Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1534: Kinh Biến

Phiên bản Dịch: 1781 chữ khoảng 3 phút đọc
Tút tút tút…
Đối phương nói xong liền trực tiếp cúp điện thoại.
Từ Khuyết nghe trong điện thoại di động truyền đến âm thanh “tút tút”, không khỏi ngẩn ra.
CMN, Triệu công tử quái quỷ gì, lớn lối như vậy?
Bao hết thì hay lắm sao, ta còn có thể ăn kiểu bá vương đấy! (Dịch: ăn quit)
- 3 tiếng, ừm, ngược lại cũng không có gì làm, vậy tranh thủ thời gian này qua trang bức thêm một chút.
Từ Khuyết cúi đầu nhìn thời gian, khóe miệng nhếch lên.
Nếu người khác đã chủ động yêu cầu mình tới cửa làm mất mặt, sao lại có thể không đi cơ chứ.
Dù gì hệ thống phá giải cấm chế cần tốn 3 giờ, đánh mặt xong không cần xử lý hậu quả, trực tiếp phủi mông rời đi là được
- Từ tiên sinh, mời tới bên này, xe đã chuẩn bị xong.
Vừa bước ra khỏi cầu thang, Lâm lão bản liền lập tức tiến lên đón, cung kính hướng Từ Khuyết nói ra.
Hiện tại cô đã hiểu rõ phần lượng của Từ Khuyết, có thể cùng Triệu lão trực tiếp đối thoại giao dịch, thậm chí để Triệu lão không tiếc tất cả liên hợp hai nhà khác, ở trong thời gian ngắn ngủi đánh lén đi Hạ gia, người này nhất định không đơn giản.
Vì thế cô cảm thấy cần phải nhìn trẻ tuổi này với ánh mắt khác, cũng biểu thị ra kính ý to lớn nhất, cứu vãn mấy chuyện bất hòa với Từ Khuyết lúc trước
- Không cần vội như vậy, cuộc hẹn của tôi với Triệu lão vào lúc tám giờ, hiện tại mới sáu giờ, còn tận hai tiếng nữa, trước tiên đi cùng tôi đến chỗ này đã.
Từ Khuyết nói xong rồi đưa tin nhắn trong điện thoại di động cho Lâm lão bản xem.
Nội dung tin nhắn chỉ có một cái địa chỉ, hiển nhiên là do tên Triệu công tử kia gửi đến, đó là một quán ăn đêm.
Lâm lão bản nhìn điện thoại di động một chút, hơi sửng sốt, nhưng cũng không nói gì, lúc này gật gật đầu rồi dặn dò thủ hạ sắp xếp xe, thay đổi hành trình.
Lập tức, ánh mắt Từ Khuyết cũng quét về phía những người khác.
Đám võ học tông sư vẫn chưa rời đi, tha thiết mong chờ nhìn Từ Khuyết, chờ Từ Khuyết thực hiện cái hứa hẹn kia, tặng bọn họ một hồi tạo hóa.
Từ Khuyết vào lúc này cũng chẳng keo kiệt, trực tiếp từ hệ thống thương thành hối đoái mấy quyển tiểu bí tịch, cộng thêm vài loại phương pháp luyện đan, đưa cho ông lão tóc bạc.
Chủ yếu vẫn là những lão đầu này nhìn qua cũng không xấu, không có tội ác tày trời gì, dù cho đây chỉ là thế giới ảo cảnh, cho chút chỗ tốt cũng không có ảnh hưởng gì.
- Lấy về hảo hảo nghiên cứu đi, bất quá võ học có tiến bộ hay không không quan trọng, quan trọng chính là nhân phẩm, mấy ông nhìn đồ đệ của mình một chút đi, luyện võ công xong ra bắt nạt kẻ yếu, có một chút xíu tinh thần võ đạo ư? Đám “võ lâm Bắc Đẩu” các ông không cảm thấy xấu hổ ư?
Từ Khuyết nói nói, thuận miệng công kích lên.
- Từ tiên sinh nói đúng, sau này chúng tôi nhất định sẽ chú ý điểm này.
Mấy cái ông lão đều cúi đầu, đáp lại nói.
Đây là thật sự khiêm tốn nghe lọt những lời Từ Khuyết nói, nội tâm thầm nói sau khi trở về nhất định phải nghiêm bắt dạy dỗ đạo đức cho đám đệ tử này, tuyệt đối không thể để cho bọn họ đi ra làm mất mặt xấu hổ.
Vạn nhất lần sau gặp phải người càng mạnh càng ác hơn, không nói hai lời liền diệt môn phái của bọn họ đi.
Lần này may mà gặp phải người tốt, đại tông sư chân chính, còn không keo kiệt ban tặng võ học cùng phương pháp luyện đan, sau này giới võ học bọn họ sẽ được nâng cao lên một tầng.
Mang theo kích động cùng xấu hổ, bọn họ nhìn theo Từ Khuyết cùng Lâm lão bản rời đi, nội tâm tràn ngập kính ý.
Cùng lúc đó, tầng trệt cao ốc.
Phong tỏa còn chưa được giải trừ, Hiên Viên Uyển Dung và Lâm Ngữ Hi vẫn không thể lên trên được.
Quan trọng là buổi trực tiếp của Từ Khuyết đã kết thúc, hiện tại không ai biết phía trên đến cùng phát sinh chuyện gì.
Đồ vật rơi từ trên sân thượng xuống cảnh sát đã điều tra rồi, là một cái hình nộm vô cùng sống động, thế nhưng rơi xuống đã chia năm xẻ bảy, hoàn toàn biến dạng.
Sau khi điều tra, cảnh sát tuyên bố đây là một vụ án ác ý ném đồ từ trên cao xuống, kẻ tình nghi là Hạ Lạc Kình, hiện tại đang tiến hành truy bắt.
Bất quá khiến tất cả mọi người bất ngờ chính là, Từ Khuyết lại không giết Hạ Lạc Kình, còn tưởng rằng lần này sẽ xảy ra án mạng, dù sao Hạ gia đã bị diệt đi, ngụy tạo một cái chết bất ngờ cho Hạ Lạc Đình chỉ là việc nhỏ.
Kết quả Từ Khuyết cũng không có giết chết Hạ Lạc Kình, rất nhiều người đều cảm thấy Từ Khuyết không phải loại ác nhận hung tàn như bọn họ nghĩ.
Nhưng Hiên Viên Uyển Dung rất kinh ngạc, tên này từ lúc nào mà lòng dạ mềm yếu như thế? Không phải xuất hiện biến cố gì chứ?
Ken.
-
Rất nhanh, tiếng chuông một chiếc thang máy reo lên.
Cửa thang máy từ từ mở ra, thấy người đang đi ra, Hiên Viên Uyển Dung liền thở phào nhẹ nhõm.
Từ Khuyết bước ra, hoàn hảo không chút tổn hại nào, trên mặt còn mang theo ý cười tiện quen thuộc, điều này chứng minh sự tình đã được giải quyết xong.
- Yêu, thay quần áo khác rồi mà vẫn có tiền khí như thế.
Từ Khuyết vừa ra cửa thang máy, lập tức nhìn thấy Hiên Viên Uyển Dung trong đám người.
Hết cách rồi, nữ nhân này quá chói mắt, cổ trang chói mắt cũng thôi đi, hiện tại thay đổi quần áo hiện đại vẫn bắt mắt như vậy, tiên khí mười phần.
- A, nguyên lai người còn có thể khen người khác?
Hiên Viên Uyển Dụng cười gần, ấn tượng đối với Từ Khuyết cũng không thay đổi bao nhiêu, cái tên này tâm nhãn quá xấu, lời trong miệng hắn nói ra, có mấy phần là chân tâm?
Từ Khuyết cũng không để ý Hiên Viên Uyển Dung nhìn hắn như thế nào, mấy tiếng sau liền có thể giải quyết tình kiếp lần này, không đáng kể.
- Đi thôi, dẫn các người đi đến một nơi.
Hắn vẫy vẫy tay, trực tiếp đi tới cửa.
Lâm lão bản ngẩn ra, mở miệng ngăn cản hắn:
- Từ tiên sinh, xe ở bãi đậu xe dưới đất, chúng ta nên âm thầm rời đi chứ?
Cô đang ám chỉ Từ Khuyết, hiện tại ở ngoài cửa có rất nhiều người, phần lớn người đều là xem trực tiếp mới đến, nếu như lúc này Từ Khuyết đi ra ngoài, nhất định sẽ có phiền toái lớn.
- Không không không, chúng ta quang minh chính đại, phải đi cửa chính, cô bảo tài xế lái xe lên đây đi.
Từ Khuyết khoát tay áo một cái, còn tỏ vẻ chờ mong đi về hướng cửa lớn.
Nói đùa, cơ hội trang bức tốt như vậy, muôn người chú ý, làm sao có thể bỏ qua.
Nhưng mà Từ Khuyết một chân bước ra cửa lớn, lại không gây nên bất kỳ hỗn loạn nào.
Đám người ở bên ngoài cao ốc vẫn đang tụm lại bàn luận sôi nổi, căn bản không hề để ý Từ Khuyết đã đi ra.
Dù cho có người nhìn thấy, cũng chỉ là nhìn liếc qua một chút, không quá quan tâm.
- CMN, chuyện này hình như khác với kịch bản.
Từ Khuyết kinh ngạc.
Lâm lão bản cũng kinh ngạc, tựa hồ không nghĩ tới mọi người lại bình tĩnh như vậy
- Tình huống thế nào vậy?
Từ Khuyết có chút mất mát.
Bên cạnh Lâm Ngữ Hi trừng mắt nhìn, thấp giọng thầm nói:
- Có lẽ lúc phát trực tiếp cậu đã mở 360 độ, cho nên…
Trong nháy mắt khóe miệng Từ Khuyết giật giật liên tục.
Không thể không nói, khuông mặt này không nhẵn nhụi đẹp trai giống như lúc ở Tu Tiên Giới, nhiều lắm chỉ là một tiểu ca ca có chút soái, xa xa không tới trình độ của mỹ Nam tử.
Nhưng dù gì cũng có thể nhận ra mà, không đến nỗi đóng 360 độ liền không nhận ra chứ.
- Lão tằm!
Lúc này, có người hô nhỏ.
Từ Khuyết ngẩn ra, quay đầu nhìn lại, ba người bạn cùng phòng của hắn đang chen chúc trong đám người tiến đến đây.
- Sao các cậu lại đến đây?
Từ Khuyết hỏi.
- Còn không phải là nhìn thấy cậu trực tiếp, sợ cậu có chuyện ư? Thế nào rồi?
Lão đại lúc này mở miệng hỏi.
- Còn có thể như thế nào, đến rất đúng lúc, đi, tôi dẫn các cậu đi trang bức.
Từ Khuyết nở nụ cười, cũng lười giải thích, trực tiếp vung tay lên đi về phía trước.
Xe Lâm lão bản sắp xếp đã từ bãi đỗ xe dưới đất chạy lên, đám người thấy Từ Khuyết lên xe cũng dồn dập đi theo.
Sau khi xe lăn bánh, bên trong xe hoàn toàn yên tĩnh, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Từ Khuyết.
Lâm Ngữ Hi trầm ngâm một chút, rốt cục không nhịn được mở miệng nói:
- Từ Khuyết, cậu…
Kétttttt!
Lời còn chưa nói hết, bánh xe đang lăn đột nhiên thắng gấp, lốp xe ma sát với mặt đường vang lên tiếng chói tai, mọi người trong xe nhất thời theo quán tính nga người về phía trước, đầu óc mê muội.
Chỉ có một mình Từ Khuyết tỉnh táo, ánh mắt nhìn về phía trước, xuyên qua kính chắn gió, hắn nhìn thấy một màn kinh người, miệng không khỏi khẽ nhếch, kinh ngạc nói:
- Làm sao có thể?
Bạn cần đăng nhập để bình luận