Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 551: Hồng Nhan Họa Thủy

Tay nhỏ nắm lại giơ lên đánh vào ngực?
Loại uy hiếp kỳ quái này, nữ tử mặc cung trang vẫn là lần đầu tiên nghe thấy.
Chỉ là cũng không đoái hoài tới việc kinh ngạc, nàng khẽ cười khổ nói:
- Công tử nói đúng, là tiểu nữ tử nhiều chuyện, kính mong công tử thứ tội.
- Được rồi được rồi, đừng làm ra bộ dáng này, Khương Hồng Nhan đâu?
Từ Khuyết khoát tay nói, không còn tâm tư nói đùa nữa.
Hắn theo bản năng cảm thấy, Nữ Đế có lẽ là đã xảy ra chuyện gì đó, bằng không một nữ nhân viên ở Minh Nguyệt Lâu sẽ không có loại thái độ luôn mãi truy hỏi như thế này.
- Công tử có chỗ không biết, Khương Hồng Nhan cô nương cũng đã rời khỏi Minh Nguyệt Lâu mấy ngày trước rồi.
Nữ tử mặc cung trang đáp lại nói.
- Cái gì?
Từ Khuyết lúc này trừng mắt lên, lại vồ hụt?
Thế nhưng chuyện này không đúng rồi, lúc đó rõ ràng đã hẹn với nhau một tháng sau gặp, bây giờ mình còn tới sớm hơn mấy ngày, nàng làm sao lại đi trước rồi?
- Công tử, tiểu nữ tử lắm miệng nói một câu, chuyện ngài quen biết cùng Khương Hồng Nhan cô nương, tốt nhất không nên để lộ ở bên trong Minh Nguyệt Lâu, bằng không có thể sẽ...
Nữ tử mặc cung trang trịnh trọng nhắc nhở, nhưng nói còn chưa dứt lời, con ngươi nàng tựa hồ nhìn thấy cái gì, biểu hiện ngẩn ra, liền không nói thêm gì nữa, ngược lại thành loại mỉm cười đón khách lúc trước kia nói:
- Công tử, tiểu nữ tử đi làm trước, mời ngài cứ tự nhiên.
Nói xong, nàng liền cất bước rời đi.
Từ Khuyết hơi nhướng mày, xoay người liếc mắt nhìn, vừa vặn phát hiện ngoài cửa có vài tên nam nữ trẻ tuổi đồng hành đi tới.
Mấy người đều có tu vi Anh Biến kỳ, thực lực rất phi phàm.
Trong đó có hai nữ tử, tu vi là Anh Biến kỳ tầng chín, còn có một tên nam tử tuấn lãng, dĩ nhiên đạt đến Anh Biến kỳ tầng mười viên mãn, cách Luyện Hư kỳ vẻn vẹn chỉ còn một bước.
Loại tổ hợp hung hăng này, ở bên trong thiên kiêu tuyệt đối là những người đứng đầu, chính là cường giả bên trong thiên kiêu, nếu như đặt ở Ngũ Hành Sơn, tuyệt đối là tồn tại mạnh mẽ kinh thế hãi tục, thậm chí so với Từ Khuyết chơi đùa ra nhiều Tạc Thiên Bang phân thân như vậy còn chấn động lòng người hơn.
Bọn họ một đường chuyện trò vui vẻ, trực tiếp hướng về Minh Nguyệt Lâu mà tới.
Từ Khuyết nhíu lông mày lại, hắn có thể xác định, nữ tử mặc cung trang vừa rồi kia chính là nhìn thấy những người này, cho nên mới có biểu hiện quái lạ, không nói tiếp lời nàng muốn nói.
Nhưng Từ Khuyết là ai? Sao có thể cho phép người khác làm mình tò mò rồi bỏ đi?
Lúc này, hắn không để ý đến những người đi tới ngoài cửa kia, xoay người hướng đại sảnh Minh Nguyệt Lâu mà đi, bước nhanh đuổ nữ tử mặc cung trang, mở miệng nói:
- Cô nương, ngươi vừa rồi nói như thế, đến cùng là có ý gì?
- Công tử, tiểu nữ tử vừa rồi không nói gì cả.
Nữ tử mặc cung trang dừng lại, lễ phép đáp lại, nụ cười trên mặt vẫn như trước.
- Ồ, ngươi không nói thì đừng trách ta kéo ngươi xuống nước đấy. Tự ta đi hỏi mấy người kia, thuận tiện cùng bọn họ nói một chút những lời ngươi vừa mới nói với ta, nhìn xem bọn họ có biết gì hay không.
Từ Khuyết nở nụ cười, xoay người bay thẳng đến chỗ vài tên thiên kiêu ngoài cửa kia mà đi.
Nữ tử mặc cung trang lúc này mới đột nhiên thay đổi sắc mặt, vội vàng nói:
- Công tử dừng chân, tiểu nữ tử nói cho ngươi là được.
- Hừm, nói đi.
Từ Khuyết cũng dừng lại, xoay người cười tủm tỉm nhìn nàng, tựa hồ sớm có dự liệu nàng sẽ đi vào khuôn phép.
Hàm răng của nữ tử mặc cung trang khẽ cắn đôi môi, cẩn thận từng li từng tí một nhìn vài tên thiên kiêu ngoài cửa một chút, thấp giọng nói:
- Công tử, Khương Hồng Nhan cô nương là người trong số mệnh bất tường, tên như người, Hồng Nhan họa thủy, nguyên bản nàng đã rời đi mấy chục năm, bây giờ ở thời kỳ mẫn cảm này lại trở về, không chỉ là người của Khương gia, liền ngay cả Cung gia cùng Bạch gia, thậm chí có các đại tông phái khác đều mắt nhìn chằm chằm vào nàng, Minh Nguyệt Lâu căn bản không bảo đảm nổi cho nàng, cho nên nàng rời đi rồi.
-...
Từ Khuyết nghe xong, lông mày từ lâu đã nhăn thành một chữ xuyên.
Khi nghe nữ tử mặc cung trang này nói Khương Hồng Nhan là Hồng Nhan họa thủy, Từ Khuyết suýt nữa nổi giận trách cứ đối phương, nhưng vừa nghe xong, tựa hồ nữ tử mặc cung trang này cũng không phải là đang chửi bới Khương Hồng Nhan, mà là Khương Hồng Nhan thật sự có mệnh cách "Hồng Nhan họa thủy".
Nhưng Từ Khuyết không biết chuyện này cụ thể là có ý gì, "Hồng Nhan họa thủy" bản ý là chỉ cô gái xinh đẹp là căn nguyên của tai họa, Khương Hồng Nhan xác thực là xinh đẹp, nhưng xinh đẹp thì có sai sao? Điều này hiển nhiên là không đúng.
Hơn nữa trong lời nói của nữ tử mặc cung trang kia, Từ Khuyết còn nghe được một cái Cung gia, ngang hàng với Khương gia và Bạch gia.
Bạch gia là như thế nào, Từ Khuyết không biết. Nhưng rất sớm trước đây hắn từ trong miệng Liễu Tĩnh Ngưng đã biết được Khương gia,
Tựa hồ gia tộc này rất cường đại ở Đông Hoang, bây giờ Cung gia có thể cùng nó sánh vai, đương nhiên sẽ không đơn giản.
- Ngươi nói thời kỳ mẫn cảm là có ý gì?
Từ Khuyết hạ giọng hỏi, hắn cảm thấy cần phải mau mau làm rõ chuyện gì đang xảy ra, bằng không căn bản không giúp được Nữ Đế.
Dù sao đối thủ quá mạnh mẽ, tình huống của Nữ Đế bây giờ chẳng khác gì đối địch với cả thế gian, cái gì Khương gia Bạch gia Cung gia, còn có các đại tông phái, vừa nghe liền biết không đơn giản rồi.
- Công tử chẳng lẽ không biết sao?
Nữ tử mặc cung trang lại vô cùng ngạc nhiên, thấp giọng nói:
- Chưa tính Khương Hồng Nhan cô nương có số mệnh bất tường, bản thân nàng đã là tuyệt thế thiên kiêu chi nữ, nếu không vì tu luyện pháp quyết không trọn vẹn, cũng sớm đã là người tài ba bên trong đời này, thậm chí có thể nói là vô địch bên trong đời này. Bây giờ bí cảnh thí luyện Nam Châu đại lục sắp mở ra, nàng đột nhiên xuất hiện, thực sự rất khó để không bị nhằm vào.
- Làm sao, lẽ nào nàng không thể tham gia bí cảnh thí luyện sao?
Từ Khuyết lần nữa cau mày.
Nam Châu đại lục bí cảnh thí luyện, hắn đã nghe nói qua nhiều lần, lần thứ nhất là từ trong miệng Nữ Đế nghe nói, bởi vì nàng nhắc tới Đoạn Cửu Đức hình như chính là vì cái thí luyện này mới đi tới Nam Châu.
Nhưng cái bí cảnh thí luyện này đến cùng có cái gì đặc biệt, Từ Khuyết cũng không rõ ràng, cũng không hỏi quá nhiều.
Nữ tử mặc cung trang cẩn thận từng li từng tí một đáp:
- Lấy thiên tư của Khương Hồng Nhan, làm sao có khả năng có người sẽ bỏ mặc nàng tiến vào bí cảnh thí luyện tìm kiếm tạo hóa đây, nếu như nàng thành công bù đắp pháp quyết, nghịch thiên cải mệnh, nàng liền trở thành vô địch, nhất định sẽ đánh vỡ cân bằng giữa các thế lực lớn.
Nghịch thiên cải mệnh? Nhất Khí Hóa Tam Thanh?
Từ Khuyết lập tức ngạc nhiên, trước đây hắn biết pháp quyết mà Nữ Đế tu luyện chính là Nhất Khí Hóa Tam Thanh, nhưng chỉ được hai thiên trước, vì thế tu vi đều trì trệ không tiến.
Hơn nữa Nhất Khí Hóa Tam Thanh này so với bên trong lý giải của hắn hoàn toàn khác nhau, cũng không phải là một loại pháp quyết có thể hóa ra phân thân, ngược lại là thông qua nguyên khí tự thân để thay đổi số mệnh, hoàn toàn chính là nghịch thiên cải mệnh!
Từ Khuyết may mắn, không cẩn thận lấy được thiên thứ ba, lúc ở Thủy Nguyên Quốc liền tặng cho Nữ Đế, nhưng vẫn không thể bù đắp bản pháp quyết này.
Bây giờ nghe nữ tử mặc cung trang nói, Từ Khuyết mới rốt cục bừng tỉnh.
Thì ra thiên tư của Nữ Đế là mạnh đến mức làm người trong thiên hạ đều kiêng kỵ, thế nhưng bởi vì số mệnh không tốt, vì thế muốn cải mệnh, nhưng pháp quyết cải mệnh vừa không trọn vẹn, lại cực kỳ khó tìm, vì thế phải đến tham gia Nam Châu đại lục bí cảnh thí luyện, nỗ lực từ bên trong tìm tới tạo hóa, bù đắp pháp quyết.
Mà bây giờ, người trong thiên hạ chỉ lo nàng quật khởi, vì thế mắt nhìn chằm chằm, không muốn để cho nàng tham dự bí cảnh thí luyện, Minh Nguyệt Lâu đều không bảo đảm cho nàng được, cho nên nàng rời đi.
- Những thế lực gia tộc khác kiêng kỵ nàng, ta có thể hiểu được. Nhưng nếu nàng thật có thể quật khởi, đối với Khương gia mà nói không phải là việc tốt sao? Người của Khương gia tại sao không bảo vệ nàng?
Từ Khuyết nghi ngờ nói.
Theo lý mà nói, Nữ Đế nếu như thật sự có thiên tư như vậy, Khương gia hẳn là mau mau đến bảo vệ mới đúng chứ, làm sao cũng sẽ mắt nhìn chằm chằm đối với nàng?
Bạn cần đăng nhập để bình luận