Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1054: Giải Quyết Nhanh Chóng

- Hai tên ngu đần các ngươi, lén lén lút lút trốn ở bên trong làm cái gì? Nếu không phải là sợ ra tay làm thương tổn tới các ngươi, bản bức thánh sớm đã thành công giết vào rồi!
Lúc này, Từ Khuyết rơi xuống mặt đất, xoay người xông lên trước mặt mắng Husky cùng Đoạn Cửu Đức.
Hắn vừa nãy đúng là giết vào bên trong trận pháp, lấy Bức Vương Quyền nổ nát trận pháp.
Nhưng vạn vạn không nghĩ tới là, uy lực của trận pháp này vượt xa tưởng tượng của hắn, Bức Vương Quyền cũng không thể hoàn toàn phá hủy tòa trận pháp này, thậm chí còn đưa tới phản phệ càng mạnh mẽ hơn, sát ý trong trận pháp bao phủ hắn, tại chỗ nổ toàn thân hắn máu thịt be bét.
Nếu như không phải là Từ Khuyết kịp thời mở ra công năng tự động khôi phục của hệ thống, vào lúc này Trương Tố Nguyệt nhìn thấy hắn, có lẽ là đã bị cụt tay đứt chân trốn ra ngoài.
Về chuyện nói Husky cùng Đoạn Cửu Đức, thuần túy chính là vì Từ Khuyết muốn cứu danh dự, ba người đều lấy cớ từ chối thất bại.
Dù sao lúc trước Từ Khuyết ra tay, căn bản là ba người bọn họ không biết sự tồn tại của đối phương.
- Tiên sư nó, tiểu tử ngươi đừng kiếm cớ, nếu như không phải ngươi cùng Đoạn Cửu Đức đi vào phá hỏng, bản thần tôn đã thành công rồi!
Husky nổi giận mắng, một đường lao nhanh, trên thực tế cũng là đang từ chối trách nhiệm.
Đoạn Cửu Đức cũng lộ ra vẻ tức giận:
- Lão đầu ta đã ở bên trong hơn một năm, ai đang quấy rối còn không phải là đã quá rõ ràng sao? Quả nhiên là đồ phá hoại!
- Thối lắm, mười mấy năm trước bản thần tôn cũng đã đào xong đường hầm rồi, lão tạp mao nhà ngươi biết cái gì!
- Đậu phộng, ngươi có cần chút mặt mũi nữa hay không? Mở mắt nói lời bịa đặt thú vị lắm sao?
- Làm càn, Đoạn Cửu Đức ngươi dám bất kính đối với bản lão tổ? Bản thần tôn chính là tổ sư của ngươi!
- Tổ mẹ ngươi à, lão đầu ta đã sớm rời khỏi Uy Vũ Tông rồi!
- Thối lắm, một ngày làm sư phụ, suốt đời là cha, bản thần tôn là cha ngươi!
- Đậu phộng!
Một người một chó này lại một lần nữa cãi nhau, nếu không phải là phía sau có vài tên cường giả Bán Tiên cảnh đang truy sát, hai con hàng này đoán chừng đã đánh nhau tại chỗ rồi.
Mà lúc này, vết thương trên người Từ Khuyết đã được công năng tự động khôi phục của hệ thống chữa trị, tất cả miệng vết thương đều đang điên cuồng khép lại, trong lúc Husky cùng Đoạn Cửu Đức đang mắng nhau, hắn đã khôi phục lại như cũ.
- Được rồi, hai tên các ngươi đừng ầm ĩ nữa, ta tới nói lời công đạo, chuyện này liền trách hai tên các ngươi quá ngu, nhất định phải làm một mình, liền mấy tên Bán Tiên cảnh đều không đánh lại được, thực sự là mất mặt xấu hổ.
Sau khi Từ Khuyết điều chỉnh trạng thái, tỏ vẻ ghét bỏ và xem thường lắc đầu nói.
Lời này vừa nói ra, trong nháy mắt Husky và Đoạn Cửu Đức đều cảm thấy mất mặt, nổi giận tại chỗ.
- CMN!
- Đậu phộng!
- Tiểu tử, ngươi có còn một chút lương tâm nào hay không? Đứng nói chuyện không đau lưng, ngươi có gan đến đánh một trận cùng bọn họ thử xem!
- Hừ, thế đạo suy đồi, lòng người không còn như trước, một chút công đức đều không có. Tiểu tử, lúc ngươi vừa mới lao ra, dưới chân giẫm hai cái bánh xe kia đâu, nhanh cho lão đầu ta mượn dùng một chút, lão đầu ta già như thế rồi, ngươi lại nhẫn tâm xem ta bị đuổi giết sao?
Husky cùng Đoạn Cửu Đức chạy vội, tốc độ đã triển khai đến cực hạn, nhưng vẫn từ từ bị vài tên cường giả Bán Tiên cảnh kia thu hẹp khoảng cách.
Chỉ là tốc độ của bọn họ xác thực không cách nào so sánh với Từ Khuyết, khoảng cách tương tự, trong nháy mắt Từ Khuyết liền vọt ra, đám người kia hô lên lâu như vậy, nhưng mới chỉ chạy ra được hơn một nửa.
- Ha, hai tên các ngươi tốt nhất mau mau chết đi, miễn khỏi phá hỏng đại sự của ta. Còn mấy tên Bán Tiên cảnh này, căn bản không lọt nổi vào mắt của ta, vì thế các ngươi an tâm đi, chờ cho các ngươi chết rồi, ta khẳng định sẽ giết bọn họ báo thù giúp hai ngươi.
Từ Khuyết tỏ vẻ đắc ý nói.
Cũng may là đám "Tiên Nhân" kia cũng không hề nhận được tin tức, không biết hắn đã giết chết mấy tên Bán Tiên cảnh ở Nam Châu, vì thế chỉ phái mấy người truy sát đi ra, mới để cho hắn có cơ hội khôi phục thương thế.
- Hừ, giun dế ngu xuẩn!
Lúc này, vài tên cường giả Bán Tiên cảnh truy giết tới, nghe được Từ Khuyết nói, lập tức lạnh giọng quát lên, tốc độ dưới chân lại đột nhiên tăng nhanh thêm mấy phần.
- Đậu phộng, tiểu tử, ngươi bệnh thần kinh à? Đừng làm bọn họ tức giận chứ!
Trong nháy mắt mặt của Husky cùng Đoạn Cửu Đức đều đen lại, lại bị đuổi theo nữa, bọn họ sẽ không miễn được phải ăn một phen vị đắng, thậm chí còn sẽ thật sự gặp phải nguy hiểm.
Con ngươi của Từ Khuyết nhắm lại, nhìn chằm chằm vài tên cường giả Bán Tiên cảnh kia, cười nhạt nói:
- Mấy người các ngươi hình như không phải là người Thanh Đằng Thư Viện nha, nghe nói trước khi các ngươi ra tay đều sẽ tự giới thiệu, tại sao giờ không theo quy củ mà làm đi?
- Ngươi gặp người của Thanh Đằng Thư Viện?
Vài tên cường giả Bán Tiên cảnh lúc này ngẩn ra.
Con ngươi của một nữ tử trong đó phát lạnh, cười lạnh nói:
- Có chút ý nghĩa, chỉ là Độ Kiếp kỳ tầng năm, nhìn thấy người của Thanh Đằng Thư Viện vẫn có thể sống sót trở về, xem ra Thanh Đằng Thư Viện kia thật sự là làm việc bất lực.
- Ha ha, những tên phế vật của Thanh Đằng Thư Viện kia sao có thể so với Đông Thắng Thư Viện chúng ta được?
- Đoán chừng là điểm số của bọn họ đã sớm hợp lệ, lười tiếp tục ra tay.
- Được rồi, đừng nói nhảm nữa, trước tiên giết những tên dư nghiệt Tạc Thiên Bang này đã, vừa vặn ta còn kém ba điểm nữa mới có thể hợp lệ.
- Ha ha, bây giờ đoán chừng cũng chỉ còn lại ngươi là còn không hợp lệ, được rồi, động thủ đi, ba điểm này đều để cho ngươi đấy.
Mấy người nói xong, trên người tuôn ra linh khí bàng bạc, tốc độ đột nhiên tăng cao, trong nháy mắt giết đến chỗ Husky và Đoạn Cửu Đức.
- Đậu phộng!
- Đậu phộng x 2, xong xong, hai người chúng ta sắp xong!
- Tiểu tử, cứu mạng a!
Trong nháy mắt Husky cùng Đoạn Cửu Đức sợ đến mức kêu to lên, luống cuống tay chân chạy trốn.
Từ Khuyết lại khẽ nhíu mày, giống như là hắn mới nghe được manh mối gì đó rất ghê gớm, đám "Tiên Nhân" này giết người Tạc Thiên Bang, tựa hồ là vì điểm số gì đó?
Điểm số?
Tại sao?
Chẳng lẽ có người đang nhằm vào Tạc Thiên Bang? Đồng thời vẫn có thể ra lệnh cho tồn tại Bán Tiên cảnh cùng Nhân Tiên cảnh?
Không thể nào, hình như bản bức thánh cũng không đắc tội qua loại tồn tại có cảnh giới cao kia mà.
Trong lòng Từ Khuyết nghi hoặc không thôi, nguyên bản hắn cho rằng đây đơn giản chính là người ngoại lai xâm lấn, đám người kia nhằm vào Tạc Thiên Bang, thuần túy là do Thiên Giác Ngưu tộc cùng với những tông môn gia tộc khác có cừu oán với hắn gây xích mích,
Nhưng bây giờ, hắn phát hiện ra việc này không đơn giản như hắn nghĩ, trong này tuyệt đối còn có ẩn tình càng to lớn hơn.
- Xem ra. . . phải bắt sống một tên để tra hỏi rồi.
Con ngươi của Từ Khuyết lóe qua một ít ánh sáng lạnh, ánh mắt đột nhiên rơi vào vài tên đệ tử Đông Thắng Thư Viện.
Ngay sau đó, chỉ nghe "Cheng" một tiếng, Từ Khuyết lấy ra thanh đoạn kiếm kia, Phong Hỏa Luân dưới chân cao tốc chuyển động, mang theo tiếng Phong Hỏa Lôi Bạo, trực tiếp hóa thành một bóng mờ, nhằm phía vài tên cường giả Bán Tiên cảnh kia..
- Cái gì?
- Chuyện này. . . đây là Tiên Khí!
Lúc này mặt của vài tên cường giả Bán Tiên cảnh mới biến sắc, kinh hãi kêu thành tiếng.
Đoạn kiếm trong tay cùng đôi Phong Hỏa Luân dưới chân Từ Khuyết, tản mát ra khí tức vô cùng mạnh mẽ, rất khó không đưa tới sự chú ý của bọn họ.
Ngay sau đó, trên mặt của vài tên cường giả Bán Tiên cảnh đều lộ ra vẻ mừng rỡ và tham lam, hầu như không có bất kỳ giao lưu nào, trong nháy mắt ánh mắt liền đồng thời thay đổi, nhằm phía Từ Khuyết mà lao tới.
- Giao Tiên Khí ra! Một nữ tử trong đó trầm giọng quát lên, lấy ra một cái roi dài, chân đạp một cái bàn đá.
Tay nhỏ vung lên hạ xuống, roi dài vang ra tiếng sấm nổ vang, toả ra khí thế thiên phạt bàng bạc, mạnh mẽ quật xuống.
- Hả? Sư muội, đối phó với một Độ Kiếp kỳ, lại còn lấy ra Thiên Kiếp Tiên, là ngươi muốn cùng ta cướp cái Tiên Khí này ư?
Bên cạnh nữ tử, một tên nam tử lạnh giọng cười nói.
- Sư huynh cả nghĩ quá rồi, trước mặt tạo hóa, tất cả đều dựa vào thực lực để nói chuyện.
Nữ tử thuận miệng trả lời một câu, tiếp tục vung roi dài lên.
- Hừ!
Nam tử lúc này cũng hừ lạnh một tiếng, tựa hồ kiêng kỵ nữ tử, vẫn chưa nói thêm gì nữa, chỉ là khóe mắt của hắn đã quét về những người còn lại ở phía sau, quái gở nói:
- Mấy người các ngươi, cũng muốn cùng ta cướp Tiên Khí sao?
Ba người phía sau nghe vậy, sắc mặt khẽ cứng lại, vội vàng ngừng thân hình lại, trên mặt bỏ ra nụ cười khó coi:
- Sư huynh lo xa rồi, chúng ta không dám.
- Không dám thì tốt!
Nam tử lạnh giọng nói xong, thân hình chớp một cái, trực tiếp vượt qua nữ tử cầm roi dài.
Nhưng rất nhanh, y liền choáng váng.
Trước mắt nơi nào còn có bóng của Từ Khuyết, thậm chí là nữ tử cầm roi dài bên cạnh y cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Trước một giây, Từ Khuyết còn giẫm Phong Hỏa Luân hướng bọn họ vọt tới, lúc này mới một cái chớp mắt, Từ Khuyết liền trực tiếp biến mất rồi.
- Không ổn! Hắn ở phía sau chúng ta!
thần hồn của nữ tử cầm roi dài đột nhiên chấn động, kinh hãi hô lên, roi dài trong tay cũng nhanh chóng thay đổi phương hướng, đánh về phía sau.
Nam tử trực tiếp lấy ra trường kiếm, lưỡi kiếm biến ảo ra một đám kiếm ảnh lớn, trôi nổi ở phía sau, tiến hành phòng ngự trước.
- Khà khà, ta ở chỗ này!
Đột nhiên, Từ Khuyết xuất hiện ở trước mặt nam tử, lộ ra nụ cười bỉ ổi.
Trong nháy mắt mặt của nam tử biến sắc, con ngươi nhanh chóng co lại, thân hình bỗng nhiên lui nhanh lại phía sau.
Nhưng mà thanh đoạn kiếm này của Từ Khuyết đã phủ đầu bổ xuống.
Trong nháy mắt nam tử đang lùi về phía sau, thân thể đã bị chia làm hai nửa, hướng phương hướng khác nhau bay đi, máu tươi vương xuống, bị mất mạng tại chỗ.
Trong phút chốc, toàn trường rơi vào tĩnh lặng một cách chết chóc, lặng ngắt như tờ, nghe được cả tiếng kim rơi.
Tất cả mọi người đều há hốc mồm, thậm chí là nữ tử cầm roi dài kia, sắc mặt trong nháy mắt trở nên hoàn toàn trắng bệch.
Lúc này nàng mới biết được chỗ kinh khủng của Từ Khuyết.
thần hồn rõ ràng là thấy hắn ở phía sau mình, nhưng trong nháy mắt mình vụt roi ra, hắn đã giết tới nam tử bên kia.
Tốc độ như thế này, căn bản không phải bọn họ có thể kịp phản ứng.
Hơn nữa đáng sợ nhất chính là, thanh đoạn kiếm này lại có thể một kiếm chém chết bọn họ, đây chí ít cũng phải là trung phẩm Tiên Khí.
- Chạy mau!
Lúc này, nữ tử cầm roi dài hô to một tiếng, đã xoay người hướng tới trận pháp bỏ chạy.
Thời điểm như thế này nàng cũng biết lấy hay bỏ, dù cho thành đoạn kiếm này là trung phẩm Tiên Khí, cũng hoàn toàn không phải là nàng có thể mơ ước.
- Chạy? Ha ha, các ngươi có thể chạy đi nơi nào?
Cùng với tiếng cười của Từ Khuyết truyền đến, thân hình hắn cũng trực tiếp chắn ở bên ngoài tiên trận, ngăn chặn đường lui của vài tên cường giả Bán Tiên cảnh kia.
Thân hình của nữ tử cầm roi dài bỗng nhiên hơi ngưng lại, đứng ở giữa không trung, roi dài trong tay giơ ở trước người, vô cùng e dè nhìn Từ Khuyết.
Ba người khác càng là tỏ vẻ kinh sợ, trong lòng run rẩy, đầu óc đã trống rỗng, bọn họ thậm chí còn chưa từ trong tình cảnh sư huynh mình bị một kiếm chém chết kia phản ứng lại.
Thực lực mà Từ Khuyết biểu hiện ra, triệt triệt để để phá vỡ lý giải của bọn họ đối với Độ Kiếp kỳ.
- Đậu phộng, tiểu tử 666! Bản thần tôn muốn cùng ngươi kề vai chiến đấu!
- Ha ha ha, làm rất hay! Lão đầu ta đến giúp ngươi một tay, giết!
Sau khi Husky cùng Đoạn Cửu Đức ngây người một lát, vào lúc này rốt cục cũng kịp phản ứng lại, lúc này la lớn.
Nhưng hai người này cũng chỉ hô trợ uy ở ngoài miệng, căn bản là không hề giảm tốc độ chạy trốn lại.
Dù sao bên trong Táng Tiên Cốc này, cũng không chỉ là có mấy cường giả Bán Tiên cảnh mà thôi, còn có bảy mươi, tám mươi Bán Tiên cảnh cùng với hơn mười Nhân Tiên cảnh khác nữa.
- CMN, hai tên các ngươi trở lại cho ta, giúp ta bắt sống một tên, bằng không bây giờ ta liền dùng một kiếm thiến các ngươi!
Lúc này Từ Khuyết hét lớn một tiếng, trong tay ném một con giun nhỏ, đoạn kiếm ngang trời vung lên.
Đùng!
Cùng với một tiếng vang giòn, con giun kia nổ thành sương máu trên không trung.
"Híttt!"
Trong nháy mắt Husky cùng Đoạn Cửu Đức hít vào một ngụm khí lạnh, không hẹn mà cùng đưa tay che dưới khố.
Bạn cần đăng nhập để bình luận