Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 735: Lại Thấy Tử Hà Tiên Tử

- CMN, chuyện này không khoa học. Tại sao nàng lại từ Nam Châu bí cảnh chạy đến nơi này, hơn nữa... Tiểu Nhu đâu?
Từ Khuyết dùng sức xoa xoa hai mắt, vô cùng kinh ngạc.
Quỷ dị nhất chính là Tử Hà tiên tử có dáng vẻ thu hút sự chú ý như vậy, nhưng khi nàng ung dung chậm rãi đi qua trên đường đến giờ, tu sĩ và bách tính ở xung quanht tựa như không phát hiện ra nàng tồn tại.
- Chẳng lẽ là ảo giác?
Từ Khuyết nhíu mày, đối mặt với tình huống như thế, nhất định phải chạy đi làm rõ đến cùng xem sao.
Lúc này hắn cất bước đuổi theo, đi tới cuối con đường quẹo một lần rồi lại tới một khúc quanh hẻo lánh.
Đúng như dự đoán, thân ảnh quen thuộc kia liền xuất hiện trong tầm mắt.
Nàng vẫn mặc một thân đạo bào rộng rãi như cũ, nhưng không che giấu được dáng người mỹ diệu, trên khuôn mặt tinh xảo tuyệt đẹp, đôi mắt nàng lạnh lùng giống như đao kiếm, giờ khắc này đang nhìn kỹ người đang tới.
- Đây là đang chờ ta à?
Từ Khuyết kinh ngạc.
Dáng vẻ này của đối phương chứng mình nàng đã biết sự tồn tại của hắn, đang chờ hắn tự mình lại đây.
Từ Khuyết lập tức có chút chột dạ, nữ nhân này cường đại đến mức đáng sợ, hơn nữa lúc trước thừa dịp nàng đang bế quan, mình còn động tay với nàng, bây giờ đối phương xuất hiện ở đây, nói không chừng quả thật là tìm mình tính sổ.
Lần này phiền phức rồi.
Trong lòng Từ Khuyết hồi hộp một tiếng, dừng bước, không có bước tiếp về phía trước.
- Hóa ra ngươi là người Ngũ Hành Sơn.
Lúc này, Tử Hà tiên tử lại lên tiếng trước, âm thanh vẫn lạnh lẽo như trước, không hề có một chút cảm xúc nào.
Từ Khuyết nhanh chóng phát huy hành động ảnh đế Oscar, lộ ra nụ cười xán lạn như ánh mặt trời, giả vờ vui mừng ngoài ý muốn nói:
- Oa, thần tiên tỷ tỷ, ngươi cũng ở đây à? Thật trùng hợp, không sai, ta là người Ngũ Hành Sơn, Tiểu Nhu cũng như thế, có phải là nàng dẫn ngươi đến đây không? Hiện tại nàng ở đâu thế?
- Nàng ấy không ở đây.
Tử Hà tiên tử nhàn nhạt đáp lại nói.
- Cái gì?
Nụ cười giả tạo trên mặt Từ Khuyết trong nháy mắt đọng lại, biểu hiện dần trở nên âm trầm.
Tử Hà tiên tử thấy vẻ mặt này của hắn, ngược lại đưa tay nâng vầng trán, mở miệng nói:
- Xem ra ngươi vẫn rất quan tâm nàng ta. Yên tâm, nàng ta hiện tại rất an toàn, đang tu luyện bên trong bí cảnh Dược Viên.
- Tu luyện? Có ý gì, lúc trước không phải nói sao, một khi nàng phục sinh, liền dẫn nàng đi ra sao?
Từ Khuyết có chút tức giận, lúc đó hắn cảm thấy Tử Hà tiên tử là người chính phái, cộng với việc bí cảnh sắp đóng, vì thế hết cách rồi, chỉ có thể giao Tiểu Nhu cho nàng.
Thế mà bây giờ nữ nhân này đi ra, mà Tiểu Nhu vẫn ở lại nơi đó.
- Cơ thể nàng rất hoàn mỹ, là Ngũ Hành Hỗn Độn Thể, ta đã thu nàng làm đồ đệ, nhất định sẽ không làm hại nàng. Thời gian quý giá nhất của Ngũ Hành Hỗn Độn Thể chính là năm năm sau khi giáng thế, vì thế ta để nàng ở bí cảnh tu luyện, đối với nàng có trợ giúp rất lớn.
Lúc này, Tử Hà tiên tử lãnh đạm nói, xem như cho Từ Khuyết một lời giải thích.
Từ Khuyết nghe xong mới thoáng sửng sốt.
Cẩn thận nghĩ một hồi, lời đối phương nói quả thực không sai.
Ngũ Hành Hỗn Độn thể lúc vừa giáng thế, còn chưa tiếp xúc với bất kỳ tạp vật nào của thế gian, thân thể ở trạng thái tinh khiết nhất, cùng Thiên Địa vạn vật hòa vào nhau, nếu có hoàn cảnh tu luyện tốt, không chỉ thực lực tiến triển thần tốc, căn cơ cũng vững vàng hơn tất cả mọi người.
- Ồ... thì ra là như vậy. Cảm ơn ý tốt của tiên tử.
Từ Khuyết ngượng ngùng nở nụ cười, biết đã trách oan đối phương, vội vàng chắp tay nói cảm ơn.
Tử Hà tiên tử cũng không để ý tới lời cảm ta của Từ Khuyết, lạnh lùng đứng tại chỗ, nhìn hắn một lúc rồi đôi mi thanh tú hơi nhăn lại, tựa hồ như muốn chuẩn bị nói chuyện.
Không được!
Từ Khuyết vừa nhìn dáng vẻ kia, lập tức thầm nói không ổn, nữ nhân này có lẽ muốn tìm mình thanh toán chuyện lúc trước trong bí cảnh.
Lúc này, hắn vội vàng cướp trước một bước nói:
- Tiên nữ tỷ tỷ, không biết ngươi đến Ngũ Hành Sơn làm gì? Ta là người bản địa, có gì có thể giúp được ngươi ngươi cứ mở miệng, dù cho lên núi đao xuống biển lửa, ta cũng không chối từ.
Lời vừa nói ra, quả thực khiến Tử Hà tiên tử vừa muốn mở miệng phải ngừng lại.
Nàng lạnh lùng nhìn kỹ Từ Khuyết, trầm mặc một lát sau, đôi môi mới khẽ động, thốt ra mấy chữ lạnh lẽo:
- Không có quan hệ gì tới ngươi.
Rồi nàng lập tức xoay người, tùy ý bước đi một bước, thân hình đột nhiên mơ hồ tại chỗ, sau một khắc, nàng đã xuất hiện ở bên ngoài mấy trăm dặm.
- CMN, chờ một chút, ta còn chưa bắt đầu trang bức mà.
Từ Khuyết đột nhiên kêu lên.
Nhưng trong chớp mắt, Tử Hà tiên tử cứ như vậy biến mất trước mặt hắn không còn tăm hơi, phảng phất như chưa từng tồn tại.
- Tiên nữ tỷ tỷ lợi hại!
Từ Khuyết hít hà một hơi, cảm khá nói.
Thực lực của vị Tử Hà tiên tử sợ rằng đã vượt khỏi Độ Kiếp kỳ, thậm chí có khả năng đạt đến cảnh giới Đại Thừa kỳ đỉnh phong.
Nhưng một đại nhân vật như nàng tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở Ngũ Hành Sơn?
- Ồ, lẽ nào là dây tơ hồng phát huy tác dụng? Tạo cơ hội cho hai người chúng ta gặp gỡ?
Từ Khuyết bắt đầu suy đoán.
Đáng tiếc lần này gặp mặt hắn chỉ hiểu rõ được tình trạng của Tiểu Nhu, cũng không thể thay đổi ấn tượng của mình trong lòng đối phương.
Hiển nhiên hành động lúc trước của hắn trong bí cảnh đã lưu cho nàng ấn tượng không tốt, phỏng chừng rất khó cứu vãn lại.
- Ài, thật đáng tiếc. Sợi dây tơ hồng này chỉ sợ là phải lãng phí rồi.
Từ Khuyết bất đắc dĩ lắc lắc đầu, ôm theo tiếc nuối rời khỏi đường phố.
Nữ nhân như Tử Hà tiên tử, bản thân muốn ghẹo tới tay không phải chuyện dễ dàng gì, hiện tại nàng có ấn tượng rất xấu với mình, nói thêm mấy câu cũng không được, độ khó có lẽ đã đạt đến hình thức Địa Ngục đỉnh cấp, thần tiên cũng không cứu được rồi.
Vì thế tính ra, lúc trước Từ Khuyết đánh giá vị đạo cô xinh đẹp này rất chính xác. Đây là một nữ nhân ngay cả thần tiên đều với không tới. Quá khó.
...
Cùng ngày, Từ Khuyết trở lại đường phố lúc trước mở Tạc Thiên Bang Vạn Đạt quảng trường, nhưng vẫn không thể tìm được Husky, sau khi con hàng này rời khỏi hoàng cung liền trực tiếp im hơi nặng tiếng.
Từ Khuyết cũng không để ý tới nó nữa, chỉ có thể hậm hực trở lại hoàng cung.
Nhưng mấy ngày trôi qua, Tử Huyên vẫn quấn lấy Khương Hồng Nhan, ăn cơm cùng nhau, ngủ cũng cùng nhau, căn bản không cho Từ Khuyết cơ hội ở cùng Khương Hồng Nhan.
Từ Khuyết thực oán giận. Nhưng hắn có oán giận đến mức nào đi nữa thì cũng hết cách rồi, cuối cùng không thể không từ bỏ ý nghĩ trong lòng, vội vã thu thập ít đồ, trực tiếp khởi hành chuẩn bị chạy tới Hỏa Nguyên Quốc.
Hắn báo cho Khương Hồng Nhan, muốn đi Hỏa Nguyên Quốc vấn an vài bằng hữu, cũng không nói là chuẩn bị đi đón Tô Vân Lam và Nhã phu nhân lại đây.
Dù sao lúc trước ở Hỏa Nguyên Quốc, Khương Hồng Nhan đã biết hắn dùng thân phận Lý Bạch quan hệ với Nhã phu nhân.
Bây giờ nếu như nói, sợ rằng người còn chưa đưa về được thì hậu cung đã đại loạn rồi.
Từ Khuyết vừa nghĩ tới Khương Hồng Nhan chỉ cười không nói, nhàn nhạt nhìn hắn, liền cảm thấy chột dạ, vì thế sau khi nói lời từ biệt, liền trực tiếp khởi hành.
Từ Thủy Nguyên Quốc đến Hỏa Nguyên Quốc, chỉ cần lên Truyền Tống Trận là được.
Nhưng Từ Khuyết cũng không tính dùng Truyền Tống Trận, mà là lựa chọn trước tiên đi tới Tuyết Thành một chuyến, thăm Tư Đồ Hải Đường.
Lúc trước khi rời đi, hắn đã đổi phương án huấn luyện bộ đội đặc chủng từ hệ thống, cùng với một loạt kế hoạch điệp chiến cùng thuốc công nghệ cao, tất cả đều kín đáo đưa cho Tư Đồ Hải Đường, để cho nàng huấn luyện Tuyết Thành quân, chuẩn bị phát triển Tuyết Thành quân trở thành lực lượng chiến đấu của Tạc Thiên Bang.
Bây giờ thời gian đã mấy năm trôi qua, Từ Khuyết có chút chờ mong đối với Tuyết Thành quân, muốn nhìn xem đến cùng đã huấn luyện thành như thế nào.
Nhưng khi hắn sắp đến Tuyết Thành, lúc đi ngang một ngọn núi hoang lại phát hiện náo nhiệt.
Rất nhiều tu sĩ tụ tập ở đây, hơn nữa còn có người của tứ quốc khác xuất hiện, đang nghị luận chuyện gì.
- Quá quỷ dị, những người đi vào động phủ kia đều không thể đi ra!
- Ài, động này phủ chúng ta không thể đi vào được.
- Không sai, ta từ nhỏ lớn lên ở đây, xưa nay chưa từng thấy động phủ này, nói không chừng là ai đó làm ra cố ý bẫy người trong thiên hạ.
- Nếu nguy hiểm như vậy, vậy các ngươi chớ vào.
- Đúng vậy, có ai không biết là các ngươi muốn hù dọa người, động phủ này nào có quỷ quái như các ngươi nói, nghe nói ngày hôm trước đã có người sống sót đi ra, đồng thời lấy được không ít linh dược.
- Ha ha, người kia cũng nói rồi, động phủ này sâu không lường được, y cũng chỉ vào một đoạn liền lui trở về, còn những người đi sâu vào trong, đến nay vẫn chưa có người nào có thể đi ra.
- Vậy chúng ta không vào quá sâu là được.
- Đúng rồi, chỉ ở bên ngoài hái chút linh dược cũng được.
- Đến nào, có ai nguyện ý đi vào với chúng ta không, nhiều người sức mạnh lớn, đến thời điểm lấy được đồ vật, nhất định phân phối công bằng.
...
Từ Khuyết tuy rằng cách xa đoàn người, nhưng với cảnh giới của hắn, thính giác đã xuất thần nhập hóa, dễ dàng nghe được đối thoại của đám người kia.
Không khó lý giải, đám người kia đã phát hiện một động phủ, mà trong động phủ dường như rất nguy hiểm, lấy cảnh giới của bọn họ, sợ là không có cách nào đi hết được
Đặt ở tình huống bình thường, Từ Khuyết có thể còn có hứng thú chạy tới trang bức, sau đó đi vào động phủ cướp đi cơ duyên.
Nhưng hiện tại hắn đã sớm không còn tâm tư này, chuẩn bị đi tới Tuyết Thành sau đó mau mau xuất phát về Hỏa Nguyên Quốc, thời gian đã mấy năm không gặp, hắn thực sự nhớ mỹ nữ Chưởng môn Tô Vân Lam, nhớ Nhã phu nhân quyến rũ xinh đẹp, nhớ Tô Linh Nhi quyến rũ mê người...
- Hả? Không đúng!
Nhưng khi Từ Khuyết chuẩn bị cất bước rời đi, đột nhiên cảm ứng được một đạo hơi thở quen thuộc.
Hắn bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía đoàn người, nhanh chóng khóa chặt một bóng người
Đó là một nữ tử da dẻ ngăm đen, có vẻ vô cùng gầy yếu, trên mặt lại còn có một chút vết tích, nhìn qua có chút dữ tợn và xấu xí, thực lực cảnh giới cũng chỉ ở Kim Đan kỳ.
Xung quanh có rất nhiều người đều tránh xa nàng, nam thì cảm thấy nàng quá xấu, không muốn tới gần. Nữ cảm thấy nàng quá bẩn, càng không muốn tới gần.
Nàng cứ lẳng lặng đứng tại chỗ, ánh mắt nhìn một thung lũng cách đó không xa, biểu hiện có chút dại ra, không biết đang suy tư điều gì.
- Kỳ quái, xưa nay chưa từng thấy nữ nhân này. Thế nhưng tại sao lai có cảm giác đã từng quen biết?
Từ Khuyết không khỏi ngờ vực lên.
Sau một khắc, con ngươi hắn đảo một vòng, cấp tốc gọi ra hệ thống.
- Hệ thống, nhanh giám định đối phương xem có phải đã dịch dung hay không.
Ding, sử dụng chức năng này cũng cần điểm trang bức. Hạn mức cần phải căn cứ vào cấp độ và năng lực dịch dung của đối phương.
Hệ thống đáp lại nói.
- Nhanh tra một chút đi, ta phải biết nàng thật ra là ai.
Từ Khuyết lúc này khóa chặt nữ tử kia, trong đầu trả lời hệ thống.
Ding, đã tính toán xong. Lần giám định này tổng cộng tiêu hao 5000 điểm trang bức, hệ thống đã tự động khấu trừ.
- CMN!
Từ Khuyết lúc này trợn to hai mắt, chửi ầm lên.
Chỉ dò xét thôi mà?
Coi như cảnh giới của đối phương cao, sử dụng dịch dung pháp quyết lợi hại, cũng không có lý do gì trực tiếp tốn đến 5000 điểm chứ?
Hệ thống gian thương chết tiệt, tuyệt đối là hố mình đây mà.
Từ Khuyết tức giận bất bình, một mặt tức giận, chuẩn bị tìm hệ thống lý luận.
Nhưng sau một khắc, khi hắn nhìn thấy hình ảnh hiện ra trong hệ thống, lập tức liền câm miệng lại.
Hình ảnh trên biểu hiện, diện mạo chân thực cửa nữ tử này.
Mà người này, Từ Khuyết xác thực rất quen thuộc, chính là đạo cô Tử Hà tiên tử xinh đẹp vừa mới gặp mặt không lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận