thiên Châu đang đối kháng không phải là người, mà là một thứ gì đó?
- Năm đó sau khi Thần Ma đại chiến diễn ra, Thần Vực bị phong bế, đồng thời vì bảo vệ Thiên Chu, có Thần Vương ra tay luyện hóa những thứ đó vào gông xiền, phong ấn vào trong đó, bởi vậy mới nhiều năng lượng phong bế Thiên Chu, duy trì đến nay.
Hiên Viên Uyển Dung gật đầu nói.
Từ Khuyết nhất thời gấp đến độ đứng ngồi không yên:
- Ngươi nãy giờ nói toàn phí lời, quan trọng thứ đó là gì mới được?
Đôi mắt đẹp của Hiên Viên Uyển Dung lúc này trừng lớn, đằng đằng sát khí tập trung vào Từ Khuyết, nếu như đang ở Thiên Châu, thực lực nàng vẫn còn, hiện tại nàng tuyệt đối sẽ cho Từ Khuyết một chưởng.
Vù...
Lúc này, trong xe vang lên tiếng điện thoại run.
Là điện thoại di động của Lâm lão bản.
Lúc này cô ta còn đang đắm chìm trong đoạn hội thoại giữa Từ Khuyết và Hiên Viên Uyển Dung, một mặt kinh ngạc, điện thoại di động reo thế nào cũng không có phản ứng, vẫn ngơ ngác nhìn Từ Khuyết như trước.
Ngay cả lão tứ trong ký túc xá cũng tưởng rằng điện thoại của mình reo, y lấy ra liếc mắt nhìn, phát hiện cũng không có điện thoại gọi vào, nhưng dường như lại phát hiện thứ gì khác, vẻ mặt đột nhiên biến đổi kinh ngạc nói:
- Đậu xanh, đây là sắp biến thiên rồi sao?
- Có ý gì?
Mấy người theo bản năng nhìn về phía y.
Từ Khuyết cũng không tiếp tục truy hỏi Hiên Viên Uyển Dung những thứ đó là gì, nhìn về phía màn hình di động lão tử.
Phía trên xuất hiện một dòng tin tức, còn có video đính kèm.
Con người Từ Khuyết đột nhiên nhanh chóng co rụt lại, kinh ngạc nói:
- Nhanh, mở cái video này lên.
Hắn không thể bình tĩnh được, bởi vì bìa ngoài của video cũng là hình ảnh của Thiên Châu, hơn nữa còn là ở một góc độ khác.
Càng quan trọng hơn chính là ở bên trong hình ảnh kia, trong đám người, Từ Khuyết nhìn thấy một cầu ảnh quen thuộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận