Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 205: Sách Chiêu Hồn Mãn Cấp

Lấy thân thể máu thịt, chống đỡ mười mấy tên cường giả Nguyên Anh kỳ công kích, vẫn không bị chút tổn hại nào, chuyện này ít nhất phải cường giả Anh Biến kỳ mới có thể làm được.
- Lẽ nào... Cơ thể hắn đã có thể so với Anh Biến kỳ?
Có người kinh ngạc thốt lên thành tiếng, khó có thể tin.
Sắc mặt của Viêm Dương công chúa cùng Tử Huyên cũng thoáng trắng xám, tuy đã sớm có dự liệu, nhưng lần nữa nhìn thấy thực lực của Từ Khuyết như vậy, trong lòng các nàng run rẩy không thôi
Huyễn Phi càng là mở lớn cái miệng nhỏ, khó có thể tin, toàn bộ đầu hầu như trống không.
Nguyên Anh kỳ tầng bảy, làm sao có khả năng nắm giữ thực lực như vậy?
Nếu để cho hắn tu luyện thêm mấy chục năm, chẳng phải là...
Cùng lúc đó, người của Thiên Hương Cốc cũng kinh ngạc đến ngây người, vài tên đệ tử tỏ vẻ ngơ ngác, ánh mắt tên trưởng lão kia cũng ngưng lại.
- Quá mạnh mẽ, thực lực bực này, so với Hoa thiếu hiệp còn đáng sợ hơn.
- Xem ra Tạc Thiên Bang này quả nhiên không bình thường.
- Người ở bên trong đều là nhân tài, nói chuyện đều đều nghe, đều dễ nhìn.
...
...
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 80 điểm Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết giết chết cường giả Nguyên Anh kỳ, thu được 20 vạn kinh nghiệm cùng một cái nhẫn trữ vật!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết giết chết cường giả Nguyên Anh kỳ, thu được 20 vạn kinh nghiệm cùng một cái nhẫn trữ vật!
...
Ding, Sách Chiêu Hồn Mejai thành công tích lũy ba mươi điểm vinh quang, bổ trợ uy lực pháp quyết hiện tại: 30 lần!
Nghe trong đầu không ngừng vang vọng âm thanh thông báo của hệ thống, khóe miệng Từ Khuyết nhếch lên nụ cười lạnh, suy ngẫm đan xen.
Sách Chiêu Hồn, cuối cùng đã tích lũy full điểm rồi.
Cẩu Hoàng Đế, ngươi xong!
Từ Khuyết có thể chống đỡ nhiều pháp quyết như vậy, ngoại trừ hắn tu luyện qua Minh Vương Trấn Ngục thể, thân thể đủ mạnh mẽ.
Kỹ năng bị động "Vòng bảo hộ" của Dây Chuyền Chữ Thập cũng phát huy tác dụng cực lớn, hơn nữa còn có Giáp Tâm Linh, hai cái trang bị này cộng dồn kháng phép quả thực không thể tưởng tượng.
Liền Tử Tiêu Lôi Kiếp đều đánh không chết hắn, chỉ bằng mười mấy tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ làm sao có khả năng tổn thương tới Từ Khuyết?
Hơn nữa sau khi mở ra trạng thái Long Đằng Cửu Biến, sức mạnh của Từ Khuyết liền được tăng cao lên chín lần, thêm vào Vô Cực Kiếm công kích mạnh mẽ cùng bạo kích, phối hợp pháp quyết Lục Hợp Du Thân Xích mới có thể đánh ra uy lực khủng bố như thế.
Có thể nói, bên trong Nguyên Anh kỳ, Từ Khuyết đã vô địch cùng cấp, dựa vào những trang bị cùng pháp quyết này, hắn có thể nghiền ép hết thảy tu sĩ Nguyên Anh kỳ.
- Vô địch... chính là tịch mịch như thế.
Hắc viêm chi dực phía sau Từ Khuyết chậm rãi tung bay, thân hình lơ lửng giữa không trung, ánh mắt tịch liêu góc 45 độ nhìn vòm trời, nhàn nhạt thở dài.
Mí mắt của mọi người ở đây nhảy một cái, vô địch tịch mịch?
CMN, người của Tạc Thiên Bang các ngươi, tại sao kẻ nào cũng giống nhau như thế, Lý Bạch cũng vậy, làm xong liền hô lên vô địch, quả thật rất cuồng.
Nhưng mọi người cũng không có cách nào phản bác, người ta chính là mạnh như vậy, người ta chính là có tư cách để cuồng, không còn cách nào.
"Ầm!"
Đúc lúc này, một luồng uy thế khủng bố to lớn lần nữa ở trước Kim Loan điện bạo phát, đột nhiên đánh úp về phía Từ Khuyết.
Hỏa Hoàng tức giận, sắc mặt âm trầm, lạnh giọng trách mắng:
- Ác tặc lớn mật, dám giết người ở trong cung, hiện tại ai tới đều cứu không được ngươi.
- Thống lĩnh cấm vệ ở đâu?
- Hộ thành tam đại tướng ở đâu?
- Suất lĩnh đại quân, bắt người này lại cho trẫm, tru diệt tại chỗ.
Hỏa Hoàng liên tiếp gào thét mấy tiếng, long uy trải rộng toàn bộ hoàng cung, hạ lệnh để thống lĩnh cấm vệ cùng ba vị hộ thành tướng quân dẫn dắt đại quân vây giết Từ Khuyết.
- Tuân lệnh!
Lập tức, vài giọng nói lớn đinh tai nhức óc, từ bốn phương tám hướng truyền đến.
Thống lĩnh cấm vệ cùng ba tên hộ thành tướng quân cùng xuất hiện, mang theo khí thế mạnh mẽ, ngang trời lướt trên.
Hai Anh Biến Kỳ tầng một, hai Anh Biến Kỳ tầng hai!
Hơn nữa ở phía sau bọn họ, còn cùng lên đến hơn trăm tên cấm vệ cùng binh sĩ Nguyên Anh kỳ.
Loại đội hình này, trong nháy mắt để tất cả mọi người ở đây sởn cả tóc gáy.
Hỏa Hoàng không hổ là Hỏa Hoàng, sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực, lấy thân phận của Hỏa Hoàng, đương nhiên xem thường tự mình ra tay, nhưng phái ra loại đội hình binh mã như thế này, hiển nhiên chính là không muốn lưu đường sống cho Từ Khuyết.
Nhưng mà, Từ Khuyết lại nhẹ như mây gió nở nụ cười, lắc đầu nói:
- Những cấm vệ này của ngươi quá yếu, liền chút thủ đoạn công kích ấy, ta thật sự là lười trốn, bây giờ phái nhiều người hơn đi ra, không phải cũng là đến nộp mạng sao? Loại cẩu Hoàng Đế như ngươi, trốn ở phía dưới không dám ra tay, bình thường đều là lũ chuột nhắt! Không bằng ta trước tiên đưa ngươi chút phân làm lễ vật đi.
Nói đến đây, Từ Khuyết đột nhiên bàn tay lật một cái, lấy ra mấy khối đồ vật đen thui, toả ra từng đợt mùi thúi.
Còn không chờ mọi người kịp phản ứng, sắc mặt của Từ Khuyết đột nhiên ngưng lại, hét lớn:
- Ngươi ăn phân đi!
Cổ tay vung một cái, mấy khối đậu hủ thúi đen này thui trong nháy mắt xuyên qua hư không, trực tiếp lướt về phía Hỏa Hoàng.
Mọi người bị dọa sợ rồi.
Thật đáng sợ, cái tên này lại mang theo mấy cục phân bên người?
Còn đem phân làm ám khí, thật quá độc ác!
Mà người của Thiên Hương Cốc, lại đột nhiên trợn to hai mắt, tỏ vẻ khiếp sợ!
Đậu hủ thúi, đây chính là đặc sản bên trong Tạc Thiên Bang, có thể tăng cường thần hồn đậu hủ thúi?
- Làm càn!
Hỏa Hoàng nổi giận đùng đùng, lúc này quát mắng một tiếng, một luồng sóng khí vô hình tuôn ra.
"Lạch cạch!"
Mấy khối đậu hủ thúi mới bay tới trước người ông ta mấy mét, liền bị cỗ sức mạnh vô hình này chặn lại, vỡ thành tro tàn.
Thế nhưng... Mùi hôi thối này liền không có cách nào giải quyết được, mấy khối đậu hủ thúi này vừa vỡ, mùi thối xông trời này trong nháy mắt tỏa ra.
Mọi người đều không nhịn được che miệng lại.
Hỏa Hoàng cũng nhíu mày, căm tức nhìn Từ Khuyết giữa không trung.
Ngươi có phải bị bệnh hay không, đang đánh nhau còn ném phân?
Nhưng người của Thiên Hương Cốc liền há hốc mồm, tỏ vẻ đau lòng.
Một ông già nhìn thấy có mấy khối đậu hủ thúi cũng chưa bị Hỏa Hoàng đập vỡ tan, nhất thời vội vàng xông lên phía trước, như nhặt được chí bảo lập tức thu một khối đậu hủ thúi này vào trong túi, còn có bộ dạng sợ bị người khác cướp đi.
Nhìn lại một chút những miếng đậu hủ thúi khác bị Hỏa Hoàng đập vỡ tan thành mảnh vụn kia, vị trưởng lão kia càng không nhịn được chỉ vào Từ Khuyết tức giận nói:
- Tiểu hữu, sao ngươi phung phí của trời như vậy, lại đem loại bảo vật này làm ám khí, nếu ngươi chê quá nhiều, không bằng tặng cho Thiên Hương Cốc chúng ta đi.
Mọi người ở đây nghe xong, nhất thời ngơ ngác.
Cái gì? Phung phí của trời? Mấy cục phân đen thùi lùi này, chẳng lẽ lại là bảo bối?
Đậu phộng, khẩu vị của Thiên Hương Cốc các ngươi cũng quá nặng đi? Lại yêu thích thứ đồ chơi này?
Lông mày rậm của Hỏa Hoàng lần nữa nhíu lại, ngờ vực quét về phía Trưởng lão của Thiên Hương Cốc, lại không mở miệng trách cứ.
Đối với tam đại tông phái, Hỏa Hoàng kiêng kỵ nhất chính là Thiên Hương Cốc, bởi vì Thiên Hương Cốc không chỉ là một cái tông phái, phía sau còn có một Thủy Nguyên Quốc.
Chỉ vì vị Nữ Đế của Thủy Nguyên Quốc kia từng là thủ tịch đại đệ tử của Thiên Hương Cốc.
Ánh mắt của Từ Khuyết quét về phía trưởng lão Thiên Hương Cốc, cười nhạt nói:
- Xem ra vẫn là ngươi biết hàng.
- Lão hủ không phải người mù, làm sao có khả năng không biết vật ấy? Ngươi còn có bao nhiêu, lão hủ đồng ý bỏ tiền mua, thuận tiện hỏi thăm người.
Trưởng lão Thiên Hương Cốc hỏi.
Nhưng ông ta vừa mở miệng, mọi người tại đây liền lúng túng cả lên.
Trời ơi, có mù mới không biết vật ấy?
Đây chẳng phải là mắng vào mặt Hỏa Hoàng sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận