Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1367: Không Chọc Nổi

- Thiên kiếp?
Từ Khuyết ngẩn ra, cũng đã nhận ra được cỗ khí thế quen thuộc này.
Thiên uy bàng bạc giống như núi lớn từ trên trời giáng xuống, lấy một loại tư thế hung hăng, cao cao tại thượng, cực kỳ mênh mông, bắt người thần phục.
Nhưng mà đối với Từ Khuyết mà nói, loại thiên uy này sớm đã quen thuộc, đừng nói là thiên uy, dù cho là thiên kiếp cũng là như vậy.
Tử tiêu thần kiếp, thượng cổ hạo kiếp gì đó, cũng đã là chuyện thường như cơm bữa, hoàn toàn không có bất kỳ khiêu chiến nào.
- A, lão phu còn tưởng rằng các ngươi muốn làm gì, động tĩnh lớn như vậy, kết quả là vì dẫn xuống một đạo thượng cổ hạo kiếp sao?
Từ Khuyết lộ ra vẻ lười biếng nở nụ cười, đưa tay móc móc lỗ tai, biểu đạt sự xem thường của hắn.
Y Phương cười lạnh một tiếng:
- Từ lão, ngươi nhìn cho rõ ràng, đây không phải là một đạo, mà là hai đạo.
Y đưa tay chỉ về phía bầu trời.
Cuồn cuộn trong tầng mây, quả nhiên là có hai đạo tia chớp màu vàng óng thô to đang đan xen nhau, giống như hai con cự long nằm ở bên trong mây đen dày đặc, như ẩn như hiện, thỉnh thoảng giương nanh múa vuốt, khí thế bàng bạc.
Thiên uy to lớn này, liền khiến cho người ta cảm giác như bị hai con cự long đang nhìn chằm chằm vào, tâm thần tập trung cao độ.
Từ Khuyết lập tức cười ra tiếng:
- Ha, đúng thật là hai đạo thượng cổ hạo kiếp, lão phu sợ chết mất, ha ha ha!
- Ngươi cười cái gì?
Y Phương lập tức hơi nhướng mày, buồn bực quát lên.
Dưới cái nhìn của y, thượng cổ hạo kiếp vừa ra, vị Từ lão này không nên có phản ứng như thế mới đúng.
- Xem ra hắn cũng không biết uy lực của thượng cổ hạo kiếp, kiến thức rất bình thường.
Một tên thiên kiêu của Thần Nông Thị tộc đi lên phía trước, nói với Y Phương.
Y Phương lắc lắc đầu, vị Từ lão này sau khi nhìn thấy thượng cổ hạo kiếp có phản ứng như thế này, bình thường cũng chỉ có thể là hai trường hợp.
Hoặc là hắn thật sự không biết uy lực kinh khủng của thượng cổ hạo kiếp, hoặc là hắn căn bản không sợ thượng cổ hạo kiếp.
Nhưng mà độ khả thi của vế sau cao không?
Không chắc.
Tu sĩ đối với thiên kiếp, luôn luôn mang trong lòng sự kiêng kỵ cùng kính nể, tu sĩ bình thường gặp phải Tử Tiêu Thần Kiếp, cơ bản đều khó có thể sống sót, trừ phi là thiên kiêu có tư chất mạnh mẽ mới có có thể sống sót.
Mà loại thiên kiếp cấp bậc thượng cổ hạo kiếp này, chính là tồn tại mà tất cả tu sĩ đều sợ hãi.
Đây chính là thiên kiếp thường thấy nhất ở thời đại Thần Linh, nghe đồn đủ để sát thần diệt phật, đặc biệt là chiến dịch Thần Linh đại chiến kia, có vô số thần phật ma chết ở bên trong thượng cổ hạo kiếp gột rửa.
Bởi vì cảnh giới càng cao, liền càng sợ hãi thượng cổ hạo kiếp, bản thân kiếp nạn như vậy liền chuyên môn dùng để thanh tẩy thần phật, nhưng dưới tình huống cảnh giới thấp, cũng không mang ý nghĩa uy lực của thượng cổ hạo kiếp liền nhỏ đi, dù cho là cảnh giới yếu, thượng cổ hạo kiếp vẫn có uy lực kinh khủng nhất bên trong tất cả các loại thiên kiếp.
Vì thế, mặc kệ là cảnh giới nào, dưới tình huống gặp phải thượng cổ hạo kiếp, cơ bản đều là cửu tử nhất sinh, người còn sống cũng sẽ bị thương nặng.
Cường đại như vị Đạo Thai Thần Thể của Thánh Tông kia, chính là tồn tại yêu nghiệt có tư chất tốt nhất mấy năm gần đây, lúc đột phá Thiên Tiên cảnh, liền gặp phải một đạo thượng cổ hạo kiếp.
Tuy có vài vị đại năng hộ đạo, cùng với các loại linh đan diệu dược cấp cao cùng các loại Tiên Khí bảo vệ, vị này phát huy uy lực của Đạo Thai Thần Thể đến cực hạn, nhưng kết cục vẫn làm người chấn động.
Vị Đạo Thai Thần Thể kia bị thiên kiếp nổ đứt đoạn tứ chi, thân thể hầu như bị hủy diệt sạch, còn sót lại nửa đoạn thân thể.
Đương nhiên, y còn sống, cũng trở nên càng mạnh hơn.
Nhưng mà đó cũng là một trường hợp đặc biệt, dù sao cũng là Đạo Thai Thần Thể, há lại là những tu sĩ bình thường có thể đánh đồng được?
Bây giờ thân thể của vị Từ lão này nhìn qua tuy rằng cũng giống như đã luyện qua, nhưng thế thì lại làm sao đây? Có thể so sánh với Đạo Thai Thần Thể sao?
Ở trước mặt thiên kiếp, người người đều bình đẳng.
Cảnh giới và tư chất của ngươi càng cao, liền mang ý nghĩa ngươi phải đối mặt với uy lực của thiên kiếp càng khủng bố hơn.
Huống hồ bây giờ vị Từ lão này còn giống như là thân thể có bệnh, không có cách nào phát huy ra thực lực đỉnh phong, vậy hai đạo thượng cổ hạo kiếp đánh xuống, cho dù không chết cũng sẽ lột đi mấy lớp da, đến lúc đó tùy tiện mấy người đã đủ để bóp chết hắn.
Vì thế, Y Phương cho rằng vị Từ lão này không phải là không e ngại thượng cổ hạo kiếp, mà có lẽ là hắn không biết uy lực của thượng cổ hạo kiếp.
Dù sao phần lớn tu sĩ Thiên Châu, trước đây cũng không biết thượng cổ hạo kiếp, hơn nữa một chiêu bí quyết này của Thần Nông Thị tộc phải đánh đổi rất lớn, rất ít khi triển khai ra.
Mãi đến tận lúc vị Đạo Thai Thần Thể của Thánh Tông kia chịu thượng cổ hạo kiếp, mới có một ít lão nhân có kiến thức rộng rãi lấy ra sách cổ, nói ra lịch sử của thiên kiếp màu vàng.
Nghĩ tới đây, Y Phương giống như đã xác định được là vị Từ lão này vô tri, lúc này cười lạnh một tiếng:
- Từ lão, nếu ngươi cảm thấy thượng cổ hạo kiếp không có gì, như vậy. . . ha ha, hi vọng kế tiếp ngươi hãy cẩn thận hưởng thụ.
Ầm ầm!
Gần như cùng lúc đó, mây trên bầu trời vang lên một tiếng nổ thật lớn đinh tai nhức óc.
Hai đạo tia chớp màu vàng óng ở bên trong mây đen cuồn cuộn hừng hực lên, loại khí thế giống như hủy thiên diệt địa kia, khiến bốn phía đều trở nên ngột ngạt.
Rất nhiều người đều nín thở, sắc mặt nghiêm nghị, không ngừng lùi lại, rời xa phạm vi thiên kiếp bao trùm.
Y Phương nói xong liền lập tức hướng về phía sau lui gấp lại.
Mấy vị hộ đạo giả gọi ra thượng cổ hạo kiếp kia, giờ phút này đã tỏ vẻ trắng xám, mặt mất sắc máu.
Tuy thượng cổ hạo kiếp là do bọn họ gọi ra, nhưng là trong nháy mắt tu vi giảm mạnh hai cảnh giới nhỏ, từ Kim Tiên cảnh đỉnh phong rơi xuống Kim Tiên cảnh sơ kỳ, tuổi thọ thiếu hơn nửa, tổn thất to lớn.
Cho dù không có những tổn thất này, bọn họ cũng không dám đối mặt với thượng cổ hạo kiếp, đây căn bản chính là thiên kiếp đòi mạng, ai dám lưu lại gần?
Vèo! Vèo! Vèo!
Trong nháy mắt thiên kiếp ngưng tụ thành công, thiên kiếp quả cùng thân cây thiên kiếp cũng không cần bọn họ duy trì tiếp, chủ động tiêu tan, lúc này vài tên hộ đạo giả rút đi, cùng mấy người bọn Y Phương đồng thời lùi về phía sau, muốn trốn khỏi nơi đây.
Dù sao cảnh giới của bọn họ đã giảm xuống rồi, ngoại trừ chạy trốn phạm vi thiên kiếp bao trùm, còn sợ bị vị Kim Tiên cảnh đỉnh phong duy nhất ở đây hiện nay là Mạc Quân Thần đánh lén.
Đương nhiên, bọn họ chỉ lùi lại cảnh giác, cũng không có ý tứ muốn rời khỏi nơi này.
Dù cho Mạc Quân Thần là Kim Tiên cảnh đỉnh phong, bọn họ chỉ còn là Kim Tiên cảnh sơ kỳ, bọn họ cũng có lòng tin có thể che chở mấy vị thiên kiêu, từ dưới tay Mạc Quân Thần bình yên rời đi.
Bây giờ lưu lại, chính là vì chứng kiến cha của Từ Khuyết tử vong, chứng kiến hắn bị phá diệt ở bên trong thượng cổ hạo kiếp.
"Ầm!"
Cùng với một tiếng nổ vang kinh thiên động địa, một đạo lôi đình màu vàng trong đó rốt cục hạ xuống.
Nó xuyên qua vân không, giống như một con cự long màu vàng từ trên trời giáng xuống, lấy tốc độ cùng uy lực khủng khiếp, trực tiếp lao xuống, đánh về phía Từ Khuyết.
Từ Khuyết vẫn lười biếng nằm trên mặt đất như cũ, nhấc hai chân lên, tỏ vẻ thích ý nghênh tiếp thiên kiếp màu vàng.
Cái cảm giác này, liền giống như là ở trên bờ cát phơi nắng, tích cực nghênh tiếp ánh mặt trời.
Y Phương đột nhiên ý thức được gì đó không đúng, tên này quá bình tĩnh, bình tĩnh đến mức làm cho người ta có một loại cảm giác rằng hắn rất tự tin.
- Xảy ra chuyện gì, lẽ nào. . . hắn thật sự không sợ thượng cổ hạo kiếp?
Trong lòng Y Phương sản sinh một ít ý nghĩ bất an.
Y nhìn về phía biên giới sương mù dày đặc, biểu hiện của Đoạn Cửu Đức và Liễu Tĩnh Ngưng cũng rất bình tĩnh, đối với thượng cổ hạo kiếp không có một chút kiêng kỵ nào.
Chuyện này càng làm cho Y Phương cảm thấy ngờ vực, theo lý mà nói, cho dù không biết thượng cổ hạo kiếp, ít nhất cũng sẽ cảm thấy hiếu kỳ đối với loại thiên kiếp này chứ? Thậm chí là cảm nhận được thiên uy kinh khủng như thế, cũng hẳn phải biết thiên kiếp này không đơn giản, chí ít trên biểu hiện đều sẽ có một chút nghiêm túc.
Nhưng mà bọn Đoạn Cửu Đức lại quá bình tĩnh, căn bản không giống như lần thứ nhất nhìn thấy loại thiên kiếp này, ngược lại giống như là rất thường thấy thượng cổ hạo kiếp, không chỉ là mất đi lòng hiếu kỳ, hơn nữa một điểm tâm tình e ngại đều không có.
- Không đúng, việc này không đúng, có lẽ chúng ta đã đoán sai, lão già này tựa hồ thật sự không e ngại thượng cổ hạo kiếp!
Y Phương không nhịn được mở miệng, trầm giọng nói.
Ầm!
Vừa dứt lời, thượng cổ hạo kiếp từ trên trời giáng xuống, thế tới mãnh liệt kia, tốc độ đột nhiên chậm lại.
Từ Khuyết cũng bỗng nhiên từ trên mặt đất đứng lên, mở hai tay ra, hô lớn:
- Mau tới đây đi, thượng cổ hạo kiếp của ta! Ta nhớ ngươi chết mất!
Ầm!
Cả đạo tia chớp màu vàng óng mạnh mẽ đình trệ trên không trung, tiếp đó bỗng nhiên xoay chuyển phương hướng, trong nháy mắt hướng trên vòm trời phóng đi, điên cuồng chạy trốn, thậm chí ngay cả mảnh mây đen cuồn cuộn cuồn cuộn kia cũng đang kịch liệt lùi tán.
Toàn bộ quá trình, thật giống như hoàn mỹ diễn dịch một từ, không trêu chọc nổi.
Trong giây lát, Y Phương há hốc mồm rồi.
Hộ đạo giả cùng vài tên thiên kiêu của Thần Nông Thị tộc đều ngơ ngẩn.
Liền ngay cả Đoạn Cửu Đức và Liễu Tĩnh Ngưng cùng với Mạc Quân Thần, vào lúc này cũng không khỏi sững sờ ở tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận