Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 778: Vô Đề

Ầm!
- Husky, Husky ngươi tỉnh lại đi!
Ầm!
- Đừng chết mà Husky!
Ầm!
- Ngươi nói chuyện đi Husky!
Từ Khuyết mỗi lần nói một câu đều đập xuống Husky một quyền
Husky gần như sắp phát điên, nó rất muốn nói chuyện, nhưng Từ Khuyết vừa nhìn thấy nó há mồm, nắm đấm lập tức bay thẳng đến miệng nó, làm cho những lời thô tục nó muốn phun ra chạy ngược lại vào bụng.
Lúc này, vẻ mặt của Husky giống như ăn phải con ruồi chết, mở to hai mắt trừng trừng nhìn Từ Khuyết.
Nhưng mọi người ở đây lại không phát hiện ra đầu mối gì, đều bị Từ Khuyết và Husky lừa gạt.
Ở dưới buổi đêm tối đen này, mọi người chỉ thuần túy nhìn thấy tràng cảnh "Sủng vật sắp chết, chủ nhân bi thống"!
- Haizz!
- Kinh biến đến quá đột ngột.
- Gia Cát tướng quân, hãy nén đau thương đi.
- Đúng đấy, việc cấp bách bây giờ chính là tìm tới tên trộm kia, báo thù cho Husky.
Mọi người đều mở lời an ủi.
Nhưng Từ Khuyết lại lắc lắc đầu, không để ý đến, tiếp tục đánh Husky.
Mọi người vừa nhìn thấy bộ dáng của hắn, lập tức lại thở dài.
- Haizz, thôi, chúng ta đi thôi, cho Gia Cát tướng quân một chút không gian.
Một ông già thở dài nói.
Mọi người mới đều gật đầu, chắp tay từ biệt Từ Khuyết, sau đó liên tiếp tản đi.
Không lâu lắm, tất cả mọi người đều đi hết, Từ Khuyết lập tức nắm lấy đuôi Husky, nhấc nó từ trên mặt đất lên, đồng thời đầu cắm xuống dưới, dùng sức vung vẩy.
- Gào!
- Gào gào!
- Đậu phộng, CMN tên tiểu tử ngươi, thả bản thần tôn ra!
- Tiên sư nó, ngươi lại chơi trò ám hại, mượn cơ hội hãm hại bản thần tôn!
- Gào, mẹ nó, mau buông ra, bản thần tôn sắp hôn mê rồi!
Miệng Husky như súng máy, phun ra một tràn câu nói.
Bốn cái chân liên tục đạp loạn trên không trung, muốn tiến hành phản kích.
Nhưng mà nó liền đụng đều không đụng được Từ Khuyết chút nào, thật sự sắp bị quay tới hôn mê.
Từ Khuyết lôi đuôi nó, nhanh chóng quay loạn trên không trung, muốn nhìn một chút có thể mở không gian chứa đồ bên trong bụng mỡ của nó ra không, kết quả là một món đều không rơi ra ngoài.
"Keng!"
Bên trong một tiếng vang lanh lảnh, Từ Khuyết lấy ra một thanh lợi kiếm bát tinh, nhắm ngay bụng của Husky.
Từ khi Kiếm Linh rơi vào trạng thái bế quan ngủ say, Từ Khuyết đã rất lâu rồi không sử dụng qua thanh lợi kiếm này.
Nhưng thanh lợi kiếm này là do Husky cho, hơn nữa nó rất rõ ràng bên trong có một Kiếm Linh mạnh mẽ, lúc này nhìn thấy Từ Khuyết đem mũi kiếm nhắm ngay bụng nó, nó lập tức sợ đến mức ngay cả tiểu Husky dưới khố đều cứng... A không đúng, là đều sai lệch.
- Tiểu tử, ngươi làm gì thế, chớ làm loạn! Bản thần tôn chỉ đồng ý tay không đơn đấu!
Nó vội nuốt một ngụm nước bọt, hoang mang nói.
Khóe miệng của Từ Khuyết giương lên, cười dài nói:
- Husky, đừng nói nhảm, hiện tại ngươi đang bị đánh cướp, hoặc là ngươi giao bí mật trong bụng ra, hoặc là ta tự mình cắt ra nghiên cứu!
- Bí mật gì? Tiểu tử ngươi đừng ngậm máu phun người, bản thần tôn từ trước đến giờ đều quang minh chính đại, chưa từng có bí mật... gào, đau quá đau quá, sắp gãy rồi, mau lấy kiếm ra!
- Đừng giả bộ, vừa nãy ngươi trộm băng côn như thế nào, ta đã nhìn thấy hết rồi.
Từ Khuyết cười híp mắt nói.
Husky vừa nghe thấy vậy, cả khuôn mặt lập tức sụp đổ, chân chó vội vàng che bụng mỡ.
Từ Khuyết vui vẻ, trên thực tế hắn cũng thèm cái tiểu thế giới chứa đồ này của Husky, chỉ là xuất phát từ tò mò, muốn hỏi một chút xem tiểu thế giới chứa đồ này hoạt động như thế nào.
"Vèo!"
Đột nhiên, đúng lúc này, một cái bóng mờ từ nơi không xa nhanh chóng lướt đến.
Từ Khuyết cùng Husky đồng thời ngẩng đầu nhìn lại, chính là Tư Đồ Hải Đường đang lo lắng chạy tới.
- Từ Khuyết, đi mau! Vừa nãy thám tử đến báo, có mười vị cường giả Luyện Hư kỳ của Cung gia đã đến Đan Dương Phái, chẳng mấy chốc sẽ giết tới đây, ngươi không đi sẽ không kịp nữa.
Nàng trầm giọng nói, sắc mặt cực kỳ nghiêm túc.
Mười tên Luyện Hư kỳ, đồng thời còn đến từ thế lực bá chủ hải ngoại, đối với nàng mà nói đây quả thực là tồn tại không thể địch nổi.
- Ồ? Người của Cung gia lại dám đến?
Từ Khuyết vừa nghe thấy vậy, lập tức nở nụ cười.
Hắn nghĩ có lẽ Đan Dương Phái không nhắc tới tên mình với Cung gia, bằng không người của Cung gia tuyệt đối sẽ không dám đến.
Tư Đồ Hải Đường thấy lúc này hắn còn dám cười, nàng không khỏi cuống lên, vội vàng nói:
- Từ Khuyết, ngươi không nên khinh thường. Tuy rằng những cường giả hải ngoại kia đến Ngũ Hành Sơn đều sẽ bị áp chế bộ phận thực lực, nhưng bọn họ đều là Luyện Hư kỳ đó! Hơn nữa có đến tận mười người!
- Chỉ là mấy tên Luyện Hư kỳ mà thôi, không cần sợ. Người của Cung gia ở trước mặt ta chỉ có thể quỳ xuống nói chuyện.
Từ Khuyết khoát tay áo một cái, lộ vẻ ngạo nghễ nói.
Tư Đồ Hải Đường không khỏi tỏ vẻ khinh thường, nếu như Từ Khuyết nói hắn có lòng tin cùng mười tên cường giả Luyện Hư kỳ chiến một trận, có thể nàng còn miễn cưỡng tin một chút.
Nhưng Từ Khuyết lại nói người của Cung gia ở trước mặt hắn chỉ có thể quỳ, chuyện này đối với Tư Đồ Hải Đường mà nói, hoàn toàn chính là chuyện cổ tích, không thể tồn tại.
Trên thực tế, cũng không thể trách Tư Đồ Hải Đường không tín nhiệm thực lực của Từ Khuyết, nhưng quả thật chệnh lệch giữa hải ngoại và Ngũ Hành Sơn quá lớn, giống như trời với đất.
Hơn nữa Cung gia còn là một trong những bá chủ ở Đông Hoang.
Dưới tình huống này, đừng nói là Tư Đồ Hải Đường, đoán chừng đổi thành bất kỳ người bình thường nào không biết chuyện đều sẽ cảm thấy lời này của Từ Khuyết quá hoang đường.
- Hải Đường Thành chủ, tiểu tử này không khoác lác đâu, người của Cung gia đâu chỉ quỳ nói chuyện ở trước mặt hắn, ở trước mặt bản thần tôn càng phải nằm úp sấp nói chuyện.
Lúc này, Husky cũng tỏ vẻ ngạo nghễ nói.
Lúc nó ở Đông Hoang vẫn tuyên bố với bên ngoài rằng mình là phó bang chủ của Tạc Thiên Bang, cáo mượn oai hùm, khắp nơi doạ người, hiệu quả còn rất khá.
Nhưng lúc này Tư Đồ Hải Đường đã không nói gì, Husky có tính cách như thế nào nàng rất rõ ràng, vì thế những thứ con chó ngu ngốc này nói nàng chẳng thể tin một chút nào.
- Đừng lãng phí thời gian, bây giờ liền đi đi! Cùng lắm thì... ta...
Tư Đồ Hải Đường nói một nửa thì hơi cúi đầu, cắn cắn môi, sau đó đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn thẳng vào Từ Khuyết, kiên định nói:
- Cùng lắm thì ta đi cùng với ngươi!
- Hả?
Từ Khuyết lập tức trợn to hai mắt.
Đi cùng với ta?
CMN, đây xem như là đào góc tường nhà Thượng Võ hay sao?
Mấy năm trước đã giết Thượng Võ, bây giờ còn cướp vị hôn thê của y đi, tình huống như thế này, sợ rằng sẽ phải gặp thiên khiển mất.
- Ta biết nguyên nhân ngươi kiên trì lưu lại, vì thế ta quyết định cùng đi với ngươi.
Lúc này, ánh mắt của Tư Đồ Hải Đường trừng trừng nhìn tới Từ Khuyết, không có né tránh hay thẹn thùng, lời nói rất là trực tiếp.
Điều này quả thật phù hợp với tính cách của nàng, nữ hán tử đơn giản trực tiếp, nói là làm, vô cùng nhanh nhẹn.
- CMN, Hải Đường Thành chủ, ngươi ngàn vạn lần không thể lên thuyền giặc! Tiểu tử này...
Husky trợn mắt lên, nhưng nói còn chưa dứt lời, nó lập tức cảm giác thấy thanh lợi kiếm lạnh lẽo kia của Từ Khuyết đã kề sát nửa người dưới của nó.
Lúc này, vẻ mặt của Husky xoay một cái, nghĩa chính từ nghiêm nói:
- Hải Đường Thành chủ, bản thần tôn cho rằng quyết định này của ngươi hết sức chính xác. Có sao nói vậy, thế gian này có vô số nam nhân, nhưng có thể xưng tụng vô địch chỉ có mỗi Khuyết ca mà thôi.
Ngươi xem, ánh mắt ưu buồn kia của hắn, râu hơi lưa thưa, khuông mặt vô cùng đẹp trai, giống như ánh sao trong bầu trời đêm, rõ ràng như vậy, xuất chúng như vậy. Hắn là bá chủ bên trong nam nhân, bá chủ bên trong cường nhân, theo hắn nhất định không sai! Tìm nam nhân, xin mời tìm tới Từ Khuyết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận